A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Long
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 37
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2529 / 30
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cuì¬ng Quâì¬n Huì¬ng Thiêìt Lâì£p Liên Minh-gây Thanh Thêì Nguì’ Kyì¬ Diêì£t Aìc
u̬ng Quâ̬n Hu̬ng Thiết LâÌ£p Liên Minh-Gây Thanh Thế NguÌ’ Ky̬ DiêÌ£t Ác-
Nhi̬n đôÌ£ng tác đưa đâÌ0y mái che̬o cuÌ0a ThaÌ£ch Bích Vân, vư̬a khoan thai vư̬a thuâ̬n thuÌ£c, Bất Thông nhưÌ’ng muốn thơ̬i gian đư̬ng tiếp tuÌ£c trôi nưÌ’a. Cha̬ng chiÌ0 muốn vaÌ£n vâÌ£n khắp vuÌ’ truÌ£ cứ dư̬ng ngay lúc na̬y đêÌ0 cha̬ng maÌ’i maÌ’i đươÌ£c tâÌ£n hươÌ0ng caÌ0m giác thanh nha̬n ma̬ đaÌ’ nhiê̬u năm trôi qua cha̬ng đaÌ’ không co̬n đươÌ£c tâÌ£n hươÌ0ng.
Năm năm cu̬ng mâÌ’u thân phiêu baÌ£t giang hô̬ rô̬i phaÌ0i sống đơn đôÌ£c ơÌ0 VoÌ’ Di Sơn. Hai năm sau đó laÌ£i phaÌ0i khôÌ0 luyêÌ£n công phu dưới nhưÌ’ng đo̬i hoÌ0i khắt khe cuÌ0a laÌ’o ăn ma̬y BaÌ£ch Kiếm NhâÌ£t! ĐêÌ0 rô̬i môÌ£t năm nưÌ’a trôi qua ma̬ hâ̬u như nga̬y na̬o cha̬ng cuÌ’ng phaÌ0i đối măÌ£t với nguy hiêÌ0m va̬ không ít lâ̬n suýt mất maÌ£ng!
Nhưng tất caÌ0 nhưÌ’ng điê̬u đó tươÌ0ng chư̬ng không thêÌ0 na̬o quên đi thi̬ chiÌ0 với năm nga̬y vư̬a qua, Bất Thông ngơÌ’ tất caÌ0 đaÌ’ trôi va̬o diÌ’ vaÌ’ng!
ChiÌ0 có năm nga̬y veÌ0n veÌ£n nhưng đối với cha̬ng tươÌ0ng chư̬ng như cha̬ng đaÌ’ hươÌ0ng thuÌ£ đuÌ0 nhưÌ’ng gi̬ cha̬ng đaÌ’ đánh mất!
Năm nga̬y đươÌ£c sưÌ£ chăm sóc tâÌ£n ti̬nh cuÌ0a ThaÌ£ch Bích Vân, Bất Thông cứ ngơÌ’ như đaÌ’ năm năm!
Va̬ có leÌ’, đối với ThaÌ£ch Bích Vân, na̬ng cuÌ’ng có nhưÌ’ng caÌ0m thuÌ£ cuÌ0a riêng na̬ng!
Dươ̬ng như na̬ng thâÌ£t sưÌ£ tiếc nuối như thơ̬i gian năm nga̬y đaÌ’ hết!
Bă̬ng chứng, na̬ng bôÌ’ng thơÌ0 da̬i:
- Ngươi đư̬ng nhi̬n ta nưÌ’a! Ngươi đaÌ’ bi̬nh phuÌ£c, ngươi đư̬ng mong ta seÌ’ tiếp tuÌ£c chăm sóc ngươi như lúc ngươi co̬n mang thương thế!
Bất Thông vâÌ’n nhi̬n na̬ng:
- Cô nương đaÌ’ suy nghiÌ’ kiÌ’ chưa? Cô nương vâÌ’n quyết điÌ£nh đi ti̬m lêÌ£nh tôn, bất chấp lêÌ£nh tôn đang biÌ£ Tôn Nhất Bình du̬ng thuÌ0 đoaÌ£n khống chế?
Na̬ng có sắc măÌ£t thâÌ£t buô̬n:
- Bách Tính Hiếu Vi Tiên! Tư̬ lúc đươÌ£c ngươi cho biết gia phuÌ£ do lâ̬m kế Điền Trung, đaÌ’ luyêÌ£n nhâ̬m công phu chiÌ0 có nưÌ0a vơ̬i, ta nhớ laÌ£i chính nhơ̬ có Tôn Nhất Bình nên gia phuÌ£ mới toa̬n maÌ£ng! Với sưÌ£ thâÌ£t na̬y, do gia phuÌ£ maÌ’i maÌ’i lêÌ£ thuôÌ£c Tôn Nhất Bình, phâÌ£n la̬m con, đương nhiên ta phaÌ0i kê̬ câÌ£n! Có ta ơÌ0 bên caÌ£nh gia phuÌ£ seÌ’ không quá buô̬n ma̬ sinh hâÌ£n! Đối với ta, đó chính la̬ ha̬nh vi hiếu đêÌ0, ta không thêÌ0 không ti̬m gia phuÌ£.
Cha̬ng đưa mắt nhi̬n xa xăm:
- Tôn Nhất Bình đaÌ’ có Hấp Nguyên ĐaÌ£i Pháp, với tính giaÌ0o hoaÌ£t cuÌ0a laÌ’o, taÌ£i haÌ£ e...
Na̬ng ngắt lơ̬i:
- Chính vi̬ sơÌ£ Tôn Nhất Bình lâÌ£p mưu chiếm đoaÌ£t chân nguyên cuÌ0a gia phuÌ£, ta câ̬n phaÌ0i gấp rút đi ti̬m ngươ̬i đêÌ0 baÌ0o ngươ̬i phaÌ0i caÌ0nh giác!
- Cô nương không ngaÌ£i rô̬i chính cô nương cuÌ’ng rơi va̬o ba̬n tay đôÌ£c ác cuÌ0a laÌ’o?
Na̬ng đôÌ£t nhiên cươ̬i bí âÌ0n:
- Nếu laÌ’o muốn chiếm đoaÌ£t chân nguyên cuÌ0a ta. Ta seÌ’ la̬m cho laÌ’o sống không ra sống, chết không ra chết! Ngươi yên tâm! LaÌ’o seÌ’ không dám đâu.
Mơ hô̬ có môÌ£t caÌ0m nhâÌ£n bất an, Bất Thông đôÌ£t ngôÌ£t baÌ0o:
- TaÌ£i haÌ£ seÌ’ đi với cô nương, giúp cô nương đưa lêÌ£nh tôn thoát khoÌ0i Tôn Nhất Bình!
Na̬ng lắc đâ̬u:
- Vô ích! Vi̬ sau đó, ngươi cuÌ’ng đâu có cách na̬o giúp gia phuÌ£ không biÌ£ đau đớn môÌ’i khi khí huyết kinh maÌ£ch biÌ£ đaÌ0o lôÌ£n! Ta đaÌ’ tư̬ng nhi̬n thấy gia phuÌ£ chiÌ£u đau, ta thâÌ£t sưÌ£ không đa̬nh lo̬ng!
Bất Thông thâÌ£t sưÌ£ phâÌ’n nôÌ£:
- Tất caÌ0 đê̬u do đôÌ£c kế cuÌ0a Điền Trung! Nếu không phaÌ0i laÌ’o cố ti̬nh du̬ng môÌ£t phâ̬n nhoÌ0 di hoÌ£c cuÌ0a Ma Trung Tử đêÌ0 dâÌ’n duÌ£ quâ̬n hu̬ng ti̬m đến VoÌ’ Di Sơn...
Na̬ng xua tay:
- MôÌ£t phâ̬n la̬ do Điền Trung, phâ̬n khác la̬ do gia phuÌ£ không thêÌ0 kê̬m lo̬ng! Đến đôÌ£, du̬ gia phuÌ£ biết kinh văn đó không đươÌ£c đâ̬y đuÌ0 ngươ̬i vâÌ’n luyêÌ£n! Va̬ nếu không có Tôn Nhất Bình chiÌ0 điêÌ0m cách trấn áp nhưÌ’ng đau đớn, có leÌ’ gia phuÌ£ đaÌ’ tưÌ£ tâÌ£n tư̬ lâu!
Nhưng Bất Thông vâÌ’n nói:
- DâÌ’u sao tôÌ£i năÌ£ng nhất vâÌ’n la̬ Điền Trung! TaÌ£i haÌ£ nhất điÌ£nh seÌ’ trư̬ng triÌ£ laÌ’o va̬ có thêÌ0 seÌ’ baÌ0o laÌ’o giao phâ̬n kinh văn voÌ’ hoÌ£c ma̬ lêÌ£nh tôn co̬n thiếu. Có như thế...
Na̬ng đôÌ£t nhiên đưa thuyê̬n va̬o bơ̬:
- ƠÌ0 phía trước như đang có ngươ̬i! Ta không muốn hoÌ£ nhi̬n ta bă̬ng ánh mắt căm ghét hoăÌ£c khinh biÌ0! Ngươi có thêÌ0 lên ơÌ0 đây!
Cha̬ng quay đâ̬u nhi̬n va̬ nhâÌ£n ra nhưÌ’ng ngươ̬i ThaÌ£ch Bích Vân vư̬a ám chiÌ0, Bất Thông cố na̬i niÌ0:
- Có taÌ£i haÌ£ ơÌ0 đây, taÌ£i haÌ£ seÌ’ giaÌ0i thích cho hoÌ£ hiêÌ0u!
Na̬ng lắc đâ̬u quaÌ0 quyết:
- Ngươi bất tất phí công! HoÌ£ đaÌ’ có điÌ£nh kiến! ĐiÌ£nh kiến seÌ’ không thay đôÌ0i nếu không có gi̬ chứng minh cuÌ£ thêÌ0! Ngươi lên đi!
Biết na̬ng đaÌ’ quyết ý, cha̬ng vôÌ£i dư̬ng thuyê̬n, miêÌ£ng thi̬ nói:
- TaÌ£i haÌ£ seÌ’ ti̬m cô nương, chí ít la̬ đêÌ0 giúp cô nương như đaÌ’ nói!
Na̬ng gâÌ£t đâ̬u ghi nhâÌ£n nhưng laÌ£i nheÌ£ nha̬ng đưa thuyê̬n đi ca̬ng lúc ca̬ng xa.
Cha̬ng nhi̬n maÌ’i cho đến lúc nghe có tiếng bước chân tư̬ phía sau mới quay laÌ£i:
- Nguyên đêÌ£ sao biết ta ơÌ0 đây ma̬ đến đón?
Văn Quy Nguyên vâÌ’n hướng măÌ£t ra do̬ng sông mênh mông nước:
- Sao đaÌ£i ca không giưÌ’ ThaÌ£ch cô nương laÌ£i?
Bất Thông vuÌ£t nghi ngơ̬:
- ĐêÌ£ cuÌ’ng biết ThaÌ£ch Bích Vân đaÌ’ cứu ta.
Văn Quy Nguyên gâÌ£t đâ̬u:
- ĐêÌ£ có leÌ0n nghe boÌ£n Thâ̬n Bí môn nói! Nhơ̬ đó, vi̬ biết đaÌ£i ca đaÌ’ thoát, đêÌ£ lâÌ£p tức thông tin đến các phái!
Cha̬ng laÌ£i nghi ngơ̬:
- Nhưng sao hoÌ£ laÌ£i theo đêÌ£ đến đây? ĐaÌ’ có gi̬ bất ôÌ0n sao?
Văn Quy Nguyên cươ̬i gươÌ£ng:
- Tâm cơ cuÌ0a đaÌ£i ca lúc na̬o cuÌ’ng hơn đêÌ£! Đúng vâÌ£y, Thâ̬n Bí môn đaÌ’ bức moÌ£i ngươ̬i va̬ caÌ0 đêÌ£ nưÌ’a phaÌ0i lâm va̬o caÌ0nh không co̬n chôÌ’ dung thân! ĐaÌ£i ca cứ găÌ£p moÌ£i ngươ̬i khắc biết!
QuaÌ0 nhiên ti̬nh hi̬nh đaÌ’ quá nghiêm troÌ£ng khiến Bất Thông phaÌ0i vôÌ£i vaÌ’ bước đi.
Văn Quy Nguyên cố bước theo cho kiÌ£p:
- ĐaÌ£i ca!
Tiếng goÌ£i cuÌ0a Văn Quy Nguyên có phâ̬n khác laÌ£ khiến cha̬ng phaÌ0i dư̬ng laÌ£i:
- Có chuyêÌ£n gi̬ nưÌ’a ư?
Văn Quy Nguyên bối rối:
- Lai liÌ£ch cuÌ0a đaÌ£i ca...
Cha̬ng giâÌ£t mi̬nh:
- Sao? ĐêÌ£ đaÌ’ nói cho moÌ£i ngươ̬i biết caÌ0 rô̬i ư? Ta, danh không chính ngôn không thuâÌ£n, sao đêÌ£ laÌ£i vôÌ£i nói?
Văn Quy Nguyên lắc đâ̬u:
- Nhưng bây giơ̬, theo đêÌ£ đaÌ£i ca mới danh chính ngôn thuâÌ£n la̬ trươÌ0ng tưÌ0 cuÌ0a Văn gia, moÌ£i viêÌ£c đê̬u do BaÌ£ch bá bá!
Nghe nhắc đến laÌ’o ăn ma̬y, cha̬ng nưÌ0a lo nưÌ0a phiê̬n:
- BaÌ£ch laÌ’o đaÌ’ như thế na̬o? LaÌ’o biết gi̬ vê̬ ta ma̬ nói cho moÌ£i ngươ̬i biết?
Văn Quy Nguyên lâ̬n đâ̬u tiên miÌ0m cươ̬i:
- Không như đaÌ£i ca nghiÌ’! BaÌ£ch bá bá đaÌ’ biết tất caÌ0 vê̬ đaÌ£i ca va̬ biết tư̬ lâu rô̬i! Chính BaÌ£ch bá bá hoÌ0i đêÌ£ vê̬ đaÌ£i ca, sau cu̬ng, cuÌ’ng như moÌ£i ngươ̬i, đêÌ£ mới biết vi̬ sao phuÌ£ thân không thêÌ0 lấy mâÌ’u thân đaÌ£i ca la̬m ngươn phối!
Cha̬ng kinh nghi:
- LaÌ’o biết? Biết như thế na̬o, taÌ£i sao phuÌ£ thân phaÌ0i...
Văn Quy Nguyên vôÌ£i giaÌ0i thích:
- Tất caÌ0 la̬ do Tôn Nhất Bình! LaÌ’o biÌ£a chuyêÌ£n khiến nôÌ£i tôÌ0 nghiÌ’ lêÌ£nh đươ̬ng vi̬ muốn chiếm đoaÌ£t di hoÌ£c cuÌ0a Văn gia nên mới mê luyến phuÌ£ thân! Va̬ nôÌ£i tôÌ0 đaÌ’ có môÌ£t quyết điÌ£nh ma̬ sau na̬y chính quyết điÌ£nh đó đaÌ’ la̬m cho Văn gia phaÌ0i lâm va̬o caÌ0nh ngôÌ£ như bây giơ̬!
- ChuyêÌ£n như thế na̬o? ĐêÌ£ haÌ’y nói mau, đư̬ng la̬m ta sốt ruôÌ£t!
Văn Quy Nguyên nói:
- Như BaÌ£ch bá bá kêÌ0 laÌ£i, trong khi lêÌ£nh đươ̬ng đươÌ£c Tôn Nhất Bình thâ̬m thương trôÌ£m nhớ thi̬ gia mâÌ’u laÌ£i đươÌ£c Điền Trung đêÌ0 daÌ£ yêu thương! Tôn Nhất Bình vi̬ không biết nên cố ti̬nh gán ghép gia mâÌ’u cho phuÌ£ thân! NghiÌ’ gia mâÌ’u la̬ ngươ̬i cuÌ0a Tu La Viện, môn đăng hôÌ£ đối hơn nếu so với TriêÌ£u gia trang la̬ nhưÌ’ng ngươ̬i không thuôÌ£c giới voÌ’ lâm, nôÌ£i tôÌ0 đaÌ’ baÌ0o phuÌ£ thân phaÌ0i ưng gia mâÌ’u. Do không ha̬i lo̬ng với quyết điÌ£nh na̬y, phuÌ£ thân đaÌ’ phaÌ0n kháng bă̬ng cách tưÌ£ ý tha̬nh thân với lêÌ£nh đươ̬ng! Khi hay chuyêÌ£n dươ̬ng như lêÌ£nh đươ̬ng đaÌ’ có mang, chính la̬ đaÌ£i ca sau na̬y, nôÌ£i tôÌ0 buôÌ£c phaÌ0i điÌ£nh na̬y đưa phuÌ£ thân đến Tu La Viện! CaÌ0nh đô̬ng sa̬ng diÌ£ môÌ£ng khiến gia mâÌ’u phâÌ’n uất va̬ có nhưÌ’ng lơ̬i không phaÌ0i với phuÌ£ thân! Đến môÌ£t lâ̬n vi̬ không chiÌ£u nôÌ0i tưÌ£ phuÌ£ thân đaÌ’ boÌ0 đi! Thơ̬i gian sau, khi hay tin phuÌ£ thân thaÌ0m tưÌ0, gia mâÌ’u mới biết phuÌ£ thân đến va̬ chết ơÌ0 TriêÌ£u gia trang...
- VâÌ£y chính lêÌ£nh đươ̬ng vi̬ hâÌ£n nên phá huyÌ0 TriêÌ£u gia trang?
Văn Quy Nguyên cúi đâ̬u nhi̬n xuống:
- ĐêÌ£ cuÌ’ng nghiÌ’ như vâÌ£y! Nhưng cuÌ’ng may, theo lơ̬i BaÌ£ch bá bá thi̬ gia mâÌ’u chiÌ0 phá huyÌ0 chứ không sát nhân! Vi̬ trước đó, lêÌ£nh đươ̬ng đaÌ’ đưa đaÌ£i ca đi! BaÌ£ch bá bá có ti̬m nhưng không thấy!
Cha̬ng kinh ngạc:
- Nhưng taÌ£i sao laÌ’o biết tươ̬ng tâÌ£n moÌ£i viêÌ£c?
Bất chơÌ£t có tiếng Du Thừa Phong vang lên:
- Sao laÌ£i không? Gia sư vốn la̬ huynh đêÌ£ vong niên kết giao với lêÌ£nh tôn! Chính lêÌ£nh tôn đaÌ’ cho gia sư biết tất caÌ0! Vi̬ biết lai liÌ£ch cuÌ0a đêÌ£ nên gia sư không thêÌ0 thu nhâÌ£n đêÌ£ la̬m truyê̬n nhân! MôÌ£t Văn gia công tưÌ0 sao có thêÌ0 la̬m môÌ£t keÌ0 ăn ma̬y? Ha... ha...
Cu̬ng đến với Du Thừa Phong hâ̬u như có đuÌ0 măÌ£t ngươ̬i cuÌ0a bốn phái: Hoa Sơn, VoÌ’ Đang, Nga My, va̬ Thiếu Lâm!
Tất caÌ0 cu̬ng nhi̬n cha̬ng va̬ goÌ£i:
- Văn trang chuÌ0!
Cha̬ng bối rối xua tay:
- Chư viÌ£ nói sai rô̬i! Trang chuÌ0 bôÌ0n trang phaÌ0i la̬ Nguyên đêÌ£!
Nhưng Văn Quy Nguyên laÌ£i lên tiếng:
- Đó la̬ do đêÌ£ tưÌ£ nguyêÌ£n! ĐaÌ£i ca chấp chươÌ0ng bôÌ0n trang thi̬ phaÌ0i hơn! ĐêÌ£ không đuÌ0 tư cách!
Cha̬ng nghiêm gioÌ£ng:
- Trước măÌ£t quâ̬n hu̬ng, taÌ£i VoÌ’ Di Sơn, đêÌ£ đaÌ’ chính thức chấp chươÌ0ng Thiên Nhất Trang! Ta mới la̬ ngươ̬i không đuÌ0 tư cách!
Nhưng, môÌ£t lâ̬n nưÌ’a Văn Quy Nguyên la̬m cha̬ng tiÌ0nh ngôÌ£:
- ĐaÌ£i ca! ĐêÌ£ cuÌ’ng không thiêÌ£t tho̬i gi̬! Bây giơ̬ đêÌ£ đươ̬ng đươ̬ng la̬ viêÌ£n chuÌ0 Tu La Viện! ĐêÌ£ không đuÌ0 lưÌ£c chấp chươÌ0ng Thiên Nhất Trang!
Cha̬ng nhi̬n Quy Nguyên:
- ĐêÌ£ đaÌ’ quyết điÌ£nh?
Văn Quy Nguyên gâÌ£t đâ̬u:
- SơÌ0 hoÌ£c cuÌ0a Tu La Viện đaÌ’ đươÌ£c đêÌ£ liÌ’nh hôÌ£i gâ̬n như troÌ£n veÌ£n! Đó la̬ điê̬u không thêÌ0 thay đôÌ0i!
Bất Thông chu̬ng gioÌ£ng xuống:
- Nhưng co̬n lêÌ£nh đươ̬ng...
Đến lúc na̬y cha̬ng mới nghe thinh âm kha̬o kha̬o cuÌ0a ngươ̬i biÌ£ phế voÌ’ công la̬ laÌ’o ăn ma̬y vang lên:
- ĐôÌ0ng Hoa̬ng Yến thư̬a biết ta la̬ laÌ’o ca cuÌ0a phuÌ£ thân ngươi! Chính ta seÌ’ giaÌ0i thích cho ĐôÌ0ng Hoa̬ng Yến tất caÌ0! Ngươi bất tất phaÌ0i lo ngaÌ£i!
Cha̬ng nhi̬n laÌ’o ăn ma̬y:
- Trước đây sao laÌ’o trươÌ£ng không cho vaÌ’n bối biết?
LaÌ’o miÌ0m cươ̬i:
- Biết muôÌ£n vâÌ’n hay hơn biết sớm! VaÌ0 laÌ£i, có như thế thi̬ giưÌ’a ngươi va̬ Văn Quy Nguyên mới xaÌ0y ra nhưÌ’ng chuyêÌ£n không hay! Ngươi nghiÌ’ có đúng không?
Cha̬ng ngâÌ0n ngươ̬i va̬ không thêÌ0 không thư̬a nhâÌ£n điê̬u đó! Vi̬ nếu biết tư̬ trước đây cha̬ng seÌ’ phaÌ0i hâÌ£n Văn Quy Nguyên va̬ tư̬ đó naÌ0y sinh nhiê̬u điê̬u tác têÌ£ khó lươ̬ng?
Va̬ ngay khi cha̬ng miÌ0m cươ̬i, chính Văn Quy Nguyên la̬ ngươ̬i bâÌ£t reo lên đâ̬u tiên:
- ĐaÌ£i ca đaÌ’ chấp thuâÌ£n? Hay quá, Thiên Nhất Trang đaÌ’ có môÌ£t viÌ£ trang chuÌ0 xứng đáng!
MoÌ£i ngươ̬i laÌ£i hô hoán:
- Văn Trang chuÌ0!
Nhi̬n moÌ£i ngươ̬i, Bất Thông chơÌ£t hiêÌ0u roÌ’ nguyên nhân khiến hoÌ£ đăÌ£t nhiê̬u ky̬ voÌ£ng va̬o cha̬ng! Đó la̬ lâ̬n cha̬ng đaÌ’ maÌ£o hiêÌ0m giaÌ0i thoát hoÌ£ khi hoÌ£ biÌ£ Thâ̬n Bí môn du̬ng Mê Hồn Vụ bắt giưÌ’!
Va̬ nếu đây la̬ sưÌ£ thâÌ£t, Bất Thông chơÌ£t có caÌ0m nhâÌ£n cha̬ng đang biÌ£ áp đăÌ£t môÌ£t trách nhiêÌ£m vươÌ£t quá tâ̬m năng lưÌ£c cuÌ0a cha̬ng!
Nhưng cha̬ng đâu thêÌ0 phuÌ£ lo̬ng ky̬ voÌ£ng cuÌ0a các phái, cha̬ng đâu thêÌ0 nói cho hoÌ£ biết baÌ0n laÌ’nh phi pha̬m cuÌ0a laÌ’o Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí môn va̬ cuÌ’ng không thêÌ0 nói ră̬ng rô̬i đây Tôn Nhất Bình rất có thêÌ0 seÌ’ la̬ môÌ£t đối thuÌ0 cưÌ£c ky̬ nguy hiêÌ0m nếu laÌ’o thâÌ£t sưÌ£ vâÌ£n duÌ£ng hết năng lưÌ£c cuÌ0a môn công phu ba̬ng môn ta̬ đaÌ£o la̬ Hấp Nguyên ĐaÌ£i Pháp!
HoÌ£ ca̬ng biết nhiê̬u ca̬ng hoang mang! Va̬ đaÌ’ hoang mang nhất điÌ£nh seÌ’ dêÌ’ rơi va̬o sưÌ£ khống chế cuÌ0a boÌ£n ác ma!
Hít môÌ£t hơi thâÌ£t da̬i, cha̬ng vo̬ng tay thi lêÌ’ với bốn viÌ£ chươÌ0ng môn cuÌ0a bốn phái: Thiếu Lâm, Nga My, Hoa Sơn va̬ VoÌ’ Đang:
- Chư viÌ£ phaÌ0i boÌ0 sơn môn đi như thế na̬y, chăÌ0ng hay đaÌ’ có chuÌ0 trương gi̬ chưa?
Hư Tướng đaÌ£i sư lên tiếng:
- A Di Đa̬ PhâÌ£t! HiêÌ£n ti̬nh na̬y, Thâ̬n Bí môn đang la̬ môÌ£t thế lưÌ£c vaÌ£n lâ̬n khó đối phó! Bâ̬n tăng va̬ các phái điÌ£nh cu̬ng chúng quyết môÌ£t phen sinh tưÌ0! Nhưng như BaÌ£ch bang chuÌ0 giaÌ0i thích, la̬m thế có khác gi̬ lấy trứng choÌ£i đá, boÌ£n bâ̬n tăng đa̬nh chơ̬ nghe cao kiến cuÌ0a Văn Trang chuÌ0!
Bất Thông thoáng giâÌ£t mi̬nh:
- Dươ̬ng như chư viÌ£ đaÌ’ biết ít nhiê̬u vê̬ baÌ0n laÌ’nh cuÌ0a Thâ̬n Bí môn?
ChươÌ0ng môn VoÌ’ Đang phái, Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng toÌ0 ra nghiêm troÌ£ng:
- Vô lươÌ£ng thoÌ£ phâÌ£t! Tất caÌ0 đê̬u do BaÌ£ch bang chuÌ0 thôÌ0 lôÌ£, như Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí môn chính la̬ hâÌ£u nhân cuÌ0a Ma Trung Tử, môÌ£t đaÌ£i ma đâ̬u trăm năm trước?
Cha̬ng kinh ngaÌ£c nhi̬n laÌ’o ăn ma̬y:
- LaÌ’o trươÌ£ng tưÌ£ đoán ra hay do ai khác tiết lôÌ£?
LaÌ’o ăn ma̬y đáp:
- Đa phâ̬n ta tưÌ£ đoán, phâ̬n co̬n laÌ£i do sưÌ£ suy đoán cuÌ0a Tôn Nhất Bình!
Cha̬ng cau ma̬y:
- Tôn Nhất Bình đaÌ’ nói như thế na̬o?
Gia Cát Phàm vôÌ£i xen va̬o:
- Bất Thông! Ngươi không câ̬n nghi ngaÌ£i nưÌ’a! Qua lơ̬i Tôn Nhất Bình đaÌ’ nói với BaÌ£ch bang chuÌ0, boÌ£n ta biết đươÌ£c viêÌ£c ơÌ0 VoÌ’ Di Sơn năm xưa la̬ do boÌ£n Thâ̬n Bí môn cố ti̬nh lâÌ£p kế va̬ Tôn Nhất Bình cu̬ng chươÌ0ng môn ba phái kia do tham quyến số di hoÌ£c ít oÌ0i cuÌ0a Ma Trung Tử nên suýt nưÌ’a đaÌ’ biÌ£ Thâ̬n Bí môn khống chế! PhaÌ0i chăng chính ngươi cuÌ’ng e ngaÌ£i công phu tuyêÌ£t pha̬m cuÌ0a Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí Môn?
Cha̬ng chơÌ£t nhắm mắt: "HoÌ£ đaÌ’ biết tất caÌ0. Biết ma̬ vâÌ’n ky̬ voÌ£ng va̬o ta, phaÌ0i chăng hoÌ£ cuÌ’ng đoán ra Vô Danh Ky̬ Nhân đôÌ£ na̬o chính la̬ tôÌ0 sư khai sáng Thiên Nhất Trang?"
Đang nhắm mắt trâ̬m tư, Bất Thông chơÌ£t nghe có thinh âm cuÌ0a TuêÌ£ Đa̬n sư thái:
- Nam mô a di đa̬ phâÌ£t! ChiÌ0 có duy nhất sơÌ0 hoÌ£c cuÌ0a Vô Danh Ky̬ Nhân la̬ có thêÌ0 đối đâ̬u với công phu cuÌ0a Ma Trung Tử! PhaÌ0i chi trong chúng ta có ai ti̬m thấy nơi di lưu voÌ’ hoÌ£c cuÌ0a viÌ£ ky̬ nhân na̬y?
Cha̬ng mơÌ0 mắt va̬ thoáng ba̬ng hoa̬ng khi nghe chính miêÌ£ng Văn Quy Nguyên baÌ0o:
- Ngươ̬i duy nhất có thêÌ0 ti̬m ra phâ̬n voÌ’ hoÌ£c na̬y chiÌ0 có đaÌ£i ca! Sao đaÌ£i ca không nói gi̬?
