It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Mễ Lộ Lộ
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1795 / 8
Cập nhật: 2015-11-24 19:54:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
ần thứ hai khi Thượng Quan Tiểu Mai mở mắt ra, nàng phát hiện mình đã không còn ở trong thanh lâu nữa, mà là nơi đó có hương vịkhuê phòng của nàng.
Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nàng nhíu lông mày nghĩ lại.
Bây giờ, cả người nàng chẳng những đau nhức, mà ngay cả đầu cũng đau đến mơ hồ.
Một lúc lâu sau, nàng mới nhớ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Nàng nhớ hôm qua đã uống rất nhiều rượu, sau đó..........
Lại mơ thấy nàng cũng Hạ Nhĩ Trúc dây dưa một chỗ
Gương mặt của nàng, không khỏi đỏ bừng lên
Nhưng là ngay sau đó, nàng lại ảo não đứng lên, phảng phất mình làm nhất rơi xuống, nhất tội ác chuyện tình.
Đương nhiên
Nàng đương nhiên không có quên quan hệ của Tam muội cùng Hạ Nhĩ Trúc, tình cảm của hai người còn tốt hơn so với tưởng tượng của nàng, mà nàng sao có thể hết lần này đến lần khác phản bội muội muội của mình đây?
Hơn nữa, nàng cùng Tam muội lại là tỷ muội sinh đôi, tình cảm như tay với chân như vậy, so với các tỷ muội khác, thắm thiết hơn nhiều.
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng với Tam muội, Hạ Nhĩ Trúc dường như rất thương Tam muội, còn với nàng, vừa gặp mặt thì lại cùng nàng đấu khẩu.
Yêu hướng trong ngõ hẻm chui nàng, đem như vậy nhớ lại coi thành Hạ Nhĩ Trúc tương đối thương yêu Thượng Quan Tiểu Điệp, còn đối với nàng chỉ là nhất thời ý loạn tình mê.
Tâm tình mâu thuẫn như vậy, khiến nàng như rơi vào vực sâu thống khổ.
Nàng đâu có bao giờ để cho mình rơi vào hố sâu, như thế nào lại cùng với Hạ Nhĩ Trúc hết lần này đến lần khác dây dưa không dứt?
Thượng Quan Tiểu Mai nhẹ nhàng cử động thân thể đau nhức, cầm lên bộ y phục, sau khi mặc xong, rửa mặt chải đầu, cảm thấy hai chânmềm nhũn thiếu chút nữa đứng không vững.
Đáng ghét!
Giấc mộng đêm qua
Nhất định là sự thật
Nàng vừa oán trách, vừa cử động hai chân đã sớm rã rời.
Đúng lúc đó, Thượng Quan Tiểu Điệp như một con bướm trắng nhanh nhẹn bước vào phòng nàng.
Vừa thấy được Tam muội, nàn không khỏi dâng lên nỗi bực tức.
"Ai nha! Nhị tỷ, tỷ đã tỉnh?" Thượng Quan Tiểu Điệp cười vui sướng
" Ừ! Đúng vậy" Thượng Quan Tiểu Mai cười lúng túng, tuy nhìn thấy Tam muội như thế nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút chột dạ.
"Tỷ hôm qua say đến mơ hồ, là Hạ ca ca đưa tỷ về" Thượng Quan Tiểu Điệp đưa một bát canh nóng đến trước mặt nàng "Cho nên hôm nay Đại tỷ dặn dò muội, bưng bát canh này đến để tỷ giải rượu"
Thượng Quan Tiểu Mai căn cắn môi, bình thản đưa tay nhận lấy
Trong khoảnh khắc, nàng suýt chút nữa làm rơi bát canh trên tay.
Bởi vì có một thân ảnh quen thuộc, đang tiến vào khuê phòng của nàng.
Hạ Nhĩ Trúc rất quan tâm đến tình hình của Thượng Quan Tiểu Mai, vì vậy sáng sớm đã tự mình đến Thượng Quan phủ.
"Ngươi tới làm gì?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Tiểu Mai đã hơi ửng hồng
Chẳng lẽ hắn không sợ Tam muội phát hiện ra bí mật giữa bọn họ sao?
"Nhị tỷ" Thượng Quan Tiểu Điệp hất quai hàm, vì Hạ Nhĩ Trúc mà đòi chút công đạo "Sao tỷ có thế đối xử tàn nhẫn với Hạ ca ca như thế? Mới sáng sớm ca ấy đã hỏi về tình hình của tỷ rồi đấy."
Vừa nghe đến Tam muội vì hắn mà chỉ trích nàng, lòng Thượng Quan Tiểu Mai tự nhiên dấy lên chút chua xót.
Thượng Quan Tiểu Điệp đương nhiên phải vì tỷ phu tương lai của mình mà nói tốt rồi, dù sao đi nữa, bắt người nương tay, cắn người miệng mềm, huống chi nàng đã quyết định bán đứng Nhị tỷ, sao còn không biết thời biết thế chứ
"Không liên quan, ta có thói quen như vậy" Hạ Nhĩ Trúc nở nụ cười, hạ giọng nói
Thói quen cái rắm! Thượng Quan Tiểu Mai âm thầm mắng hắn
Trong lòng nàng có chút không thoải mái, bởi vì trước mặt Tam muội, hắn đều trưng ra vẻ nhã nhặn, không giống như trước mặt nàng, đều là tà ác, đầy những tâm cơ.
Khác nhau một trời một vực.
Thượng Quan Tiểu Mai đang rơi vào trầm tư, Hạ Nhĩ Trúc tự động ngồi bên cạnh nàng, thấy nàng chậm chạp khong chịu uống hết canh giải rượu, liền lấy nó từ trong tay nàng, thổi nguội giúp nàng.
Thượng Quan Tiểu Mai thấy rõ hành động này, nhịn không được trợn hai mắt nhìn
"Oa....!" Thượng Quan Tiểu Điệp ở bên cạnh thét chói tai, lộ ra vẻ mặt hâm mộ " Hạ ca ca đối với tỷ tỷ thật là tốt đó"
"Không cần ngươi giúp" Thượng Quan Tiểu Mai không được tự nhiên đoạt lấy chiếc chén từ tay hắn
Nàng không muốn cùng hắn có những hành động thân mật, rồi lúc đo Tam muội sẽ phát hiện ra bí mật giữa bọn họ.
Nàng sợ rằng Tam muội cũng thích Hạ Nhĩ Trúc, nàng không muốn nhìn thấy cảnh hai chị em đều tranh giành một người đàn ông. Nếu Tam muội thực sự thích hắn, nàng sẽ không điều kiện mà rút lui, ngay cả một lời oán hận cũng không có.
"Nhị tỷ, tỷ cũng thật không đáng yêu nha" Thượng Quan Tiểu Điệp lắc đầu than thở. Chẳng lẽ nàng còn không hiểu dụng tâm kia của Hạ ca ca sao?
Thượng Quan Tiểu Mai mím môi, buồn bực uống hết bát canh giải rượu kia.
"Được rồi, muội nhớ tới còn có việc, muội đi đây" Thượng Quan Tiểu Điệp gãi gãi đầu, cảm thấy mình ở lại trong phòng chẳng khác nào vật cản, vội tìm một lý do, rời khuê phòng của Thượng Quan Tiểu Mai.
Thượng Quan Tiểu Điệp vừa rời khỏi phòng, bàn tay hắn mới càn rỡ nắm lấy hông của nàng "Làm sao mà mới sáng sớm tính khí nàng lại nóng như vậy?"
Thượng Quan Tiểu Mai cắn môi " Ngươi.... Tránh xa ta ra một chút"
"Tại sao.." Hắn chính là yêu hướng trên người nàng dính"Tối hôm qua biểu hiện của nàng cũng không phải như vậy" Hắn ở bên tai nàng nói nhẹ như thổi khí, càng muốn trêu chọc lòng nàng.
Nàng xấu hổ đỏ mặt "Hạ lưu! Nếu bị Tiểu Điệp nhìn thấy, thì biết làm sao đây?"
Chẳng hiểu vì sao, nàng lại có cảm giác đau đớn, từ từ dâng tràn trái tim
"Vậy bị nàng ấy nhìn thấy, thì như thế nào?" Tâm tư của hắn chưa bao giờ đặt ở trên người Thượng Quan Tiểu Điệp.
"Sẽ bị hiểu lầm" Nàng thả cái bát trong tay xuống, thoát ra khỏi ngực hắn.
Hắn thiêu mi, phát hiện sắc mặt của nàng có cái gì đó không đúng, thậm chí giọng nói còn mang theo chút kháng cự.
"Vậy thì ta ước gì bị cả thế giới này hiểu lầm" Hắn nén tức giận, để lộ ra tâm ý của mình trước mặt nàng.
Nàng không thể phủ nhận, khi nghe được câu chính miệng hắn nói như vậy, lòng của nàng quả thật đã bị hắn làm lay chuyển rồi......Lòng của nàng vẫn còn đang đấu tranh không dứt.
"Đi ra ngoài, đi ra ngoài, hôm nay tâm trạng ta không được thoải mái, không muốn nhìn tháy ngươi nữa" Sau đó nàng đẩy hắn ra cửa, đem đóng lại, còn cài cả then.
Nhìn thấy bộ dáng khác thường của nàng, hắn cau mày, hắn còn muốn cùng nàng nói chuyện nhiều một chút. Thượng Quan Tiểu Điệp lé ra là dời đi nhưng đội nhiên lại quay lại, lớn tiếng gọi hắn
" Hạ ca ca, muội vừa nhớ tới có chuyện muốn cầu xin huynh" Thượng Quan Tiểu Điệp không chú ý đến Thượng Quan Tiểu Mai đang chui vào góc trong, miên man suy nghĩ, cất lời ngượng ngạo "Muội có thể mượn người của tỷ tỷ một chút được không"
Hạ Nhĩ Trúc nhìn cửa gỗ, cho là Thượng Quan Tiểu Mai do xấu hổ, nên nhẹ giọng: " Một lúc nữa ta sẽ trở lại thăm nàng"
Nghe được cước bộ của hắn rời đi, Thượng Quan Tiểu Mai vịn vào cánh cửa để khỏi bị khuỵa xuống mặt đất.
Nàng quỳ một chân trên đất, cảm thấy vô cùng ảo não.
Ai! Tương lai! Nàng nên làm cái gì bây giờ
Bởi vì...........Nàng hình như cũng có thích Hạ Nhĩ Trúc
Thượng Quan Tiểu Mai mấy ngày nay đều rất tiều tụy.
Mặc dù ngày nào Hạ Nhĩ Trúc cũng đến Thượng Quan phủ thăm hỏi, muốn gặp mặt nàng, nhưng đều bị nàng chặn ở cửa,bởi vì khi hiểu ra nàng thích Hạ Nhĩ Trúc thật, cả người nàng tựa như sinh bệnh, ngay cả tinh thần cũng không thể đứng dậy.
Thảm, nàng làm sao lại đột nhiên hiểu được cảm tình của mình đây? Nàng ảo não đến nỗi không thở nổi.
Cho đến cuối cùng, nàng quyết định, phải tìm dược nơi hắn cất giấu món hàng kia, dù sao nàng cũng không thích cảm giác thua hắn.
Thượng Quan Tiểu Mai nghĩ thông suốt, việc đàu tiên là đến Hạ phủ tìm Hạ Nhĩ Trúc.
Nhưng lại rất đúng dịp, Hạ Nhĩ Trúc bởi vì cửa hàng có chút vấn đề, đã đến xưởng mơ một chuyến
Có phải hắn thừa dịp lúc nàng tâm trạng không thoải mái, lén đem đám hàng đi ngâm dưa muối rồi?
Không được!
Buồn bực, nàng vội vàng phái phu xe chuẩn bị xe, nhanh đến mức cả nô tỳ cũng không mang theo, chạy thẳng đến xưởng.
Chưa đến nửa canh giờ, xe ngừa đã đến xưởng
Vừa xuống xe, nàng vôi vội vàng vàng đi vào bên trong xưởng.
Chẳng qua bây giò đã là buổi trưa, các thợ cả đều đã về nhà ăn cơm, xưởng mơ hầu như không có ai ở lại.
Vừa mới tiến vào xưởng, một cô nương xinh xắn, đã đứng chờ ở cửa.
Thanh Mai Đấu Trúc Mã Thanh Mai Đấu Trúc Mã - Mễ Lộ Lộ Thanh Mai Đấu Trúc Mã