Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1943 / 11
Cập nhật: 2017-08-25 12:50:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15: Thiên Sứ Địa Ngục
hưa cô dùng nước giải khát gì? Chúng tôi có coca, nước cam, sữa, nước..." - Tiếp viên hàng không niềm nở mời Ame.
"Có rượu rum không? Nếu có cho tôi một ly, không thì sữa." - Ame cắt lời mời, mắt nàng không rời trang tạp chí.
Ame nốc liền ba ly rum, chẳng thấy ngon lành. Với nàng, rượu trên đời dù rẻ bèo hay đắt giá đều như nhau: chỉ là chất cồn cay chát, bỏng lưỡi và hại sức khỏe. Nàng uống, vì chỉ có rượu đồng điệu với khung cảnh đen đặc, ảm đạm ngoài cửa sổ và trái tim hổ lốn lúc này. Nàng uống, và cố nghĩ mà tư duy hoài cuộn nhùi. Các hình ảnh, sự kiện, phân tích, lý luận chồng chéo lên nhau, cái này phản bác cái kia. Trong lồng ngực nàng, trái tim như phồng to, có triệu chứng của sưng tấy. Nàng liên tục đấm lên nó mà không khá hơn.
Sau nhiều cố gắng tự xoa dịu nhưng thất bại, Ame quyết định đâm thêm một nhát cho tâm chết hẳn. Chết là mất cảm giác. Nàng lấy tấm hình cũ của Mi Young ra ngắm nghía. Nàng khẽ cắn môi khi mắt ve vuốt chân dung Mi Young. Mỗi lúc tập trung làm việc gì, nàng có thói quen cắn môi dưới. Chẳng mấy chốc, làn môi căng mọng của nàng tứa máu.
"Mi đang ghen. Không, tệ hơn cả ghen. Cảm giác này độc ác và bức bối hơn nhiều, nó là gì? Mi cho phép Rum ngủ lang bao năm nay, có bao giờ ghen đâu, sao đột nhiên lại thế? Rum nào yêu Mi Young, cớ gì mi lo lắng? Rum vẫn tôn sùng mi nhất. Mi đang làm chuyện đẩy anh ấy ra xa, cẩn thận lại thành khó cứu vãn." - Ame lầm bầm với tấm hình. Nàng tưởng tượng có một luồng khí đen thoát khỏi thân thể cùng mỗi từ ngữ thốt ra.
"Cớ gì đánh đồng bản thân với lũ con gái lóa mắt vì trai, bảo cởi là cởi? Mi tính giá bản thân bằng xu hay cắc? Ôi, mi đã làm cái quái gì thế này? Tại sao lại đi Bangkok? Làm sao cho máy bay quay lại?" - Ame bóp trán rồi đập đập lên trán liên hồi. Thần trí nàng tỉnh táo kỳ lạ, ví như phố xá trở nên sáng loáng, ngăn nắp sau trận mưa rào.
Ame buông thân tựa lưng ghế, tiếp tục dằn vặt bởi rừng suy tính mới: nàng phải làm gì khi xuống Bangkok? Một phút bốc đồng đã đẩy nàng vào thế bấp bênh. Đừng mong nàng hạ mình trước Rum, nhưng phải chờ đến bao giờ cho anh năn nỉ? Nàng cố hít thở thật đều lấy bình tĩnh. Nàng điểm lại những tháng ngày đã qua, rồi tự tin mỉm cười: nàng cứ thỏa thích mua sắm ở Bangkok, tận hưởng cái thành phố chua cay mặn ngọn mà nàng vừa yêu vừa ghét ấy. Không chóng thì chầy, Rum sẽ tìm nàng và nhún nhường. Chuyện tình này từ lúc bắt đầu, nàng luôn là tướng, Rum luôn là tốt. Lần này không khác.
Trong cùng khoang hạng nhất, sau Ame hai hàng ghế, Rum ngồi cứng ngắc và căng thẳng, mắt đăm đăm về trước. Anh nhấp nhổm như hơ mông trên lửa. Anh không thể thấy lưng ghế nàng, cũng không dám đứng lên quan sát nàng. Anh muốn xuất hiện trước nàng, nhưng thiếu dại dột để làm thế: nàng là ngọn lửa đang nóng giận mà anh nào phải nước cứu hỏa. Anh chỉ biết chạy theo nàng, bất chấp cả cái album chiến lược đang lâm vào thế bí và cần hoàn thành gấp.
Có một lúc, tim Rum mỉm cười với cái phấn khích lần đầu tiên được Ame ghen. Nhưng liền phút sau, anh lo sợ nàng sẽ rời bỏ anh. Bao lâu qua, anh đã lạm dụng sự cho phép của nàng mà buông thả quá đà. Những chuyến phiêu lưu ái tình của anh, anh không biết Ame hay được mấy phần, nhưng hành xử của nàng hôm nay khiến anh hiểu nàng đã đè nén rất nhiều. Càng nghĩ, tâm can anh nát bét trong nghi ngờ, bất lực, mệt mỏi và tủi thân: tại sao anh lại bị trời đày, thèm giữ bên mình cô gái kém yêu mình nhất?
Rum Rum - Ploy Ngọc Bích Rum