"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Danielle Steel
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 23
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1133 / 18
Cập nhật: 2017-07-24 16:15:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
iam bay đến Paris vào tối thứ 6, rồi họ cùng bay từ Paris đi New York vào sáng Chúa Nhât. Bà tặng anh cái vé, 2 người ngồi bên nhau ở ghế hạng nhất. Anh trông như một cậu bé trong buổi tiệc mừng sinh nhật, ăn bất cứ thứ gì người ta dọn ra. Trứng cá, champange, anh ăn bữa trưa phần của mình và của bà hết trơn, lật ghế thẳng ra thành giường ngủ, đắp chăn lông vịt rồi đánh một giấc. Thậm chí anh còn thay pyjamas, và đội lên đầu cái bao nhựa. Rõ ràng anh có dấu hiệu lấy lại phong thái bướng bỉnh như trước. Anh xem 2 bộ phim, ăn bữa trưa nhanh, dùng tất cả các thứ trong phòng vệ sinh, và mời Sasha vào phòng tắm để cùng thưởng thức thú vui ở trên không
- Chắc chuyến đi sau, anh phải uống thuốc an thần mới được – Bà đáp và cười với anh, sau khi từ chối đề nghị vào phòng tắm của anh – Có một lần tôi đã cho Xavier uống thuốc an thần khi đi máy bay, vì lúc nhỏ cậu ấy thường bị say. Thuốc chống say máy bay đối với cậu ấy không có hiệu nghiệm, nên cậu ta quay cuồng như chiếc phản lực mất tay lái. Chưa bao giờ tôi thấy cậu bé nào say máy bay như thế. Cuối cùng tôi để cho cậu mửa thốc mửa tháo trên máy bay cho đến khi sạch ruột – Nhưng bà không bao giờ thấy ai vui sướng trên chuyến bay nhiều như thế, hay là luôn mồm cám ơn như Liam. Anh không ngớt cám ơn bà từ khi máy bay cất cánh cho đến khi hạ cánh
Khi anh kéo ghế ngồi lại vị trí cũ và duỗi 2 chân thẳng ra, anh hồ hởi nói
- Anh cứ nghĩ thế nào cũng ngồi với tư thế 2 đầu gối quá tai, và bị cùi tay của khách bên cạnh chọc vào ngực mình, thế mà không ngờ quá thoải mái như thế này
Khi họ làm thủ tục ở phòng hải quan tại New York, anh vẫn rất cao hứng, nói đùa với mọi người anh gặp. Như mọi khi, anh làm bạn với các tiếp viên hàng không, hầu hết những người này đều biết bà và bà biết họ từ những chuyến bay trước đây. Anh gọi nhân viên kiểm tra hải quan bằng tên đầu của ông ta, và n1oi chuyện hăng hái với họ về các trận dã cầu. Trong khi đó bà thấy xe và người tài xế đến đón bà. Phải nói không có bút nào tả hết "niềm vui" của bà khi thấy xe đợi bà. Và anh cũng sung sướng, vui mừng, cám ơn bà rối rít khi lên xe. Mặc dù anh loay hoay như một con rối, Sasha vẫn thích ở bên anh
KHi họ về đến nhà bà thì anh bình tĩnh trở lại. Anh rất kinh ngạc khi thấy ngôi nhà quá đẹp. Anh phục giá trị đồ xưa trong nhà và cũng sững sốt trước cá họa phẩm của bà. một bức của Monet, 2 bức của Degas, một loạt họa phẩm vôgiá của Da Vinci, và rất nhiều tranh của nhiều họa sĩ mà anh chưa từng thấy. Về nhiều mặc, nhà ở New York của bà trang trọng hơn cánh cửa nhà bà ở Paris rất nhiều. Khi bà tân trang lại cánh nhà ở Paris, bà đã trang hoàng đơn giản hơn. Ngôi nhà ở New York được trang hoàng bằng nhiều tác phẩm quý giá của những họa sĩ danh tiếng được chọn lọc, hâu hết những họa phẩm này đều do bố bà mua làm quà tặng bà
