Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngô Lăng Vân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 72
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
46 - Ăn Ở Trong Như… Và Ăn Ở Ngoài Như…
ị vố xỏ đau quá, các quan văn võ liền họp riêng nhau bàn kế để chơi lại Quỳnh một vố cho bõ cay bõ ghét. Sau một hồi bàn cãi sôi nổi, một quyết định được đem ra thi hành rất bí mật như sau:
Bữa nhà Chúa mở yến thiết đãi các quan văn võ bên phủ Liêu (tên gọi phủ chúa Trịnh) tất cả đều vào tâu với Chúa là không chịu ngồi ăn chung với Quỳnh, tỏ ý ghét Quỳnh, coi Quỳnh như hủi không ai thèm rây với, và xin Chúa nếu có mời Quỳnh thì dọn cho y riêng một mâm ở ngoài hiên. Ban đầu Chúa không chịu, nhưng sau lại chấp thuận để thử xem Quỳnh sẽ đối phó ra sao.
Bữa yến tiệc mở, các quan tề tựu, bọn lính hầu trong phủ theo lệnh Chúa dọn riêng cho Quỳnh một mâm ở ngoài hiên, còn các quan thì ngồi ăn bên trong. Quỳnh dâng chén rượu chúc thọ Chúa, rồi thản nhiên ngồi ăn. Một vị quan văn thấy thế lại mượn lúc tửu hứng ngâm bài thơ « Thằng mõ » của vua Lê-Thánh-Tôn để ám chỉ Quỳnh cũng không hơn gì mõ:
Mõ này cả tiếng lại dài hơi,
Làng nước ai ai cũng cứ lời.
Mộc đạc vang lừng trong bốn cõi,
Kim thanh chuyển động khắp đôi nơi.
Trẻ già chốn chốn đều nghe hiệu;
Làng nước ai ai cũng cứ lời.
Thứ bậc dưới trên quyền cắt đặt,
Một mình một chiếu thảnh thơi ngồi.
Ngâm xong, mọi người đều vỗ tay khen hay, Quỳnh cũng vỗ tay như chẳng để ý gì. Các quan lấy làm lạ nhìn nhau. Vừa lúc ấy, Chúa cho lính hầu đem chuối ngự ra để các quan tráng miệng. Quỳnh cũng được một đĩa, nhưng chỉ lột lấy vỏ còn bao nhiêu ruột đều liệng tứ tung đi. Các quan thấy hành động quái gở, liền nhao nhao miệng hỏi: « Quan Trạng ăn chuối gì kỳ vậy? »
Quỳnh đứng lên, dõng dạc đáp lại và nói thật lớn cho mọi người nghe biết: « Có gì kỳ đâu, sở dĩ tôi liệng ruột đi, là vì thấy ăn ở trong cũng như ăn cứt vậy mà thôi ».
Các quan lúc đó mới biết bị Quỳnh lập tâm xỏ, họ bảo nhau: « Mẹ kiếp, tụi mình định xỏ nó, không ngờ bị nó xỏ lại nữa ».
Chúa Trịnh-Cương lúc ấy cũng có mặt trong tiệc, nghe Trạng-Quỳnh nói cũng hơi phật lòng, vì Quỳnh vơ đũa cả nắm, không nể mặt mình, nhưng phải thầm phục Quỳnh nhanh trí.
Bữa sau, Chúa gọi các quan vào khiển trách, họ lại đề nghị xin mở bữa tiệc nữa mà lần này thì cho Quỳnh ngồi một mình một mâm bên trong, còn tất cả bên ngoài để thử xem Quỳnh có giở được trò trống gì không. Chúa chấp thuận nữa, và xong tiệc cũng có món chuối ăn tráng miệng như hồi trước. Nhân thấy lần này Quỳnh ăn ruột bỏ vỏ, Chúa cho gọi đến trước mặt phán hỏi: « Sao bữa trước nhà ngươi bảo ăn ở trong như ăn cứt mà nay lại ăn như thế này? »
Quỳnh đáp: « Muôn tâu chúa thượng, chữ đức thánh dạy « nhật nhật tân » nghĩa là mỗi ngày đều đổi mới, bữa trước hạ thần thấy ăn trong như ăn cứt, còn bữa nay lại thấy ăn ngoài như ăn cứt vậy. Nhất trú nhất dạ, vật cố giả tân (một ngày một đêm, vật cũ thành mới) là thế đó, tâu lạy chúa ».
Các quan nghe được, cả lũ chết điếng hẳn người đi, không dè lại bị Quỳnh chơi nữa. Họ muốn bày các trò khác để trả thù Trạng-Quỳnh, nhưng mỗi lần đề nghị lên Chúa, Chúa lại bác đi, bảo: « Tốn công tốn tiền mà vô ích, đối với Trạng-Quỳnh, các khanh không đủ mưu kế xỏ lại đâu, tránh voi chẳng hổ mặt nào, thôi đừng bày ra các trò trống gì nữa… »
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập