Thất bại rất cần cho sự trải nghiệm và trưởng thành của mỗi chúng ta. Tất cả những gì tôi đạt được ngày hôm nay đều do trước đây tôi dám cho phép mình phạm sai lầm.

Rick Pitino

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 8
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 8
Cập nhật: 2022-07-30 20:50:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Năm - Quá Nhiều Kẻ Thù
áu người bạn đồng hành chán nản quay trở về trang trại ở Cabrette. Sự việc rắc rối về cái nón lưỡi trai đã gỡ được một phần, phần còn lại tùy thuộc khả năng thiên phú của Kafi. Tidou phán:
- Mới 4 giờ sáng, chúng ta cần ngủ tiếp.
Giấc ngủ bù của đám trẻ ai dè kéo dài tận 9 giờ. Trời ạ, lúc sáu đứa thức giấc thì mặt trời đã lên khá cao, điều kinh khủng là nước hồ Maubrac sáng như cạn sạch, dưới đáy hồ, ngôi làng Maubrac - Già bị lụt lổn ngổn phơi mình dưới ánh sáng mặt trời. Và chỉ trong vài giờ nữa thôi, kho báu của Xi Cà Que sẽ được khám phá nếu kẻ tấn công anh ta biết giải mã bài thơ "Thấu chăng tình ta" kỳ quái ấy.
Gnafron sốt ruột:
- Đừng phí thời gian nữa. Bọn ta đi thôi.
Tidou đưa cho Kafi ngửi chiếc nón lưỡi trai. Đám trẻ hồi hộp khi quái cẩu lao thốc xuống nhà để xe nhưng chưa được ba giây, con chó đã quay lại hờ hững. Bistèque thở dài:
- Cái mũ gà mờ đó không liên hệ gì đến tên phá hoại xe chúng ta.
- Chán quá. Đành kiểm tra chỗ mỏm đá đêm qua vậy.
Kafi làm các cô cậu chủ nhân của nó quay mòng mòng. Ê, vừa hành quân ra đến chỗ mỏm đá Tondu dính... chưởng, con cẩu đã khụt khịt mấy cái trong bụi rậm gần đó rồi cong đuôi chạy như ma rượt về làng.
Nghệ Sĩ gào lên:
- Chắc nó chạy đến quán Bên Hồ.
Trật lất. Con cẩu nhảy qua các vũng bùn và rẽ vào con đường mòn có túp lều dù màu xanh la cây, rồi nó chạy tới trước.
- Ẳng, ẳng...
Tidou liếc vô chiếc lều dù. Bên trong không có ai. Tay họa sĩ dị nhân đã bốc hơi đâu mất chỉ còn trơ giá vẽ và bức tranh quái đản đen thùi lùi. Hắn đảo mắt nhìn quanh quất:
- Ai dè chủ nhân cái nón lưõi trai sọc ca rô là tay thợ vẽ.
Hề Xiếc hăng bọ xít:
- Nào, Kafi mở chiến dịch săn gã ta đi.
Giác Đấu tỏ ra khôn ngoan:
- Khoan đã Gnafron, tao mới là nạn nhân trong vụ này. Hiện giờ chúng ta có quá nhiều kẻ thù, tốt nhất là đợi đêm xuống.
- Mày "rét" quá.
- Hừm, tao không có nhát gan đâu. Nhưng không thể bứt mây động rừng được.
Đám trẻ tán thành ý kiến của Tondu. Chúng kéo tới quán Bên Hồ để kiểm tra hai vị khách quý hành nghề địa chất. Lần đầu tiên Mady thoáng ngạc nhiên khi thấy hai người đàn ông nhậu không hết hai vại bia. Họ bối rối vì cái gì kìa, phải chăng là vì liên minh ma quỷ với tên họa sĩ đã bị động ổ?
Nhân vật thất tình Chartier vẫn điềm tĩnh trước đĩa trứng ốp la. Y chậm rãi nhai bánh mà không cần biết trên trần gian này còn ai nữa ngoài mình.
Đám trẻ kiên nhẫn kêu đồ ăn thức uống quan sát các đối thủ. Nhị vị địa chất có vẻ mệt mỏi trở lên gác và lát sau quay xuống với cái sọt khoác lên vai. Riêng Chartier biến luôn.
Mady ra hiệu:
- Chúng ta bám theo hai tên "đầu gấu" của Xi Cà Que.
Với kinh nghiệm "điệp viên" nhà nghề, Lục thám tử đeo dính hai nhà địa chất trong khoảng cách 50 mét mà họ không hề hay biết. Sáu đứa hơi thất vọng khi phát hiện họ dùng xẻng đào bới liên tù tì nhiều địa điểm.
Hề Xiếc nổi máu đa nghi:
- Chúng đánh dấu vị trí kho báu đó.
Đầu Bếp cười khẩy:
- Lỡ họ làm công tác trắc địa thì sao?
- Không dám. Tao đã "Thấu chăng tình chúng" rồi.
Bây giờ thì Nữ Tiên Tri đã rõ ngọn nguồn. Té ra những túi màu trắng buộc chặt trong sọt của hai ông địa chất chứa đầy những lọ thuỷ tinh rỗng. Họ múc bùn đổ đầy lọ rồi xếp cẩn thận vào sọt.
Hề Xiếc bĩu môi:
- Ngụy trang thôi. Mai mốt những cái lọ đó sẽ đựng đầy kim cương hột xoàn.
- Suỵt, thấy ai bên kia hồ Maubrac không, tay họa sĩ trừu tượng đang ngồi hí hoáy cọ...
- "Rada" của bạn tuyệt vởi lắm Mady. Mình qua đó xem sao.
Tidou huýt sáo ra hiệu cho thần cẩu vọt trước, chưa dến mười phút, lũ nhóc đã bu quanh giá vẽ của ông họa sĩ. Mady hỏi bằng một giọng dễ thương:
- Chú cho bọn cháu ngó qua bức tranh được không ạ?
Gã họa sĩ không trả lời chỉ lừ đừ nhìn khung vải tối om. Gã tiếp tục bôi bôi trát trát thành những mảng màu kỳ quái.
Sáu thám tử nhóc nháy mắt cho nhau. Ngôi làng bị lụt vẫn bất động dưới hồ nhưng lũ nhỏ thì rảo cẳng thật lẹ. Cuộc kiểm tra 3 kẻ khả nghi thất bại thảm hại, giờ đây sáu người bạn đồng hành chuyển mục tiêu đến... Xi Cà Que. Chớ gì nữa, anh ta đang ngồi trên thềm đá hộc cách tay họa sĩ chừng vài chục mét, giữa những bức tường đổ nát dưới lòng hồ Maubrac.
Khi những đứa trẻ tiến lại thì Xi Cà Que nước mắt đầm đìa:
- Hic, các bạn biết không, đây là nhà của chúng tôi. Nhờ nước cạn tôi mới tìm thấy nó, chỗ này là phòng khách, chỗ kia là kho chứa đồ.
Mady lặng người:
- Đừng buồn nữa anh ạ. Điều quan trọng là anh không nên ngồi giữa trời nắng kẻo bi ốm đó.
- Chớ có khuyên tôi, cô bé tốt bụng. Tôi phải ngồi đây canh giữ báu vật của cha mẹ nuôi, cô không thấy thằng họa sĩ dỏm và hai tên đầu gấu địa chất đang dòm ngó ư?
- Nhưng…
- Không có nhưng gì hết. Nước cạn queo rồi, bọn mất dạy muốn cướp báu vật phải bước qua xác tôi cái đã.
Anh ta quơ cây gậy lên một cách hùng hổ khiến đám trẻ cố nín cười.
Tiđou ái ngại:
- Anh cứ giữ của, tùy anh. Tụi em kiếu từ đây.
Thủ lãnh Lục thám tử khoát tay ra hiệu các chiến hữu rút lui có phận sự. Hắn thì thầm lúc lên bờ vói Tondu:
- Cha nội họa sĩ thu gom giá vẽ rồi kìa, mày nghĩ sao hả Giác Đấu?
Tondu sờ cục u trên vầng trán.
- Con Kafi chắc lầm rồi. Tay thợ vẽ đó đâu có bước chân khập khiễng, chắc chắn gã không phải hung thủ nện gậy vào đầu tao. Hừ, tại sao Kafi lại lôi mình tới căn lều gã chớ.
- Thì chỉ vì mùi mồ hôi trên cái nón lưỡi trai...
- Mình bị lạc hướng rồi. Có thể trong lúc vẽ vời, gã ta đã bỏ quên cái nón trong bụi rậm, gã này chuyên môn dựng giá vẽ sát bụi rậm cơ mà. Còn thằng đánh lén tao là một tên khác. Nó đi khập khiễng kia.
- Hừm, chán nhỉ!
- Chán sao được. Mình xuống lòng hô tham quan di tích làng Maubrac di, hai thằng cha địa chất đang cầm xẻng đợi mình nãy giờ ấy.
** **
Giữa ngôi làng Maubrac - Già đổ nát lúc này chỉ còn Xi Cà Que ngồi thu lu không nhúc nhích trên thềm nhà cũ của anh ta và hai tay chuyên gia địa chất từ xa xa không ngừng sục sạo các vũng sình. Đám trẻ trên đường xuống thăm lòng hồ bất ngờ khựng lại truớc những tảng đá lớn rêu phong ẩm mốc. Cánh mũi Kafi phập phồng.
Guille báo động cấp tốc. Coi, gần chỗ mỏm đá mà Tondu bị đánh gục, quái cẩu đang rà mõm sát bùn, đánh hơi rất thận trọng. Một lát sau, nó ngước cái mõm lên trình diện các chủ nhân.
- Gừ, gừ..
- Nào Kafi, lại đây.
Tidou quát lên nhưng con cẩu vẫn không lại. Cậu chủ nó đành bước tới. Con mắt hắn mở to:
- Một chiếc ủng!
Cả đám nhóc khó khăn lắm mới lôi được chiếc ủng ra khỏi vũng bùn. Ê, bên trong ủng sạch trơn mới là hấp dẫn. Hề Xiếc bình phẩm:
- Mình dám cá rằng cha nội mang ủng trong lúc hấp tấp đã đạp nhằm sình lún nên đành bỏ chiếc ủng lại.
Mắt Mady sáng rực:
- Mọi thứ kể như minh bạch. Kẻ xỏ chiếc ủng này cũng là kẻ tấn công Tondu. Sau khi đánh Giác Đấu xong, gã băng vô các lùm bụi gần bờ hồ và bị sụt... chiếc ủng dưới đám bùn lầy. Chính vì thế, gã đành phải bước cao bước thấp bởi một chân đi đất, chúng ta đã nghi oan cho anh Xi Cà Que.
Tondu nắm chặt tay Mady, reo lên:
- Tuyệt vời! Bạn thực tuyệt vời!
Không đợi cậu chủ Tidou nhắc nhở, Kafi đã thọc mũi vào bên trong chiếc ủng. Nó ngoáy đuôi rối rít.
Đôi môi Giác Đấu mấp máy không thành lời trong lúc Guille rút tờ báo cũ trong túi gói chiếc ủng lại.
- Mình tính sao bây giờ hả Tidou?
Tidou quả quyết:
- Về quán trọ... đêm nay. Chỉ có ban đêm mới dễ hành động. Mục tiêu của chúng ta là hai ông địa chất, chỉ có họ là mang ủng. Kafi sẽ săn họ thay chúng ta.
Sau buổi chiều nghỉ giải lao ở trang trại, Lục thám tử bồn chồn lạ thường. Mà chúng bồn chồn cũng phải, không hiểu sao đêm nay trời quá đỗi u ám.
Chuyến xuất hành đến quán Bên Hồ lần này cũng... nhức óc. Sáu dứa vừa bước vào phòng ăn đã kinh ngạc trước một thanh niên mặc áo vét, cổ thắt nơ trang trọng, tay đeo nhẫn cưới ngồi chình ình một bàn.
Hề Xiếc ú ớ:
- Không lẽ bảng phong thần phải điền thêm một kẻ tình nghi thứ 5 nữa hay sao đây?
Bà chủ quán trả lời thắc mắc của Gnalron. Chị nói nhỏ:
- Khách phương xa mới đến đấy. Cậu ta ngủ trọ một đêm thôi.
Đám nhóc ngồi một góc còn tay thanh niên quý tộc ngồi một góc. Anh chàng không ngừng ghi ghi chép chép trong cuốn sổ tay đặt cạnh ly cà phê đặc sánh.
Nào, bây giờ thì "mục tiêu" quan trọng nhất của các thám tử mini đã lộ diện. Hai tay địa chất ung dung xuống thang gác và búng tay kêu mồi cùng hai vại bia. Năm phút sau, Chartier cũng có mặt ở cái bàn của mình trong tư thế quàng khăn chống cúm trên cổ. Gã liên tục ho sù sụ khiến lũ trẻ phát sốt ruột.
Nghệ Sĩ cau mày:
- Trong nhóm 4 người, tên thất tình kia có vẻ xìu nhất. Tối ngày bịnh hoạn thì làm sao chôm kho báu nổi.
- Ý bạn là...
- Loại gã ra cho đỡ mất công theo dõi, tao nghĩ rằng anh chàng công tử cổ thắt nơ mới đến sẽ choán chỗ Chartier.
Tidou gật gù:
- Ô kê, tụi mình sẽ chia phe theo sát "bộ tứ”. Tao cũng "oải" gã Chartier lắm rồi.
Nữ Tiên Tri nhanh nhảu:
- Mình biết mội cái chòi trống gần đây. Mình có thể quan sát cùng một lượt cửa ra vào quán Bên Hồ và gara cạnh quán.
- Nhất trí. Tôi sẽ giao cho bạn một máy bộ đàm để liên lạc. Lịch phân công như sau: Guille túc trực ở gần căn lều dù tên "họa sĩ", Tondu và Bistèque làm "cái đuôi" của hai gã địa chất đầu gấu. Phần Gnafron sẽ chiếu tướng anh chàng công tử bột mới đến.
- Còn Thủ lãnh?
- Mình và Kafi sẽ mai phục ở ngôi làng bị lụt. Còi siêu thanh có chưa Đầu Bếp?
- Báo cáo có, thưa sếp.
- Tốt lắm, đấu sĩ Kafi sẽ can thiệp bất kỳ trường hợp nào khi tiếng còi siêu thanh vang lên.
Đúng lúc lũ nhóc bàn thảo sôi nổi thì Chartier bật dậy tiến đến quầy rượu. Y lễ độ:
- Chào bà chủ, tôi bị cảm lạnh. Phiền chị sáng mai mang dùm bữa điểm tâm lên phòng nhé.
Y rút lui lên gác chớp nhoáng.
Bây giờ anh chàng công tử thắt nơ cổ đã đứng lên. Giọng anh ta oang oang:
- Sáng mai tôi phải lên đường lúc 6 giờ. Chị chủ quán cho tôi mượn cái đồng hồ báo thức nghe.
Anh ta cầm chìa khóa và cũng lên phòng nốt.
Hai vị khách cuối cùng rời bàn là hai nhà địa chất chớ còn phải hỏi. Một gã thập thò ngó ra cửa cái.
- Hơn 9 giờ tối rồi, có nên đi không?
- Hừm, mưa cũng đi.
Hai gã vừa hô biến là sáu ngưòi bạn đồng hành nhất tề đứng dậy. Ngay lập tức, Đầu Bếp và Giác Đấu phi thân khỏi quán lao vô đêm tối mịt mùng. Thằng Nghệ Sĩ cũng không chần chừ trực chỉ túp lều dã chiến của tay họa sĩ, trong khi Gnafron hộ tống Mady ra cái chòi trống trước khi đảo về quán theo dõi tên công tử thát nơ.
Tidou suỵt khẽ:
- Mình lên đường tới ngôi làng bị ngập dưới hồ mau lên Kafi!
o O o
15 phút sau, hai thầy trò Tidou đã tiếp cận ngôi làng hoang tàn. Hắn kéo cần ăng-ten máy bộ đàm.
- Alô, Mady!
- Mình đây, Thủ lãnh.
- Có gì mới mẻ không?
- Có, hai ông địa chất đã trở về phòng. Đèn sáng.
- Vậy là Giác Đấu và Đầu Bếp thất nghiệp rồi. Gã thanh niên thắt nơ ra sao?
- Ở căn chòi này thấy rõ lắm. Anh ta đang ngủ.
- Còn gã thất tình?
- Chartier hả? Không hiểu sao phòng anh ta tối om. Á à, ba chiến hữu của mình rảnh rang nên lại căn chòi nhập bọn, mình muốn nói Hề Xiếc, Giác Đấu và Đầu Bếp ấy.
- Tôi hiểu, thôi, tôi và Kafi đi tuần một vòng dưới đáy hồ cạn đây.
Tidou cúp máy bộ đàm. Hắn để tự nhiên cho sói Kafi dẫn mình đến gần ngôi nhà thờ hoang phế. Một lần nữa con cẩu ngửi mùi chiếc ủng và lôi hắn lại chỗ mấy bức tượng đá phủ đầy rêu, Kafi hít hít mấy bức tượng và rên ư ử.
Tidou biết ngay là có chuyện. Hắn lần mò ra sau bức lượng và há hốc mồm trước một cái xác nằm chỏng gọng dưới nền đất ẩm ướt.
- I.ạy Chúa! Xi Cà Que!
Cái xác thều thào:
- Đừng la lớn, chú mày. Tôi có chết cũng không rời bỏ ngôi nhà tổ tiên đâu.
- Trời hỡi...
- Tôi sẽ nằm đây canh gác kho báu.
- Em năn nỉ anh đó, việc canh gác tụi em lo, trời sắp có cơn giông lớn.
- Kệ tôi.
- Kệ anh cũng dược, nhưng anh phải nghe lời em núp dưới mái hiên hơn là phơi mình cho bọn lưu manh xơi tái.
- Ờ há, chú mày nói có lý!
Khi Xi Cà Que đã ở yên vị trí, Tidou lại bật cần ăng-ten máy bộ đàm liên lạc với Mady. Đáng tiếc là lần này Nữ Tiên Tri cũng thông báo chưa có gì lạ ở các phòng trọ trên gác quán Bên Hồ.
Tidou ngao ngán rời ngôi làng đổ nát tiến về phía thung lũng. Mắt hắn đã quen dần với bóng tối, lần thứ ba hắn gọi cho Nữ Tiên Tri.
- Alô, chỗ bạn có gì xảy ra không Mady?
- Guille vừa hớt ha hớt hải chạy về báo tin lão họa sĩ dữ dằn nằm ngủ ngáy như sấm trong lều. Hừ, có lẽ lão là họa sĩ thật.
- Nếu hết đêm mà lão vẫn ngủ thì chúng ta gạt lão khỏi danh sách 4 kẻ đáng ngờ.
- Bạn đang ở đâu vậy Tidou?
- Gần trang trại tụi mình thuê phòng. Nhưng tôi và Kafi phải quành lại hồ Maubrac đây.
Chưa bao giờ Kafi nôn nóng đến thế. Vừa đến các mỏm đá, nó đã lao như tên bắn xuống ngôi làng đổ nát. Ê, con cẩu sủa vang trước mái hiên.
- Gấu, gấu...
Tidou hoảng hồn phóng đến. Trời đất, Xi Cà Que chân tay bị trói chặt, mồm đầy giẻ nằm co quắp dưới đất. Nhanh như cắt, Tidou rút dao bấm cắt phăng dây trói. Hắn sững sờ:
- Em đã bảo anh nên cảnh giác kia mà.
Xi Cà Que thở khó nhọc.
- Thì tôi nghe lời đó chứ, nhưng tên khốn từ trong bóng tối "bụp" tôi quá nhanh. Cách thức tấn công của gã y chang như thằng xâm nhập căn lều cướp bài thơ bữa trước.
- Gã đi một mình à?
- Ừ, gã mói biến cách đây vài phút.
Tidou lập tức kéo cần ăng-ten máy bộ đàm. Hắn nói như hét:
- Mady ơi, Xi Cà Que vừa bị tán công giống hệt đêm nọ. Kẻ tấn công có thể là thằng cha bị sút... chiếc ủng. Nãy giờ bạn có thấy ai ra khỏi quán không?
- Không. Trừ một tiếng động rầm sau khu nhà. Gnafron đã đi trinh sát nhưng chẳng thu hoạch gì.
- Tiếng động xuất hiện trong thời gian nào?
- Ngay sau lần gọi trước của bạn, nghĩa là đã hơn 20 phút.
- Ôke, bạn ở yên vị trí, còn tất cả đến ngay ngôi làng bị lụt, trên đường đi nhắc bạn bè xem lão họa sĩ còn trong lều không.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 6 - Ngôi Làng Bị Lụt