People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Carlo Collodi
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Le Avventure Di Pinocchio
Dịch giả: Bửu Kế
Số chương: 38
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2373 / 33
Cập nhật: 2016-05-08 14:54:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
inocchio và Dế Mèn biết nói
Trong lúc Geppetto bị đưa đến nhà giam một cách oan ức thì thằng oắt con Pinocchio thoát khỏi tay ông đội cảnh sát, chạy băng qua các cánh đồng để về nhà cho chóng.
Nó chạy như bay, như biến, vượt qua hàng rào, qua ao, qua hồ như những con dê, con thỏ lúc bị các nhà thiện xạ đuổi bắt.
Đến nhà, Pinocchio trông thấy cửa hé mở, nó đẩy để vào và sau khi cài then lại, nó thở một hơi khoan khoái.
Bỗng nó nghe ở trong phòng có tiếng kêu:
Ca ri… ca ri… ca ri….
– Ai gọi tao đấy?
– Ta đây.
Pinocchio ngoảnh lại, thì thấy một con Dế Mèn to tướng đang bò lần lên tường.
– Ta là Dế Mèn biết nói đây! ta ở phòng này đã được ngoài trăm năm nay.
Thằng người gỗ nói:
– Nhưng hôm nay phòng này đã thuộc về tao rồi. Tao muốn mày hãy đi ngay nơi khác và đừng bao giờ trở lại nữa.
Dế Mèn đáp:
– Nhưng trước khi đi, ta muốn nói với ngươi đôi lời hơn thiệt.
– Đi cho rảnh! Cút mau!
– Những đứa trẻ nào ngỗ nghịch với cha mẹ và tự ý bỏ nhà mà đi thì không bao giờ được sung sướng, và chẳng chóng thì chầy thế nào cũng gặp phải những điều hối hận chua cay.
– Dế Mèn ơi! Mày muốn nói gì thì nói, nhưng đến ngày mai, lúc mặt trời hé mọc, thì tao đã bỏ nơi này để ra đi rồi. Nếu tao ở lại, chắc thế nào cũng bị bắt đi học như bao nhiêu đứa trẻ khác, dù thích hay dù không cũng mặc. Tao không giấu gì mày, tao không thích làm việc chút nào cả. Tao chỉ thích săn bướm, hay leo cây để lấy tổ chim.
– Rõ dại dột! nếu ngươi có những ý tưởng như thế, thì lớn lên ngươi sẽ ngu như lừa và bị thiên hạ cười chê đó!
Pinocchio hét:
– Im mồm đi Dế Mèn kia! Mày thật là đồ xúi quẩy.
Dế Mèn vẫn không lộ vẻ khó chịu, kiên nhẫn nói một giọng kẻ cả:
– Nếu ngươi không thích đi học, thế sao lại không kiếm lấy một nghề gì để nuôi sống lấy thân nhỉ?
Pinocchio đã thấy nổi xung:
– Tất cả các nghề trên cõi đời này chỉ có một nghề là thích hợp với tao thôi.
– Nghề gì thế?
– Nghề ăn, uống, chơi, đi lang thang suốt ngày từ mai đến tối.
Dế Mèn biết nói, vẫn một giọng bình tĩnh:
– Những đứa nào theo nghề ấy, chỉ có cách là vào nhà thương điên hay vào nhà tù.
– Liệu hồn đấy! Mày hãy coi chừng! Nếu mày còn làm cho tao tức giận nữa thì chỉ thiệt thân cho mày đó mà thôi!
– Pinocchio ơi! Ta thương hại cho ngươi quá!
– Sao mày lại thương hại tao?
– Vì ngươi là một thằng người gỗ. Nhưng tai hại hơn nữa, là đầu của ngươi lại bằng gỗ.
Nghe nói thế, Pinocchio nổi tam bành lên, chụp lấy cái búa gỗ trên bàn ném mạnh vào Dế Mèn biết nói.
Bản tâm nó quả không muốn giết con Dế Mèn làm gì, nhưng rủi thay cái búa lại trúng ngay vào đầu Dế. Dế chỉ kịp kêu mấy tiếng ca ri… ca ri… ca ri… rồi thì bẹp dí vào tường.
Thằng Người Gỗ Thằng Người Gỗ - Carlo Collodi Thằng Người Gỗ