Let us always meet each other with smile, for the smile is the beginning of love.

Mother Teresa

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Thất
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 66
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 516 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:45:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38: Kế
ân Hàn lần đầu tiên mất hình tượng như vậy, từ dưới đất lồm cồm bò dậy. Tóc tai rối bù, quần áo xốc xếch, ánh mắt buồn ngủ mập mèm nhìn kĩ lại ra một loại ý vị hấp dẫn khác. Nhan Thất cũng vì tiếng động bên cạnh mà thức dậy, nhìn thấy Vân Hàn ngã xuống đất liền tưởng là mình dáng ngủ không tốt, đẩy anh xuống giường, có chút ngại ngùng nói
_ Hàn, xin lỗi. Là e đẩy anh xuống giường sao. Em...
_ Nhóc, không phải do em. Là do tôi... trượt chân
Vân Hàn nghe mấy từ này mà xém chút ngã ngửa lần nữa. Trượt chân. Trượt cái đầu anh. Cái đồ nói dối không chớp mắt. Vân Hàn trợn trắng mắt, đem Lãnh Dạ ở trong lòng phỉ nhổ một trăm linh một lần rồi nhanh chóng đứng lên, khôi phục bộ dáng điềm tĩnh xa cách ngày thường. Nhan Thất lúc này mới để ý tới Lãnh Dạ vừa mới đến, cũng không hề biết cuộc đấu đá ngầm diễn ra giữa hai người đàn ông ngay trước mắt
_ Dạ, sớm như vậy đã tới.
Lãnh Dạ cũng nhớ tới việc mình có việc quan trọng cần bàn, khuôn mặt cũng trở nên nghiêm túc.
_ Long, chú vào đi.
Thanh Long đứng ở ngoài cửa nghe thấy chủ nhân gọi liền bước vào. Lãnh Dạ vốn chủ định bảo Thanh Long chờ ở ngoài để mình có cơ hội ở riêng với Nhan Thất một chút nhưng không ngờ lại bắt gặp Vân Hàn ở đây. Thanh Long nhận được tín hiệu của Lãnh Dạ, liền đưa một tập tài liệu đã chuẩn bị tốt đến trước mặt Nhan Thất, có ý ra hiệu cô mở ra xem.
_ Đúng như anh dự đoán, Phương Hạo không phải là kẻ đã gây ra chuyện này.
Lãnh Dạ kéo một chiếc ghế ngồi xuống, nhàn nhạt mở miệng. Vân Hàn nghe thấy thế nhíu mày,ngồi xuống bên cạnh giường xem tài liệu cùng với Nhan Thất, không thèm quản ánh mắt dần tối sầm lại của người nào đó.
_ Người làm ở nghĩa trang vào tối hôm đó đã thấy một nhóm người đặt bom cho nổ tung chỗ đó và ngay khi họ rời đi khoảng 10 phút thì mới thấy một nhóm người khác đến mà nhóm người này theo điều tra là nhóm người Phương Hạo- Lãnh Dạ mở miệng tường thuật lại những gì đã được điều tra. Rất có thể, Phương Hạo cũng chỉ là sa vào cái lưới mà người ta đã giăng ra. Với tính cách của tên đó, chắc chắn sẽ không để yên như vậy đâu.
Vân Hàn nghe Lãnh Dạ nói, ngẫm nghĩ một chút rồi lại nhìn Nhan Thất trên giường, sức khỏe còn chưa hồi phục hẳn, vết thương cũng chưa lành, hừ lạnh một tiếng
_Nhưng mà việc người của hắn làm bị thương tiểu Thất là không thể chối được, dù rằng không phải chính hắn xuống tay.
_ Dạ, nhóm người đến trước kia có để lại manh mối gì không.
_ Không có chút dấu vết,kể cả biển số xe.
Lãnh Dạ lắc lắc đầu, có chút tức giận.
Nhan Thất nghĩ nghĩ 1 lúc, liền hỏi
_Hiện tại, có mấy người biết em đã tỉnh lại.
_ Đêm qua em mới tỉnh lại nên ngoài bác sĩ ở đây, Lão gia,đương gia, chủ mẫu, lãnh thiếu, Thanh Long, Minh, Phong và anh thì không ai biết nữa. Ngay cả Ken và Thiên Phi Thiên Vũ.
_ Nếu như vậy chúng ta liền....
Nhan Thất nói ra ý định của mình. Và ngay sau đó Vân Hàn cùng với Lãnh Dạ đều đồng thanh
_ Không được. Anh không cho phép.
