Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 8
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 8
Cập nhật: 2022-07-30 20:50:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sáu - Kho Báu Lộ Thiên
uộc điện đàm chấm dứt trong tiếng sấm sét. Tidou rầu rĩ nhìn bầu trời không một vì sao, những luồng gió mang hơi nước lành lạnh muốn quật ngã hắn. Hắn không ngờ mưa bất tử như vậy, mưa như trút nước.
Tidou kéo quái cẩu Kafi vô sâu trong mái hiên. Hắn lẩm bẩm:
- Mưa kiểu này nước hồ dâng lên là chết mồ tổ.
- Tidou ú ù...
Đúng lúc đó tiếng hú của Hề Xiếc rền lên trong bóng đêm và sau đó cu cậu cùng Giác Đấu chạy ào vào mái hiên dưới tràng sủa hướng đạo của Kafi.
Hề Xiếc hổn hển:
- Coi chừng đoán mò nghe Thủ lãnh. Hai gã địa chất đang ngáy pho pho trong phòng, vậy chớ kẻ tấn công Xi Cà Que là ai, có chắc là thằng cha mang ủng không?
- Tao cũng chưa biết nữa. Nhưng nếu tên lưu manh đánh lén Tondu cố tình đánh roi chiếc nón lưỡi trai của tay họa sĩ thì gã cũng có thể chôm ủng của hai tay địa chất để đánh lạc hướng chúng ta.
Kafi chợt hộc lên một tiếng rồi lao ra giữa màn mưa. Một lát sau, quái cẩu dìu hai ông thần ướt như chuột lột Đầu Bếp và Nghệ Sĩ về nhập bọn.
Nghệ Sĩ thở dài:
- Gió giật sập túp lều ông họa sĩ. Ông ta tỉnh bơ dựng sơ cột và tấm bạt rồi lăn quay ra ngủ liếp.
Tidou gật đầu:
- Tao và Mady cũng thống nhất gạt ông ta ra khỏi vòng chiến.
Hề Xiếc bặm môi trợn mắt:
- Phải hành động thôi Tidou. Không thể chờ sung rụng xuống miệng đâu
- Dĩ nhiên, chờ ngớt mưa đã.
Trời cũng thương các thám tử cực khổ nên ngớt mưa dần. Khi mưa sắp tạnh, Tidou chụp vai Xi Cà Que.
- Anh ở lại đây nghe, tụi này phải lên đường đây!
Xi Cà Que run bắn:
- Đừng bỏ tôi một mình. Thằng khốn bịt mặt ấy sẽ trở lại.
- Ái chà, thường thì anh dũng cảm lắm mà.
- Tôi... sợ..
- Thôi cũng được, vậy tôi hỏi anh một câu ngắn gọn: ở làng Maubrac mới xây dựng lại này, cha mẹ nuôi anh có đất đai hoa màu gì không?
Xi Cà Que thừ người trong giây lát, rồi anh ta hò reo:
- Có chứ. Ông già tôi sở hữu một cánh đồng gần đập nước để trồng khoai tây.
Năm thằng con trai mặt mày rạng rỡ. Tidou hỏi dồn:
- Tại sao anh không nghĩ rằng kho báu nằm trong cánh đồng ấy hơn là nằm vùi dưới hàng chục mét nước?
Xi Cà Que tái mặt:
- Trời hỡi, dễ ợt vậy mà sao tôi không nghĩ ra vậy cà.
- Phù, cũng chưa chắc kho báu ở đó đâu, tụi này chỉ giả dụ thôi.
- Chỉ giả dụ thôi à, tôi cứ tưởng các bạn đã xác định nó nằm trong cái hàng rào tre chứ?
Tidou cố nín cười, hắn phỏng đoán tiếp tục:
- Cánh đồng gần con đập có gì đặc biệt không?.
Xi Cà Que lại lặng thinh. Anh ta nói hờ hững:
- Chỉ mỗi một cái giếng tưới khoai tây.
- Cái giếng?
- Ừ, hỏi hoài.
- Giếng khô hay có nước?
- Chúng tôi hay lấy nước ở đó mà.
Tidou bóp trán. Hắn lẩm bẩm trong lúc nhìn các chiến hữu:
- Tụi mày hiểu gì không: một cái giếng. Trời ạ, chẳng lẽ đó là chữ PRONS trong lời giải bài thơ mà chúng ta trước giờ chưa đoán ra.
Hề Xiếc tê tái:
- Hả, như vậy là "Cách năm mét về phía Đông …cái giếng à!
- Còn phải hỏi, tìm đi Kafi.
Nhận mệnh lênh chủ nhân, Kafi rít lên một tiếng và lao vun vút về hướng đập nước. Các thám tử nhóc hộc tốc bám theo sau. Chợt thằng trọc la lên:
- Cái giếng kìa, Tidou!
o O o
Khi đám trẻ và Xi Cà Que đến chỗ đống đá lổn ngổn nhưng vẫn còn nhận ra hình thù cái giếng thì đứa nào cũng bàng hoàng. Nhất là Xi Cà Que, anh ta xúc dộng:
- Đây là cái giếng của gia đình tôi.
Tidou có cảm tưởng bị sét giáng xuống đầu. Hắn la oai oái
- Lùi lại phía đông 5 mét, nhanh lên.
Khỏi cần hắn di chuyển, Kafi đã nhanh chân vục mõm hít hít một cái hố mới đào cách đó vài mét. Nó sủa ầm ĩ:
- Gấu, gấu, gấu...
Những người bạn đồng hành há hốc mồm còn Xi Cà Que đứng tựa trời trồng. Mắt anh ta lạc thần, môi co giật như sắp xỉu. Giác Đấu đắn đo rồi cúi xuống săm soi cái hố đã săm sắp nước mưa.
- Khốn nạn, có ai mới đào nó trước cơn mưa đây.
Tidou lắp bắp:
- Tụi mình đâu ngờ chữ PRONS có nghĩa là... CÁI GIẾNG. Đúng là trời muốn.
Gnafron đau khổ:
- Kho báu bị phỗng tay trên rồi.
Nhưng lập tức cu cậu hớn hở ngay:
- Chưa đến nỗi nào đâu Tidou. Kafi sẽ giúp chúng ta tìm dấu vết thằng trộm.
Tidou đang chán nản tột độ thì đèn báo hiệu nơi máy bộ đàm nhấp nháy. Hắn áp vào tai cấp tốc.
- Ú, ù, Mady hả?
- Tidou ơi, lần này có biến cố thực sự đây. Mình vừa phát hiện một cái bóng đàn ông đột nhập đằng sau quán trọ. Gã trèo thoăn thoắt lên tầng hai bằng lối tường rồi rúc vô cửa sổ nhà vệ sinh mất hút. Hèn chi hồi nãy có tiếng động mạnh, tức thật, đó là lúc gã thoát ra mà mình không hay.
Tidou chưng hửng.
- Gã là ai trong 4 tên khả nghi?
- Không biết nữa. Cũng có thể là tên công tử bột thắt nơ hồi tối.
- Được rồi, mình sẽ tính sau. Trước mắt, bạn nghe nè, đám nam nhi tụi mình đã tìm ra chỗ giấu kho báu. Tất cả là nhờ Kafi, con cẩu đã lùng sục cánh đồng khoai tây bỏ hoang của gia đình Xi Cà Que và phát hiện cái giếng cũ. Trong lời giải mật mã, PRONS tức là "cái giếng". Từ đó tụi này dấn thêm đúng 5 mét về phía Đông và chỉ gặp một cái hố trống trơn.
Tên trộm đã đi trước chúng ta một bước. Gã đích thị là kẻ vừa quay lại quán trọ Bên Hồ đó.
- Bạn trở về chứ?
- Trở về ngay tức thì. Yên chí đi Mady.
Sau cơn mưa như thác đổ, trời đỡ u ám hơn. Trong khi những người bạn đồng hành đang định hướng đường về quán trọ ngắn nhất thì Kafi vẫn ù lì. Chúa ạ, con cẩu dứt khoát không rời khỏi giếng nước.
Tidou bực bội.
- Mày còn ngửi gì nữa hả Kafi?
Tondu gãi cái đầu trọc lốc.
- Chắc nó đánh hơi mùi của thằng đạo tặc.
Hề Xiếc nhăn nhó:
- Havy là nó nhớ chiếc ủng?
- Không cần biết. Hiện giờ Mady đang đợi chúng ta từng phút từng giây.
- Mady sẽ an toàn thôi sếp. Vấn đề là tài nghệ đánh hơi của con chó. Nó còn dùng dằng tức là có chuyện. Tại sao chúng tạ không theo sự dẫn dắt của nó chớ?
Đầu Bếp gật đầu:
- Đúng đó.
Cả bọn lại đi theo Kafi, quái cẩu bữa nay thật lạ lùng, nó lôi các cậu chủ một vòng quanh miệng giếng lổn ngổn đá rồi rà mõm đến mép hồ bên kia, cuối cùng lủi tận bìa rừng.
Nghệ Si thắc mắc:
- Cớ gì Ihằng ăn trộm lại đi xa như thế nhỉ?
Kafi vẫn hăm hở kéo đoàn thám tử dấn sâu thêm một trăm mét cây cối chằng chịt và sủa vang trước một bụi rậm.
- Gấu, gấu...
- Bật đèn pin, Gnafron.
Lệnh thủ lãnh Tidou vang lên, ánh đèn pin Hề Xiếc quét loang loáng. Ánh đèn dõi theo các động tác lăn xả quyết liệt của Kafi. Tiếng thằng Guille lạc di:
- Ơ kìa….
Lúc này Xi Cà Que cũng hất tung cành lá lòa xòa lách vào bụi rậm cùng với năm thám tử. Thằng Nghệ Sĩ "ơ kìa" cũng phải, dưới đám cỏ dại là một cái hộp kim loại nằm chình ình. Coi, cái hộp bê hết bùn sình. Kafi vẫn rà mõm gần cái hộp đầy vẻ khoái trá.
Hề Xiếc Gnafron run rẩy. Nó cố gắng khiêng cái hộp lên nhưng không nổi.
- Ôi, nặng quá. Giúp tao một tay Giác Đấu.
- Có chác là kho báu không?
- Chắc mà. Cái gì vừa nặng vừa bí mật đều đáng đồng tiền.
Hai thằng ì ạch bê cái hộp và đặt xuống đám lá khô lộ thiên.
Xi Cà Que líu lưỡi.
- Mở, mở ra coi...
Tidou lưỡng lự:
- Chúng ta phải đợi cảnh sát đến chứng kiến.
Thọt năn nỉ:
- Không, mở ra ngay bây giờ kia.
Anh ta quỳ xuống, tay sờ sờ nắp hộp rồi hết sức bật mở ra. Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều mở lớn bàng hoàng. Xi Cà Que lắp bắp:
- Vàng... toàn là vàng... một màu vàng rực rỡ...
Anh ta quýnh quáng nâng cái hộp lên run đến nỗi kho báu rớt ra tung tóe. Chính nhờ vậy đám nhóc điểm danh được tất cả 17 thỏi vàng và một túi nhỏ đựng 50 đồng tiền vàng thời xưa.
- Của cải này nằm trong di chúc bài thơ của tôi, đúng không các bạn?
- Đúng. Kho báu là của anh, tuy nhiên phải có sự bảo chứng và công nhận của chính quyền.
Tidou phán xong là kề máy bộ đàm. Hắn hét ông ổng:
- Alô, Mady ơi!
- Mình đây, Tidou.
- Kafi lại lập thêm một chiến công lừng lẫy. Nó đã lôi cả đám vô một bụi rậm và kho báu trong hộp kim loại hiện ra tựa phép lạ. Bạn biết không, có tới 17 thỏi vàng cùng một cái túi...
- Tạ ơn Thượng Đế, nhưng kho báu nằm ở bụi nào?
- Tại khu rừng gần hồ Maubrac. Có lẽ tên đạo tặc cố tình ếm ở bụi để sáng mai ra lấy rồi hô biến.
Mady nghẹn lời:
- Vậy thì quý vị làm ơn về căn chòi trống của tôi nhanh lên. Gã trộm mà tàng hình thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.
- Ôkê. Đợi nhé.
Tidou cúp máy. Hắn quay sang các chiến hữu nói lớn:
- Chúng ta sẽ tăng cường người cho Nữ Tiên Tri nhưng không nhất thiết phải đi cả lũ. Tao nghĩ rằng Đầu Bếp, Giác Đấu và Nghe sĩ hãy trụ lại đây với một máy bộ đàm. Tụi bây có thể liên lạc vói Nữ Tiên Tri bất cứ lúc nào.
Hắn vỗ vai Xi Cà Que:
- Anh yên chí cùng với kho báu của mình. Các hạn em sẽ bảo vệ anh.
Hề Xiếc trợn mắt:
- Chẳng lẽ tao thất nghiệp à?
- Không, mày đi theo tao.
- Còn Kafi?
- Chúng ta chỉ cần mang còi siêu âm. Con sói sẽ ở lại đây làm vệ sĩ cho chắc cú.
o O o
Hai thằng chạy như bay về phía làng mới. Một lát sau căn chòi có Mady đã hiện ra. Cô bé thông báo cấp tốc:
- Quán trọ vẫn yên tĩnh, có lẽ tụi mình phải báo cảnh sát đánh úp tên trộm trước khi gã tẩu thoát.
Hai thằng ngớ người:
- Giờ này mới 3 giờ sáng, không có trạm điện thoại nào làm việc đâu.
- Hay là đánh thức chị chủ quán hả Tidou?
- Không, Làm như vậy sẽ bứt mây động rừng, chúng ta chưa xác định ai là thủ phạm trong nhóm 4 người ở quán. Bà chủ mà cập rập, tên gian phi sẽ động ổ vù mất.
Mady giậm chân thình thịch:
- Nói như bạn kể như... huề cả làng, hung thủ chưa biết kho báu bị lộ nên vẫn ngáy pho pho, chúng ta không tóm cổ gã lúc này thì đợi lúc nào chứ?
Tidou vỗ vai cô bé:
- Cần phải bình tĩnh, cô bạn ạ.
- Hứ, đừng coi thường con gái nghe các bạn. Chính mình sẽ chứng minh cho hai bạn thấy điều ấy. Ngay bây giờ mình sẽ phóng xe ga đến Saint-Flour mời cảnh sát đến.
Hề Xiếc chới với:
- Mất tới một tiếng đồng hồ, chưa kể, con gái không được đi đêm một mình.
- Yên tâm đi, mình không sợ ma đâu.
Mady chạy về trang trại Cabrette. Chỉ vài phút sau, Tidou và Gnafron đã thấy ánh đèn pha con ngựa sắt của Mady sáng rực trên đường. Chúng thầm phục cô bạn chịu khó dắt bộ thật xa quán trọ rồi mới "đề" máy để né tiếng động cơ nổ.
Hê Xiếc nhún vai:
- Giờ chúng ta chỉ còn hai người.
- Chúng ta còn chiếc còi siêu thanh nữa cơ mà. Nếu cần, chỉ vài phút sau là Kafi sẽ có mặt.
Đồng hồ đã chỉ 4 giờ 10 phút. Hai thằng hài lòng khi nghe Giác Đấu báo cáo tình hình ở khu rừng không có gì lộn xộn. Vệ sĩ Kafi thừa khả năng bảo vệ mọi người lẫn kho vàng.
Gnafron dựa lưng vào Tidou cho đỡ mệt mỏi. Cu cậu thì thầm:
- Mady đi lâu quá.
- Tao cũng đang sốt ruôt đây. Mấy giờ rồi?
- 5 giờ rưỡi, nhưng mày cũng có đồng hồ mà.
Tiđou thở dài:
- Mady đã đi được 45 phút rồi.
Vào lúc rạng đông, không khí càng buốt lạnh. Gnafron và Tidou run rẩy trong chiếc áo mưa ướt sũng. Đã 6 giờ sáng. Cảnh sát và Mady vẫn biệt tăm nhưng đèn trên tầng hai quán trọ bỗng sáng trưng. Hề Xiếc ra khỏi chòi, đi qua phố rồi ngó nhìn lên quán trọ. Nó quay lại và nói:
- Thằng cha công tử bột vừa thắt nơ ở cổ xong và sắp "gô hôm" khỏi làng Maubrac.
- Sao?
- Sao trên trời, mày ạ. Thủ phạm đào kho báu có lẽ là gã, chỉ có thằng ăn trộm mới nhổ neo.
- Sớm vậy? Tao dám cá là gã sẽ mò ra khu rừng ẵm cái hộp kim loại trong bụi rậm.
Tidou ngẩn ngơ trong vài giây. Kết luận của thằng hề quá đột ngột, mang tính bản năng nhiều hơn lý trí. Tuy nhiên hắn vẫn đề phòng tình huống xấu nhất bằng cách kéo cao cần ăng-ten máy bộ đàm.
- Alô, Tondu?
- Tao nè, Thủ lãnh.
- Tay thanh niên thắt nơ bướm sắp ra khỏi quán trọ. Tao thổi còi siêu thanh nhé.
- Ôkê, tao thả nó ra đây.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt