Within you, I lose myself. Without you,

I find myself wanting to be lost again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1943 / 11
Cập nhật: 2017-08-25 12:50:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Hai Chuyện Tình Xưa
ời sân bay, Ame dọn vào một khách sạn hạng sang. Hiểu tính tình cuồng nhiệt và nóng vội của Rum, nàng phòng trường hợp anh đuổi theo sang Bangkok nên không về nhà. Nàng cũng không muốn một mình trong căn nhà mà chập chờn mọi góc toàn hình ảnh hai người. Tâm tình muốn sắt đá thì cấm ở trong chốn yếu mềm.
Bảy ngày bình thản trôi.
"Hôm nay anh ăn gì? Album thu đến đâu rồi? Gửi cho em nghe thử nhé. Em cần nhạc mới để ru ngủ. Nhớ!" - Vùi sâu trong chăn bông, Ame đọc đi đọc lại dòng tin nhắn cho Rum, hoài chẳng quyết được có nên gửi.
Thở dài đánh thượt, Ame nhét điện thoại xuống hai lớp gối rồi trườn khỏi giường. Nàng ôm xấp kịch bản đến ngồi bệt bên cửa sổ, ngắm mặt trời non đang ve vãn tòa cao ốc bên đường, ngắm dòng xe cộ dần đặc, ngắm Bangkok bừng sáng chào ngày mới. Nàng lật lật những trang giấy, đọc hoài chẳng thấm được con chữ nào.
"Gan anh to bằng trời rồi đấy!" - Ame lầm bầm với những hình ảnh của Rum từ mọi góc nhìn đang chất ứ đầy mạch nhớ của mình. Nàng ngồi thẫn ra một hồi rồi ép bản thân đứng dậy, thay quần áo xuống phòng gym. Dù lờ phờ biếng nhác, nàng cũng không thể bê tha với nhan sắc. Trách nhiệm của một minh tinh là phải đẹp.
***
"Anh cố tình lờ em sao?" - Ame cười vui mừng với chàng trai đang chạy ở máy bên cạnh. Thần thái nàng mềm dịu và thơm lừng.
"Ame..." - Chàng trai khựng lại, sém vấp ngã. Anh hấp tấp ấn nút tắt máy chạy, trân trân nhìn nàng. Anh không tin vào mắt mình. Mãi anh mới sản xuất nổi một nụ cười nửa thật thà nửa gượng gạo. - "Tối qua anh thấy em trên tivi." - Ngay giữa câu nói, anh thấy mình thật vô duyên.
"Em nghe bảo anh sang Mỹ du học?" - Ame thản nhiên vừa chạy vừa nói chuyện. - "Anh thế nào rồi?"
"Anh đang làm tiếp thị ở Việt Nam, vừa sang đây hôm qua giám sát quay quảng cáo mới." - Chàng trai bật máy, bắt đầu chạy lại. Anh vẫn chưa hết sốc. Có một thời gian dài anh hay tự hỏi liệu khi nào mình được gặp lại Ame, và diễn tập hàng ngàn câu muốn nói với nàng. Nhưng đã quá lâu. Bây giờ, lưỡi anh cứng ngắc và mọi dòng kịch bản tự viết đều ấu trĩ. Là anh đã chủ động từ bỏ cơ hội được sánh ngang hàng nàng.
"Tốt rồi!" - Ame tặng cho chàng trai nụ cười ngọt ngào, ấm áp và lung linh như ánh ban mai phản chiếu óng ánh trên mặt biển. Nàng biết, nụ cười ấy sẽ khiến anh bủn rủn. - "Biết đâu sau này chúng ta có dịp hợp tác. Trái đất tròn vo."
"Nếu công ty anh đủ tiền trả cát-sê cho em." - Chàng trai cười ha hả, đầy giả lả. Anh nhìn đồng hồ đeo tay, vờ sực hoảng hốt. - "Anh phải đi rồi. Tối nay anh quay trễ, mai về nước, tiếc là không thể mời em uống một ly."
Chàng trai nhanh chóng thu dọn đồ đạc, bước nhanh đến cửa. Ngay khi tay anh vừa chạm tay nắm cửa, chuẩn bị mở ra, Ame nói lớn. - "Kỹ năng diễn xuất của hai năm thực tập sinh, anh trả thầy rồi!"
Chàng trai quay lại, nhìn nàng một cái thật sâu. Anh cười buồn. Anh chợt choáng váng... Khung cảnh này vừa lay ký ức của mười năm trước trong anh sống dậy, cái buổi sáng khi anh quyết định rời ký túc xá thực tập sinh của Sky. Anh âu yếm ngắm Ame thêm một lần. - "Em có thể gọi tên anh không?"
Bước chân Ame vẫn chạy đều trên máy. Đôi môi nàng không có vẻ gì sẽ mấp máy.
"Hôm nay anh sẽ quay quảng cáo với bạn trai cũ của em. Anh ta cũng ở khách sạn này. Anh chỉ muốn báo em biết, có gì cẩn thận tránh mặt. Gặp anh thế này chắc em đã bất tiện lắm rồi!"
"Triết!" - Ame gọi chàng trai. Anh dừng lại một nhịp rồi bước qua cửa.
Ba giây sau, Ame chộp lấy chiếc điện thoại và gửi đi một tin nhắn.
Rum Rum - Ploy Ngọc Bích Rum