Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1904: Dạ Hội Văn Nghệ!
rợ lực?
Phương diện khác?
Làm sao mà mượn?
Trên cuộc họp thường ủy, tất cả mọi người nghị luận.
Đổng Học Bân dường như có suy nghĩ kỳ lạ, lại dường như có lòng tin mười phần nói: "Tôi là nghĩ như vậy, hiện tại đều làm hiệu ứng ngôi sao, tôi cảm thấy chúng ta cũng có thể, mời một ít ngôi sao đến đây trợ trận diễn xuất, chúng ta thông qua phương thức của lễ văn hóa chiêu thương tổ chức một dạ hội văn nghệ, cái này là phương thức trực tiếp nhất cũng nhanh nhất có thể kéo sự chú ý của mọi người, cũng là thủ đoạn bày ra thực lực chỉnh thể của huyện Tiêu Lân chúng ta, nếu như cái dạ hội văn nghệ này làm thành công, vậy hiệu quả khẳng định là không cần phải nói, đối với công tác chiêu thương của chúng ta tuyệt đối có trợ lực vô cùng lớn."
"Dạ hội?"
"Mời ngôi sao?"
Mọi người ặc một cái, cảm thấy có chút không bình thường.
Ngụy Chí Hiên là người đầu tiên phản đối, "Cái này không được, mời một ít diễn viên và người công tác văn nghệ tất cả mọi người không nhận ra, cái này không đạt được hiệu quả, nhưng mời một ít ngôi sao nổi tiếng, chúng ta lại không trả nổi phí biểu diễn của người ta, hơn nữa loại dạ hội nhỏ như huyện chúng ta, ngôi sao có chút đẳng cấp sẽ không tới, ra tiền phỏng chừng cũng vô dụng, không phải tôi tự hạ thấp huyện chúng ta, sự thật cũng là như vậy." Ngụy Chí Hiên nói rất đúng, nếu như là ngôi sao loại hai loại ba, rất nhiều người coi trọng đã không chỉ có là vấn đề tiền nhiều tiền ít, bọn họ quan tâm chính là danh khí, nếu như tới diễn xuất tại một dạ hội nhỏ đến không thể nhỏ hơn trong một huyện chẳng biết ở đâu, cái này thật ra cũng là tự hạ thấp giá trị bản thân, kinh thành nói cái này gọi là mất mặt, ngược lại sẽ ảnh hưởng nhân khí của bọn họ, cho nên bình thường ngôi sao có chút tiếng tăm rất ít sẽ tiếp loại “sô” này, người mời bọn họ nhiều lắm, người ta vì sao phải tự hạ thấp bản thân để tới huyện Tiêu Lân? Huống hồ giống như Ngụy Chí Hiên nói, cho dù người ta có thể tới, huyện bọn họ cũng không trả nổi tiền, động một cái là mấy triệu. Một buổi dạ hội, ít nhất không thể chỉ mời một người? Những cái này cộng lại với nhau thì bao nhiêu tiền? Chiêu thương dẫn tư tránh phỏng chừng cũng không đủ chi trả! Chiêu thương một lần, ngược lại làm cho huyện Tiêu Lân bọn họ đạn tận lương tuyệt? Vậy còn không bằng đừng chiêu với thương làm gì!
Từ Trang cũng nói: "Trong kế hoạch nói dự toán đầu tư của lễ văn hóa chiêu thương lần này, chỉ có hai triệu? Cái này ngay cả một ngôi sao hạng hai đều mời không được?" Hiện tại giá trị của ngôi sao đều rất cao, cũng là đã bị ảnh hưởng trực tiếp của lạm phát, hai triệu thật sự không đủ để cho một ngôi sao hạng hai đến đây một chuyến, nếu không rất nhiều huyện đều sớm làm như thế rồi, vì sao dạ hội tết âm lịch và dạ hội ngày lễ các tỉnh đều có thể mời tới nhiều ngôi sao trợ trận, mà huyện thị bên dưới lại không có mấy nơi dám làm như thế? Nói cho cùng vẫn là vấn đề tiền.
Nhưng hai triệu. Cái này đã là tài chính dự chi mức độ lớn nhất bọn họ có thể chi ra.
Chuyện của đại viện huyện ủy mới, sửa chữa lại đại viện huyện ủy cũ, đã làm cho bọn họ huyện Tiêu Lân thu không đủ chi, tài chính sớm cạn rồi.
Hai triệu có thể làm gì?
Đừng nói mở một dạ hội văn nghệ.
Cũng là hội chiêu thương bình thường, nhiều lắm thì duy trì được bốn năm ngày.
Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy không thể được. Nhưng nhìn biểu tình của Đổng Học Bân, hiển nhiên, thấy hình dạng của Đổng bí thư, là sớm có kế hoạch.
