A book is a garden, an orchard, a storehouse, a party, a company by the way, a counsellor, a multitude of counsellors.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 8
Cập nhật: 2022-07-30 20:50:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mười - Sự Thật Kinh Hoàng
hị vị thám tử nhanh như cắt phi thân khỏi căn nhà vườn bí ẩn và rúc vào cái chòi láng giềng; Chúng sửng sốt trước một chiếc Mercedes cổ điển choán hết mặt trước lối đi. Khi hai người đàn ông lạ hoắc từ trên xe nhảy ra thì... nhà khảo cổ học Pierre le Pape cũng từ bóng tối đằng sau chiếc Volvo tiến lại.
Ba tên anh chị gộc chạm mặt trên bậc thềm. Một trong hai vị khách gầm gừ:
- Thằng chó đẻ đâu rồi?
Pape cười hềnh hệch:
- Dưới hầm. Tao đã trói nó như trói một con lợn sắp bị cắt cổ.
- Mày chì lắm, Pierre.
- Khỏi cần khen, tao rất ghét đứa nào phản phé.
Vị khách vừa phát ngôn nhìn vị khách còn lại cười ha hả:
- Thằng Pierre cho phụ trách chi nhánh tổ chức ở Paris được đấy. Hê hê hê, mày thấy sao hả Giovani?
- Còn phải hỏi, về sào huyệt tụi mình bàn bạc cụ thể về pho tượng NỤ CƯỜI BÍ HIỂM đi.
- Khoan đã, tao muốn véo lỗ mũi thằng ca sĩ phản thùng một cái.
Hai tên khách trao đổi vài câu bằng tiếng Ý rồi cùng Pape bước vào nhà. Ngay lập tức. cánh cửa sập lại trước cái nhìn thảm não của Tondu và Tidou thủ lãnh.
Thằng Giác Đấu nhún vai:
- Bọn tôi phạm đó đúng là Mafia quốc tế buôn đồ cổ. Mày tính sao hả Tidou?
Tidou búng tay cái chách:
- Chúng sẽ về sào huyệt tên Giovani gì đó sau khi “véo mũi” Mario Belleto. Chính vì thế tụi mình sẽ tháp tùng chúng.
- Ơ, tháp tùng bằng cách nào?
- Dễ ợt....
Tidou rời khỏi chỗ núp bay vút dến chiếc Mercedes đậu gần bãi cỏ. Ê, hắn liều mạng mở cốp xe và trườn vô ngon ơ.
- Mày còn đợi gì nữa Tondu?
- Ừ nhỉ, tao còn đợi cái quái gì cơ chứ.
Hai thằng co giò bó gối đủ kiểu nằm lọt như hai con rùa thu đầu trong cốp xe Mercedes. Tidou khôi hài:
- Hình như nắp cốp sẽ không đóng được bởi chiếc mũ bêrê.
- Ha ha, thế thì tao lột nón ra.
Trong tích tắc, cốp xe đóng lại đen ngòm. Tondu thì thầm:
- Tao nghi đóng được nhưng mở ra hổng được.
- Hả?
Tidou bật mạnh nắp cốp trắc nghiệm nào dè thấy hai thằng người Ý cốt đột kẹp dính Belleto từ trong nhà vườn xộc ra. Nhanh như điện, hắn kéo sụp nắp cốp xe trở lại.
- Mày thấy không, Giác Đấu. Ông Grossi kiêm ca sĩ Belleto bị đòn nhừ tử.
- Tôi nghiệp ông ấy, hy vọng ông ta sẽ không khai tụi mình.
Tiếng giày nặng trịch trên sỏi của đám anh chị quốc tế mỗi lúc một gần. Tidou nghe một giọng Ý lơ lớ:
- Cho nó ngồi giữa hai đứa mình hả?
- Chí lý, Caruso ạ. Tụi mình sẽ nhéo bầm hai lỗ tai nó.
- Vặn nhạc lên rồi cho xe chạy Pape?
- Hừm, dân Ý tụi bay đứa nào cũng mê nhạc. Hèn chi tụi mày xài thằng Belleto cũng phải.
- Nhạc điệu của tử thần cơ mà, hê hê hê...
Tiếng động cơ xe rền lên nhỏ xíu vì tiếng nhạc lấn át. Ngay khi chiếc Mercedes biến khỏi ngôi nhà vườn, Tidou nhanh tay đẩy nhẹ cốp. Hắn và Tondu vừa tha hồ hít dưỡng khí trời đất vừa gật gù nghe giọng ca mê hồn của đại ca sĩ Traviata trong băng.
Hai thằng chỉ mộng du vài phút chứ sao. Thời gian còn lại chúng tập trung ghi nhận vô sổ tay những địa danh mà lộ trình chiếc xe bọn tội phạm đang lả lướt. Kia kìa, làng Nationale 191 đã hiện ra trước mặt.
Tidou thều thào:
- Chắc sắp tới sào huyệt chúng rồi.
Xe vừa dừng lại ở một khúc quanh tối om là hai thám tử phi thân khỏi nắp cốp. Chúng lộn nhào xuống một cái rãnh khô queo và thò đầu lên mô đất quan sát. Coi, chiếc Mercedes lại nhích bánh đến một chiếc cổng sắt của một dinh thự đồ sộ.
Tondu Giác Đấu cắn môi:
- Có lẽ đó là hang ổ bọn tội phạm. Mày thấy đủ chưa, Thủ lãnh.
- Đủ. Bây giờ tụi mình mò ra trung tâm ngôi làng tìm một trạm diện thoại tự động chứ sao.
Phước ba dời cho nhị vị thám tử mini, tại ngôi làng đìu hiu trong bóng đêm này vẫn còn một trạm điện thoại công cộng.
Tidou mau mắn bấm số phôn:
- Alô, có phải trạm tự động trước cửa tiệm đồ cổ Pierre la Pape không ạ?
- Đừng vờ vịt nữa, Mady đây.
- Chào người đẹp. Tụi mình vừa hoàn tất một chuyến đi xa tuyệt vời. Bây giờ đến phiên các bạn.
- Sao?
- Bạn cần báo cho cảnh sát tức khắc: có một mẻ lưới tốt đẹp đang chờ đón họ. Họ mà đến chậm là ca sĩ thần tượng đi đời nhà ma...
- Làm ơn nói rõ hơn coi Tidou?
- Không còn kịp đậu. Thế này nhé, hãy nghe các dịa danh mà mình đã đi du lịch đây. Cảnh sát cứ việc theo đó mà chạy đến làng Nationale 191.
- Mình ghi hết rồi.
- Hẹn gặp lại.
- Ôi, mình nhớ bạn lắm, Tidou.
o O o
Khi xe cảnh sát dến thì chuông nhà thờ trong làng đã gõ 12 giờ đêm. Chưa bao giờ cảnh sát huy động lực lượng đông đảo như vậy trước một nhúm tội phạm không dáng kể. Họ đổ bộ với 10 người vũ trang đầy đủ trên hai xe tuần tiêu và một xe thùng bít bùng.
Dinh thự đồ sộ của lũ “anh chị quốc tế” bị bao vây trong vòng 10 phút dưới sự hướng dẫn của Thủ lãnh Tidou và Giác Đấu Tondu. Những người bạn đồng hành còn lại của chúng ta đành cùng quái cẩu Kafi ngồi chầu rìa ngoài cổng sắt.
Một lát sau ông cảnh sát trưởng bước ra:
- Mời các hiệp sĩ trừ gian diệt bạo tí hon vào tham quan sào huyệt bọn tội phạm.
Lục thám tử hiên ngang nện gót vô một phòng khách lớn sang trọng cực kỳ. Chúng gần như trợn ngược mắt trước 5 gã đàn ông bị còng tay ngồi ru rú một góc phòng, bên cạnh đó là ca sĩ Mario Belleto mặt mày hớn hở dù thân thể bị bầm tím nhiều chỗ.
Nghệ sĩ Guille vỗ vai một nhân vật hung ác bị còng tay:
- Chào nhà báo dỏm Frantel, nhớ thằng em này chớ?
Năm chiến hữu của nó ngơ ngác. Guille mau mắn giải thích:
- Gã lưu manh đó đã đóng vai nhà báo hẹn mình ở Quảng trường Hoàng Đế có tượng vua Louis 14 và lôi mình vô quán cà phê Buốt Giá để phỏng vấn đấy.
Hề Xiếc giận dữ:
- Nện cho gã một đấm chớ đợi gì nữa. Gã đã làm mày say bét nhè.
Bistèque ngăn cơn thịnh nộ của chiến hữu lại.
- Ở đây có cảnh sát chớ nên vọng động. Hừm, té ra gã Frantel này cũng là nhà sưu tập người Anh Parker. Gã chắc là sếp sòng hãng tội phạm đây.
Tondu hất hàm:
- Chào điệp viên muôn mặt, dù sao chúng tôi cũng nể tài nghệ hóa trang thần sầu hơn cả một kịch sĩ của ông.
Giác Đấu ngừng gầm gừ bởi ông cảnh sát trưởng đã tiến về đám nhóc. Giọng ông khàn hẳn:
- Vụ này lớn hơn chúng ta tưởng nhiều, các hiệp sĩ ạ.
- Sao hở bác cánh sát trưởng?
- Vì nó có liên quan không những tôi mà cả ông cảnh sát trưởng Labugne ở Lyon.
Mady ngỡ ngàng:
- Labugne là “người quen” của tụi cháu, bác kể cho tụi cháu nghe đi.
- Ừ, tôi cũng nghe Labugne nói về các chiến công của Sáu Người Bạn Đồng Hành, nhưng hôm nay mới thấy tận mắt. Các cháu hiểu không, các cháu vừa góp công khám phá một ổ gián điệp vô cùng lợi hại.
- Trời đất, cháu cứ ngỡ chúng là dân anh chị Mafia Ý?
- Không. Năm thằng đang bị còng tay kia đều là gián diệp quốc tế tầm cỡ. Chúng dám cả gan chụp tài liệu quốc phòng nước ta trong một cuốn vi phim. Cuốn vi phim ấy được giấu trong ruột một pho tượng có tên là NỤ CƯỜI BÍ HIỂM.
Tidou gật gù:
- Té ra là thế. Thảo nào pho tượng được chúng đánh giá cả triệu franc.
Ông cảnh sát trưởng thì thầm:
- Chúng vừa chôm được pho tượng ở nhà một chuyên gia đồ cổ đấy.
Tidou giả vờ ngơ ngẩn, trời ạ, chuyên gia đổ cổ chính là chú họ hắn chứ còn ai. Hắn giấu biệt luôn tên trộm thó bức tượng là Mario Belleto, dù sao cũng nên tạo cho anh ta cơ hội để làm người lương thiện.
Hắn chỉ nói nhỏ:
- Đố bác biết ai là chủ nhân hiện thời của pho tượng cổ?
- Ai vậy cháu?
Tidou tủm tỉm kể lại đầu đuôi câu chuyện ban nhạc Rock-en-Stock của nhóm Lục thám tử đã khổ sở để đoạt giải thưởng cuộc thi ca nhạc đài truyền hình và thong thả kết luận:
- Bây giờ bác có trả pho tượng, tụi cháu cũng không nhận đâu.
Cảnh sát trưởng cười ha hả:
- Bản thân chúng tôi cũng không dám nhận pho tượng nữa là các cháu. Các hiệp sĩ biết không, đố ai mà giải mã nổi cuộn vi phim đầy công thức toán học. Ha ha, lũ gián điệp này cũng đầu hàng trước những sơ đồ bí hiểm do chúng ăn cắp. Chúng tôi chỉ biết rằng chúng định bán cuộn phim chứa tài liệu quốc phòng cho những quốc gia thù địch với nước Pháp.
Tidou ngần ngừ:
- Bác có biết vì sao pho tượng lại trở thành giải thưởng lớn của đài truyền hình chăng?
- Hà hà, ông cảnh sát trưởng Labugne ở Lyon sẽ trả lời câu hỏi ấy thay tôi.
o O o
Bức điện khẩn của “người quen” Labugne đã trả lời thắc mắc của đám trẻ như sau: Bọn gián điệp sau khi ăn cắp được cuộn vi phim đã lập tức giấu trong pho tượng nữ thần da đỏ có nụ cười bí hiểm mà tên đồng bọn làm nghề khảo cổ của chúng là Pierre la Pape đã mua được ở nước ngoài. Xui xẻo cho chúng là lúc đó có đơn đặt hàng mua pho tượng của đạo diễn Jacques Pecheur. Để chữa cháy, Pape đã dùng tay nghề điêu khắc của gã chế tạo ra nhiều pho tượng y hệt, gã định tung hỏa mù để đề phòng khi cảnh sát phát hiện tung tích cũng không biết pho tượng nào mà lần, để chắc ăn hơn Pape còn bẻ nát dái tai bên phải của pho tượng cổ chứa cuộn vi phim làm dấu nhận diện cho đồng bọn đến lấy hàng. Đáng tiếc là thiên bất dung gian, đồng bọn chưa kịp lấy hàng thì đạo diễn Jacques Pecheur đã lấy trước. Trong cơn say xỉn, Pierre la Pape đã vô tình đưa lầm pho tượng bị mất dái tai phải cho ông đạo diễn truyền hình mới nực cười. Thế là từ đó một chiến dịch săn pho tượng chứa cuộn vi phim đã diễn ra mà ca sĩ Mario Belleto biến thành nạn nhân bất đắc dĩ. Bọn gián diệp đã đầu tư tiền của vào anh chàng ca sĩ nghèo với hy vọng anh ta giật giải thưởng lớn một cách hợp pháp. Tuy nhiên chúng hoàn toàn thất vọng bởi pho tượng rơi vào tay nhóm nhạc trẻ Rock-en-Stock...
Bức điện đến kịp lúc 5 tên gián điệp bị áp giải lên xe bít bùng. Ông cảnh sát trưởng nhìn Belleto lắc đầu.
- Đáng lẽ tôi phải bắt cả ông vì ông là kẻ tòng phạm, thưa ông ca sĩ.
Belleto run như thằn lằn đứt đuôi, nhưng Tidou đã cứu anh ta. Hắn nói:
- Sai lầm duy nhất của ông ấy là ở chỗ quá tin vào bọn tội phạm. Bác hãy nghe cuộn băng ghi âm thu lại cuộc nói chuyện của Belleto với ông trùm. Cháu nghĩ rằng bác sẽ khoan hồng cho ông ta khi nghe hết cuộn băng.
Khuôn mặt Belleto tự nhiên tươi tỉnh hẳn ra. Anh ta xúc động dòm đám trẻ bằng cái nhìn biết ơn tha thiết.
Cảnh sát trưởng gật đầu:
- Nể lời các cháu, tôi tạm thời dể cho anh được tự do, anh phải cám ơn đám trẻ có lòng độ lượng đó, anh bạn ca hát ạ.
Đúng lúc đó, một sĩ quan phụ tá bước đến. Không hiểu anh rì rầm vào tai sếp chuyện gì mà Lục thám tử chỉ nghe cảnh sát trưởng tuyên bố:
- Mời các hiệp sĩ theo tôi, ở dưới tầng hầm dinh thự này có ma đấy.
Tại tầng hầm, lũ nhóc há hốc mồm trước một cảnh tượng hãi hùng. Coi, hàng chục pho tượng NỤ CƯỜI BÍ HIỂM lăn lóc dưới sàn trong tư thế sứt tai gãy gọng. Chẳng pho tượng nào còn nguyên vẹn, tất cả đều bị đập bể toang thê thảm.
Gnafron bụm mặt:
- Đúng là lũ yêu quái bằng đất sét.
Tidou nhún vai:
- Bọn gián điệp trong cơn điên cuồng đã đập nát các “bức tượng bản sao” với hy vọng tìm thấy cuộn vi phim. Thật là công đã tràng, bởi pho tượng đựng tài liệu đã rơi vào tay đạo diễn Jacques Pecheur mới là xui xẻo.
Bistèqué tư lự:
- Có lẽ chúng ta cần báo cho ngài dạo diễn biết ràng ông ta suýt nữa toi bởi bức tượng đặt hàng của mình.
Hề Xiếc ấm ức:
- Mất toi hơn trăm ngàn franc. Jacquès Pecheur phải bồi thường cho Rock-en-Stock chứ?
Ông cảnh sát trưởng trố mắt:
- Tại sao lại phải bồi thường hả các cháu?
- Dạ, tại tụi cháu phải khổ công lao động nghệ thuật hàng tháng trời mới lượm giải nhất chứ sao.
- Ồ, tôi hiểu rồi. Các vị đã chiếm được phần thưởng NỤ CƯỜI BÍ HIỂM.
Tondu tỉnh bơ:
- Bác phải biết trị giá bức tượng theo Ban giám khảo công bố là mười vạn đồng ấy.
Người cảnh sát lớn tuổi cười khoái trá:
- Ghê nhỉ. Cháu lặp lại tên ban nhạc cho bác nghe coi.
- Dạ Rock-en-Stock.
- Ha ha, mất pho tượng đất chỉ là đồ bỏ. Sao, các cháu có chịu quá giang xe cảnh sát về Lyon không nào?
Còn lâu lũ nhóc mới phản đối. Chúng đau khổ trèo lên xe nhưng Kafi nhất định sủa vang rần:
- Gấu, gấu...
Đám nhân viên áp tải tù chưng hửng. Một người trẻ tuổi lên tiếng:
- Con sói nhe răng ớn quá.
Mady cười khúc khích:
- Các anh đừng hiểu lầm, quái cẩu Kafi định xin các anh cho ngồi chung xe bít bùng ấy mà.
- Cái gì?
- Hì hì, Kafi muốn xực mông tên gián điệp chúa trùm để làm kỷ niệm chuyến đi xa thành phố Lyon.
- Trời đất!
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock