Worrying does not empty tomorrow of its troubles. It empties today of its strength.

Corrie Ten Boom

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Plyte
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2462 / 24
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3 - Một Con Ngựa Ô
udrun vĩ đại canh giữ cổng cung điện.Bà bay lều phều cách mặt đất và đang ngủ gà gật một cách yên bình trong nắg.Gudrun vốn là một con ma cổ nhan,vốn là một pháp sư tối thượng thuở ban đầu,đang mơ màng nghĩ về những ngày xư cũ,thời tháp pháp sư mới được xây dụng.Bà gần như vô hình dưới ánh nắng mặt trời chói chang.Jenna vo Septimus mãi bàn tán về gã cưỡi ngựa bí hiểm,đén nỗi bước xuyên thẳng qua bà.Gudrun vĩ đại lơ mơ gật đầu với chúng,ngỡ là cặp học trò của chính bà cách đây lâu,lâu lắm rồi,cái cặp song sinh ấy.
Năm kia,ngàu Alther Mella đã tiếp quản công việc điều hành cung diện và lâu đài cho đến thời điểm thích hợp để Jenna trở thành nữ hoàng.Ngài đã quyết định là,sau nười năm bị bọn lính bảo hộ nện giầy tới nện giầy lui trước cửa cung điện và gây kiếp sợ cho dân tình,ngài sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy có lính gác cung điện nữa.Vì thế ngài Alther,vốn là một con ma,đã yêu cầu những cổ nhan đảm nhiệm vai trò lính canh.Cổ nhan là những con ma già nua-nhiều người trong đó ít nhất đã năm trăm tưổi,và vài kẻ trong số họ,chẳng hạn như Gudrun,thậm chí còn già hơn thế.vì ma càng lâu càng trở nên trong suốt,cho nên hầu hết cổ nhân đều vô hình,khó mà thấy được.Jennavẫn chưa quen được việc đi qua một khung cửa thì phát hiện ra mình cũng vừa đi xuyên qua lính canh thứ hai cua nữ hoàng đang ngư gật hoặc xuyên qua một vị cổ nhân khả kính nào đó.Thường thì cô bé chỉ nhận ra lỗi của mình khi nghe thấy một giọng lào khào chúc mừng: “Chúc quý cô một buổi sáng tốt lành”, khi mộ vị cổ nhan bị giẫm phải bất thình lình tỉnh giất và cố nhớ xem l;ại mìh đang ở đâu.May mắn là cung điện chưa thay đổi nhiều kể từ khi đượ dựng lên,vì vậy hầu hết các cổ nhân vẫn cố thể tìm thấy đường đi lối lại.Nhiều người trong số họ là những pháp su tối thượng già,cho nên không có gì là bất thường nếu thấy một chiếc áo chùng màu đỏ tía đã pahi màu lướt nhẹ qua mê cung của những hành lang và phòng ốc vô tận trong cung điện
“Em nghĩ em lại mới đi xuyên qua Gudrun nữa rồi “Jenna nói.”Hy vọng bà ấy khong bực mình”
“Ừm anh thấy để ma bảo vệ cổng là kì quặc”Septimus vừa đáp vừa nhìn lại ngón tay của mình,mà xem ra đã ổn trở lại,với vẻ nhẹ nhỏm hết sức “Ya anh là bất kỳ ai cũng vào được,đúng không?”
“Ý kiến hay nhỉ,”Jenna nói “Bất kỳ ai vào cũng được.Cung điện ở đây là dành cho mọi người trong lâu đài mà.Đau cần phải có lính canh đẻ chặn ngừơi ta ở bên ngoài nữa”
“Hừ,”Septimus nói.”Nhưng biết đau có người cần chặn lại”
“Thỉnh thoảng thôi,Sep à,”Jenna nói “Anh trầm trọng quá đi mất.anh tốn quá nhiều thời gian nhốt mình trong cái tháo cũ kỹ,nặng mùi rồi đó anh à,em nói thật đấy.Đố băt được em đấy!”
Jenna chạy vut đi.Septimus nhìn theo cô bé lao qua những bãi cỏ rộng trước cung điện,khô xác và ngả màu nâu trong cái nóng mùa hed\f.thảm cỏ dài và rộng,bị chia cắt làm đôi bởi con đường rộng,vun gồ lên dẫn tới lối vào cung điện.Cung điện là mọt trong những tòa nhà cổ xưa nhất của Lâu Đài;nó được xây thei lối cổ,với những cửa sổ nhỏ,chắc chắn,cùng những lỗ châu mai chạy dọc theo trên đầu các bức tường.Phía trước Cung Điẹn là một hào nước cạn để trang trí,là nơi trú ngụ của mấy con rùa đáng sợ hở ra là đớp táp,do kẻ chiếm đóngtrước đó,tức lão bảo hộ toàn quyền,bỏ lại;và gần như không thể tống khứ cái thứ đó đi được nữa.Một cây cầu rộng thấp bắc qua hào nước và dẫn vào một cánh cửa đôi bằng gỗ sồi nặng chịch,để mở toag trong cái nóng của buổi tối ban mai.
