Số lần đọc/download: 615 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 04:11:16 +0700
Chương 174: Tôi Là Vợ Của Huyền Vũ Thác Hàn
“A...”
Chỉ thấy hai bóng người đồng thời va vào nhau, mà bóng dáng ngoài cửa vừa
mới vào lực vô cùng lớn, bởi vì trong lúc nhất thời đụng rồi sau đó ngã
xuống, chỉ có điều, may mà sau lưng còn có Huyền Vũ Hạo Lỗi nhanh tay lẹ mắt đỡ được.
Giống như quý ông cẩn thận đỡ cô dậy, sau khi xác
định cô không có chuyện gì xong, lúc này anh mới nhíu chân mày lại mở
miệng: “Nữ giúp việc, rốt cuộc cô gấp cái gì? Đã kêu cô đừng gấp gáp
đừng vội vã như vậy rồi, vừa xuống xe đã vội vàng như gặp quỷ, cô...
Đường... Đường Hoan Tâm?...”
Hình như Huyền Vũ Hạo Lỗi không ngờ
đến sẽ nhìn thấy Đường Hoan Tâm ở đây, khi nhắc mãi lúc gặp người tới
cửa, trong lúc nhất thời giật mình không thôi, vẻ mặt hơi khiếp sợ nhìn
về phía cô gái xinh đẹp bị đụng lui về sau nửa bước, mặc dù hơi nhếch
nhác, nhưng một chút xíu cũng không ảnh hưởng đến hoàn mỹ mà cô giữ
vững.
Đường Hoan Tâm nhìn một nam một nữ ngoài cửa, cô chỉ nhìn
lướt qua Xá Cơ Hoa, chỉ có điều khi đối diện với Huyền Vũ Hạo Lỗi thì vẻ giận dữ nơi chân mày biến mất không để lại dấu vết.
Chỉ thấy
khóe miệng khêu gợi của cô khẽ nhếch lên nở nụ cười nhạt, ánh mắt dịu
dàng nhìn sang chào hỏi: “Đã lâu không gặp, học đệ Hạo Lỗi.”
“Chị - Đúng vậy, thật sự rất lâu không gặp, học tỷ Hoan Tâm.” Huyền Vũ Hạo
Lỗi kinh ngạc sau mấy giây, cũng nhanh chóng khôi phục nghiêm chỉnh lúc
trước, cười cười chào hỏi, chỉ có điều, hướng về phía người phụ nữ trước mắt mười năm trước mình réo lên chị dâu họ chị dâu họ không ngừng,
thiếu một phần nhiệt tình và thân thiết.
Điểm này, Đường Hoan Tâm giống như không chú ý tới, chỉ có điều, khi tầm mắt lạc đến trên người
người phụ nữ nào đó anh còn đỡ, ngọt ngào cười cười: “Em là bạn gái của
học đệ Hạo Lỗi hả? Chào em! Chị tên là Đường Hoan Tâm, em có thể gọi chị là chị Hoan Tâm, nếu như sau này có cơ hội chúng ta có thể cùng ra
ngoài đi dạo nói chuyện phiếm.”
Nhìn tuổi cô ta cũng không lớn,
cô cho rằng cô ta là một trong những người bạn gái
của Huyền Vũ Hạo Lỗi, cho nên cũng không để ý nhiều, giọng nói cũng chỉ
qua loa.
Bạn gái cái chó má gì?
Xá Cơ Hoa gạt tay Huyền Vũ Thác Hàn đỡ cô, vừa quét mắt khinh thường người đàn ông đẹp trai hoa
tâm, chỉ có điều, ngược lại hơi có húng thú với lời nói cùng nhau đi dạo phố của Đường Hoan Tâm...
“Vậy có phải chị sẽ thanh toán không?
Nếu quả thật như vậy, em rất vui lòng để chị thường xuyên đến tìm em đi
dạo phố với chị.” Nhìn trên dưới toàn thân cô ta đều là hàng hiệu, đi
dạo phố cùng nhau giúp đỡ tính tiền, điểm này cũng không quá đáng chứ?
Đối với chủ ý cô đánh lên, Huyền Vũ Hạo Lỗi hơi không nhịn được với lời nói của cô mà nhếch chân mày lên, nghiêng đầu nhìn vẻ tức cười trong mắt
cô.
Nghe vậy, Đường Hoan Tâm nhìn cô nhiều hơn, quét mắt qua
Huyền Vũ Hạo Lỗi, vẻ mặt không thay đổi gật đầu dịu dàng cười nói:
‘Được, đợi có lúc rảnh, chị nhất định tìm em.”
“Không cần chờ có rảnh rỗi, bây giờ em rất rảnh, nếu không bây giờ chúng ta đi luôn...”
“Chuyện này...”
“Cô ấy bây giờ không rảnh!”
Không đợi người phụ nữ nào đó hào hứng bừng bừng nói xong, một giọng nói trầm thấp vang lên trong phòng làm việc, chỉ có điều, từ trong giọng nói này không khó nghe ra trong đó bao hàm cưng chiều và khó chịu.
Chẳng biết từ lúc nào Huyền Vũ Thác Hàn đứng bên cạnh, chỉ thấy tròng mắt tức giận nhìn chăm chú vào Xá Cơ Hoa bên cạnh Huyền Vũ Hạo Lỗi, chân mày
nhíu lại vì người đàn ông khác đến gần cô.
Hình như không thấy
Đường Hoan Tâm bên cạnh mừng thầm vì anh đến gần, chân dài một bước lướt qua cô ta, cánh tay dài duỗi ra một cái đã bá đạo kéo người phụ nữ nào
đó vào trong ngực mình.
Tròng mắt khẽ chuyển, rơi vào trên người
đàn ông cao lớn bên cạnh, không đợi cậu ta hiểu được đây là xảy ra
chuyện gì, quyền của người đàn ông nào đó đã đấm vào bụng cậu ta.
“A...”
Giống như không thấy cậu ta kêu rên, Huyền Vũ Thác Hàn ôm Xá Cơ Hoa đi vào
trong phòng làm việc, hoàn toàn bỏ quên Đường Hoan Tâm sững sờ cứng ngắc đứng trước cửa phòng làm việc.
“Này, buông tay ra đi, anh ôm đau tôi.” Xá Cơ Hoa bất mãn giãy giụa muốn thoát ra khỏi ngực người đàn ông có ham muốn giữ lấy điên cuồng nào đó, chỉ có điều, cũng chỉ uổng phí
hơi sức.
“Được, anh nhẹ một chút.” Cánh tay ôm cô hơi buông lỏng một chút, nhưng vẫn khiến cho cô không tránh được!
Huyền Vũ Thác Hàn chỉ cưng chiều cười một tiếng với Xá Cơ Hoa giãy giụa, sau
khi ôm cô ngồi xuống ghế sa lon trong phòng làm việc, lúc này mới chuyển lực chú ý vào Huyền Vũ Hạo Lỗi chậm chạp từ từ đi từ cửa vào.
Mà Đường Hoan Tâm còn đứng ở cửa, lúc này lại giống như hoàn toàn là người ngoài cuộc, khi nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn cưng chiều trước kia chưa
từng có thì trong lòng như cái bàn đổ thuốc nhuộm, hoàn toàn loạn! Ngay
cả móng tay đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay cũng không biết.
“Cô ấy... Anh, anh họ, cô ấy... Chính là, chị dâu họ sao?”
Thấy nữ giúp việc vừa khiến anh sinh ra hứng thú ngồi trên ghế sa lon cùng
anh họ, Huyền Vũ Hạo Lỗi từ giật mình kinh ngạc, đã chạy hết một vòng
trong có điểm thể tin.
Cuối cùng, tầm mắt thật sự không nhịn được rơi vào trên người Xá Cơ Hoa trong ngực Huyền Vũ Thác Hàn! Giữa chân
mày thỉnh thoảng có vẻ cô đơn, chợt lóe lên?
Nhìn thấy cậu ta nhìn người phụ nữ trong ngực mình, trên gương mặt tuấn tú lộ ra vẻ mờ mịt, khiến Huyền Vũ Thác Hàn cau mày.
“Nhóc thúi, em còn nhìn nữa, có tin anh lập tức ném em từ nơi này xuống
không.” Đối với người em họ sắp hai năm không gặp, Huyền Vũ Thác Hàn
tuyệt đối không che giấu cảm thấy rất không thoải mái với ánh mắt cậu ta nhìn Xá Cơ Hoa, trên khuôn mặt tuấn mỹ không hiện lên vẻ vui sướng của anh em đã lâu gặp lại.
“Anh họ, đây chính là hoan nghênh của anh với người em họ đã lâu không gặp mặt sao? Haizzz... Em thật sự đau lòng.”
Vợ bạn không thể đùa giỡn, huống chi là vợ anh em!
Huyền Vũ Hạo Lỗi thu liễm tâm trạng thu hồi tầm mắt, vội vàng giả bộ đau lòng muốn chết!
“Đi đi, đừng lộ vẻ ghê tởm ở đây với anh.” Huyền Vũ Thác Hàn cho cậu ta một cái liếc mắt, chỉ có điều, khi nhìn thấy người phụ nữ còn đứng ở ngoài
cửa thì đầu chân mày đẹp hơi nhíu lại.
“Ghê tởm cái gì, anh họ, anh thật sự làm cho em đau lòng.”
Huyền Vũ Hạo Lỗi nhìn về phía Xá Cơ Hoa: “Xin chào chị dâu họ, em là em họ có quan hệ tốt nhất với chồng chị, chị có thể gọi em là Hạo Lỗi.”
“Hảo Lũy?”
(*) Hạo Lỗi: 昊磊 hào lěi, Hạo = mênh mông, Lỗi trong quang minh lỗi lạc.
Hảo Lũy: 好累 hǎo lěi, Hảo = tốt, Lũy = tích lũy, chồng chất, liên lụy, 累[léi] còn có nghĩa khác là mệt mỏi, 好累 = quá mệt mỏi.
“Hạo Lỗi!”
“Hạo Lỗi?”
“Đúng đúng đúng, chị dâu họ nhớ đừng gọi sai, nếu không em sẽ đau lòng.”
“Ồ! Chỉ có điều...”
“Được rồi, nhóc thúi, người em đã gặp được, em đi làm việc của chính em, đừng ở đây chướng mắt.” Huyền Vũ Thác Hàn nhìn hai người bọn họ nói chuyện
vui vẻ, ghen tức từ từ dâng lên.
“Anh họ, em mới đến không quá năm phút đồng hồ!”
“Có năm phút đồng hồ đã đủ lâu ~!” Một đại tổng giám đốc không biết từ lúc nào trở thành ông chồng ghen tuông như thế.
Cái gì đó, cái này vốn là thấy sắc quên bạn!
“Chị là vợ mới vừa vào cửa của Hàn?” Đúng lúc này, Đường Hoan Tâm vẫn đứng ở cửa đột nhiên hết sức vui mừng đi về phía Xá Cơ Hoa chào hỏi.
“Tôi còn định nói sao trở lại không nhìn thấy chị, tôi không nghĩ tới lại vô tình gặp được chị ở đây, chính là may mắn!”
Khi Xá Cơ Hoa còn chưa chú ý tới cô ta, Đường Hoan Tâm đã chạy tới trước mặt cô, đưa tay về phía cô.
Cô biết cô gái trước mắt sao? Xá Cơ Hoa nhìn cô gái xinh đẹp đang cười đến cực kỳ vui vẻ trước mắt, trực giác chính là hơi cảm thấy không thoải
mái.
Còn chưa để cho cô có cơ hội mở miệng, Huyền Vũ Thác Hàn bên cạnh cô đã mở miệng trước.
“Hình như việc công giữa chúng ta đã nói xong rồi đúng không?”
Huyền Vũ Thác Hàn cau mày nhìn Đường Hoan Tâm, hành động bất ngờ của cô ta, thật sự hơi không bình thường.
“Coi như việc công xong rồi, Hàn, chúng ta vẫn là bạn bè, không phải sao?”
Trong ánh mắt của Đường Hoan Tâm có một vẻ thâm tình nhìn Huyền Vũ Thác
Hàn.
Trong mắt mọi người chung quanh, quả thật chính là phóng
điện trần trụi, ngay cả người phụ nữ thần kinh không ổn định nào đó,
cũng nhìn thấu chút gì @!
Giữa chân mày Huyền Vũ Thác Hàn cau
lại, chỉ có điều lời của cô ta, anh không mở miệng, tầm mắt lạnh lẽo chỉ thoáng qua, tay ôm eo thon nhỏ nắm chặt!
Cảm thấy động tác ngang hông này, Xá Cơ Hoa nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ gì ở đây, tầm mắt lại một lần nữa rơi vào trên người Đường Hoan Tâm, mắt to sáng ngời làm cho người ta khó phát
hiện khẽ híp lại!
“Học tỷ Hoan Tâm, hai vợ chồng anh họ và chị
dâu họ của em muốn nói chuyện yêu đương, em thấy chúng ta nên đi trước
thôi.” Lúc này, Huyền Vũ Hạo Lỗi cười cười nói.
Nhưng mà thất bại, ở đây không ai để ý đến cậu ta.
Dưới Xá Cơ Hoa quan sát Đường Hoan Tâm thì Đường Hoan Tâm cũng quan sát Xá Cơ Hoa!
Người phụ nữ trước mắt, chính là người phụ nữ anh thích sao? Cô ta hơn cô ở chỗ nào? Đáy mắt thoáng qua vẻ khó chịu.
Chỉ có điều, cũng chỉ trong phút chốc, vẻ mặt Huyền Vũ Thác Hàn lập tức âm trầm.
Đường Hoan Tâm nở nụ cười, “Đúng rồi, Hàn, bà nội có khỏe không? Đã có một
khoảng thời gian dài không gặp bà nội rồi, có thời gian em muốn đi thăm
bà nội.”
Lúc này Huyền Vũ Thác Hàn mới nhìn thẳng cô ta, “Có thể trong một khoảng thời gian rất dài bà nội tôi cũng sẽ không rảnh rỗi.”
Đường Hoan Tâm hơi lúng túng.
“Em bởi vì công việc trở về nước, em vẫn muốn liên lạc với anh, nhưng mà,
em có quá nhiều việc không thể làm gì, Hàn, mặc dù bởi vì một chút
nguyên nhân mà anh cảm thấy không thể tha thứ nên trách em, nhưng có một số việc năm đó, thật sự không phải như anh thấy được, tấm lòng của em
với anh, cho dù là mười năm trước hay mười năm sau, cho tới bây giờ đều
chưa từng thay đổi, em tin tưởng, anh tuyệt đối không thể không có chút
cảm giác gì với em, mười năm trước, chúng ta yêu nhau như vậy, em không
tin, anh thật sự không có chút xíu tình cảm nào với em.”
“Thật sao? Cô thật sự chắc chắn như vậy sao?” Huyền Vũ Thác Hàn đột nhiên mở miệng giễu cợt.
Đường Hoan Tâm cười đến hơi lúng túng, “Thật sự không hổ là Hàn, em muốn vụng về cũng không có cách nào, em ở trước mặt anh không phải luôn luôn
không có kế sách gì sao?”
“Cô đã có thể hiểu như vậy là tốt nhất, tôi nghĩ tôi và cô không cần thiết liên lạc.” Mặc dù đúng là nói với
Đường Hoan Tâm, nhưng cặp mắt Huyền Vũ Thác Hàn vẫn nhìn chằm chằm Xá Cơ Hoa bên cạnh, Xá Cơ Hoa chỉ cầm ly nước lên uống.
“Hàn, thông minh như anh, chuyện năm đó, vấn đề lớn nhất chính là em và cha anh, thật ra thì chúng em vốn...”
“Giữa cô và ông ta cho dù xảy ra chuyện gì từ đầu tới đuôi đều không liên
quan gì đến tôi, cô tốt nhất đừng làm ra bất kỳ hành động nào khiến cho
tôi càng thêm không ưa.”
Đường Hoan Tâm hơi chua xót khó chịu với thái độ lạnh nhạt, thậm chí hơi vô lễ của Huyền Vũ Thác Hàn, nhưng cũng biết anh luôn luôn như thế, anh Huyền Vũ Thác Hàn cao cao tại thượng đó không phải sao?
“Hàn, em rất khó có thể tưởng tượng người phụ nữ bên cạnh anh là cô ta.”
“Việc này không liên quan đến cô.” Huyền Vũ Thác Hàn chuyển tầm mắt lên mặt
Đường Hoan Tâm, “Đối với tôi mà nói, cô chỉ là bạn làm ăn chung trước
mắt, không có hơn, gặp tôi cũng không cần chào hỏi, nghe hiểu thì nên
thức thời một chút đi.”
Đường Hoan Tâm không hề lộ ra bất kỳ vẻ
mặt không vui nào, điều này làm cho Xá Cơ Hoa cảm thấy hơi không thể
tưởng tượng nổi, ngược lại khiến anh mất hứng.
“Hàn, anh nên rõ
cá tính của em, em không cho rằng tình cảm có thể dùng lý trí tới khống
chế, em chỉ không muốn làm trái với khát vọng trong lòng mình, nếu như
em chưa từng theo cha anh, ánh mắt anh nhìn em có phải cũng sẽ không
mang theo thù địch không?”
Nhưng mà vào lúc này, Xá Cơ Hoa vẫn
lặng lẽ, lại đột nhiên đứng lên, nở một nụ cười nhìn Đường Hoan Tâm
trước mắt: “Là Đường Hoan Tâm tiểu thư? Xin chào, tôi là vợ của Huyền Vũ Thác Hàn!”