There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: bengok_tramanh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 70
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 996 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:20:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57: Kế Hoạch Trừng Trị
ôm nay, nó trở lại vị trí mà bấy lâu đã bị ả Mina làm dơ bẩn. Nó và mọi người cùng ngồi ăn sáng. Đây là lần đầu tiên nó ăn đồ ăn chứ không phải là uống sữa
-Có cần anh xuống bếp pha sữa cho em uống không?_anh hỏi nó
-Không cần đâu! Em muốn thử cảm giác mà 12 năm nay em chưa lặp lại!_nó miễn cưỡng săm soi từng thứ trong đĩa đồ ăn
-Thôi đi! Để dành sau này về pha sữa cho con đi nhá!_Salena trêu anh
-Em muốn có baby lắm sao? Có cần anh giúp không?_anh nhìn Salena, ánh mắt có gì đó gian gian
-Thôi ảo tưởng giùm em chút đi! Em nói con là xin con nuôi trong làng SOS kìa! Con người ta bỏ rơi thì quá trời rồi, em sinh làm gì cho gia tăng thêm 1 nhân khẩu!_Salena bĩu môi
-Thì anh nói giúp là giúp em tìm một đứa dễ thương bụ bẫm mà!_anh cãi lại
-Bỏ qua đi! Em mới 17 tuổi thôi, xin về làm chị của nó chứ làm mẹ nỗi gì!_Salena vẫn ương bướng như mười mấy năm về trước (đã câu dẫn vụ con cái mà còn mắng người ta nữa chứ)
-Thôi đi! Anh chị cho em xin một phút bình yên đi ạ!_Ruchia nói
-Nhìn người ta ngọt ngào em thấy ganh tị sao? Nếu em muốn tôi sẽ quan tâm em giống như vậy!_Kaito nói, cách xưng hô khác hẳn thường ngày, có gì đó ngọt như mật ong vậy! (3 từ thôi: có ý đồ!)
-Anh mà nói nữa thì tôi cho anh ăn giày chứ không phải ăn sáng đâu nhé!_Ruchia đe dọa
-Thì thôi vậy!_Kaito xụ mặt xuống như con nít
Trong khi đó Kelvin cứ ngồi gắp đồ ăn cho Exline muốn tràn chén luôn. Ngọt ngào đến thế là cùng! Còn hắn lại là người im lặng nhất từ nãy đến giờ, Hoàng tử lạnh lùng đã trở lại!
Sau khi ăn xong, cả bọn ra phòng khách ngồi, nó lại là người bắt đầu trước
-Tôi muốn mọi người hợp tác!
-Diễn nữa sao? Tưởng hạ màn rồi chứ?_Kaito hỏi
-Làm hay không?_nó hỏi lại, ghét nhất là thứ lắm lời
-Thì làm! Vấn đề cụ thể đi, khi nào bắt đầu?_Kelvin nói
-Tôi cần sự giúp sức của cậu! Đồng ý chứ?_nó quay sang hắn
-Được thôi!_hắn lãnh đạm
-Bắt đầu vào ngày công bố hôn ước! Ả ta sẽ phải bị trừng phạt!_nó nhếch môi
-Vậy thì phải làm ra sao? Có vẻ thú vị đấy!_cô hỏi
-Anh rước ba về trong ngày đó đi! Còn lại em giao cho anh giải thích!_nó nói rồi ra ngoài
[ Sau khi tập đoàn Vũ Hạ phá sản, Hạnh Thoa bị bắt, còn ả Mina lang thang ngoài đường thì anh em nó đã đón ba về ở trong 1 căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, nó đã chấp nhận tha thứ và cho ông bù đắp lỗi lầm ở quá khứ ]
Nó phóng xe đến TTTM mua rất nhiều thứ, nào là trang sức, quần áo, giày,…tất cả những thứ tốt nhất trong TTTM nó đều mua hết. Nhưng những thứ này…chỉ xứng làm giẻ lau thôi! Đồ mà nó xài đều là đồ cao cấp do Y.A.M sản xuất, những thứ này không là gì cả! Sau đó nó đi tiếp đến quán bar, nó bước vào nhà kho_nơi lúc trước đã từng giam giữ Hạnh Thoa, còn bây giờ, người ở vị trí đó là Vũ Hạ Mỹ Ly. Ả ta chỉ bị trói tay và chân lại thôi nên cũng không nhếch nhác cho lắm, nó bước vào trong với những túi đồ lỉnh kỉnh trong tay
-Chào cô! Ở đây chắc vui nhỉ? Có được cung phụng thoải mái như trong biệt thự Black Rose không?_nó cúi xuống hỏi cô ta
-Mày … mày định làm gì tao?_ả ta sợ sệt
-Cô không phải sợ đâu! Tôi chỉ muốn thông báo cho cô biết là ngày mai tôi sẽ công bố hôn ước với anh Ken!_nó cười nhẹ nhàng nhưng đủ làm cho ả ta điên lên
-Mày không được phép làm như vậy! Mày không có quyền! Anh ấy là của tao, của tao nghe chưa hả?_Mina hét lên
-Thì sao? Là của cô thì mặc kệ, tôi thích thì tôi sẽ cướp! À không…thực sự đó là hôn ước của tôi mà! Tôi có mua rất nhiều đồ đây, cô thấy bộ nào sẽ hợp?_nó tiếp tục chọc tức ả ta
-Mày biến đi! Đồ thú vật, mày nghĩ mày là ai mà dám cướp anh Ken của tao? Mày đã bắt mẹ tao, hại gia đình tao tan nát rồi bây giờ mày lại lấy anh Ken để chọc tức tao sao? Con chó, mày chỉ là thứ hạ đẳng!_ả ta phẫn nộ cùng vẫy nhưng càng cử động thì dây trói càng chặt và in lằn trên tay chân ả rướm cả máu
-Thôi vậy! Giờ tôi sẽ đi về nhà chuẩn bị cho buổi lễ ngày mai! Cứ ở đây từ từ mà tận hưởng nhá! Mặc dù Ken vẫn đang nghĩ cô là hôn thê của anh ấy nhưng sự thật thì chỉ có một thôi! Người đó là tôi! Hahaha…!!!_nó cười thỏa mãn bước ra khỏi nơi u ám đó
Vừa ra khỏi cửa nó đã vứt những túi đồ trên tay vào sọt rác, nghĩ sao một người như nó lại mua quần áo bình thường mà mặc chứ?
Ngày hôm sau, nó thức dậy khá sớm để bắt đầu buổi lễ, nói là công bố hôn ước nhưng thực sự đây là lễ đính hôn của nó-hắn và anh Kan-Salena. Vũ chủ tịch, Vương gia và vợ chồng ông Hàn Thiên Đức cũng đều có mặt cùng với một số người có máu mặt trong giới chính trị, thương mại, tài chính và ngoại giao. Lễ đính hôn được tổ chức tại quảng trường danh tiếng nhất trong thành phố.
Nó và Salena khoác lên người chiếc váy dạ hội màu hồng nhạt có giá khoảng 75000 USD, làm tóc đơn giản nhưng nhẹ nhàng như một nàng công chúa. Hắn và anh mặc bộ vest trắng sang trọng trông rất hợp với hai bộ váy kia, cà vạt đen, giày da đắt tiền và có số lượng có hạn. Mặc dù là đính hôn nhưng nó và Salena không trang điểm, ghét nhất là cái thứ dùng để bôi bôi trét trét lên mặt đó, có dùng thì phải chăng là những thứ để dưỡng da thôi, nhưng hầu như để mặt mộc là tốt nhất. Đã đến giờ khai mạc, quan khách và phóng viên cũng đã tới rất đông
-Các cô chuẩn bị xong chưa thế?_hắn gõ cửa phòng mà nó và Salena đang chuẩn bị
-Việc gì cũng phải từ từ nhé em trai!_Salena nói vọng ra
-Vậy anh và Ken sẽ ra ngoài đấy trước, lát nữa ba sẽ vào đón các em ra lễ đường nhé!_anh nói
-Được rồi, anh hai!_nó đáp
Sau đó, nó và Salena mở cửa phòng bước ra ngoài, khi bước đến bậc tam cấp của lễ đường thì nó suýt bị ngã vì vướng phải cái váy dạ hội, mà tà áo dài gần 2 mét chứ ít ỏi gì, với lại có đời nào nó mặc váy đâu chứ, khi vào trường nó toàn mặc áo sơ mi quần jean thôi. Thế là nó bực mình cúi xuống xé luôn vạt váy phía trước đến ngang đầu gối, phần trước ngắn để lộ đôi chân thon trắng, phần sau dài thướt tha dịu dàng cái váy bây giờ nhìn khác hẳn nha, như style mới vậy. Bước đến cổng, nó khoác tay Vũ chủ tịch, Salena khoác tay Hàn gia cùng bước vào trong. Hắn nhìn nó không rời mắt luôn, lần đầu thấy nó mặc váy đó, đẹp quá! Mái tóc hung tím đỏ được búi phồng cao để vài sợi lơi rơi trước mặt, thêm một bông hoa nhỏ trắng muốt cài lệch trông rất quyến rũ. Nhưng hình như nhìn nó có gì kì kì (không phải chị Moon kì mà là cái váy nó sai), Vũ chủ tịch và Hàn gia nắm bàn tay của nó và Salena đặt vào tay của hắn và anh Kan. Mọi người ở trong lễ đường đều xuýt xoa khen ngợi hai cặp quá ư là đẹp đôi, chưa từng nhìn thấy ai đẹp đến vậy! Hắn ghé xuống sát bên tai của nó thì thầm
-Em vừa làm gì với 75000 USD của anh vậy? Em có biết trên thế giới chỉ có 2 bộ thôi không?
Nhưng nhìn với góc độ của các quan khách thì cứ như là hắn đang hôn lên má của nó vậy, tiếng vỗ tay vang lên làm nó đỏ mặt nhưng nhanh chóng đã lấy lại được bình tĩnh, buổi lễ còn chưa kết thúc thì bốn nhân vật chính đã xin phép về trước rồi. Còn đại sự vẫn chưa lo xong mà, từ nãy giờ nhìn Salena ngoan lạ lùng, im re luôn. Ai dè, ra đến cửa thì cô cúi xuống xé hẳn cái váy ra luôn, xé thành 2 mảnh luôn mới ghê chứ
-Em biết phá tiền của anh lắm luôn đó Salena!_anh lắc đầu
-Mà cái đó đâu ra thế?_hắn nhìn vào bộ đồ Salena đang mặc
-Cái này hả? Tôi mặc từ trước đó!_Salena chỉ vào cái áo cúp ngực và quần sọt của mình
-Em đúng là tiểu yêu mà! Mặc váy dạ hội mà còn thêm một bộ ở trong nữa chứ!_anh cưng nựng Salena
-Hì! Thiệt hại lần này em trả anh gấp 5 lần! Gì chứ tiền thì em dư lắm!_Salena nháy mắt
-Ủa mà Moon đâu nhỉ?_hắn gãi gãi đầu, thiệt tình, vợ chưa cưới mà cũng không để ý nữa!
-Tôi đây! Cậu và anh hai cũng chuẩn bị đi! Giờ ta xuất phát!_nó bước ra với quần jean, áo pull ôm sát và giày bata
-Ok!!!_sau đó cả bọn cùng phóng đến quán bar
Sự Trả Thù Của Ánh Trăng Sự Trả Thù Của Ánh Trăng - bengok_tramanh