Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 214: Lịch Trình Cực Khổ (2)
ái này thì dễ rồi! Số tiền này cho ngươi dùng trên đường!" Tổ mẫu giao túi tiền mình cho Ái Liên Na, sau đó nói: "Ngươi hóa trang một chút, tìm một thương đội kết nhóm đi Đại Hán Quốc Bác Lạp Tư hành tỉnh, bây giờ chỗ của hắn thực nóng nảy, có không ít thương đội muốn đi đến đó đâu!"
"Vâng! Tốt!" Ái Liên Na gật đầu.
"Bạch Sơn Hắc Thủy này rất dễ nhìn ra, không bằng ngươi đưa ta bảo quản trước cho." Tổ mẫu nói.
"Không được! Như vậy thì ta dùng cái gì?" Ái Liên Na lại coi Bạch Sơn Hắc Thủy trọng yếu hơn bất cứ thứ gì, gắt gao ôm vào trong ngực, khuôn mặt đáng thương nhìn tổ mẫu, rất có tư thế thà chết không chịu khuất phục!
"Ai! Ngươi nha!" Tổ mẫu dở khóc dở cười nói, cuối cùng nàng nghĩ nghĩ, lấy xuống một cái không gian giới chỉ: "Cho ngươi cái này, ngươi bỏ Bạch Sơn Hắc Thủy vào trong đó đi."
"Ai nha! Thứ này rất quý trọng, ta không cần!" Ái Liên Na vội vàng từ chối.
"Đã đến lúc nào rồi mà còn khách khí với ta, chậm trễ nữa thì đi không được đấy!" Tổ mẫu cứng rắn đưa cho nàng.
"Cám ơn! Bà nội! Người thật tốt!" Ái Liên Na cảm động rơi nước mắt.
"Còn có cái này!" Tổ mẫu hung hăng hạ quyết tâm, đưa tiểu nỏ tiễn còn chưa nóng tay cho Ái Liên Na nói: "Cái này gọi là Cuồng Phong Liên Hoàn Nỏ, là kiệt tác của Địa Tinh đại sư, có thể phóng ra 12 mũi tên liên tục, rất lợi hại, nhớ rõ phải cất kĩ đấy. Cao thủ dưới Hoàng Kim Cấp thì giây sát ngay, ngươi cẩn thận sử dụng a. Bất quá, sau này có người khác hỏi đến thì phải nói là ta tặng cho ngươi vào hôm qua rồi, nếu không sẽ có người đến tìm ta phiền toái đấy! Hiểu không?"
"Vâng! Cám ơn bà nội!" Ái Liên Na lại nước mắt lưng tròng nói.
"Còn có cái này!" Tổ mẫu lấy ra một cái mặt nạ nói: "Đây là tác phẩm của Tinh Linh, bất quá vẻn vẹn chỉ có thể sử dụng một lần, có thể tạm thời thay đổi dung mạo trong mười ngày. Nhớ kỹ, trong mười ngày này ngươi không được rửa mặt đấy!" Nói xong mang mặt nạ lên mặt Ái Liên Na, vuốt lên rồi cẩn thận kiểm tra lại, phát giác không có sơ hở mới nói: "Tốt lắm, cũng chỉ vậy thôi, đi nhanh đi! Từ giờ trở đi không nên liên hệ với bất cứ ai, kể cả phụ thân ngươi, hiểu chưa?"
"Vâng!" Ái Liên Na rưng rưng gật gật đầu!
"Tốt nhất là nên đổi một cái tên luôn đi!" Tổ mẫu dặn dò thêm một câu rồi vội vàng rời đi.
Tổ mẫu đi rồi Ái Liên Na cũng lau đi nước mắt, bắt đầu kiếp sống đào vong của mình, nàng coi như có điểm thiên phú hoạt động bí mật, sau khi thu hồi Bạch Sơn Hắc Thủy, đầu tiên là chạy đến cửa hàng mua một thân quần áo rộng thùng thình mặt vào, vì khuôn mặt cũng thay đổi nên Ái Liên Na cũng hoàn toàn biến dạng. Lúc này trên đường cái đã bắt đầu giới nghiêm, bih lính của Thủ Hộ Quân Đoàn cũng đã bắt đầu lùng bắt Ái Liên Na trong toàn thành. Bây giờ Ái Liên Na đã không còn nhà để về đành phải kiên trì chạy ra khỏi cửa thành, rời khỏi Thánh Đô.
Mặc kệ Thánh Đô vì nàng mà đã loạn thành một mảnh, Ái Liên Na chạy trên đường vùng ngoại ô, vừa lúc vượt qua một thương đội, bọn họ đang đi Tạp Đặc, vừa lúc vận hàng đến phía cảng. Biết Ái Liên Na muốn đi Đại Hán Quốc, lão bản thương đội lại là một tên giảo hoạt, đầy miệng đáp ứng mang Ái Liên Na một đoạn đường, bất quá đòi khá nhiều tiền! Ai bảo Ái Liên Na vừa nhìn qua đã thấy giống một kẻ ngốc dễ bị khi dễ chi!
Ái Liên Na liền ngốc ngốc hồ hồ như vậy mà đi theo người ta, ai, tiểu cô nương đúng là chưa hiểu chuyện a. Tuy hiện tại Ái Liên Na đeo mặt nạ, nhưng cũng không làm nàng xấu đi, dù sao mặt nạ tùy thân của tổ mẫu ta thì làm sao quái dị được. Nên thoạt nhìn Ái Liên Na bây giờ là một tiểu mỹ nữ 17-18 tuổi, mà Tạp Đặc là một quốc gia có chế độ nô lệ, đám thương đội này đến đó thì có thể buông tha một tiểu cô nương độc thân như Ái Liên Na sao? 99% là thuận tay bán! Mà dọc theo đường đi đến bến tàu của họ không ngừng có một đội binh lính tới hỏi, điều tra!
"Có thấy một tiểu cô nương một mình mang theo một tấm chắn thật lớn không?" Đội binh lính thứ nhất hỏi.
"A! Không có a!" Lần đầu tiên gặp, thương đội lão bản có chút bồn chồn, hắn sợ người ta muốn tìm Ái Liên Na.
"Ta muốn kiểm tra!" Binh lính đi một vòng, không thấy có gì khả nghi liền nói với lão bản: "Nhìn thấy thì nhớ phải báo cáo đấy!"
"Vâng vâng! Nhất định rồi!" Lão bản cúi đầu khom lưng nói, thấy Ái Liên Na cũng không phải là người mà bọn lính tìm kiếm, cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm.
Sau đó lại có binh lính hỏi: "Có thu lưu một cô gái độc thân không?"
Lão bản cũng yên tâm, can đảm nói: "Tuyệt đối không có!" Kỳ thật hắn cũng sợ mất đi Ái Liên Na vì trong tư tưởng của hắn, nô lệ tương lai này sẽ mang đến một số tài phú thật lớn cho hắn! Trong mắt thương nhân thì có thứ gì quan trọng hơn tài phú sao?
Cứ như vậy, dưới sự che dấu của thương đội lão bản, dưới sự âm thầm trợ giúp của tổ mẫu, Ái Liên Na hữu kinh vô hiểm ngồi trên thương thuyền đến Tạp Đặc! Trên chiếc thuyền hàng này, Ái Liên Na bị an bài vào một gian phòng, lúc đầu nàng còn thực cảm động, nhưng trong lúc vô tình nghe lén thấy lão bản muốn bán nàng cho một lão quý tộc làm nô lệ mới cảm thấy buồn bực. Từ đó về sau nàng cũng bắt đầu học được không bao giờ dễ dàng tin tưởng người khác.
Do ở trên thuyền nên Ái Liên Na thực thông minh tạm thời không có bất cứ hành động dị thường nào, mãi đến khi rời thuyền nàng mới tìm một cơ hội bỏ chạy, bất quá vì lão bản đã sớm phái người chuyên môn trông chừng nàng, thấy nàng muốn chạy liền nhanh chóng ngăn trở, một hồi chiến đấu triển khai ngay tại bến tàu! Trong cơn giận dữ, Ái Liên Na lấy Bạch Sơn Hắc Thủy ra ứng chiến, đương trường đánh ngã 40-50 thủ hạ của lão bản, lại hung hăng đập lão bản răng rơi đầy đất, trút giận một cách thống khoái đầm đìa xong mới chạy lấy người. Lúc này nàng mới nhớ tới hình như hành tung mình đã bị bại lộ thì phải! Không có cách nào, ai bảo Bạch Sơn Hắc Thủy này thật sự rất dễ nhận ra a!
Vì vậy nàng bắt đầu khẩn trương trốn chạy, có một lần giáo huấn này, Ái Liên Na không bao giờ tín nhiệm kẻ nào nữa, một mình một người đi tới! Bởi không có tiền vì bị tên lão bản lòng dạ hiểm độc lấy các loại danh nghĩa hút sạch sẽ nên nàng cũng rõ ràng đi theo đường hoang sơn dã lĩnh, khi bị lạc thì hỏi đường một chút mà thôi! Cũng may thân là Cuồng Tín Giả, cũng có mấy lần được phụ thân mang theo nên có kinh nghiệm cắm trại, ít nhiều cũng hiểu được một ít đạo lý và kỹ xảo để sinh tồn ở ngoài, mà thân thể của nàng cũng thực mạnh mẽ mới kiên trì xuống được. Mà cũng may là như thế mới tránh được sự lùng sục của Thủ Hộ Quân Đoàn, tinh lực bọn họ chủ yếu đặt ở đường lớn và thành trấn vì bọn họ không ngờ một tiểu cô nương có thể sinh tồn nơi dã ngoại lâu đến vậy.
Cứ như vậy hết hai tháng trời mới đến Bác Lạp Tư, khi đến nơi, tiểu cô nương đáng thương này cả người bẩn hề hề, ngoại bào đã sớm rách nát không thôi, đành phải tiếp tục mặc áo choàng vải bố của mình, bộ dáng như vậy hoàn toàn giống như một tên khất cái xin cơm, sao có thể nhìn thấy ta thân là lĩnh chủ đây? Nàng bị thủ hạ của ta chắn ở bên ngoài cũng không nổi giận vì nàng tin tưởng vững chắc ta sẽ cứu nàng, chỉ cần có thể nhìn thấy ta thì an toàn! Nên nàng mới luôn bồi hồi bên ngoài trang viên của ta, chờ một ngày đẹp trời nào đó ta đi ra ngoài gặp được nàng! Mãi đến hôm nay ta mới biết được sự tồn tại của nàng ở chỗ Vương tiên sinh, hơn nữa gặp được nàng. Đây là toàn bộ nội dung những chuyện Ái Liên Na đã trải qua.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du