_Tại sao chứ? Nhan Thất không hiểu. Cô cảm thấy cách này rất tốt mà.
_ Rất nguy hiểm. Không được.
_ Hai anh đều ở đây với em không phải sao.
_Nhưng mà...
_ Không nhưng nhị gì nữa. Em nhịn. Đã nhẫn nhịn rất lâu rồi. Lần này, nhất định phải thành công.
Bên ngoài đột nhiên truyền ra tin tức tiểu thư của Mộ Dung Gia bị thương nặng, lại mất quá nhiều máu nên lâm vào hôn mê sâu,phẫu thuật lại diễn ra không thành công nên rất có thể sẽ không tỉnh lại được nữa. Cả gia đình Mộ Dung rối loạn, trên dưới đều hết sức đau buồn. Giá cổ phiếu của tập đoàn chỉ trong một ngày giảm mạnh, xem ra là tin tức rất đáng tin cậy.
Đêm, gió mùa đông lạnh lẽo thấu xương. Phòng bệnh chìm ngập trong ánh đèn điện mờ mờ phía đầu giường. Người trên giường chùm trăn che đi nửa khuôn mặt, ánh mắt nhắm chặt dường như vẫn đang chìm trong giấc ngủ. Kẹt. Kẹt. Một người mặc áo blue trắng đẩy cửa bước vào, một tay đẩy xe đựng thuốc, một tay nhấn công tắc điện trên tường để cho phòng bệnh sáng trưng. Anh ta đeo khẩu trang màu xanh của y sĩ che khuất nửa khuôn mặt, từ từ bước đến gần người đang nằm trên giường. Ngay khi anh ta định kéo chăn đắp trên người cô gái xuống thì nhận thấy có một lực đạo lớn tấn công anh ta từ phía sau nên theo phản xạ anh ta liền nhanh như chớp nghiêng đầu tránh đi rồi sau đó xoay người nhanh chóng tung ra một cú đấm. Động tác linh hoạt lại nhanh gọn dứt khoát không giống như một bác sĩ thư sinh yếu đuối. Nhưng mà anh ta không được như ý nguyện bởi người kia dễ dàng tránh được cú đấm của anh ta, hơn thế nữa dưới chân lại đột nhiên bị gạt một cái khiến cả người mất cân bằng, ngã ngửa ra sau. Người đứng sau cửa nhanh chóng tiến đến chế trụ hai tay anh ta, một người mới vừa cho anh ta một cú gạt chân cũng từ cuối giường đi ra. Người đứng đằng sau cửa là Lãnh Dạ còn người nấp dưới gầm giường bệnh đương nhiên là Vân Hàn. Người mặc áo blue trắng bị chế trụ bắt quỳ xuống đất, Nhan Thất vốn tưởng như đang hôn mê trên giường cũng chợt mở mắt, đứng dậy kéo khẩu trang của tên đó xuống rồi rút kinh nghiệm từ những đợt trước nhanh chóng lấy một miếng vải đã được chuẩn bị sẵn nhét vào miệng tên đó để tránh cho hắn có cơ hội cắn lưỡi tự vẫn. Vân Hàn khóa hai tay tên đó bằng một chiếc còng loại mới cực kì chắc chắn rồi lạnh lùng đứng ra bên cạnh Nhan Thất. Tên mặc áo blue trắng rất trẻ,chỉ khoảng 20 21 tuổi, khuôn mặt bình thường đến không thể bình thường hơn, đến mức dù có vứt vào đám đông cũng khó mà tìm thấy. Hắn ta bị cố định hai tay không cử động được, miệng bị nhét băng không thể nói, chỉ có thể trợn trắng mắt nhìn ba người Nhan Thất.
Thì ra ngày hôm nay khi nghe thấy Lãnh Dạ nói như vậy Nhan Thất đã nghĩ ra một kế đó là chính mình đi làm mồi nhử. Từ trước đến nay lần nào cô bị gặp nạn,cả thời gian và địa điểm đều chính xác đến không ngờ, không lệch một ly nên cô đoán rằng có kẻ luôn ở gần theo dõi nhất xủa nhất động của cô. Vì thế Nhan Thất mới nghĩ ra cách này, cho người truyền tin ra ngoài rằng cô có chuyển biến xấu, sợ rằng không duy trì được tính mạng. Bên cạnh đó còn dặn dò bác sĩ y tá không được tiến vào phòng nửa bước. Quả nhiên đến cuối cùng vẫn có kẻ đến xác minh xem cô là chết giả hay chết thật để còn báo cáo với kẻ chủ mưu phía sau.......
Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang) Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang) - Tiểu Thất