A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1943 / 11
Cập nhật: 2017-08-25 12:50:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14: Ngọn Lửa Đang Nóng Giận
erlin chiều chủ nhật, tất cả cửa hàng mua sắm, trung tâm thương mại đều đóng để nhân viên nghỉ cuối tuần. Cũng như một cách nuôi dưỡng nội tâm, nối con người lại với nhau trong thư viện, quán cà phê, quán bia, công viên, quảng trường, bớt thời gian gục mặt vào giá cả, vật chất.
Trong quán kem trên lề đại lộ Kurfurstendamm, Ame ngồi liếm láp thố kem to bằng mặt mình, Rum ngồi làm công việc yêu thích: ngắm vợ. Chốc chốc, anh đưa ngón tay nhẹ lau vành môi nàng dính sốt chocolate. Một vài lần anh hôn lên môi nàng lạnh tê và thơm ngon đủ vị kem.
"Ôi, em nhớ kem ở quảng trường Romerberg! Em nhớ những con bồ câu béo núc, nhàn hạ và háu ăn." - Ame đập khẽ thìa kem lên đôi môi đang chu ra, nét mặt phụng phịu và mơ màng.
"Kiếp sau em sẽ toại nguyện, được làm bồ câu ở quảng trường Romerberg." - Rum âu yếm nhìn Ame. Ánh mắt ngọt, ấm, nuông chiều và bảo vệ anh dành cho nàng không hề suy suyển, vẫn như nhiều năm trước, khi anh cầu hôn nàng lần đầu tiên bên dòng Chao Phraya ở Bangkok.
"Cái khóa tình của chúng ta trên cầu sao rồi? Ôi, em nhớ gió sông Main. Nhớ đôi thiên nga thong thả dọc dòng nước suốt mùa hè. Nhớ bánh mì nướng mật ong, bia và xúc xích của buổi picnic trên thảm cỏ ven sông. Nhớ..." - Ame quay phắt sang Rum, chớp chớp mắt khẩn khoản. - "Đi Frankfurt đi. Em nhớ quá!"
Rum chưa kịp trả lời thì có điện thoại gọi đến. Nhìn anh bàn công việc, cổ họng Ame thoáng lợm. Giấu sau nét mặt dễ thương, bướng bỉnh của một cô bé bị chiều hư là ngọn lửa tức giận đang đốt khét ruột gan nàng. Ghen tuông, thất vọng, đau đớn, hụt hẫng... Nhưng nàng không thể hé ra. Tâm trí nàng ra sức viện dẫn mọi loại kiến thức sinh học, tâm lý để xoa dịu trái tim - điều nàng luôn làm để bản thân bớt đau và mệt, những khi biết Rum đang ôm ấp một cô gái khác.
"Sao nhìn anh đáng sợ vậy?" - Rum đã cúp máy từ lâu, nhiều phút dài nhìn chằm chằm Ame mà nàng không lay động. Nàng bận rộn chìm sâu vào suy nghĩ của riêng mình. Đôi mắt nàng xoáy thẳng anh mà lại không thấy anh.
"Không, em không đi Frankfurt đâu. Không đi với anh, và cả đời này không đặt chân lên Romerberg hay dạo sông Main nữa." - Ame đập mạnh vào trán mình, nét mặt nàng chằng chịt rối ren.
Rum ngỡ ngàng nhìn Ame. Màng nhĩ anh run bần bật bởi chất giọng nàng lạnh lẽo như băng. Anh thở mạnh. Anh nhắm nghiền mắt, so đo từng phỏng đoán và giả sử. Cuối cùng, anh nhìn thẳng nàng, rành mạch. - "Em đã thấy anh và Mi Young ở Frankfurt, đúng không?"
"Phim vừa đóng máy là em bay ngay mười mấy tiếng đồng hồ, muốn gây bất ngờ cho anh. Vừa ra khỏi sân bay Frankfurt, trên đường đến ga về Berlin thì em xui xẻo thấy anh đón Mi Young. Em ở cùng một khách sạn, đứng ngoài cửa khi hai người làm tình. Em bước sau hai người trên phố. Em ngồi trong bàn khuất cùng nhà hàng ở Romerberg. Em nhìn hai người ôm ấp nhau trên cầu sông Main. Và rồi, em đã bỏ chạy về Berlin." - Ame nhìn Rum đầy cay đắng và oán trách. - "Em đã luôn ép mình không được ghen, cho anh tự do, cho anh phóng túng, miễn cả bốn ngăn tim anh là của em. Nhưng đem tình đầu đến những nơi chỉ dành cho vợ, anh rẻ rúng những kỷ niệm với em thế ư?!"
"Mi Young đã và mãi chỉ là một cuộc phiêu lưu, không phải tình đầu." - Rum lạ lẫm, thoáng hoảng trước phản ứng xưa nay chưa từng có của Ame. Não anh căng ra, cố tìm lời làm mềm lòng nàng mà không đặt bản thân vào thế há miệng mắc quai, bất lợi về sau. - "Anh không nghĩ sâu xa rằng mình đã vấy bẩn kỷ niệm với em. Mọi chuyện chỉ vô tình xảy ra ở đúng Frankfurt, nên anh mới dắt Mi Young đến Romerberg, đến sông Main. Anh sai, anh không lấp liếm. Bây giờ em muốn làm gì anh cũng được, nhưng ly dị là tuyệt đối không."
"Gia thế nhà anh, em đâu xuẩn ngốc mà bỏ." - Ame thả người xuống lưng ghế, phút chốc phong thái nàng chuyển sang băng giá, cao ngạo. Nàng nhếch cười, mắt sắc lẻm. - "Để em một mình suy nghĩ xem nên làm gì anh."
Ame hôn nhanh lên má Rum, rồi rời quán kem. Anh dợm đứng dậy bước theo thì nàng lắc đầu đầy kiên quyết. Ngay trong đêm, nàng đáp máy bay đến Bangkok, nơi hai người giấu tổ ấm suốt ba năm qua.
Rum Rum - Ploy Ngọc Bích Rum