Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Tác giả: Thường Dụ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2033
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 00:01:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 461: Công Khai Quan Hệ Luyến Ái!
a giờ chiều.
Không khí trên đường có chút khô ráo, mặt trời cũng không quá nóng.
Từ đại viện cục công an đi ra, Đổng Học Bân thở ra một hơi thật dài, đã biết xem như né qua một kiếp, cái này đều là Tạ Tuệ Lan thiệt thòi. Vì thế Đổng Học Bân cũng không để cho Phùng Phó Đội trưởng tiễn, đi đến đường cái gọi taxi, mở cửa ngồi lên, đánh xe đến đại viện huyện ủy.
Văn phòng ủy ban huyện.
Lên lầu, cộc cộc cộc, Đổng Học Bân gõ cửa.
“Cửa không có khóa, mời vào” Là tiếng của Hồ thư ký.
“Hồ tỷ, bận rộn không?” Đổng Học Bân mở cửa, nhìn Hồ Tư Liên sau bàn đang đánh máy, cười nói: “Tuệ Lan Huyện trưởng ở văn phòng sao? Hiện tại có thể vào không?”
Vừa thấy là Đổng Học Bân, Hồ Tư Liên nhanh đứng lên, cười khổ nói: “Đổng Cục trưởng, anh cũng thật đi, ngay cả tôi cũng bị anh gạt”.
Đổng Học Bân biết nàng nói là chuyện gì, cười cười, có điểm ngượng ngùng.
Đề cập đến sự tình phương diện nữ nhân cùng cảm tình, Đổng Học Bân da mặt vẫn không đủ dày, hiện tại chuyện hắn cùng Tạ tỷ tựa như là toàn bộ huyện Duyên Đài đều đã biết, còn bị nghĩ lầm hai người bọn họ trước khi kết hôn đã ở chung, chưa kết hôn đã ngủ với nhau, thật sự làm cho Đổng Học Bân có chút xấu hổ. Hơn nữa mấy ngày gần đây Đổng Học Bân đã tính rất là hạ thấp lắm rồi, ai mà ngờ hạ thấp còn chưa tới một ngày thì đã náo ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí so với lần đi huyện Đại Phong chấn động còn muốn lớn hơn một chút, thật sự là…
Hồ Tư Liên vẫn rõ ràng Tạ Huyện trưởng đối với Đổng Học Bân trân trọng là tận hết sức thậm chí không hề có nguyên tắc, nhưng nàng như thế nào cũng không dự đoán được hai người đúng là loại quan hệ này, vừa rồi hội nghị thường ủy vừa chấm dứt, nghe thế chuyện này Hồ Tư Liên quả thực không thể tin vào tai mình, mộng cả nửa ngày.
“Tôi nói lúc trước Tạ Huyện trưởng vị trí thư ký như thế nào vừa đến đã liền rơi xuống trên đầu tôi, thì ra… Học Bân, tôi còn phải cảm tạ anh một lần” Cảm ơn này là phải nói, trước đó Hồ Tư Liên vẫn nghĩ đến Đổng Học Bân chỉ là có tác dụng dẫn tiến, mà chân chính điều mình đi làm thư ký là Tạ Tuệ Lan, nhưng hiện tại đã biết Đổng Học Bân cùng Tuệ Lan Huyện trưởng quan hệ luyến ái Hồ Tư Liên cũng rõ ràng, Tạ Huyện trưởng lúc trước không phải bởi vì Đổng Học Bân dẫn tiến mới nhìn trúng năng lực của mình, mà hoàn toàn là cho Đổng Học Bân mặt mũi mới tuyển mình làm thư ký. Hai cái trong đó nhìn như không có gì khác biệt, nhưng lại khác biệt rất lớn.
“Đã là chuyện lâu rồi, nói có ý nghĩa gì nữa đâu”.
“Tôi biết anh nghe phiền, nhưng mà cũng phải nói, ha ha”.
“Hồ tỷ…”.
“Ui, đừng kêu Hồ tỷ, khi không có ai cứ gọi tôi là Tư Liên hoặc là Tiểu Hồ đều được, anh cùng Tuệ Lan Huyện trưởng luyến ái lại gọi tôi là chị, tôi chẳng phải là chiếm tiện nghi của Tạ Huyện trưởng sao? Anh còn kêu Hồ tỷ chẳng khác nào làm cho tôi rơi vào tình huống khó xử”.
“Hài, nào có nghiêm trọng như vậy”.
Hồ Tư Liên cầm lấy một cái lygiấy liền thuận tay láy cho Đổng Học Bân ly nước, thực khách khí, cũng không khả năng giống như trước kia xem Đổng Học Bân là một Cục trưởng, Đổng Học Bân trước mắt đã muốn nhanh chóng biến hóa thành hôn phu của Tuệ Lan Huyện trưởng, bạn trai Huyện trưởng cùng một Cục trưởng nhìn như thực hoang đường, nhưng trên thực tế người trước địa vị quả thật so với người sau cao hơn không ít, một cái theo góc độ nào đó đại biểu cho Huyện trưởng, so với một cái lại chỉ là Cục trưởng, có là kẻ ngốc cũng đều biết, đương nhiên, cái này cũng không phải nói quyền lợi bao nhiêu chênh lệch, chỉ là trên địa vị cùng thân phận khác nhau. Cũng giống như vợ của Hướng Đạo vậy, mặc dù không có cấp bậc ở quan trường, nhưng ngay cả Tào Húc Bằng Tào Bí thư thấy nàng đều khách khách khí khí kêu một tiếng chị dâu. Vợ của Hướng Đạo muốn đi bàn bạc chuyện gì, ở huyện Duyên Đài cũng không có mấy nơi dám không ặt mũi, đạo lý giống nhau. Nói lời khác, cái này cũng là vấn đề thân cận gần xa, ngay cả Đổng Học Bân trước kia cũng là thân tín của Tạ Tuệ Lan, ai cũng đều biết hắn là phe phái đáng tin của Tạ Huyện trưởng, ở hào quang phía sau lưng Tạ Tuệ Lan, muốn động Tiểu Đổng, như thế nào cũng phải lo lắng qua Huyện trưởng sau lưng hắn, cùng hiện tại ở mặt ngoài cũng không có phân chia quá lớn.
Nhưng mà, chồng của Huyện trưởng cùng hệ với Huyện trưởng cái này quan hệ xa gần có thể giống nhau sao?
Kém xa! Có thể nói khác nhau về căn bản!
Ngồi trong chốc lát, Đổng Học Bân có điểm không thể chịu được Hồ Tư Liên nhiệt tình, “Tôi nói Hồ tỷ cũng đừng như vậy, đã rót cho tôi hai ly nước rồi, chị nếu cứ khách khí với tôi như vậy, về sau tôi cũng không dám đến chỗ của chị, không có ý nghĩa, rất không có ý nghĩa”.
Hồ Tư Liên cười nói: “Chúng tôi làm thư ký chính là vì lãnh đạo phục vụ, người nhà lãnh đạo cũng giống nhau, anh cùng Tuệ Lan Huyện trưởng nhanh kết hôn, tôi phải tăng cường nịnh bợ anh”.
Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: “Còn nịnh bợ nữa, chị muốn tôi khó xử hay sao?”
“Ha ha, đúng rồi, Tạ Huyện trưởng ở văn phòng, vừa họp trở về, anh có vào không?”
“Vào, ta đi đây, rảnh lại nói chuyện”.
Hồ Tư Liên tuy rằng cũng muốn cùng Đổng Học Bân liên lạc cảm tình, cùng người nhà lãnh đạo làm tốt quan hệ cũng là nhiệm vụ cùng chức trách hạng nhất của thư ký, nhưng Hồ Tư Liên dù sao cũng là nữ nhân, trước kia không biết chuyện Tạ Huyện trưởng cùng Đổng Học Bân thì còn dể nói, hiện tại nếu đã biết, có chút này nọ đương nhiên phải tận lực tránh một chút, cô nam quả nữ ở trong văn phòng thời gian quá dài, Hồ Tư Liên cũng sợ Tạ Huyện trưởng bên kia có ý tưởng, Đổng Học Bân thân phận khác biệt, từ nay về sau Hồ Tư Liên tại phương diện này cũng phải nhiều chú ý ảnh hưởng.
Văn phòng huyện trưởng.
Cầm lấy tay nắm cửa, Đổng Học Bân đẩy cửa đi vào, hiện tại hai người quan hệ đã muốn mọi người đều biết, hắn cũng không giả dạng gõ cửa.
Tạ Tuệ Lan một thân tây trang đang tựa vào cửa sổ suy nghĩ gì đó, “Ha ha, đến rồi?”
Đổng Học Bân ừm một tiếng, “…Đến rồi”.
Xoay người lại, Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Anh đó là ánh mắt gì? Ừm? Đừng làm bộ dáng đó”.
Đổng Học Bân trước kia chỉ cảm thấy mình vì Tạ Tuệ Lan có thể cái gì cũng không quản, cái gì cũng đều có thể bất cứ giá nào, nhưng cũng không cho rằng Tạ Tuệ Lan có thể vì mình cũng như vậy, bởi vì Tạ tỷ cảm tình rất ít khi bộc lộ ở trên mặt, hoặc là nói chưa từng bộc lộ qua, Đổng Học Bân căn bản nhìn không ra nhiều lắm. Nhưng chuyện lần này lại làm cho Đổng Học Bân biết, cái này không phải mình một phương tình nguyện, Tạ Tuệ Lan vì hắn cũng có thể bất cứ giá nào, không tiếc lấy thanh danh cùng tiền đồ làm tiền đặt cược cũng muốn bảo vệ hắn, điều này làm cho Đổng Học Bân trong nháy mắt đổ đầy cảm xúc.
Nhìn nàng, Đổng Học Bân đi lên đem nàng ôm lấy, thấp giọng nói: “Chị thật giỏi, cái loại lời này nói dám nói ra bên ngoài, cái này… vạn nhất người khác biết chị làm chứng giả, liên lụy con đường làm quan của chị, tôi cả đời này lương tâm đều sống yên ổn không được, Tạ tỷ, chị cũng quá lớn gan rồi”.
Tạ Tuệ Lan cười đẩy hắn ra, “Được rồi được rồi, đừng có mà làm bộ với tôi”.
“Tôi lại ôm một lát” Đổng Học Bân lại ôm thắt lưng nàng, “…Ừm, cảm ơn”.
“Hiện tại toàn huyện đều biết hai ta nói luyến ái. Ha ha, hai ta còn khách khí như vậy sao?”
“Chuyện này là tại tôi, làm cho thanh danh của chị bị hủy, ài, tôi cái này…”
“Không ảnh hưởng, nam chưa vợ nữ chưa chồng, lại không có rõ ràng ở chung, chỉ là cùng nhau qua đêm mà thôi, người khác cũng không thể làm được cái gì quá lớn” Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm cũng dùng một tay ôm ôm Đổng Học Bân sau lưng, vỗ nhè nhẹ, “Nhưng thật ra, hai ta quan hệ đã đặt lên trên bàn, tôi sợ Hướng Bí thư sẽ lấy chuyện này, yêu cầu tị hiềm, cũng có khả năng ở bên phòng Chiêu thương làm chút sự tình”.
Hai người vẫn chưa công bố quan hệ luyến ái, cố kỵ chính là cái này.
Dĩ nhiên hai người bọn họ còn chỉ là giai đoạn luyến ái, chưa kết hôn, cũng chưa phải lập gia đình, nhưng nguyên tắc tị hiềm vẫn là phải đụng tới, cái này vi diệu, nếu không có người nói gì thì cũng bỏ đi, Tạ Tuệ Lan cứ làm Huyện trưởng, Đổng Học Bân tiếp tục làm Cục trưởng, cũng không có vấn đề gì, thậm chí có chút địa phương còn có bí thư huyện ủy cùng lấy cục trưởng trong huyện, mấu chốt là không có người tố, cái này không tính là vấn đề. Nhưng nếu có nhân vật có thực quyền lấy chuyện này ra nói, phóng đại vô hạn, cho dù không là vấn đề cũng thành vấn đề.
Vừa nghe, Đổng Học Bân liền giận, “Tôi vừa đem công tác chiêu thương nâng lên, Hướng Đạo Phát đã nghĩ đổi người khác để đoạt chiến tích? Lão già này! Tôi sớm muộn gì cũng thu thập hắn!”
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Vận mệnh Hướng Bí thư cũng khong phải là anh quản được đâu”.
“Chị còn giúp hắn nói chuyện? Để xem, hắn có vận mệnh? Vận mệnh của hắn còn không có lớn hơn tôi đâu!” Đổng Học Bân là ghi hận trong lòng, “Thời điểm tôi mang chiến tích cho hắn, hắn một chút tình cũng không lĩnh, vừa ra cái ngoài ý muốn liền làm ra hành động lớn muốn lật tôi? Hắn là người gì vậy? Lão khốn nàn! Chuyện này người sáng suốt ai nhìn không ra cùng ta không quan hệ? Còn nương theo một cái vân tay không xác định mà vu oan tôi? Con mẹ hắn chứ!”
“Đúng rồi, vẫn chưa hỏi anh, chuyện này… có người ở sau lưng hãm hại anh?”
Đổng Học Bân a một tiếng, ho khan nói: “Khẳng định không có, chuyện Lý Hồng đó là ngoài ý muốn mà thôi, bằng không người nọ như thế nào có khả năng đem Lý Hồng xô lên xe làm cho xe đâm chết? Khó tránh khỏi sẽ bị người nhìn thấy hắn, như vậy làm sao mà hãm hại tôi? Chính hắn đều không bảo đảm, khụ khụ, chuyện vân tay này là tôi trước đó vụng trộm tiến vào nhà Lữ Đại Phát, muốn tìm chút chứng cớ tham ô của hắn, kết quả đồ trong nhà bọn họ bị tôi chạm qua, cũng là vừa vặn, Lý Hồng thời điểm gặp chuyện không may lại mang theo cái túi xách đó, ừm, cũng không đúng, cho dù nàng đổi cái túi xách khác, mặt trên nhắm chừng cũng có dấu tay của tôi”.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, buồn cười nói: “Anh còn chạy tới nhà người ta tìm chứng cứ? Lần này nhận bài học chưa?”
“…Nhận rồi”.
Bất quá Đổng Học Bân cũng không phải là nghĩ lần sau sẽ không dùng STOP lẻn vào nhà người ta nữa, mà là nghĩ sẽ đeo bao tay, không để cho dấu tay để lại mà lưu lại nhược điểm.
Nói chuyện cũng mấy phút.
Tạ Tuệ Lan chậm rãi đẩy hắn ra, “Được rồi, đừng ôm nữa, ôm đến Tạ tỷ cũng chảy mồ hôi rồi, ha ha”.
“Lại ôm một cái”.
Đổng Học Bân mặc kệ, bị đẩy ra lại tiếp tục ôm vào trở lại, nếu không phải Tạ tỷ lần này đúng lúc gấp trở về, còn lấy thanh danh của nàng để làm chứng ình, Đổng Học Bân lúc này còn không biết có thể cái gì hay không nữa, dù sao bị mất chức quan cũng là khẳng định, cho nên tình cảm trong lòng nếu không được phóng thích, thì cũng khó chịu, thế cho nên thể hiện ở tại hành động, cảm thấy cảm tình của mình đối với Tuệ Lan cũng càng ngày càng sâu.
“Không để yên có phải không? Đã hơn mười phút còn chưa có ôm đủ?”
“Ôm cả đời cũng ôm không đủ”.
“Anh thật là, ha ha…”
Quyền Tài Quyền Tài - Thường Dụ