If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Cách Ngư
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 714
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1564 / 25
Cập nhật: 2015-11-11 01:27:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 171: Xin Hỏi Đường Ở Phương Nào? (4)
gười phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn thì quyền lực rất mạnh, tương ứng với cả trên giường. Đương nhiên, cũng không thể vơ đũa cả nắm.
Lý Vân Thu cũng là một người đàn bà mạnh mẽ, cứng rắn, trong tay có quyền lực thật lớn, cao cao tại thượng. Và chuyện đó đối với bà cũng rất mãnh liệt. Rất nhiều thời điểm, bà không xem mình như một người phụ nữ mà ở trong tiềm thức, bà hy vọng mình có thể phóng túng như một người đàn ông. Nếu đàn ông có thể bao bồ nhí, thì tại sao mình lại không?
Loại ý niệm điên cuồng này, một khi đã nảy sinh trong đầu thì giống như cỏ dại mà sinh trưởng, có muốn áp chế cũng không được. Hơn nữa, bà thuộc lại phụ nữ có sinh lý mạnh.
Chồng của bà, lão Lý là một nhân viên nghiên cứu khoa học bình thường, năm nay gần năm mươi tuổi. Năng lực trên giường không còn được như trước, cho nên không thể thỏa mãn người đàn bà đang hừng hực lửa tình như Lý Vân Thu.
Hỏa dục không được giải phóng, sự ham muốn của bà lại càng tăng lên. Bà chỉ cần dùng quyền lực của mình, quơ cánh tay lên thì cũng có khối người đàn ông phủ phục dưới chân bà, van xin bà ban phát chút tình.
Cao thấp trong tòa nhà Thành ủy thành phố Phòng Sơn, bao gồm các vị lãnh đạo khác đều cảm thấy người đàn bà này có chút không bình thường. Dường như khi không vừa mắt ai thì bắt đầu đập bàn phát giận, khiến cho người trong văn phòng Thành ủy đều rét run.
Lý Vân Thu ở trong phòng làm việc của mình, không ngừng đi qua đi lại, thần sắc rất bực bội. Tâm trạng thay đổi của bà gần đây, không cần nói đến người khác, cả bà cũng có cảm giác không hiểu vì sao tâm phiền ý loạn, thích phát hỏa, chẳng lẽ là trong thời kỳ tiền mãn kinh sao? Suy nghĩ này xẹt qua trong đầu của bà.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Lý Vân Thu đột nhiên quay đầu lại, thần sắc bình tĩnh trở lại. Bà chậm rãi bước đến phía sau bàn làm việc của mình, chỉnh đốn lại trang phục, lúc này mới lên tiếng:
- Mời vào!
Mã Minh Lượng nhẹ nhàng bước vào, cúi đầu nói:
- Bí thư Lý, Bí thư Tiểu An của huyện Quy Ninh đã đến rồi, ngài có muốn gặp anh ấy không?
Lý Vân Thu hai mắt sáng lên, gương mặt đỏ bừng. Đáng tiếc là Mã Minh Lượng không dám nhìn thẳng vào bà, nên không phát hiện được sự thay đổi đó.
Trước mắt Lý Vân Thu đột nhiên hiện lên gương mặt anh tuấn của An Tại Đào. Hơi thở đàn ông rất hấp dẫn và đặc biệt dường như lập tức đập vào mũi bà, tiến thẳng vào lục phủ ngũ tạng, khiến bà trong nháy mắt trở nên vui vẻ, thoải mái lạ thường.
Giữa hai chân của bà đột nhiên trở nên tê dại, khiến bà kẹp chặt nó lại, một bàn tay tự nhiên âu yếm đặt vào chỗ bí mật của mình.
- Được rồi, bảo đồng chí Tiểu An vào đây. Tôi muốn đại diện cho Thành ủy nói chuyện với cậu ta.
Mã Minh Lượng đột nhiên cảm thấy giọng nói của người đàn bà biến thái này trở nên dịu dàng lạ thường. Y hết hồn, khẩn trương vâng dạ rồi xoay người bước ra ngoài.
An Tại Đào đứng bên ngoài hành lang, lẳng lặng nhìn văn phòng của Lý Vân Thu cách đó không xa. Bên trong căn phòng có vách tường màu đỏ và cách âm là một người đàn bà quyền lực nhất Phòng Sơn.
Hắn không thích những người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn như vậy. Hắn vẫn luôn cảm thấy đàn bà quá mạnh mẽ là một loại tai nạn. Đàn bà quá mạnh mẽ, cứng rắn hơn đàn ông thì sẽ rất điên cuồng, nhất là những người phụ nữ trong chốn quan trường.
Hạ Thiên Nông rất uyển chuyển trong điện thoại nói cho hắn biết, Lưu Phương hiện nay đang gặp phải áp lực rất lớn, đến từ cao tầng ở tỉnh. Việc sở Giao thông giúp đỡ thị trấn Tư Hà có khả năng sẽ bị hủy. Cha vợ tuy không nói rõ là việc gì nhưng An Tại Đào lại hiểu rất rõ. Người đàn bà tên Lý Vân Thu kia đang ngáng chân hắn.
Bà ta vì sao phải ngáng chân hắn? Bởi vì trước đó Lưu Phương không thông qua bà ta nên bà ta có chút mất mặt. Thử nghĩ, chuyện như vậy cũng là được khống chế dưới quyền lực của bà. Một xã, thị trấn được sở Giao thông giúp đỡ, nếu là người khác thì khả năng nhiều lắm là trong lòng có chút bất mãn, chứ tuyệt không dám mạo hiểm trở mặt với Lưu Phương. Dù sao thì Lưu Phương cũng là người phụ nữ khó chọc vào. Nhà chồng của bà là một chỗ dựa vững chắc, cho dù chồng của bà đã qua đời.
Nhưng trên thực tế, Lý Vân Thu sở dĩ làm như thế là vì mặt mũi. Còn có tâm tư khác hay không thì chỉ có bà ta biết mà thôi.
Điều này thì Lưu Phương không rõ ràng lắm. Hạ Thiên Nông và An Tại Đào cũng vậy.
An Tại Đào thật sự không ngờ là Lưu Phương lại chưa bao giờ làm việc với Lý Vân Thu. Hắn lại không biết, mối quan hệ giữa hai người phụ nữ này không hòa đồng với nhau bởi vì hai người đều là những người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn.
Hạ Thiên Nông dặn dò con rể của mình, nghĩ biện pháp kết nối với Lý Vân Thu một chút. Lúc đó, An Tại Đào đang suy nghĩ dem có nên đến thành phố tìm Lý Vân Thu hay không thì không ngờ thư ký Mã Minh Lượng của Lý Vân Thu lại gọi điện thoại đến, bảo Bí thư Lý muốn đích thân nói chuyện với hắn.
Nói thật, hắn có chút tò mò, cũng như có một dự cảm không hay.
Kiếp trước, hắn không lăn lộn nhiều trong chốn quan trường ở Phòng Sơn. Đối với người đàn bà nổi danh này thì chỉ nghe tiếng chứ chưa thấy qua lần nào, nên không có hiểu biết nhiều. Chỉ có điều, lần đầu tiên gặp mặt, người đàn bà này lại có dấu hiệu “câu dẫn” mình khiến cho hắn ấn tượng đối với bà ấy không tốt.
Nhưng hiện tại, hắn là cán bộ dưới quyền của Lý Vân Thu. Nhân vật số một tìm hắn nói chuyện, hắn không thể không đến.
Lấy lại bình tĩnh, hắn gõ cửa phòng của Lý Vân Thu. Lần này, không giống như bình thường, giọng của Lý Vân Thu rất dịu dàng.
- Mời vào!
Sau khi đẩy cửa bước vào, An Tại Đào không đóng hẳn cửa mà còn chừa một cánh. Xoay người lại, hắn thấy khuôn mặt của Lý Vân Thu ẩn chứa một nụ cười khác thường, cùng với đôi mắt bình thường lạnh như băng, ngạo mạn nay lại nóng bỏng vô cùng. Hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng không được thoải mái.
Ho khan một tiếng, hắn nói:
- Bí thư Lý!
Lý Vân Thu chậm rãi đứng dậy, cười bước ra khỏi bàn làm việc, sau đó vươn tay ra:
- Đồng chí Tiểu An, mời ngồi!
Lý Vân Thu nhanh chóng nắm tay An Tại Đào. Bàn tay bà mềm mại nhưng thấm đầy mồ hôi. An Tại Đào cảm thấy có chút nhớp nháp nhưng lại không thể rụt tay mình về.
Lý Vân Thu vẻ mặt ôn hòa. Nếu không biết bà là một người phụ nữ nổi danh mạnh mẽ ở tỉnh, người phụ nữ quyền lực nhất thành phố Phòng Sơn thì khi thấy nụ cười ôn hòa này, có lẽ sẽ cảm thấy bà là một người rất dễ gần.
Lý Vân Thu không ngờ lại lấy từ dưới bàn ra một tách trà, rồi rót nước vào đó. Khi quay trở lại thì thuận tay đóng cảnh cửa phòng.
Căn phòng này của bà được xây dựng đặc biệt, có hiệu quả cách âm. Khắp cả tòa nhà Thành ủy Phòng Sơn này, nếu như không có sự đồng ý của bà thì không ai được đến đây. Cho dù là lãnh đạo khác của thành phố, nếu muốn đến cũng phải gọi điện thoại trước, rồi từ Mã Minh Lượng sắp xếp thời gian trước.
Điều này có thể thấy bà ta có quyền lực và thủ đoạn lợi hại như thế nào.
Lý Vân Thu bưng ly trà đến. An Tại Đào đứng dậy mỉm cười:
- Cảm ơn Bí thư Lý, tôi tự mình làm là được rồi.
- Ngồi xuống đi!
Lý Vân Thu chỉ nói một câu, nhưng giọng nói rất dịu dàng. Bà chậm rãi ngồi xuống bên cạnh An Tại Đào, rồi xếp hai tay trên chiếc váy của mình, ngẩng đầu nhìn An Tại Đào.
Ánh mắt người đàn bà này thật ngông cuồng hoang dã. An Tại Đào nhíu mày, theo bản năng mà ngồi xịch ra.
Lý Vân Thu đã chuẩn bị lý do thoái thác, nhưng khi nhìn thấy An Tại Đào thì một câu cũng không nói ra được. Đừng nhìn bà ngồi đó tươi cười nhưng kỳ thật thì trong lòng đang dậy sóng.
Người đàn ông trước mắt này là người đàn ông không bình thường. Bà không ngờ mình không thể ngăn chặn được một cảm giác kích động. Bà muốn làm chuyện đó với hắn.
Hắn có thể cự tuyệt mình hay không? Hắn có dám cự tuyệt mình hay không? Lý Vân Thu cảm thấy hô hấp của mình dồn dập hẳn lên, sắc mặt đỏ bừng. Bàn tay đang đặt trên váy hơi chút run rẩy, còn hai chân thì trở nên mềm nhũn.
Người đàn bà mạnh mẽ, cứng rắn, chỉ trong nửa phút đã trở nên ý loạn tình mê, không khống chế được bản thân mình.
Bà mặc một bộ váy công sở màu vàng, thân hình đẫy đà. Theo hô hấp dồn dập, bộ ngực chật ních sau lớp áo trương phình ra, gần như muốn giãy dụa ra ngoài.
Thân thể của bà hơi nghiêng về phía trước, mùi nước hoa đập vào mũi của An Tại Đào. An Tại Đào nếu như bây giờ không hiểu tình huống trước mắt thì hắn uổng phí sự lịch duyệt của một người tái sinh.
Hắn cười lạnh trong lòng, cảm thấy vô cùng chán ghét người đàn bà trước mặt, thậm chí còn có sự phẫn nộ. Hắn hiểu được người đàn bà này đang muốn gì.
Hừ, người đàn bà vô sỉ! Trong lòng mắng thầm nhưng hắn lại nhẹ nhàng nâng tách trà lên uống, rồi lại nhẹ nhàng đặt xuống bàn, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Muốn chơi thì bố mày sẽ chơi đến cùng. Hắn trong lòng cười lạnh, ánh mắt càng trở nên muốn làm càn.
Lý Vân Thu bị ánh mắt của hắn làm cho không khống chế nổi. Bà ma xui quỷ khiến đột nhiên nắm lấy tay An Tại Đào, ánh mắt bộc lộ sự ham muốn và hô hấp trở nên dồn dập khác thường.
Bà cầm lấy tay An Tại Đào áp vào bộ ngực của mình, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ như thiếu nữ động tình. Nhưng không ngờ, tay của An Tại Đào lại xoa vài cái lên bộ ngực đó. Sự xoa nắn này mang đến một cảm giác khoái cảm, khiến cho người đàn bà mạnh mẽ, cứng rắn này không kìm nổi mà kêu lên, chỗ ấy càng thêm ướt át.
:wow:
Quan Thanh Quan Thanh - Cách Ngư Quan Thanh