Septimus thích cung điện thời nay.Đó là một tòa nhà mở rộng cho tất cả mọi người, có tường đá màu vàng bừng lên ấm áp trong ánh nắng mặt trời.Lúc còn là một thằng bé lính canh,nó đã thường hay đứng gác bên ngoài cánh cổng,nhưng hồi ấy nơi đây thường ẩm đạm,tối tăm,bị lão baỏp hộ toàn quyền dễ sợ chiếm đóng.Tuy thế septimus chưa bao giờ nề hà việc đứng canh gác,bởi vì,mặcdù việc đó thường là tẻ nhạt và lạnh lẽo nhưng ít nhất cũng không khủng khiếp bằng những việc khác mà nó phr làm trong Thiến sinh quân.
Vào mùa hè Septimus thường đúng xem Billy Pot,người cắt cỏ từng phát minh ra cỗ máy kì quặc.Cỗ máy kỳ quặc là đẻ cắt cỏ.Lúc thì nó hoạt động,lúc thì không,tùy thuộc vào những kẻ trú ngụ trong cổ máy đó-tức những con thằn lằn cỏ-nó đói ra sao.bọn thằn lằn cỏ là bí mật của billy,hoacwj ít ra là ông ấy nghĩ nhu vậy,mặc dù hầu hết mọi người đều đã doán ra cổ máy kỳ hoặc vận hành như thế nào.Và việc vận hành của nó thật đơn giản:billy đẩy cổ máy kỳ hoặc dọc theo bãi cỏ và đám thằn lằn cứ thế mà ăn cỏ.Khi máy không hoạt động thì Billy nằm xuống bãi cỏ và la hét bon thằn lằn.
Billy Pot nhốt hàng trăm con thằn lằn cỏ trong những cái hang thằn lằn dọc bò sông,và mỗi buổi sáng lão chọn ra hai mươi con đói nhất,đặt chúng vào trong cái hộp cắy cỏ ở phía trước cổ máy kỳ hoặc rồi kéo chúng ra những bãi cỏ của Cung Điện.Billy hy vọng một hôm nào đó mình sẽ hoàn tất sạch sành sanh việc cắt cỏ rồi mới phải bắt đầu lại.Lão vẫn muốn thỉnh thoảng có một ngày nghỉ.Nhưng điều này không bao giờ xảy ra.Đẩy được cổ máy kỳ hoặc qua hết bãi cỏ rộng mênh mông và lũ thằn lằn cỏ xong việc của mìnhthì cũng là lúc việc căt cỏ phải bắt đầu từ đầu.
Septimus vừa đặt chân vượt qua bãi cỏ,ccó đuổi kịp Jenna đang chạy trước nó thật xa,tì nghe thấy tiéng lách chách quen thuộc.Một lát sau Billy Pot xuất hiện từ đằng xa,đnag đảy cổ máy kỳ hoặc qua lối đi rộng phía trước hào nước Cung Điện,thủng tỉnh tiến vào mảng cỏ phải cắt trong ngày.Septimus tăng tốc,quyết định không để cho Jenna vượt lên phía trước quá xa.Nhưng cô bé cao hơn và nhanh hơn nó,mặc dù chúng bằng đúng tuổi của nhau.Thoắt mọt cái cô bé đã đến được cay cầu.
Jenna đứng lại và đợi cho Septimus bắt kịp.
“Nhanh lên,Sep”cô bé giục giả.”Tụi mình đi kiếm mẹ đi”
Chúng đi qua cây cầu và đến lối vào Cung Điện.Cổ nhân gác của đang thức,ngài ngồi trên một cái ghế vàng nhỏ,được dặt một cách cẩn thận để đón nắng,và từ nãy đã nở nụ cười trìu mến nhìn Jenna và Septimus đi tới.Ngài vuốt lại tấm áo chùng màu đỏ tía của mình cho thẳng,bởi vì ngài đã từng là Pháp Sư Tối Thượng đầy tôn kính vào thời của ngàu rồi mỉn cười với Jenna.
“Chào Công Chúa”,con ma nói,giọng phiều phào nghe như vọng đến từ một cõi xa xăm nào đó.”Rất vui được gặp Người.Chào cậu Học Trò.Mon Biến hình như thế nào rồi?Cậu đã làm được Tam Hóa Thể chưa?”
“Gần rồi ạ,”Septimus tóa miệng cười
“Giỏi lắm”Cổ Nhân nói với vẻ hài lòng
“Chào cụ Godric”.Jenna chào.”Cụ có biết mẹ của cháu đau không ạ?”
“Thưa Công chúa,tôi tình cờ mà biết ạ.bà Sarah có bảo với tôi là bà ấy tính ra vườn rau để hái một ít thảo mộc.Tôi có bảo bà ấy rằng hầu bếp sẽ làm việc đó cho bà,nhưng bà ấy cứ khăng khăng tự đi.Mẹ của Người quả là một phụ nữ tuyệt vời,”con ma nói một cách dăm chiêu.
“Cám ơn cụ Godric,”Jenna nói “Tụi con đi kiếm mẹ đây…Ối gì thế?”
Septimus vừa chộp lấy cánh tay cô bé.
“Jen…nhìn kìa”nó nói,chỉ một đám mây bụi đang tiến đến cổng Cung Điện
Cổ Nhân,vẫn ở tư thế ngồi,bay lên khỏi chiếc ghế và bập bềnh ở khung cửa ngí chăm chăm ra ngoài ánh nắng mặt trời.
“Một con ngựa Hắc ám.Và mộ kỵ sũ Hắc ám”,giọng của ngài vọng ra yéu ớt.
Septimus kéo Jenna vào bóng râm đằng sau con ma.
“Anh làm gì vậy?”Jenna vúng vằng.”Đó chỉ là con ngựa hồi nãy tụi mình thấy thoi mà.Để coi người cưởi ngụa là ai đi”
Khi Jenna bước ra khoảng nắng áng của ô của,cô bé thấy con ngựa đnag đén gần.Người kỵ sĩ phi ngựa cật lực,chồm người ra phía trước trên lưng con vật và liên tục thúc cho nó phi nhanh,chiếc áo chùng đen của người này bay dạt hết ra đằng sau.Con ngựa không dừng lại ở cổng mà xuyên thẳng qua Gudru vĩ đại và lao như tên bắn,rầm rập tren con đường dẫn và Cung Điện.Rủi thay,Billy Pot vẫn đang trên đường tiến đến khoảng cỏ của mình.Lão chỉ vừa mới dợm đẩy cỗ máy kỳ hoặc ngang qua con đường thì cả người lẫn cổ máy buộc phải đổi hướng gấp đẻ tránh con ngựa đang lao đến....
Billy tránh được trót lọt nhưng cổ máy kì quặc thì không.Vốn đã vô dung khi làm chuyện gì khẩn cấp,nó đỏ bung ra thành từng manhe ngay tại chổ.Lũ thằn lằn cỏ chạy tán loạn,còn billy Pot thì chết điếng,nhìn trân trois vào một đóng kim loại ở giửa con đường dẫn vào cung điện.
Kỵ sĩ vẫn lao sầm sập,không ngó ngàng gì tới thiệt hại của Billy Pot và sự tự do mà lũ thằn lằn mới tìm thấy.Mống guốc của con ngựa đã tung bụi hè và nhịp những tiếng thịch thịch,đễ lại những hòm sắt trên mặt đất khô cứng khi phi thần tốc tới cung điện
Jenna và Septimus cứ đợ kỵ sĩ rẽ vào lối đi thường lệ quàng ra ku chuồng ngựa ở sau lưng cung điện,nhưng chúng thật ngạc nhiên biết bao kho tay kỵ sĩ phớt lờ lối đi đó mà lại thúc ngựa qua cầu.Rất thành thạo,không hề làm chậm vó ngựa,kỵ sĩ phi nước đại qua ô cửa và xuyên thẳng qua người Godric.Jenna cảm nhạn được hơi nóng âm ẩm của con ngựa khi nó sượt ngang qua mình.Một dảu dài nước dãi ngựa văng ra,đáp trúng áo chẽn của cô bé.Jenna quay qua định cự nự kỵ sĩ,nhưng người này đã đi mất rồi-giời thì đang phống hết tốc lực qua tiền sảnh.Những chiếc móng ngựa truọct trên đá phiến lót sàn làm tóa lên những tia lửa,kỵ sĩ thực hiện một cú quẹo trái thật gắt vào khoảnh tối mù của Lối Dài –là một hành lang dài cả dặm chạy ngang chính giữ Cung Điện giông như một dãi xương sống.
Godric lồm cồm bò đạy khỏi sàn nhà và lẩm bẩm:
“Lạnh lẽo..cảm giác lạnh lẽo xuyên qua ta”.Ngài run run ngồi phịch trở xuống chiếc ghế của mình cà nhắm đôi mắt trong suốt lại.
“Cụ ổn chứ,cụ Godric?”Jenna lo lắng hỏi.
“Ổn,thật mà”,con ma già thiều thào.”Cảm ơn Người.Ý ta là,cám ơn Công chúa”
“Cụ có ổn thật không đấy?”Jenna chăm chú nhìn con ma ngưng ngài đã ngủ mất rồi.
“Đi nào Sep,”Jenna thì thầm.”Tụi mình đi coi chuyện gì đã xảy ra đi”
Bên trong Cung Điện ngó tối thui sau khi đã ở ngoài ánh nắng mặt trời chói lọi bước vào.Jenna và Septimus băng qua hành lag trung tâm để đến Lối Dài.Chúng căng mắt nhìn vào con đường hun hút gần như vô tận,được thắp đèn tù mù,nhưng tuyệt nhiên khong có tăm tích hay âm thanh nào của kỵ sĩ cả.
“Biến mát rồi”Jenna thì thầm.”Không chừng là ma đấy”
“Loại ma gì mà tức cười”,Septimus nói,chỉ vào những dấu chân ngựa đầy bụi in trên những phiến đá xưa cũ khổng lồ.Jenna và Septimus quẹo về cánh phía đong của Lối Dài và đi theo dấu chân ngựa.trước ki,trước cái thời của Bảo Hộ Toàn Quyền chiếm giữ Cung Điện,Lối Dài chất đầy của cải quí báo-những bức tựong vô giá,những tấm rèm lộng lẫy và những tấm thảm thêu mà sắc sặc sỡ-nhưng giờ đay nó chỉ còn là cái bóng mờ đầy bụi bặm của chính nó ngày trước.Suốt mười năm cai quản,lão Bảo Hộ Toàn Quyền đã cuỗm gần sách những tài sản quí giá từ cung điện và đem bán đẻ cung phụng cho những yến tiẹc hoang dàng của lão.Lúc này,Jenna và Septimus đi ngang qua những bức hoạn của các nữ hoàng và cong chua trước đay,là những món được giải thoát khỏi tầng hầm;và cái tủ gỗ rống rỗng không bị gãy ổ khóa,bong bản lề.Đi qua được ba Nữ Hoàng (bọn họ có vẻ cau có)và một Cong chúa mắt lé,những dấu chân ngựa bỗng đọt ngột quẹo qua bên phải và biến mất vào cánh cỷa đã bị mở của tung,Jenna và Septimus lần theo những dấu chân ngựa đi vào.không thấy kỵ sĩ đâu cả.
Septimú buột miẹng phát ra một tiếng huýt sáo nhỏ
“Chỗ này lớn thật”nó nói.
Hội trường quả là rông lớn meng mong.Hòi Cung Điện vừa được xây xong,người ta kháo nhay rằng tàn bộ cư dân của Lâu Đài có thể dồ hết vào nó.Mặc dù điều này khong còn đúng nữa,nhưng nó vẫn là căn phòng lớn nhất-chưa từng ai trog Lâu Đài thấy có căn phòng nào lớn bằng.Trần phòng cao hơn cả một căn nhà và của sổ khổng lồ,gắn đầy những tấm kính màu nhỏ vươn từ nên tới trần chiếu một dải màu sắc cầu vồng khắp sàn nhà bằng gỗ bóng loáng.Những tấm kính của sổ ở dưới thấp được mở toang trong cái oáng buổi sáng mùa hè.Chúng ngó ra những bãi cỏ ở phía sau Cung Điện,trãi dài tití tạn bờ sông.
“Đi rồi “Jenna nói
“Hoặc làm phép Biến Mất rồi”Septimú lằm bằm.Đúng như Cổ Nhan nói,”một con ngựa hắc ám và một kỵ sĩ hắc ám”
“Đừng nói ngớ ngẩn,Sep.Ý cụ ấy không phải thế đâu”Jenna nói.”Anh ở trên đỉnh tháp với bà Pháp sư hay hoảng hốt à Vong của bà ấy quá lâu rồi đó.Ờ mà hắn cũng chỉ mới đi ra qua cái cửa sổ kia thôi..nhìn kìa”
“Em thì biết gì “Septimus phản đối,nổi sùng vì bị Jenna gọi là ngớ ngẩn.
“Biết chớ sao không”,Jenna nói,chỉ một đóng phân ngựa đang bốc hơi trên bậc cầu thang.Septimus nhăn mặt.Rồi hai đứa cẩn thận bước ra bậc thềm.
Đúng lúc đó chúng nghe thấy tiếng Sarah Heap hét lên.
Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công - Angie Sage Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công