- Bức tranh quá tuyệt vời!… – Anh đứng sững sờ trước bức tranh vẽ màu tối thẫm của El Greco, bức tranh này bà không thích nên treo ở ngoài hành lang. một hồi lâu bà mới lôi anh đi được để vào chỉ cho anh thấy phòng ngủ của bà. Bà đã ngần ngừ một lát trước khi dẫn anh vào, vì bà chưa chia sẻ phòng này với ai ngoài Arthur. Nhưng bây giờ đã đến lúc. Bà sẵn sàng mở rộng cửa và mở lòng để đón Liam
Bà yêu cầu anh để đồ đạc trong phòng ngủ dành riêng cho khách, phòng khi một trong các con của bà thình lình về nhà, và bà cũng không muốn chị giúp việc đến lau chùi nhà cửa hàng ngày phải ngạc nhiên. Chị ta đã làm cho bà từ ngày bà có chồng đến giờ. Liam hình như không muốn làm theo yêu cầu của bà. Anh đến phòng dành cho khách ở cuối hành lang, thả cái xách trong phòng rồi quay lại phòng ngủ của bà với đĩa kem lạnh. Trông anh hoàn toàn có vẻ như đang ở nhà mình, anh ngồi chễm chệ trên chiếc ghế bành mà Arthur thích nhất, anh mở tivi ra xem trận dã cầu trên màn hình. Rồi anh Sasha, cười với nụ cười trẻ thơ khiến cho bà bủn rủn tay chân, và anh bật cười
- Sasha, thật tuyệt quá trời! Anh cảm thấy như đã chết và được lên thiên đàng – Anh đã lớn lên trong cảnh giàu sang phú quý, nhưng mặc dù gia đình anh cao sang thât đấy, vẫn không đẹp như thế này. Vả lại gia đình anh tuy giàu nhưng họ xem anh như người ngoài cuộc, không phải người trong gia đình, vì anh mê say hội họa và khác xa họ. Anh cảm thấy hoàn toàn thoải mái trong nhà bà, được bà đón tiếp niềm nở, và rồi đây sẽ được sống chung với bà
Việc này sẽ thay đôi toàn bộ cuộc đờ anh và đời bà. Cả 2 đều cảm thấy hưng phấn, vui vẻ hưởng hạnh phúc do tình yêu đem lại
Bà đề nghị tối đó họ đi ăn ở nhà hàng gần đấy. Trước khi đi, bà kiểm tra xem Tatianna đang làm gì, và quả đúng như điều bà nghĩ. Tatianna đang bận với bạn bè, cô có nhiều công việc phải làm trong tuần. Cô nói với mẹ rằng cô sẽ đến phòng triển lãm để thăm bà, có lẽ vào giờ nghỉ ăn trưa. Đêm đó, bà yên trí khi nằm vào giường với Liam. Người giúp việc mãi đến trưa mới đến, và khi ấy thì bà đã cùng Liam đi lâu rồi, bà đến phòng triển lãm, còn anh đi thăm bạn bè ở SoHo. Chuyện tình của họ hoàn toàn bí mật. Và nếu lỡ có ai nhìn thấy, thì họ chắc sẽ nghĩ rằng Liam là khách trọ trong nhà bà
Đêm đó khi nằm trên giường, đưa tay ôm bà kéo vào lòng, anh hiểu tâm trạng của bà. Mặc dù khi vào đây anh bị kích thích rất nhiều, nhưng hồi nãy khi mới vào phòng bà, anh chú ý thấy mặt bà có vẻ khác. Anh biết bà rất đau khổ khi ngủ với anh ở đây, vì bao nhiêu kỷ niệm xưa trở về với bà, giày vò bà
- Em không sao chứ? – Anh thì thào hỏi, ôm bà vào lòng. Bà liền biết ngay là anh hiểu, bà gật đầu
- Không sao, cưng, em… cám ơn anh đã hỏi thế!
