"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2313 / 72
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 479: Phá Trừ (hạ)
rương Hằng nghi hoặc, dưới uy hiếp của Chấn Áp Quyết, mấy người này căn bản không có nâng lực Nguyên Anh xuất khiếu, sau khi thi triển xong Chấn Áp Quyết, lực phòng ngự rất biến thái của Thiết Sa Vương mới miễn cưỡng chống được, nhưng Tử Hãn cùng Huyết Ma Quân Chỉ có kết cục tử vong trong nháy mắt.
"Chẳng lẽ ngay cả linh hồn cũng bị tiêu diệt..."
Đột nhiên Trương Hằng nghĩ tới một khả năng.
Chấn Áp Quyết không Chỉ nhắm vào thân thể kẻ địch, linh hồn cũng là mục tiêu, thậm chí còn là trọng yếu nhất.
Đang suy tư, đột nhiên ánh mắt Trương Hằng rơi xuống Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên tay.
Ý niệm vừa động, tầng thứ ba bảo tháp sáng lên, hiện ra hai linh hồn sắc mặt trắng bệch ở bên trong.
Nhìn cho kỹ, Trương Hằng phát hiện hai cái linh hồn này đúng là Tử Hãn cùng Huyết Ma Quân.
Có điều bất đồng, linh hồn của Tử Hãn là hình thái một con ngựa, không giống với các linh hồn mà Trương Hằng gặp trước kia.
Thấy vậy, trong lòng Trương Hằng vui vẻ thì ra "Bảo Tháp" này còn có công hiệu bảo lưu chứa đựng linh hồn.
Dù sao cũng tạm thời không có chuyện. Trương Hằng tính tra hỏi hai linh hồn này.
Chân đạp ngân diễm thiêu đốt, Trương Hằng xuyên qua bảo tháp nhìn hai linh hồn bên trong, khẽ lẩm bẩm:
- Tử Hãn, Huyết Ma Quân.
- Chủ nhân!
Hai linh hồn đều run lên, hết sức hoảng sợ nhìn Trương Hằng ở ngoài bảo tháp.
Trương Hằng gật đầu vừa lòng, quá nhiên linh hồn hai người này bị mình nô dịch.
- Tử Hãn. ta có chuyện hỏi ngươi: ta giết ngươi, lại để cho Thiết Sa Vương chạy trốn, chuyện này sẽ dẫn đến ảnh hưởng gì với ta?
Trương Hằng trực tiếp đưa ra vấn đề mình quan tâm nhất.
Thiết Sa Vương chạy trốn để lại lời nói, làm cho trong lòng hắn mơ hồ bất an. đây là Thần Linh Nhãn tu đến cảnh giới Linh Tâm Thông Minh sinh ra một tia báo động.
Bản thân Trương Hằng cũng kỳ quái, Chu Vương Triều lớn như thế, mình không phải Chỉ giết một con Thần thú, trọng thương một con yêu thú Hợp Thể Kỳ. Chỉ cần rời khỏi Phàm Vân Đảo chạy trốn thật xa, còn sợ thế lực Yêu tộc đuổi tới mình được hay sao?
Vừa nghe vấn đề của Trương Hằng. Tử Hãn vẻ mặt cả kinh, vội vàng nói:
- Chủ nhân... Ngài có nguy hiểm rồi.
- Nguy hiểm?
Trương Hằng chấn động, xem ra dự báo mà cảnh giới Linh Tâm Thông Minh sinh ra đúng là không sai.
- Nói cho rõ?
Trương Hằng vội hỏi.
- Chủ nhân ngài đánh ngã thân Thần thú của ta, chắc chắn nhiễm phái tử sát khí đặc biệt của Tử Diễm Câu, phụ thân ta căn cứ quan hệ huyết mạch tương liên của Thần thú, hoàn toàn có thể xác định phương hướng khái quát của ngài. Sau khi Thiết Sa Vương trở về, nhất định sẽ báo lên phụ thân ta. Đến lúc đó...
Tử Hãn rất cận thận trả lời...
- Phụ thân của ngươi, chính là phủ chủ Tử Hoàng Phủ?
Trương Hằng kinh ngạc hỏi.
- Phải... Ngoài ngài ấy ra. hai ca ca của ta cũng có thể xác định được vị trí của chủ nhân ngài.
Tử Hãn trả lời rất Chi tiết, hắn thấy sắc mặt Trương Hằng khó coi. liền giải thích:
- Đa số Thần thú đều có loại thần thông tương tự...
Thần thú tất nhiên khó trêu chọc, giết đứa nhỏ thì người lớn sẽ biết ngay.
