Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Lan Khai
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1162 / 13
Cập nhật: 2016-06-17 07:56:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ôm sau, khi hai vợ chồng vào ăn bữa tối, con sen bỗng mở cửa đưa cho Liên một phong giấy nhỏ.
- Thư của bà lớn, người ta đợi trả lời.
Ngạc nhiên, Liên nhìn nét chữ lạ, mở phong bì rồi sắc mặt nàng tự nhiên tái mét.
Liên đứng phắt dậy.
Nàng hoảng hốt hơn nữa, bởi nàng lại thoáng nhận ra rằng, trước sự ngạc nhiên của cả nhà, thái độ của nàng đã vụng về biết chừng nào.
Bức thư ngắn lắm chỉ vẻn vẹn có hai dòng:
"Làm ơn đưa cho người cầm giấy này đúng một trăm bạc".
Không một chữ ký. Không đề ngày tháng. Chỉ một cái mệnh lệnh khẩn thiết.
Liên đâm bổ vào phòng riêng để lấy tiền.
Nàng bỏ chìa khóa đâu không biết.
Luống cuống, Liên bới tung hết ngăn kéo, lục lạo hết cả một lúc lâu mới thấy.
Nàng run tay bỏ tờ giấy bạc vào phong bì rồi tự mình mang ra cổng.
Nàng làm tất cả công việc ấy như trong chiêm bao, không nghỉ ngơi, không do dự.
Và, sau hai phút vắng mặt, Liên mới trở lại phòng ăn.
Chẳng ai nói một lời.
Nàng ngồi vào chỗ một cách e sợ và đương tìm một câu trả lời bâng quơ thì, trời! Bức thư vừa rồi, nàng vội quá đã để quên trên bàn ăn. Tay nàng run bắn lên đến nỗi nàng đã cầm đũa lại phải bỏ xuống.
Nàng lén cầm mảnh giấy vò nát lại, nhưng lúc nàng toan giấu nó đi, hai mắt nàng lại gặp cái nhìn của Trọng: Một cái nhìn nghiêm khắc, đau đớn, thấu hiểu, mà Liên chưa từng thấy ở Trọng.
Mới mấy hôm nay, cái nhìn ấy thường phát sinh cho nàng những rung động ghê gớm nó làm nàng bị đảo lộn đến gan ruột.
Lúc nàng nhảy, Trọng đã nhìn nàng bằng cái nhìn ấy.
Đêm qua, lúc nàng tỉnh giấc mơ, chính cái nhìn ấy đã soi vào mặt nàng.
Liên cố nói một câu gì.
Nàng chợt nhớ đến một lời của chồng nàng thuật cho nàng nghe rằng có một vị quan tòa lúc hỏi cung thường vờ cận thị, cúi xuống xem các giấy má để rồi vụt cái quắc mắt nhìn như đâm dao vào bị cáo.
Kẻ có tội bất ngờ nên không thể bình tĩnh giấu sự thực được nữa.
Phải chăng, bây giờ Trọng cũng dùng chiêu pháp nguy hiểm ấy.
Phải chăng, nàng sẽ là tội nhân của chàng?
Liên hoảng kinh hơn nữa là, nàng biết Trọng xưa nay vốn rất ưa khảo sát tâm lý con người
Cái say mê của chồng nàng không phải do ở sự bắt buộc của nghề.
Chàng nghiên cứu một tập hồ sơ cũng đắm say như kẻ lăn mình vào một cuộc phiêu lưu tình ái.
Cái kỷ niệm ấy khiến Liên tắc họng không nói được.
Càng im lặng, Liên càng bối rối, bởi nàng biết im lặng lúc ấy tức là tự phản mình.
May sao bữa ăn cũng mau xong.
Trọng đứng dậy sang phòng bên cạnh.
Khi còn một mình, Liên lại mở tờ giấy ra đọc lần nữa:
"Làm ơn giao cho người mang giấy này đúng một trăm bạc".
Liên nổi giận. Nàng xé tan mảnh giấy toan vứt vào sọt. Chợt nghĩ lại, Liên đem các mảnh vụn ném cả vào lò sưởi.
Vừa lúc ấy, nàng nghe tiếng giày của Trọng lộn lại.
Nàng vội đứng thẳng lên. Mặt nàng đỏ gay vì ánh lửa và vì thẹn.
Những mảnh than giấy trên lửa đỏ đã nói cho Trọng biết việc nàng vừa làm.
Vụng về, Liên đứng chắn lấy cửa lò sưởi để chồng nàng khỏi trông thấy.
Trọng lại gần bàn, bật một que diêm để châm điếu xì gà.
Ánh đèn làm cho Liên nhận thấy hai lỗ mũi Trọng rung động, nó là dấu hiệu sự tức giận của Trọng.
Chàng bình tĩnh nhìn lên và nói:
- Mình hẳn biết rằng tôi không bắt mình phải đưa thư riêng cho tôi xem bao giờ. Nếu mình muốn giữ kín điều gì, mình được tự nhiên lắm!
Liên nín lặng. Nàng không dám nhìn chồng.
Trọng chờ một lát, thở một làn khói đoạn quay ra.
Tội Và Thương Tội Và Thương - Lan Khai Tội Và Thương