Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngô Lăng Vân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 72
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
21 - Làm Văn Cho Hàng Xóm Tế Vợ
y đối với người làng, Cống-Quỳnh cũng chơi xỏ như thế đấy. Chưa hết.
Lần khác, một anh hàng xóm có tang vợ, đến xin một bài văn để tế.
Quỳnh bảo cứ về đi, lúc tế sẽ đem sang.
Tuần tế bắt đầu, chờ hết nước chẳng thấy bóng Quỳnh đâu. Khi gần đọc văn tế, Quỳnh đem bài đến. Vì gấp quá, vả lại cũng tin tài ông cống nên không ai xem trước. Bài văn này, Quỳnh viết:
Trước linh sàng bài vị khóc mà than rằng:
Nhớ mẹ mày xưa.
Đen thủi đen thui
Rỗ chằng giỗ chịt,
Vú thõng dưa gang,
Rún lồi quả quít.
Cũng bậc khuê nghi.
Vốn dòng hào kiệt.
Răng đen hạt bí, tám gánh bựa cơm;
Má phính quả bầu, hai quan tiền thịt.
Mày thuôn lá ổi chí thanh,
Tóc mướt rễ tre chi mịt.
Sờ lên đầu chấy rụng chùm sung,
Mó đến háng dính như sơ mít.
Nách đã hôi lại hắc lào cả đám, càng thơm tho như ổ chuột chù,
Bụng đã đen lại sâu quảng hàng tầng, ngửi phưng phức như mùi cóc chết.
Người đà lắm vẻ lạ lùng.
Nết lại nhiều điều đặc biệt.
Nói năng đã khéo tựa cám hâm,
Ăn uống lại tài hơn mỏ khoét.
Chưa đi đến chợ, đã đánh thông hàng nửa gánh quà.
Vừa bước về nhà, đã tuôn ra hàng tràng rắm rít.
Mỗi khi sen vàng dạo gót, nghe êm êm như ngựa tế voi lồng,
Đòi phen thỏ thẻ oanh vàng, nghe văng vẳng như mèo gào lợn hét.
Nhờ lộc đất vườn dưa năm bảy thửa, người ngọc nay đà xa vắng, biết lấy ai mặt nạ thổi đùng chim.
Ơn trời cho ruộng lúa một vài sào, bao giờ còn thấy cố nhân, mà mượn thế bù nhìn chi đuổi xít.
Ôi! Thương ôi!
Trời hỡi ơi trời,
Nết ôi là nết.
Những tưởng trăm năm sống mãi, vui vầy cùng lũ cái đàn con.
Nào ngờ kinh nguyệt bất đều, thôi thì chết đi thì chết. [3]
[3] Bài văn này có sách nói là của Nghè Tân, có sách lại nói của Tú Xuất, chúng tôi đã đề cập trong quyển « Ba Giai, Tú Xuất », ở đây chỉ khác một vài đoạn.
Với tính chất của bài văn như vậy, thì mặc dù là đám tang ai nghe mà chẳng phải cười lăn, và dĩ nhiên chỉ sau mấy câu, người ta phải bỏ, chớ sao mà đọc tiếp được nữa.
Tang gia bị cú bực mình lắm, sau đến trách móc, Quỳnh thản nhiên trả lời: « Bộ tôi làm thế, có đặt điều vu oan nói bậy cho bác gái nhà không? Bình sinh bác ấy không phải người vậy sao? »
Nói đoạn, Quỳnh than thở: « Hừ, thế mới biết câu tục ngữ « lời thật mất lòng » là đúng thay là đúng. Thôi từ rầy về sau, thằng này không dám làm cho ai nữa, nói thật thì chẳng ai chịu nghe, thiên hạ thích láo kia, mà mình thì không thể láo được ».
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập