Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 514: Điều Động Đã Đến!
uổi chiều hôm đó.
Điều hòa đem Ngu gia thổi vô cùng mát mẻ.
Đổng Học Bân vốn định ở nhà Ngu Mỹ Hà ăn cơm chiều, nhưng thư ký của Tào Bí thư huyện ủy gọi điện thoại tới, bảo hắn đến huyện ủy một chuyến. Đổng Học Bân cùng Tào Húc Bằng quan hệ vẫn không tệ, nếu lão Tào tìm hắn có việc, bình thường đều là trực tiếp gọi điện thoại cho hắn, hiện tại lại thông qua thư ký liên hệ, làm cho Đổng Học Bân cảm thấy có thể là sự tình trên công tác, có lẽ cùng chính mình điều động có liên quan.
Ngu Mỹ Hà từ nhà bếp đi ra, “Phải đi ra ngoài?”
“Ừm, đi huyện ủy” Đổng Học Bân cười nói: “Đừng chuẩn bị cơm cho tôi”.
Gật gật đầu, Ngu Mỹ Hà lập tức lấy túi đưa cho hắn, lại từ trên giá giày đem giày da của hắn lấy lại, “Lái xe chậm một chút, chú ý an toàn”.
Đổng Học Bân cười nói: “Chị cũng nhanh thành mẹ tôi, được rồi, để tôi tự mang giày”.
Ngu Mỹ Hà không nghe, ngồi xổm nơi đó mang giày cho Đổng Học Bân, rất cẩn thận.
Đổng Học Bân trong lòng ấm áp, thấy Thiến Thiến ở trong phòng học bài, liền vuốt vuốt mặt Ngu đại tỷ, “Lần trước tôi nói chuyện chị đã suy nghĩ chưa? Tôi lần này có khả năng điều đến khu trực thuộc thành phố, chức vụ cụ thể còn chưa biết, chị cùng Thiến Thiến ở bên cạnh không có chỗ dựa, tôi lo lắng, ngươi cũng suy nghĩ đi, phòng ở thì liên hệ người đại lý bán là được, đến lúc đó chúng ta ở nội thành mua một căn nhà, Thiến Thiến cũng chuyển trường lên thành phố, công tác của chị… Xã khu cư ủy hội không phải nhận người sao? Ngươi báo danh thử xem, tôi lại liện hệ cho chị, chị xem được không?”
Ngu Mỹ Hà ừm một tiếng, “Tôi đều nghe cậu”.
Đổng Học Bân vuốt vuốt mặt nàng, “Cái này do chị quyết định, tôi không bức bách chị”.
Cắn cắn miệng, Ngu Mỹ Hà đỏ mặt nói: “Tôi cũng muốn đi, cậu ở đâu, tôi cùng Thiến Thiến liền đi theo chỗ đó” Có thể cảm thấy lời này có điểm rất xấu hổ, Ngu Mỹ Hà khuôn mặt càng nóng.
“Tốt, ha ha, vậy chị một lát nữa cùng Thiến Thiến thông báo một tiếng đi, tôi đi đây”.
“Ừm, tôi tiễn cậu”.
“Không cần đi ra, nấu cơm cho Thiến Thiến đi”.
Thời điểm đến đại viện huyện ủy, cũng nhanh đến giờ tan tầm.
Đổng Học Bân vào khu làm việc huyện ủy, lên lầu gặp thư ký của Tào Bí thư hỏi một tiếng, thư ký thực khách khí, nói với hắn Tào Bí thư đang chờ hắn, bảo hắn trực tiếp đi vào.
Thùng thùng, Đổng Học Bân gõ cửa văn phòng.
“Tiến vào”.
Cửa vừa mở ra, “Tào Bí thư, ngài tìm tôi?”
Tào Húc Bằng cười nói: “Tiểu Đổng, ngồi, ngồi xuống rồi nói”.
Đổng Học Bân ở trên ghế trước bàn công tác của hắn ngồi xuống.
Tào Húc Bằng trước quan tâm tình huống thân thể Đổng Học Bân, hỏi hắn khôi phục thế nào, dù sao không ăn không uống ở trên biển nhiều ngày như vậy, cho dù là người cá cũng không có biện pháp kiên trì xuống, cái này không phải vấn đề nghị lực hay không, đây là vấn đề chủng tộc, Đổng Học Bân không phải là cá, không phải loại lưỡng thê, mà là nhân loại, tại hoàn cảnh như vậy còn có thể ương ngạnh chống đỡ cả nửa tháng trời, quả thực có thể nói là kỳ tích. Ở huyện Duyên Đài, Đổng Học Bân sáng tạo quá nhiều kỳ tích rồi, cho nên mọi người ít nhiều cũng đã quen một ít, biết đây cũng chính là Tiểu Đổng, nếu đổi lại là người khác, đừng nói nửa tháng, qua ba ngày nhắm chằng đã chết thẳng cẳng rồi.
Trải qua chuyện này, Đổng Học Bân sinh mệnh lực cũng được mọi người công nhận, cái này quá là ương ngạnh.
Đổng Học Bân cười ha ha nói: “Cảm ơn lãnh đạo quan tâm, tôi không sao, trở về cũng được một tuần, chỉ có ăn với ngủ, béo lên vài cân”.
“Vậy là tốt rồi” Tào Húc Bằng cười chỉ chỉ hắn, “Cậu lúc đó cũng làm cho chúng tôi sợ cũng không nhẹ”.
Đổng Học Bân có điểm ngượng ngùng, hắn cũng không biết lão Tào chỉ là chuyện máy bay gặp nạn hay là chuyện mình xuất hiện ở lễ tang, cái sau quả thật có điểm dọa người.
Hàn huyên trong chốc lát, Tào Húc Bằng mới nói đến chính đề.
Hắn mặt sắc thoáng nghiêm, “Đổng Cục trưởng, hôm nay tôi là đại biểu tổ chức nói chuyện với cậu”.
Đổng Học Bân trong lòng nói quả nhiên, nghe vậy cũng ngồi thẳng lên một ít, sống lưng thẳng lên.
Chuyện điều động công tác này lẽ ra hẳn là phòng Tổ chức khảo sát cùng nói chuyện, nhưng mà Tào Húc Bằng là phó chuyên trách, phân công quản lý các ngành, hắn tìm Đổng Học Bân trao đổi cũng là chuyện đương nhiên, “Cậu ở phòng Chiêu thương này thời gian ba tháng, tuy rằng thực ngắn, nhưng làm ra thành tích cũng là Cục trưởng tiền nhiệm mấy năm cũng làm không đến, điểm này không ít lãnh đạo bên trong huyện đều khẳng định cao độ, đương nhiên, vấn đề cũng là có, ví dụ như phương thức công tác của cậu, mấy ngày nay khi phòng Tổ chức khảo sát cũng có người cử báo qua, phản ứng qua, bất quá khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, không nói cán bộ tuổi trẻ, chính là lão đồng chí như chúng tôi cũng có thời điểm phạm sai lầm, không thể bởi vì một chút vấn đề nhỏ liền phủ định toàn bộ thành tích một cán bộ, đây là không công bằng”.
Đổng Học Bân vui vẻ, lời này tôi thích nghe.
Tào Húc Bằng thấy hắn cười, chính mình cũng cười, “Lãnh đạo huyện đối với cậu đánh giá rất cao, bất quá ngại cho cậu cùng Tuệ Lan Huyện trưởng quan hệ luyến ái, trên tổ chức ủy thác tôi cùng với cậu nói chuyện, có muốn đổi hoàn cảnh hay không?”
Đổng Học Bân chính sắc nói: “Tôi nghe tổ chức an bài”.
Thật ra người ta nói như vậy cũng chính là khách khí một chút, chuyện này nhắm chừng đều định ra rồi, không nghe cũng phải nghe, còn nói nữa, rời huyện Duyên Đài cũng là ý tứ của Đổng Học Bân.
Tào Húc Bằng gật gật đầu, “Tốt lắm, điều động của cậu sắp tới hẳn là sẽ xuống, cậu chuẩn bị tâm lý trước đi”.
“Cảm ơn Tào Bí thư, ở huyện Duyên Đài một năm này tôi được lợi rất nhiều, học được rất nhiều, tôi nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của tổ chức, ở cương vị công tác mới, tôi cũng sẽ tiếp tục phát triễn tinh thần gian khổ đơn giản, tiếp tục phục vụ nhân dân, vì dân chúng mà xuất ra sức lực…” Đổng Học Bân tỏ thái độ một phen.
Tào Húc Bằng bị hắn chọc cười, trong lòng nói ngươi lái chiếc Porche, ngươi gian khổ đơn giản cái rắm.
Từ văn phòng Tào Bí thư đi ra, Đổng Học Bân vừa lúc đụng vài khoa viên cùng phó thủ ngành.
“Ô, Đổng Cục trưởng, chúc mừng chúc mừng”.
“Đổng Cục trưởng, muốn thăng chức sao?”
“Chúc mừng ngài”.
Đổng Học Bân cũng cùng mấy người khách sáo vài câu, tin tức truyền nhanh như vậy, bất quá chính hắn cũng không biết sẽ điều đi nơi nào, trong lòng cũng treo ở đó.
Vì thế Đổng Học Bân ra huyện ủy liền đi văn phòng huyện chính phủ, đẩy cửa phòng Hồ thư ký.
Hồ Tư Liên đang ở chăm hoa, ở bên cạnh cửa sổ đùa nghịch một chậu quân tử lan.
“Hồ tỷ, thú vui thật tao nhã”.
“Đổng Cục trưởng, anh đây là chê cười tôi?”
“Cũng không có, đúng rồi, Tuệ Lan ở văn phòng sao?”
Hồ Tư Liên xoay người nói: “Tuệ Lan Huyện trưởng đi họp, hẳn là chừng hai mươi phút nữa, hay là anh đợi một chút? Trước tọa đi, tôi châm trà cho anh”.
Đổng Học Bân cũng không khách khí, ngồi xuống cùng Hồ Tư Liên nói chuyện phiếm.
“Nghe nói anh muốn thăng chức?” Hồ Tư Liên cười nói: “Hai ngày này mời khách chưa? Cũng đừng quên tôi, tôi vẫn muốn ăn của anh một chút đó, ha ha”.
“Có quên ai cũng không thể quên Hồ tỷ.” Đổng Học Bân cười khổ nói: “Bất quá tôi cũng không biết sẽ đi đâu, trong lòng cũng không có yên”.
Hồ Tư Liên cười nhẹ, đem chén trà vừa châm đưa cho hắn, “Tôi thật ra vừa nghe nói một chút, khu Nam Sơn thành phố Phần Châu Chủ nhiệm văn phòng đường phố Quang Minh giống như đang trống, trên tổ chức có khả năng chuẩn bị cho anh đi qua, hẳn là đã định rồi, lệnh nhân chức hai ngày này có thể xuống”.
Đổng Học Bân nháy mắt, “Chủ nhiệm Văn phòng đường phố?”
Hồ Tư Liên thấp giọng nói: “Đảng công ủy cũng là anh”.
Là lãnh đạo thực quyền?
Đổng Học Bân trong lòng đại định, cái này mới là hoàn toàn thả tâm, văn phòng đường phố, hắn đối với nơi này cũng sớm có dự cảm, với hắn mà nói quả thật là một ngành không tệ.
Lãnh đạo hương trấn, Đổng Học Bân tư lịch còn chưa đủ, tuổi quá trẻ một ít, cố gắng đều không đủ trình độ, bất quá chức vụ cùng cấp bậc văn phòng đường phố cùng hương trấn là cùng cấp, trên chức năng cũng cơ bản là giống nhau, là địa phương kiếm tư lịch tốt, Đảng công ủy kiêm Chủ nhiệm Văn phòng đường phố, vậy tương đương với hương ủy kiêm hương trưởng, đương nhiên cũng không thể nói như vậy, khác nhau trong đó vẫn là không nhỏ, quyền lợi trên lớn nhỏ còn có trình độ chênh lệch tương đương. Văn phòng đường phố cũng không phải một cấp chính phủ, chỉ là cơ cấu khu chính phủ phái ra, thay hành sử quyền lực, truyền đạt phương châm chính sách khu, nói cách khác, văn phòng đường phố tiếng nói so ra kém hương trấn, khắp nơi đều phải xem sắc mặt khu chính phủ.
Bất quá Đổng Học Bân vẫn là thực thấy đủ, so với Duyên Đài này cùng phòng Chiêu thương huyện, văn phòng đường phố khu Nam Sơn hiển nhiên là càng tiếp cận quan trường trung tâm thành phố, vô luận là kinh tế phát triển hay kiến thiết thành thị hay là địa vị chính trị, khu Nam Sơn đều phải vượt qua huyện Duyên Đài vài lần có thừa, từ ngành bên cạnh nhập trú ngành trung tâm, cái này không thể không nói là một sự tiến bộ rất lớn. Hơn nữa lãnh đạo đảng chính đều là Đổng Học Bân một mình kiêm nhiệm, nếu trong nhiệm kỳ làm ra một ít thành tích nói, từ vị trí này trực tiếp lên phó sở cũng là thuận lý thành chương.
Địa phương tốt.
Đổng Học Bân uống ngụm trà, đầu óc đã muốn không ở nơi này.
Đợi một lát sau, Hồ Tư Liên bỗng nhiên cười khanh khách nói: “Tôi còn nghe nói, điều động anh là Hướng Bí thư trực tiếp cùng khu ủy khu Nam Sơn câu thông, mãnh liệt đề cử anh”.
Đổng Học Bân ngạc nhiên, “Hướng Bí thư?”
Hồ Tư Liên gật gật đầu, biểu tình có điểm cổ quái, người có thể làm cho đối thủ đều giúp đỡ chạy điều động cũng thật không nhiều lắm.
Đổng Học Bân cười không nổi, trong lòng nói hắn đây là ước gì tôi đi cho nhanh, không có lòng tốt gì. Bất quá Hướng Đạo người ta tiến cử chính mình, nếu đã biết, Đổng Học Bân dù thế nào cũng phải chạy đi qua Hướng Bí thư một chuyến biểu đạt một chút lòng biết ơn, không thể để cho người khác lấy ra mà nói, liền cáo từ Hồ Tư Liên rời văn phòng.
Hướng Đạo đang ở trong phòng sửa văn kiện, thấy Đổng Học Bân tiến vào, liền sắc mặt vui vẻ cùng hắn nói chuyện, trên thái độ thực không tệ, giống như đã quên trận trước Đổng Học Bân ở hội Chiêu thương đã đem hắn biến thành mặt xám mày tro.
Đổng Học Bân cũng dối trá khách sáo một phen.
Hướng Đạo tự mình giúp đỡ Đổng Học Bân chạy quan, ở mặt ngoài xem là thể hiện huyện ủy rộng lượng, dứt bỏ ân oán cá nhân bất kể trở ngại trước đây mà đi giúp đỡ, nhưng trên thực tế rất nhiều người đều nhìn rõ ràng, Hướng Bí thư đây là sợ Tiểu Đổng Cục trưởng gây chuyện nữa, không nói ôn thần khi mới làm Phó Cục trưởng, chỉ nói hắn nhận chức phòng Chiêu thương mấy ngày nay, sự tình ép buộc ra còn nhỏ sao? Nếu lại để cho hắn tiếp tục ở huyện Duyên Đài này, về sau còn không biết làm ra bao nhiêu động tĩnh nữa đây.
Cái này chính là tai họa! Sớm đi sớm yên tĩnh!
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