- Anh không muốn làm gì ở đây để xúc phạm đến em. Nếu em muốn, anh sẽ ngủ ở phòng ngủ dành cho khách – Bà nhìn anh cười
- Nếu thế, em sẽ nhớ anh. Anh ngủ ở đay không sao đâu – Bà đáp rồi hôn anh. Nụ hôn nhẹ nhàng thôi, như muốn nói rằntg bà không muốn gì nơi anh hết, ngoài sự thông cảm mà anh vừa bày tỏ với bà. Anh hôn lại bà cũng rất dịu dàng như bà, rồi ôm bà sát vào anh. Đêm đó 2 người chỉ ôm nhau ngủ mà không làm gì hết
Hôm sau, bà đưa anh đến phòng triển lãm, căn phòng rộng và cách bài trí trong phòng gây cho anh ấn tượng rất mạnh. Anh thích các họa phẩm mà họ đang trưng bày trong phòng. Anh suy tính, tưởng tượng ra vị trí các họa phẩm của anh sẽ trưng bày trong phòng này. Căn phòng rất tuyệt cho anh, bây giờ thì anh đã quyết định sẽ trưng bày ở đây bao nhiêu họa phẩm của mình, bao nhiêu bức nằm ngang, bao nhiêu bức nằm dọc. Căn phòng gây cho anh nhiều cảm hứng. Bà giới thiệu anh với các nhân viên. Marcie, trợ lý của bà, gần xỉu khi thấy anh đi vào, chị mở to mắt nhìn Sasha đi phía sau anh
- Ôi lay Chúa, trông anh ta như tài tử ciné! – Chị ta ấp úng nói. Sasha cười. Bà không muốn nghĩ như thế, nhưng thỉnh thoảng quả anh đúng như thế. Bà thích ở nhà với anh hơn, khi ấy họ mặc áo quần cũ rích cũ rang, tóc tai bờm xờm, trông bê bối. Thỉnh thoảng bà sợ cảnh đi ra ngoài với nhau, vì bà cứ cảm thấy sự cách biệt về tuổi tác giữa 2 người
- Anh ấy dễ thương, và là họa sĩ có tài – Sasha nói một cách thản nhiên – Tôi rất mừng khi chún tôi cùng đi New York một lúc. Tôi nghĩ anh ấy trên đường về Vermont để thăm con – Marcie gật đàu, kinh ngạc nhìn anh. Anh không những to khỏe, có tài, mà còn là người bố tốt. Sau 5 phút tìm hiểu là chị thần tượng hóa anh. Sasha biết anh nhiều hơn, nên ít choáng váng hơn Marcie. Bà chỉ có nhược điểm là yêu anh. Và giống mọi người, anh có nhược điểm như bà vậy
Anh ở với bà tại phòng triển lãm vào buổi sáng, gặp gỡ nhiều người, nhìn khắp nơi. Anh nhìn vào các giá, đi lên lầu xem các họa phẩm cổ điển rồn đến SoHo thăm bạn. Anh nói nhỏ với Sasha rằng lát nữa anh sẽ gặp bà ở nhà, và bà gật đầu
May thay là anh mới đi 5 phút thì Tatianna bước vào. Cô đang trên đường đi lấy cái gì đấy nơi một nhiếp ảnh gia, cô liền ghé vào thăm mẹ. Trông cô xinh đẹp, vui vẻ như mọi khi, và khi Sasha nhìn cô với cặp mắt lâu ngày mới gặp lại con, bà thấy con gái bà cực kỳ trẻ trung. Cô đúng vào lứa tuổi của các phụ nữ mà Liam thường nói chuyện và ngưỡng mộ. Cô mới bắt đầu tuổi 24. Nhìn cô, bỗng Sasha cảm thấy mình già cỗi. Bà nghĩ, nếu bà và Liam yêu nhau chân thành, thì bà không được nghĩ ngợi như thế. Trước đây không bao giờ bà nghĩ đến tuổi tác của mình, thế mà bây giờ bà cứ bị tuổi tác ám ảnh. Đối với bà, mọi người đều trẻ trung. Còn bà cảm thấy mình già
- Chào mẹ. Mẹ ở lại đây bao lâu? – Tatinna hỏi mẹ, vừa lấy một miếng chocolate nơi dĩa và hôn mẹ
- Chắc là một tháng – Như mọi khi, Sasha rât sung sướng được gặp con gái
- Thế là lâu rồi – Tatianna ngạc nhiên khi nghe mẹ nói ở lâu như thế. Những lần trước, mẹ cô không ở lại New York lâu. Ngôi nhà bà sống với Arthur làm cho bà đau khổ, bà thường nói ở đây khiến cho bà nhớ đến ông
- Tháng này có mở ở đây một cuộc trưng bày, mẹ có nhiệm vụ giúp với họ, cho nên mẹ phải ở lại đây một thời gian. Công việc của con như thế nào?
- Tuyêt. Con vừa được khen thưởg, bà chủ bút ghét con, con mu6ón chức vụ của bà ta – Tatianna đang gặp may. Cô cười nhìn mẹ, sung sướng được gặp bà
- Chuyện ấy bình thường thôi – Mẹ cô cười
- Hẹn sẽ gặp lại mẹ, bây giờ con phải đi, trễ rồi. Con chỉ ghé vào chào mẹ thôi – Cô có xe đợi ngoài, vào cái vụt rồi đi ra cũng cái vụt, chỉ lây theo một nắm chocolate, chứ không ở lại ăn trưa
Sasha bận bịu công việc tại phòng triển lãm cả ngày, chuẩn bị đợt trưng bày mới. Bà lo tổ chức các cuộc trưng bày, bà thích công việc này. Bà dẹp hết công việc đề về nhà lúc 6 giờ gặp Liam. Anh đang ăn kem và bánh pizza trong nhà bếp thì bà đi vào, anh hôn lên miệng bà
- Chà, chà… tuyệt! Kem gì đấy? – Rocky Road à?
- Fudge Broenie – Anh chỉnh lại – Anh quên là kem ở Hoa Kỳ ngon nhất. Ở Anh, kem dỡ ẹt
- Ở Pháp còn tệ hơn nữa – Bà cười với anh – Cà rem thì ngon… – Bà ngồi xuống bàn, nhìn anh. Sau một ngày dài, gặp anh thật tuyệt. Ở nhà anh có vẻ chững chạc
- Cà rem chỉ dành cho con nít – Anh đáp – Đây mới là đồ ngon. Em ăn một miếng pizza rồi anh đưa em đi chơi – Bà không muốn nói mệt mõi sau một ngày làm việc và khác múi giờ. Anh có vẻ hăng hái, đầy sức sống. Anh đã vui chơi với bạn bè suốt ngày
- Anh sẽ đưa em đi đâu? Em cần thay quần áo hông? – Bà chỉ muốn đi tắm nước nóng rồi nghỉ ngơi trước khi đi ngủ. Bà mệt rã rời vì di chuyển các bức tranh và làm việc cả ngày
- Thay chứ. Em mặc quần jeans xanh vào – Anh nói, vừa tráng tô và để vào cái máy rửa bát đĩa. Khi nào anh ở với bà, anh rất giỏi về các công việc này. Chỗ ở của anh rất bê bối. Từ khi Beth và các con anh bỏ đi, anh sống trong xưởng vẽ, buổi tối nằm ngủ ngoài hành lang trong túi ngủ trên chiếc giường thô. Sống ở đây đối với anh thật quá sang. Anh hớn hở nói tiếp – Anh đã mua vé đi xem trận bóng của đội Yankee. Anh mua vé của một người bạn – Anh nhìn đồng hồ – 10 phút nữa chúng ta phải đi. Trận đấu bắt đầu lúc 7 giờ 30, mà đường xá xe cộ rất đông, có thể bị kẹt xe – Trước đây anh đã sống ở New York vào khoảng một năm, bây giờ quay lại đây anh mới nhớ là anh rất yêu thành phố này. Anh yêu ánh đi65n, yêu sự sôi động, và nhất là yêu đội bóng Yankee
Sasha cố làm ra vẻ vui với anh, rồi đi thay áo quần. Thỉnh thoảng bà phân vân tự hỏi không biết bà sẽ làm gì với người đàn ông với tuổi anh mà hành xử như người bằng nửa tuổi anh. Anh cần người yêu như Tatianna, thế mà anh lại yêu bà. Bà không bận tâm đến việc ăn bánh mà đi rửa mặt, chải tóc, thay quần áo. Bà lấy cái khăn quàng trên giá, rồi 10 phút sau quay lại nhà bếp. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để đi, đội cái mũ chơi dã cầu anh mang theo từ London
- Xong chưa? – Anh cười khoan khoái. Trên đường đi xuống tầng dưới, anh nói chuyện với người đàn ông coi sóc thang máy của bà, anh nói cho ôngg ta biết họ đi xem đấu bóng. Họ cá đội Boston Red Sox sẽ thắng. Anh nói đây là trận đấu rất hay. Đội Yankee đang thắng liên tiếp, anh nói lần này đội anh cá sẽ nghiền nát đối thủ
Khi họ đi vào sân vận động Yankee, Sasha cảm thấy khỏe khoắn hơn. Tình trạng mệt mõi vì lệch múi giờ đã hết. Anh mua cho bà bánh nóng có nhân thịt băm và lon bia, rồi nói về 2 đội cùng các cầu thủ xuất sắc nhất. Anh rất mê môn dã cầu, trong khi anh rất ghét đến dự các bữa tiệc do bà đưa đi. Và thật ra bà cũng thích đi xem dã cầu như thế này hơn. Đây là điều rất mới mẻ với bà. Chưa bao giờ bà đi xem trận đấu dã cầu như thế này
Trong khi đợi trận đấu bắt đầu, bà nói cho anh biết chuyện bà đã gặp Tatianna. Anh đáp anh rất mong gặp cô ấy. Sasha không thể không tự hỏi, không biết anh và con gái bà có hòa hợp nhau được không. Bà hỵ vọng họ sẽ hòa hợp. Nếu cuối cùng mà con gái bà chấp nhận anh, chắc mối tình của họ sẽ khác đi. Bà nghĩ Xavier sẽ chấp nhận, vì họ là bạn bè, nhưng bà không biết khi chàng biết Liam dan diu với mẹ mình, chàng sẽ nghĩ sao. Bà lo nhất là lo về con gái. Bà không thể tiên đoán được Tatianna sẽ thích ai và ghét ai. Rất khó kêu gọi cô làm theo điều bà mong đợi. Cô ta có nhiều ý kiến dữ dội hơn anh trai rất nhiều, không dễ dãi như anh mình
Liam giảng giải cho bà biết những chuyện diễn ra trong trận đấu, và đội Yankee thắng 6 – 0. Khi đi taxi về, anh nói luôn mồm với bà. Vè đến nhà là họ đi ngủ liền, và lại một lần nữa họ không làm tình với nhau, Sasha ngủ như chết. Sang hôm sau anh đi Vermont để thăm con. Anh nói anh đi 4 ngày sẽ về, và sẽ gọi từ Vermont về cho bà. Bà đưa xe anh ra nhà ga Grand Central Station mới đến phòng triển lãm. Bà thấy mình ngốc, như bà nhớ anh khi anh ra đi. Anh hứa sẽ đúng vào ngày cuối tuần. Bà nghĩ đến chuyện đưa anh đi Hamptons, nhưng còn tùy vào tình thế. Bàn cần phải có thời gian để quen với việc ngủ với anh trên giường nơi mà bà đã ngủ với Arthur. Liam rất có ý thức về vấn đề này. Bà nghĩ là anh đã ngủ trên giường với bà tại nhà, thì anh cũng có thể cùng bà đến nhà ở Southampton. Đấy là chỗ linh thiêng đối với bà, bà không cho đấy là chỗ thích hợp cho Liam ngủ với bà. Chưa thích hợp. Hay có thể mãi mãi không thích hợp. Bà cần có thời gian để làm quen với việc ngủ cùng giường với anh, không vội quyết định
Suốt tuần bà bận rộn cả ngày, đi dự nhiều bữa tiệc cocktail, ăn trưa với Alana. Bây giờ bà ta đã lấy chồng, đã có tiền của chồng để tiêu pha thoải mái. Bà đã gặp Tatianna để ăn tôi. Liam thường gọi về cho bà kể cho bà nghe chuyện anh gặp các con ra sao. Mới đầu, việc gặp cậu con lớn rất căng. Tom trách Liam về tội gây ra việc ly dị. Cuối cùng, Beth đã kể cho cậu bé nghe về chuyện xấu xa của bố với Becky, và khi Liam gọi Sasha, anh rất tức giận về việc này. Bà khuyên anh hãy bình tĩnh, tìm cách giải thích cho cậu con trai thông cảm. Vào cuối tuần thì tình hình tốt hơn. 2 bố con đã trải qua một đêm bi thảm để nói về chuyện này, sáng hôm sau cả 2 đều cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Cậu con trai 12 tuổi, George, sung sướng được gặp lại bố, nhưng trong năm qua, cậu đã bị chứng thần kinh co giật, và đang chữa thuốc, theo Liam thì chú bé không cần phải dùng thuốc, và không muốn cho chú tiền mua thuốc. Anh gọi Beth để nói về chuyện này, và chị dọa nếu không mua thuốc cho chú bé thì chị sẽ đến nhà trên hồ đưa chúng về nhà hết, và thế là anh chịu. Còn Charlotte thì đáng yêu, dễ chịu, bé sung sướng khi gặp bố, chỉ có việc rủi ro là bé té xe đạp và bị bong gân ở cổ tay. Nhưng ngoài chuyện đó ra, mọi việc đều tốt đẹp. Ngày cuối tuần điển hình với con nhất là sau một năm vắng con. Không có chuyện gì làm cho Sasha ngạc nhiên, mặc dù chỉ có vài chuyện làm cho Liam sửng sốt. Anh không tin các việc xảy ra là do sự vắng mặt của anh gây nên. Gặp lại con khiến anh thức tỉnh
Thật khó mà hội nhập với chúng sau một năm vắng bóng, và khó mà tiếp nối cuộc sống mình bỏ dở, anh nói với Sasha vào một đêm khuya khi anh gọi cho bà – Mọi việc đều thay đổi, tất cả chúng đều khác trước – Anh than vãn, nhưng chúng vẫn là con anh, và mỗi khi anh gọi ch obà, bà đều khuyên anh việc này việc nọ. Anh cám ơn bà đã giúp đỡ anh nhiều. Vào tối thứ 6, khi trời đã khuya anh mới về đến nhà bà, trông anh mệt mõi nhưng có vẻ sung sướng. Anh vừa xuống tàu, và anh rất vui mừng khi thấy bà. Anh đội cái mũ chơi dã cầu xoay cái lưỡi trai ra sau, cái quần jeans rách ở đầu gối, và không cạo râu cả tuần. Râu ria xồm xoàm, trông anh giống như một người vừa ở trại cải tạo mới trở về nhà
Bà bật máy nước nóng cho anh tắm, làm đồ cho anh ăn, đưa cho anh tô kem, rồi anh nằm lên giường nhìn bà như thiên thần trên trời giáng thế
Anh vừa ăn kem vừa nói với bà
- Sasha, thật là gay cấn!
- Em biết sẽ gay cấn – Bà bình tĩnh đáp, lòng sung sướng vì anh đã quay về
- Anh không tin thế. Anh cứ nghĩ tình hình sẽ như ngày trước mỗi khi anh lâu ngày về gặp chúng thôi. Không phải thế. Bây giờ khác trước. Chúng đã thay đổi. Thoạt tiên chúng tôi nhìn nhau như những người xa lạ. Tất cả đều giận anh – Điều ngạc nhiên duy nhất là anh không ngờ như thế. Anh không tin, cứ nghĩ tình hình vẫn như cũ. Nhưng theo anh nói thì sau 4 ngày ở với nhau, anh đã giải thích cho chúng biết và tình cha con bắt đầu hàn gắn lại. Chuyến đi của nh thật tuyệt vời, các con anh rất ngoan
- Anh phải thường quay lại thăm chúng luôn mới được. Nếu anh không đi thì rất bậy. Nếu có thể bà sẽ cho anh vé tàu. Bà nghĩ đây là việc rất quan trọng: bà mong anh sẽ hiểu vấn đề này rõ hơn sau chuyến đi thăm con này. Chúng yêu anh, cần anh. Anh là bố chúng. Cho dù người bố dượng tương lai của chúng có thể cung cấp cho chúng cuộc sống đầy đủ, nhưng chúng vẫn yêu và cần Liam. Và anh đã thấy như thế. Sau 4 ngày đoàn tụ, anh không thích xa chúng chút nào hết
Khi bà lên giường, bà xoa lưng anh, xoa bóp khắp người anh, và sau đó thì anh làm tình với bà. Đó là lần đầu tiên họ làm tình trên giường này. Chiếc giường này không còn là của bà và Arthur nữa. Bây giờ nó là của bà và Liam. Làm tình xong, anh ngủ ngay, trông anh như một cậu bé khổng lồ đẹp đẽ trong giường bà. Bà nằm một bên anh, vuốt tóc anh, hôn anh dưới ánh trăng.
Tình Khúc Mùa Thu Tình Khúc Mùa Thu - Danielle Steel Tình Khúc Mùa Thu