Trương Hằng suy nghĩ một lát, lấy tốc độ trọng thương của Thiết Sa Vương, chắc chắn sẽ cận thận từng chút trở về Tử Hoàng Phủ hải vực Cửu u. như thế thì nhất định tốc độ sẽ không nhanh được. Muốn trở về Tử Hoàng Phủ ít nhất cũng phái mười ngày nửa tháng, như thế thì bây giờ mình còn an toàn.
Nghĩ đến đây. Trương Hằng thở phào một hơi, khởi động Thần Linh Nhãn quét qua thân thể mình.
Kết quả, hắn thật sự thấy được một tầng mây tím như ẩn như hiện trên cơ thể mình, thậm chí chúng nó còn lan tòa vào trong linh hồn của Trương Hằng.
Tầng mây tím nhàn nhạt này hết sức Kỳ lạ, vô hình vô chất, không sợ công kích vật lý cũng không e ngại công kích linh hồn, dường như độc lập trên thế gian này.
Khí tức của Thần thú quả nhiên Kỳ lạ, vượt quá tưởng tượng!
Trương Hằng thi triển toàn bộ chiêu thức, cũng không làm gì được khí tức màu tím mịt mờ kia cũng không dám tùy tiện thi triển đại bí thuật, sợ tổn hại đến linh hồn mình.
- Vậy ta có biện pháp gì tiểu trừ cổ "tử sát khí" này hay không?
Thật lâu sau. Trương Hằng lại hỏi Tử Hãn.
- Chỉ có một biện pháp, đó là dựa vào thời gian mài mòn... cần khoảng trăm năm. cổ khí tức trên người chủ nhân ngài sẽ biến mất, đến lúc đó các thân nhân của ta cũng không thể đuổi theo.
Lúc Tử Hãn nói những lời này, trong ánh mắt còn toát ra một tia bi thương.
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, liền hỏi:
- Lưu lạc đến mức này rồi mà ngươi còn không hối hận tất cả đều là do ngươi lòng dạ hẹp hòi. tính cách trừng mắt tất báo tạo thành.
Nghe thế, Tử Hãn không khỏi bi thống, trầm thấp nói:
- Đều do ta rất thích nàng, nếu không thì cũng không làm ra chuyện xúc động như thế... Đáng tiếc, hết thảy đều xong rồi.
Lúc này, Tử Hãn còn quyến luyến không quên Mộ Linh Nhi, điều này làm cho Trương Hằng hết sức bất ngờ.
- Chủ nhân, ta có một thỉnh cầu...
Tử Hãn đột nhiên cố lấy dũng khí, nói với Trương Hằng.
- Vấn đề gì, ngươi cứ nói. nhưng không nên đề cập yêu cầu quá phận...
Trương Hằng tận tình hấp thu những hạt màu bạc sinh ra trong đan điền.
- Ta đề nghị ngài nhanh chóng rời khỏi nơi này. đi một đảo cấp hai ở hải vực Tam Tiên Đảo. Chỉ có ở trên đảo cấp hai, ngài mới có thể tránh khỏi Tử Hoàng Phủ đuổi giết trong thời gian ngắn.
- Đảo cấp hai?
Trương Hằng sửng sốt một chút, tiếp đó hiểu được trên mỗi một đảo cấp hai ở hải vực Tam Tiên Đảo, đều có cường giả Hợp Thể hậu kỳ tọa trấn.
Đảo cấp hai càng an toàn hơn đảo cấp một.
- Thực lực đảo cấp hai không kém gì Tử Hoàng Phủ chúng ta. như thế thì ngài sẽ an toàn hơn nhiều. Trước khi linh hồn của ta còn chưa hoàn toàn tan biến, phụ thân ta sẽ không phát động đại chiến giữa Yêu tộc cùng nhân loại. Đương nhiên, nếu ngài có thể đi bất kỳ đảo nào trong Tam Tiên Đảo sẽ càng thêm an toàn...
- Ồ thì ra là thế.
Trương Hằng gật đầu. xem ra mình phải đi một hòn đảo cấp hai tị nạn. Tam Tiên Đào không phải là chỗ mà tu sĩ bình thường có thể đi vào. Dưới tình huống thông thường, Chỉ có tu sĩ trên Hợp Thể Kỳ mới có tư cách đi Tam Tiên Đảo. trong đó còn phải trải qua xét duyệt nhất định, trình tự rất phiên toái. Hơn nữa nơi đó có nhiều cao thủ, hiện giờ Trương Hằng không thích hợp đi cấp đảo đó.
- Đây là yêu cầu của ngươi?
Trương Hằng bất ngờ hỏi.
Thần sắc Tử Hãn phức tạp liếc nhìn hắn:
- Chỉ có khi chân chính bị chủ nhân ngài nô dịch, ta mới cảm nhận được ngài đáng sợ cỡ nào. Cho dù lúc này ngài còn kém xa cấp bậc tồn tại của cha ta, nhưng ta hiểu được cuối cùng ngài có thể vượt xa bọn họ. vượt xa Tử Hoàng Phủ. Cho nên ta không hy vọng chủ nhân ngài tiếp tục xảy ra va chạm cùng Tử Hoàng Phủ. Tiếp tục như thế. ta sợ sẽ có ngày Tử Hoàng Phủ vì một đứa nhỏ không hiểu chuyện này mà bị diệt...
Trương Hằng giật mình, lại kỳ quái hỏi:
- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi? Còn là đứa nhỏ?
- Hơn hai vạn tuổi.... KỲ thật so với thọ mệnh dài lâu của Thần thú Tử Diễm Câu. ta tương đương với thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi ở thế giới nhân loại...
Ánh mắt Tử Hãn dần dần ảm đạm.
- Ta không thể tùy tiện đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, Chỉ cần Tử Hoàng Phủ không bức Trương mỗ quá đáng, ta cũng không đến mức đi diệt nó cũng không có năng lực đó...
Trương Hằng lạnh nhạt trả lời một câu, liền cắt liên hệ với Tử Hãn.
Đứng giữa hư không, Trương Hằng cảm giác pháp lực của mình đang nhanh chóng khôi phục, tâm thần cũng đang phục hồi.
Dùng thần thức quan sát tình huống trong phạm vi vạn dặm, Trương Hằng luôn cảm giác có chút không đúng.
Rất nhanh, khi thần thức của hắn rơi xuống phạm vi Huyết Ma Động, liền hiểu được ngay.
Huyết Ma Động đại tông đứng đầu Phàm Vân Đảo.
- Thật tốt quá.... Nguyền rủa đáng chết, rốt cuộc bị phá rồi!
- Nhưng Dường như Phàm Vân Đảo sắp rơi vào hủy diệt...
- Cái hòn đảo rách nát này thì có gì mà lưu luyến chúng ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rời khỏi nơi này đi ra bên ngoài!
- Không biết là vị đại thần thông nào gần như hủy diệt toàn bộ Phàm Vân Đảo. nhưng mà như thế cũng tốt. nguyền rủa kéo dài hơn mười vạn năm cũng đã kết thúc.
- Đúng rồi. các ngươi có cảm giác được không, ta cảm thấy dường như linh khí nơi này đang từ từ khôi phục...
Vân Dịch tam động chủ Huyết Ma Động đứng trên hư không giữa mặt đất đồ nát thê thảm, ánh mắt nhìn về phương xa. Lúc này, hắn nhớ tới "Thương Thiên Nhãn" ở trên bầu trời nhìn thấu tận linh hồn.
- Cảm ơn tiền bối. ngài đã giải cứu Tất Tử Huyết Chú trên Phàm Vân Đảo hơn mười vạn năm qua...
Vân Dịch tràn ngập cảm kích cùng hưng phấn.
Bùm bùm bùm!
Hắn quỳ dưới đất, vô cùng thành kính đập đầu mấy cái:
- Ta đại biểu hàng tỷ sinh linh trên Phàm Vân Đảo. cảm tạ đại ân đại đức của ngài...
Đứng dậy, ánh mắt Vân Dịch lóe lên, nhớ tới chủ nhân đôi mắt bạc kia. trong lòng tò mò hướng tới: rốt cuộc ngài ấy là vị đại thần thông như thế nào?
Đột nhiên, hắn nhớ tới động phủ cao nhân ẩn sĩ trong phạm vi thế lực Huyết Ma Động, nơi đó từng bị Thao Vĩnh Bằng nhị động chủ tiền nhiệm liệt vào cấm địa.
Thật lâu sau, hắn dứt khoát ra quyết định, trên người dâng lên một trận huyết quang ngập trời, bay về phía "động phủ lâm thời" của Trương Hằng.
-Nhị động chủ!
Các tu sĩ Huyết Ma Động kinh hô.
Vân Dịch không để ý đến các tu sĩ Huyết Ma Động kêu gọi, bay như chớp về phía mục tiêu của mình.
"Ta nhất định phải tìm được ngài ấy... nhất định!"
Trong lòng hắn sinh ra ý tưởng mãnh liệt:
"Ta nhất định phai bái ngài ấy làm thấy, học được thần thông kinh thiên..."
-o0o-
Tiên Luyện Chi Lộ
Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 5: Chu Vương Triều
------oo0oo-----
Tiên Luyện Chi Lộ Tiên Luyện Chi Lộ - Khoái Xan Điếm