Ru̬ng mi̬nh như ngươ̬i đang la̬m điê̬u gi̬ không đúng va̬ biÌ£ ngươ̬i khác bắt găÌ£p, cha̬ng nhi̬n Văn Quy Nguyên:
- ĐêÌ£ baÌ0o ta phaÌ0i nói, la̬ nói gi̬ đây?
Du Thừa Phong cươ̬i bí âÌ0n:
- Bất Thông đêÌ£ không biết phaÌ0i nói gi̬ ư? ĐêÌ0 ta giúp đêÌ£! Trước hết đêÌ£ haÌ’y nói vê̬ bôÌ£ pháp đaÌ’ tư̬ng giúp đêÌ£ đôi lâ̬n đối đâ̬u với laÌ’o Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí môn! Sau đó đêÌ£ haÌ’y nói nhưÌ’ng suy nghiÌ’ cuÌ0a đêÌ£ giaÌ0i thích nguyên nhân taÌ£i sao đêÌ£ dám nói với Tôn Nhất Bình đêÌ£ la̬ ngươ̬i duy nhất biết cách khai mơÌ0 nơi troÌ£ng điÌ£a caÌ0 Thiên Nhất Trang?
ChiÌ0 câ̬n nghe bao nhiêu đó cuÌ’ng đuÌ0 cho Bất Thông miÌ0m cươ̬i va̬ nheÌ£ nhoÌ’m laÌ£! Cha̬ng nhi̬n moÌ£i ngươ̬i:
- Hoá ra nhưÌ’ng nga̬y qua chư viÌ£ đaÌ’ có thơ̬i gian ba̬n luâÌ£n va̬ có biêÌ£n pháp đối phó với ti̬nh thế hiêÌ£n nay?
Gia Cát Phàm chơÌ£t đaÌ0o mắt nhi̬n moÌ£i ngươ̬i trước khi lên tiếng:
- ĐươÌ£c rô̬i! Ta không câ̬n nói nhưÌ’ng lơ̬i úp úp mơÌ0 mơÌ0 nưÌ’a! Không sai! Các phái đaÌ’ ba̬n luâÌ£n va̬ dươ̬ng như có cu̬ng môÌ£t ý nghiÌ’, sơÌ0 hoÌ£c đang cất giấu ơÌ0 Thiên Nhất Trang chính la̬ sơÌ0 hoÌ£c cuÌ0a viÌ£ Vô Danh Ky̬ Nhân đôÌ£ na̬o! Va̬ bôÌ£ pháp ky̬ aÌ0o cuÌ0a ngươi có phâ̬n khắc chế công phu baÌ0n laÌ’nh cuÌ0a Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí môn chắc chắn phaÌ0i có liên quan đến viÌ£ ky̬ nhân na̬y! Ngươi đaÌ’ nghiÌ’ như thế, đúng không?
Trước khi lên tiếng thư̬a nhâÌ£n, Bất Thông hoÌ0i Gia Cát Phàm:
- DưÌ£a va̬o đâu chư viÌ£ có suy nghiÌ’ na̬y?
Na̬o ngơ̬ ngươ̬i lên tiếng giaÌ0i thích chính la̬ Bang chuÌ0 Cái Bang:
- BoÌ£n ta buôÌ£c phaÌ0i có suy nghiÌ’ như thế tư̬ khi phuÌ£ thân ngươi bất ngơ̬ biÌ£ ám haÌ£i, sau đó la̬ mâÌ’u thân ngươi đưa ngươi đến lưu nguÌ£ taÌ£i VoÌ’ Di Sơn!
Cha̬ng hô̬ nghi:
- NhưÌ’ng điê̬u na̬y sao laÌ£i có liên quan?
LaÌ’o ăn ma̬y miÌ0m cươ̬i:
- Theo lơ̬i phuÌ£ thân ngươi nói, Thiên Nhất Trang đươÌ£c sáng lâÌ£p cu̬ng thơ̬i với sưÌ£ xuất hiêÌ£n cuÌ0a Vô Danh Ky̬ Nhân! Va̬ sau na̬y, nhiê̬u đơ̬i Trang chuÌ0 Thiên Nhất Trang du̬ đaÌ’ cố gắng nhưng vâÌ’n không thêÌ0 khai mơÌ0 troÌ£ng điÌ£a, chứng toÌ0 sưÌ£ thất tung cuÌ0a Vô Danh Ky̬ Nhân sau lâ̬n tưÌ0 chiến với Ma Trung Tử phaÌ0i có liên quan đến viêÌ£c na̬y. ViêÌ£c mâÌ’u thân ngươi đưa ngươi ti̬m đến VoÌ’ Di Sơn nhất điÌ£nh la̬ do phuÌ£ thân ta căn dăÌ£n! Ngươi nghiÌ’ ta nói đúng hay sai?
Đến bây giơ̬ Bất Thông mới trao cho Văn Quy Nguyên vuông luÌ£a cha̬ng đaÌ’ ti̬m thấy trong Văn gia mâÌ£t thất!
Cứ đêÌ0 cho Văn Quy Nguyên xem, cha̬ng doÌ’ng daÌ£c nói với moÌ£i ngươ̬i:
- Không sai! Vô Danh Ky̬ Nhân chính la̬ ngươ̬i khai sáng Thiên Nhất Trang! Công phu sơÌ0 hoÌ£c cuÌ0a viÌ£ ky̬ nhân na̬y la̬ do ti̬m thấy nơi âÌ0n ta̬ng di hoÌ£c cuÌ0a Ha̬ LaÌ£c laÌ’o nhân, va̬ nơi âÌ0n ta̬ng đươÌ£c goÌ£i la̬ Thái CưÌ£c ĐôÌ£ng! Tuy chưa luyêÌ£n đuÌ0 ba phâ̬n HaÌ£ - Trung - ThươÌ£ng tư̬ Ha̬ LaÌ£c Thái CưÌ£c Đô̬ nhưng vi̬ phaÌ0i khâÌ0n trương giúp voÌ’ lâm khưÌ0 trư̬ hoaÌ£ Ma Trung Tử, Vô Danh Ky̬ Nhân đaÌ’ đến VoÌ’ Di Sơn cu̬ng ác ma tưÌ0 chiến.
