Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 577: Phân Thân Thực Sự
hóm Dịch: metruyen
Một người có tu vi cực mạnh lúc hồn phi phách tán thần hồn có thể bị tiêu tán trong hỗn độn, cũng có thần hồn hóa thành mảnh nhỏ ở lại trong cơ thể, nhưng tất cả đều không có linh trí. Lúc này trong hài cốt có lưu lại thần hồn, thiếu chút nữa đã khiến Lôi Cương gặm phải khúc xương cứng. Lúc này bản thân còn đang ngưng tụ phân thân, nếu như bị thần hồn tàn dư quấy phá, hậu quả thật là khó lường.
Đối với tu vi của người có bộ hài cốt này Lôi Cương không biết nhưng mơ hồcảm nhận được người này rất mạnh không thể tưởng tượng được. Thần hồn tàn dư mà đã có uy thế khiến thần hồn Lôi Cương run run. Nhìn dáng dấp người nhỏ đen xì phía trước, Thần hồn Lôi Cương nhất thời không thể tránh được. Tuy rằng thần hồn của hắn có công kích nhưng đứng trước người nhỏ đen xì không hề có chiến ý.
Trong lúc. Thần hồn Lôi Cương trừng mắt nhìn người nhỏ đen xì thì nó cũng đi tới phía Lôi Cương. Mỗi bước đi hầu như đã đạp lên thần hồn Lôi Cương. Dù sao Lôi Cương đã trải qua rất nhiều sóng gió, tuy rằng người nhỏ đen xì tạo nguy hiểm cận kề, nhưng tu luyện đoạt hồn đao pháp không thể chờ chết, chi bằng liều mạng thôn tính thần hồn tàn dư của hài cốt. Lúc này thần hồn rít lên một tiếng hóa thành một đạo bốn đám mây lao về phía người đó.
Thấy Lôi Cương lao tới, người nhỏ đen xì liền dừng lại, lúc đám mây thần hồn Lôi Cương bao vây, người nhỏ nhanh như chớp giật đánh ra một quyền. Lôi Cương đang chuẩn bị bao vây lấy người đó thì đột nhiên cảm nhận được một làn sức mạnh mênh mông đánh văng mình ra ngoài. Lôi Cương đang kinh hãi thì có một thứ lực lượng thuần khiết tràn vào trong thần hồn của hắn. Một quyền đó khiến thần hồn Lôi Cương bị trọng thương. Hơn nữa đối phương cũng là thần hồn, mà chỉ một chút thần hồn tàn dư có sức mạnh cường đại thì không biết người này lúc sinh thời tu vi đã đạt đến mức nào nữa?
Người nhỏ đen xì oanh kích bị thương thần hồn Lôi Cương liền tiếp tục đi tới. Nội tâm Lôi Cương hoảng hốt liền truyền âm nói: “Thổ Hoàng!! ” Lúc này chỉ có tài năng của Thổ Hoàng mới đối mặt được với tiển nhân đen xì cường đại. Đang bảo vệ vững chắc tì tạng của Lôi Cương, Thổ Hoàng nghe được âm thanh cầu cứu của Lôi Cương vội vã hóa thành ánh sáng tiến vào Nê Hoàn cung của Lôi Cương hóa thành một người màu vàng đất ngăn cản trước mặt người nhỏ đen xì.
Người nhỏ đen xì ngừng bước, chăm chú nhìn vào Thổ Hoàng. Một lúc lâu, lần thứ hai tung ra một quyền như chớp giật, một lực mạnh mẽ về phía Thổ Hoàng
“Ngao…” Một tiếng rồng gào lên, Thổ Hoàng hướng phía người nhỏ đen xì công tới, được nửa đường thì hóa thành một con tiểu long màu vàng đất, dĩ nhiên Thổ Hoàng không để ý gì đến thứ sức mạnh mênh mông kia. Lúc bị thứ sức mạnh mênh mông oanh kích vào cơ thể, Thổ hoàng hơi khựng lại rồi lại lao về phía người nhỏ đen xì. Người nhỏ đen xì nghi hoặc tại sao thứ sức mạnh mênh mông kia không ảnh hưởng đến Thổ Hoàng liền sững sờ tại chỗ. Nhân cơ hội đó Thổ Hoàng biến thành tiểu long liền quấn lấy người nhỏ đen xì.
Người nhỏ đó chỉ là tàn hồn chứ không phải thần hồn hoàn chỉnh, tuy rằng không có linh trí nhưng hắn cũng ý thức được hắn bị uy hiếp. Lúc bị Thổ Hoàng quấn lấy, người nhỏ đen xì phát ra tiếng với vẻ không cam lòng. Một quyền nữa lại phát ra công kích vào Thổ Hoàng, nhưng Thổ Hoàng có sức phòng ngự kinh người không gì sánh được nên thứ sức mạnh mênh mông kia không cách gì làm Thổ Hoàng bị thương. Con tiểu long liền mở miệng cắn lấy người nhỏ đen xì, dường như muốn nuốt tươi thần hồn tàn dư. Người nhỏ đen xì điên cuồng dãy dụa, một luồn khí tức giống như phong ba cuốn lấy tất cả phóng vào Thổ Hoàng khiến thần hồn Lôi Cương bị áp lực run lên. Nhưng Thổ Hoàng vẫn không hề hấn gì giống như chỉ bị một con cọp giấy công kích vậy. Lôi Cương chứng kiến tất cả, trong lòng thầm nghĩ, Thổ Hoàng có sức phòng ngự mạnh thật, không hổ hệ thổ là hệ phòng ngự tốt cao.
Người nhỏ đen xì điên cuồng dãy dụa, Thổ Hoàng vẫn dễ dàng thôn tính, dần dần người nhỏ đen xì chỉ còn lại bằng nắm tay dãy dụa yếu ớt. Không đầy nửa khắc chỉ còn lại bằng ngón tay cái. Khi Thổ Hoàng thôn tính xong thì màu vàng đất trên mình Thổ Hoàng bí mật mang theo một tia sáng màu đen.
“Ngao…” Một tiếng kêu thảm khốc vang lên, người nhỏ đen xì bị Thổ Hoàng nuốt trọn vào miệng. Lúc nuốt xong, Thổ Hoàng biến thành người. Trên gương mặt hiện lên những vân màu đen, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất đi vào tu luyện. Lôi Cương thở dài liền ngồi xuống hấp thụ linh khí thuộc tính thổ trong đại địa để ngưng tụ.
Quá trình ngưng tụ mới đây đã trải qua hai mươi năm, Lôi Cương vẫn ngồi xếp bằng trên mặt động tu luyện. Bên người Lôi Cương, một người cao hai trượng cả thân thể màu vàng đất. Nam tử này có gương mặt giống Lôi Cương đến sáu phần. Tản ra một thứ cảm giác uy nghiêm tạo ra một uy thế bàng bạc từ trong cơ thể nó phát ra.
Ngày hôm đó, hình thể cao to đó mở mắt, ánh mắt màu vàng đất sáng dị thường, chậm rãi đứng lên, hắn nhìn quanh tứ phía, lẩm bẩm nói: “Phân thân hệ thổ, là đây sao? Sức mạnh lớn thật, trong cơ thể ẩn chứa sức mạnh cường đại vô biên. ” m thanh hùng hậu nhưng bí mật mang theo âm rung. Người cao to chính là phân thân hệ Thổ của Lôi Cương. Lôi Cương hấp thu linh khí hệ thổ ngưng tụ đã thành hình, chậm rãi đứng lên, bởi còn chưa quen thuộc, một lúc loạng choạng, phải mất rất nhiều sức lực mới đứng vững được. Lôi Cương hít một hơi thật sâu thấy cảm giác sức mạnh trong cơ thể dần dần hồi phục. Phân thân hệ thổ ngưng tụ mà thành, các đầu khớp xương kêu răng rắc, một áp lực từ phân thân hệ thổ tản ra. Hai mắt Lôi Cương mở ra, từ từ xem xét phân thân. Thần hồn bản thân gần như chia nửa cho phân thân hệ thổ, đã có chút ấn tượng. Khuôn mặt tái nhợt hiện lên chút tiếu ý.
Bản thân và phân thân nhìn nhau sửng sốt
“Ngươi…” Bản thân nhìn phân thân ngạc nhiên nói.
“Ha ha, không thể nói là ngươi được, cũng không thể nói là ta vì ta là ngươi, ngươi cũng chính là ta bởi vì chúng ta từ một thần hồn phân ra, chúng ta đều là một, chỉ là ở những thân thể khác nhau mà thôi. Đó chính là ý nghĩa chân chính của phân thân. ” Phân thân cười nói, Lôi Cương dại ra nhìn phân thân chuyện trò vui vẻ, thần trí khẽ động, Lôi Cương liền đi vào cơ thể, nhìn vẻ mặt bản thân dại ra.
“Bản thân có khả năng khống chế phân thân, còn phân thân không thể khống chế bản thân. Đây chính là nguyên tắc cơ bản của phân thân. ” Trong óc phân thân đột nhiên nghĩ đến một câu nói, nội tâm Lôi Cương chấn động, thần thức liền do thám bên trong, không gặp Thổ Hoàng, lời nói kia chắc hẳn là của thần hồn tàn dư dung nhập Thổ Hoàng, hơn nữa bốn mầu ánh sáng dung hợp ẩn chứa một tia sáng màu đen.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? ” Trong lòng Lôi Cương khiếp sợ không gì sánh được. Lần thứ hai nhìn về phía trước thì cảm giác chính đã về tới trong bản thân.
“Ngươi thực sự chính là ta sao? ” Bản thân nhìn phân thân hệ thổ nói, Lôi Cương không thể lý giải được, lúc trước luyện chế phân thân hệ hỏa tại sao không như vậy? Phân thân này với mình có suy nghĩ giống nhau, đó là mình chăng? Lôi Cương càng nghĩ càng thấy sợ. Chẳng nhẽ luyện chế phân thân lần này xảy ra vấn đề gì rồi?.
“Đương nhiên, bởi vì thần hồn của ta cũng là thần hồn của ngươi, ngươi cũng có thể lý giải, một thần hồn mà sinh ra hai trí tuệ. Phân thân hệ hỏa cũng vậy, chỉ là Hỏa Hoàng còn đang ngủ say, nếu hắn thức dậy thì cũng giống như lúc này thôi. Bởi vì Thổ Hoàng thôn tính người nhỏ đen xì nên thực lực lớn mạnh nhanh chóng, sớm tiến vào trong thần hồn, nói cách khác, ngươi hay ta, chúng ta đều từ một thần hồn mà ra. ” Khuôn mặt phân thân hệ thổ cười nói nhưng dáng dấp vẫn giữ bình thường.
“Một thần hồn, hai trí tuệ sao? ” Lôi Cương càng nghe càng kinh ngạc.
“Đúng, đây mới chính là nguyên do khởi đầu của phân thân, ví như, bản tôn lĩnh ngộ khai thiên, mà phân thân lĩnh ngộ càng cao lực lượng hệ thổ. Cứ như vậy thì một người phân ra hai người không can thiệp với nhau, mà cũng có thể dung nhập với nhau. Phân thân lĩnh ngộ cũng như là bản thân lĩnh ngộ, đó mới chính là phân thân. Lúc này Thổ Hoàng và ta còn chưa dung hợp, ta không thể mượn sức mạnh của Thổ Hoàng, nhưng thời gian sau khi đã hoàn toàn dung hợp, thì ta và Thổ Hoàng cũng đều là ngươi. ” Phân thân hệ thổ tiếp tục nói.
Trong óc Lôi Cương hỗn loạn, ngơ ngác nhìn phân thân hệ thổ, một lúc sau, nghi hoặc hỏi: “Làm sao ngươi biết được những điều này? ”
“Ta cũng không biết, hình như là từ ký ức của hài cốt cho ta biết thì phải. ” Phân thân hệ thổ chậm rãi nói.
Sắc mặt Lôi Cương cứng ngắc gật đầu, nhìn phân thân hệ thổ rồi ngồi xuống chìm vào suy nghĩ, Lôi Cương muốn sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