Đổng Học Bân thản nhiên nói: "Hai triệu hẳn là không khác biệt lắm, tôi không thể cam đoan không vượt qua cái dự toán này, nhưng cho dù cũng sẽ không vượt qua nhiều, nhân tố khách quan mọi người nói tôi đều biết rõ. Cũng sớm lo lắng, lễ văn hóa chiêu thương lần này tôi chuẩn bị mở hai ngày, tận lực tiết kiệm dự toán, công tác liên lạc nhà đầu tư. Phương Đông huyện trưởng, chính phủ huyện mấy ngày này sẽ bận một ít, tranh thủ liên hệ, còn có hạng mục công tác cũng cho cục chiêu thương chỗ đó tăng ca thêm giờ mau chóng làm ra. Lễ văn hóa chiêu thương tạm định mở vào đầu tháng sau, thời gian rất gấp. Bất quá công tác chiêu thương của mọi người trước đây làm rất không tồi, nhân mạch cũng đều có, cái này hẳn là không có trắc trở."
Trương Đông Phương ngẩn ra, "Đầu tháng sau? Thời gian hơi..."
Đổng Học Bân nói: "Liên lạc nhà đầu tư, xác định hạng mục, bố trí sân, những cái này cũng không mất bao nhiêu thời gian." Đổng Học Bân trước đây cũng là làm cái này, có kinh nghiệm hơn so với bọn họ rất nhiều, hội chiêu thương gần nhất, Đổng Học Bân chỉ dùng một tuần thời gian là làm thỏa, cho nên hắn không phải nói chơi, trong lòng là có chừng mực, "Về phần chuyện của dạ hội văn nghệ, tìm ngôi sao tới, mời đoàn nghệ thuật tới cổ động, mấy thứ này tôi phụ trách."
Ngụy Chí Hiên ngạc nhiên một chút, "Nhưng chuyện tiền..."
Đổng Học Bân bình tĩnh nói: "Chuyện tiền không cần lo lắng, không cần tiền, chỉ cần lo ăn lo ở là được."
Không cần tiền?
Vì sao không cần tiền?
Tất cả mọi người không rõ, theo bọn họ thấy, nếu như làm theo Đổng bí thư như thế, chỉ là mời ngôi sao và đoàn thể văn nghệ, vậy hơn mười triệu là ít, ngôi sao nếu như nổi tiếng một chút, mấy chục triệu cũng không đủ, nhưng Đổng bí thư nói một đồng tiền cũng không cần? Nếu quả thật là như vậy, vậy tất cả vấn đề khẳng định đều giải quyết, cái phương án này ai cũng giơ hai tay tán thành, nói trắng ra là, tiền mới là vấn đề lớn nhất của huyện bọn họ.
Thế nhưng... Sao có thể không ra một đồng tiền mời tới nhiều người như vậy hả?
Người ta cũng không phải đoàn thể từ thiện, à, tự hạ giá trị bản thân từ xa chạy tới huyện Tiêu Lân bọn họ diễn xuất không nói, còn không cần tiền? Người ta ngáp gió mà sống à!?
"Học Bân bí thư." Trương Đông Phương cũng không quá tin tưởng.
"Trước xác định như thế." Đổng Học Bân cũng không giải thích, "Tất cả mọi người phụ trách việc của mình, làm chuẩn bị vì lễ văn hóa chiêu thương tháng sau, vẫn là câu nói kia, chuyện dạ hội và liên hệ công tác một mình tôi phụ trách, cái này không cần lo lắng, phương án cụ thể trước như vậy? Nếu như đến lúc đó có thay đổi, chúng ta sẽ nghiên cứu, được chứ?"
Đã xác định rồi.
Mọi người cũng không có phản đối.
Đổng bí thư đã nói chuyện dạ hội để hắn toàn quyền xử lý, không cần mọi người quan tâm, bọn họ cũng không có lý do phản bác, vậy xác định rồi. Chỉ là trong lòng mọi người đều có nghi hoặc rất lớn, cũng không biết Đổng bí thư đây là muốn đem người lừa gạt tới ntn`, chuyện này thật sự được sao??
"Cứ như vậy đi, mọi người mau chóng thông báo xuống dưới, hơn nửa tháng này, tất cả công tác đều phải bật đèn xanh cho lễ văn hóa chiêu thương." Đổng Học Bân nói.
Tan họp.
Tất cả mọi người đi bận rộn chuyện của hội chiêu thương.
Đổng Học Bân trở về của phòng làm việc lâm thời mình, đem cửa đóng lại, nhắm mắt lại tự hỏi một chút, mời đoàn thể văn nghệ và ngôi sao trợ trận, đây là một bước rất quan trọng trong kế hoạch của Đổng Học Bân, thật ra hắn cũng không biết có thể được hay không, có thể không ra tiền mà mời bọn họ tới hay không, nhưng hắn cảm thấy hẳn là được tám chín phần, cuộc sống thể chế mấy năm nay, Đổng Học Bân tích lũy nhân mạch cũng rất nhiều, hơn nữa có người trong nhà giúp đỡ, cho nên mới cho rằng vì buổi dạ hội văn nghệ này là rất có giá trị và khả năng thực thi, nếu xác định rồi, Đổng Học Bân sẽ không có do dự, muốn một chút sức cũng không ra mà dễ dàng lấy chiến tích? Nào có chuyện tốt như vậy!
Đổng Học Bân cũng quyết định lấy mặt mũi đi cầu người.
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