Nói đến đây, cha̬ng chơÌ£t chu̬ng gioÌ£ng:
- Rất tiếc, đêÌ0 diêÌ£t trư̬ Ma Trung Tử, Vô Danh Ky̬ Nhân ngay sau đó phaÌ0i mang nôÌ£i thương nghiêm troÌ£ng! ViêÌ£c quay vê̬ Thiên Nhất Trang đêÌ0 lưu laÌ£i di hoÌ£c trong mâÌ£t thất la̬ điê̬u không thêÌ0! Do đó, taÌ£i haÌ£ muốn chư viÌ£ hiêÌ0u minh baÌ£ch ră̬ng, du̬ taÌ£i haÌ£ có diÌ£p loÌ£t va̬o Văn gia mâÌ£t thất nhưng ơÌ0 đó quaÌ0 nhiên không hê̬ có di hoÌ£c cuÌ0a Vô Danh Ky̬ Nhân!
Cha̬ng ca̬ng nói quâ̬n hu̬ng ca̬ng sưÌ’ng sơ̬! Va̬ ngươ̬i sưÌ’ng sơ̬ nhất không ai khác chính la̬ Văn Quy Nguyên!
Văn Quy Nguyên buông rơi vuông luÌ£a va̬ nhi̬n Bất Thông trân trối:
- Chúng ta phaÌ0i la̬m gi̬ bây giơ̬ đaÌ£i ca, nếu không ti̬m đươÌ£c di hoÌ£c tôÌ0 truyê̬n?
NhăÌ£t vuông luÌ£a, Du Thừa Phong xem qua, sau đó tuâ̬n tưÌ£ chuyêÌ0n cho nhưÌ’ng ngươ̬i kế câÌ£n.
PhaÌ0n ứng cuÌ0a nhưÌ’ng nhân vâÌ£t đươÌ£c xem qua vuông luÌ£a hoa̬n toa̬n giống phaÌ0n ứng cuÌ0a Văn Quy Nguyên!
Chơ̬ va̬ chơ̬ thâÌ£t đúng lúc, Bất Thông chơÌ£t lên tiếng:
- Chư viÌ£ muốn biết chúng ta phaÌ0i la̬m gi̬ ư? ĐươÌ£c, taÌ£i haÌ£ xin nói! Chúng ta phaÌ0i tưÌ£ cứu chúng ta trước khi trơ̬i cứu! Chính chư viÌ£ phaÌ0i tâÌ£n duÌ£ng va̬ phát huy hết sơÌ0 trươ̬ng cuÌ0a chư viÌ£! TaÌ£i haÌ£ đươÌ£c biết Thiếu Lâm phái có đến baÌ0y mươi hai tuyêÌ£t kyÌ’ do ĐaÌ£t Ma sư tôÌ0 lưu truyê̬n, trong đó lơÌ£i haÌ£i nhất phaÌ0i kêÌ0 đến ĐaÌ£i TrâÌ£n La Hán chưa hê̬ có đối thuÌ0!
Quay nhi̬n Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng va̬ TuêÌ£ Đa̬n sư thái, cha̬ng cao gioÌ£ng:
- VoÌ’ Đang cuÌ’ng có Kiếm Pháp Mai Hoa danh chấn giang hô̬! Nếu kiếm pháp na̬y ma̬ đươÌ£c du̬ng với Mai Hoa Kiếm TrâÌ£n, uy lưÌ£c có leÌ’ chiÌ0 kém La Hán ĐaÌ£i TrâÌ£n đôi chút! Phâ̬n Nga My phái thi̬ có LuÌ£c HơÌ£p Kiếm TrâÌ£n đaÌ’ tư̬ lâu cu̬ng phái VoÌ’ Đang xưng nhiÌ£ đaÌ£i kiếm phái!
Gia Cát Phàm dươ̬ng như cuÌ’ng hiêÌ0u chuÌ0 ý cuÌ0a cha̬ng la̬ gi̬ nên lâÌ£p tức nói oang oang:
- Lơ̬i cuÌ0a Văn Trang chuÌ0 quaÌ0 nhiên không sai! Thất đaÌ£i phái chúng ta do trăm năm trước đaÌ’ môÌ£t lâ̬n biÌ£ Ma Trung Tử đánh baÌ£i, nên bây giơ̬ nghe đến danh xưng na̬y chúng ta đê̬u nơm nớp lo sơÌ£ mất hết phí phách đaÌ£i trươÌ£ng phu! Gia Cát môÌ’ cuÌ’ng muốn nói lên môÌ£t nhâÌ£n thức cho du̬ đây la̬ sưÌ£ nhâÌ£n thức muôÌ£n ma̬ng!
Ngưng lơ̬i môÌ£t lúc, Gia Cát Phàm thấy quâ̬n hu̬ng có ý chơ̬ đơÌ£i liê̬n nói tiếp:
- TaÌ£i sao trăm năm trước chúng ta biÌ£ Ma Trung Tử đánh baÌ£i? Đó la̬ vi̬ y chiÌ0 nhắm va̬o tư̬ng phái môÌ£t va̬ ra tay va̬o lúc các phái bất pho̬ng! Bây giơ̬ thi̬ khác, chúng ta đang có sưÌ£ hiêÌ£p lưÌ£c cuÌ0a ít nhất bốn phái, đô̬ng thơ̬i chúng ta có cơ hôÌ£i đêÌ0 đươÌ£c chuâÌ0n biÌ£ đuÌ0 đâ̬y! Muốn đối phó với Thâ̬n Bí môn, chúng ta không phaÌ0i không có năng lưÌ£c! Chư viÌ£ nghiÌ’ sao?
Hết biÌ£ Bất Thông khích đôÌ£ng laÌ£i đươÌ£c nghe nhưÌ’ng lơ̬i nói hu̬ng hô̬n cuÌ0a Gia Cát Phàm, hâ̬u hết moÌ£i ngươ̬i đến phấn khơÌ0i, phấn khích!
Va̬ Bất Thông cu̬ng chơ̬, chơ̬ thâÌ£t đúng lúc mới doÌ’ng daÌ£c lên tiếng:
- Nếu chư viÌ£ thưÌ£c sưÌ£ đaÌ’ có tưÌ£ tin, theo taÌ£i haÌ£, chúng ta nên tha̬nh lâÌ£p môÌ£t liên minh! Va̬ liên minh na̬y phaÌ0i goÌ£i la̬ Chánh ĐaÌ£o Liên Minh NguÌ’ Ky̬ DiêÌ£t Ác!
Gia Cát Phàm kinh ngaÌ£c:
- Sao chiÌ0 có NguÌ’ Ky̬?
Cha̬ng giaÌ0i thích:
- Chư viÌ£ gô̬m bốn phái va̬ môÌ£t đaÌ£i bang, tất caÌ0 la̬ năm, taÌ£o tha̬nh môÌ£t Chánh ĐaÌ£o Liên Minh, không phaÌ0i la̬ NguÌ’ Ky̬ DiêÌ£t Ác hay sao?
Du Thừa Phong hoang mang, đưa tay chiÌ0 Văn Quy Nguyên laÌ£i chiÌ0 va̬o Bất Thông:
- Thế co̬n Tu La Viện va̬ Thiên Nhất Trang? Không leÌ’ caÌ0 hai muốn đứng ngoa̬i Liên Minh Chánh ĐaÌ£o?
Cha̬ng miÌ0m cươ̬i:
- ĐêÌ£ va̬ Văn Quy Nguyên đương nhiên không thêÌ0 đứng ngoa̬i. Nhưng do đây la̬ trách nhiêÌ£m boÌ£n đêÌ£ phaÌ0i báo thu̬ cho Tu La Viện va̬ Thiên Nhất Trang đâu có tư cách đêÌ0 kêÌ0 la̬ môÌ£t trong NguÌ’ Ky̬!
Thấy Du Thừa Phong điÌ£nh nói nưÌ’a, cha̬ng đưa tay ngăn laÌ£i:
- Co̬n điê̬u na̬y nưÌ’a đêÌ£ chưa kiÌ£p nói ra! Đó la̬ ngay sau khi Liên Minh Chánh ĐaÌ£o đươÌ£c tha̬nh lâÌ£p, chư viÌ£ có thêÌ0 chiếu cố lâÌ’n nhau, đêÌ£ va̬ Quy Nguyên có viêÌ£c câ̬n phaÌ0i taÌ£m xa chư viÌ£!
Gia Cát Phàm gâÌ£t đâ̬u:
- Ta biết! Quy Nguyên đi ti̬m Thanh HaÌ0i Cung co̬n ngươi đi ti̬m Thái CưÌ£c ĐôÌ£ng. Đúng chứ?
Cha̬ng gâÌ£t đâ̬u! Nhưng khi điÌ£nh nói Bất Thông đa̬nh phaÌ0i chiÌ£u nhươ̬ng cho Gia Cát Phàm nói trước:
- Do ha̬nh đôÌ£ng cuÌ0a hai ngươ̬i cuÌ’ng la̬ vi̬ viêÌ£c diêÌ£t trư̬ Thâ̬n Bí môn như các phái nên trong Liên Minh na̬y không thêÌ0 thiếu phâ̬n cuÌ0a hai ngươ̬i!
Hướng vê̬ quâ̬n hu̬ng, Gia Cát Phàm cao gioÌ£ng, nói sang saÌ0ng:
- Gia Cát môÌ’ có môÌ£t đê̬ xuất, chức vuÌ£ Minh chuÌ0 va̬ Phó Minh chuÌ0 Liên Minh Chánh ĐaÌ£o seÌ’ do Văn Bất Thông va̬ Văn Quy Nguyên đaÌ0m nhâÌ£n! Chư viÌ£ nghiÌ’ sao/
Đây la̬ điê̬u Bất Thông hoa̬n toa̬n không ngơ̬. Va̬ quâ̬n hu̬ng hâ̬u như đê̬u nhất loaÌ£t tán tha̬nh chuÌ0 ý cuÌ0a Gia Cát Phàm!
Thấy vâÌ£y, BaÌ£ch bang chuÌ0 bôÌ’ng chaÌ£m nheÌ£ va̬o ngươ̬i Gia Cát Phàm:
- ChươÌ0ng môn co̬n nhớ lơ̬i laÌ’o ăn ma̬y na̬y nói gi̬ không? Bất Thông đâu có số la̬m ăn ma̬y?
Gia Cát Phàm gâÌ£t đâ̬u:
- VaÌ’n bối cuÌ’ng có caÌ0m nghiÌ’ như vâÌ£y nên daÌ£o đó cuÌ’ng không dám nhâÌ£n Bất Thông la̬m truyê̬n nhân! Hoá ra BaÌ£ch bang chuÌ0 đaÌ’ tiên liêÌ£u tất caÌ0 tư̬ trước!
Nghe roÌ’ nhưÌ’ng lơ̬i na̬y, Bất Thông mới biết đây la̬ trách nhiêÌ£m ma̬ cha̬ng không thêÌ0 thoái thác. Va̬ trách nhiêÌ£m đó đaÌ’ có tư̬ lúc cha̬ng tiếp nhâÌ£n sơÌ0 hoÌ£c cuÌ0a BaÌ£ch bang chuÌ0!
Cha̬ng vo̬ng tay thi lêÌ’ với quâ̬n hu̬ng:
- Chư viÌ£ đaÌ’ tín nhiêÌ£m, taÌ£i haÌ£ va̬ xá đêÌ£ đương nhiên không thêÌ0 khước tư̬! CuÌ’ng không thêÌ0 châÌ£m, taÌ£i haÌ£ va̬ xá đêÌ£ lâÌ£p tức lên đươ̬ng, chư viÌ£ xin baÌ0o troÌ£ng! Cáo biêÌ£t!
Vút! Vút!
Thái Cực Đồ Thái Cực Đồ - Cổ Long