The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1668
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 17697 / 371
Cập nhật: 2022-04-15 16:01:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1684
áng hôm sau Vương Trạch Vinh vừa bật máy vào mạng đọc báo thì thấy một tin tức ở ngay trên cùng, nói chính là công ty sản xuất chân giò hun khói ở Hải Đông chuyên dùng thịt lợn nuôi bằng thuốc tăng trọng mà làm, đã có hơn 10 người tiêu dùng ăn phải bị mắc bệnh.
Thấy tin này, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Trong thời gian qua chuyện dùng thịt lợn nuôi bằng nước tăng trọng được các báo đưa tin nhiều, hắn cũng yêu cầu bên dưới chú ý việc này. Bây giờ sao ở Hải Đông lại xuất hiện tình huống này?
Vương Trạch Vinh cầm máy gọi cho Chiêm Quốc Xương.
- Quốc Xương, anh xem tin hôm nay chưa?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Chiêm Quốc Xương cũng đang đọc tin này. Tin này không phải ở Hải Đông công bố mà do một tờ báo trên Bắc Kinh tìm và đưa lên mạng.
- Bí thư Vương, tôi đang muốn báo cáo việc này với ngài.
- Chuyện này liên quan đến sức khỏe người dân, trong nhiều đại hội tôi đã nhấn mạnh việc này, sao Hải Đông còn xảy ra chứ?
Vương Trạch Vinh có chút tức giận nói.
Chiêm Quốc Xương cũng rất buồn bực. Chuyện như vậy sao lại có, lại bị trên Bắc Kinh phát hiện trước?
- Bí thư Vương, truyền thông Bắc Kinh có phải có ý đồ không?
Chiêm Quốc Xương nói.
Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình khi nghe Chiêm Quốc Xương nói như vậy. Liên lạc tới việc Chu Thế Khánh dựa vào Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh cảm thấy việc này không hề đơn giản như bề ngoài.
Sao sau một đêm lại xuất hiện việc này?
- Quốc Xương, đối với việc này tôi yêu cầu bên Ủy ban nhân dân thành phố phải điều tra rõ ràng trong thời gian ngắn nhất, việc này cần phải đưa ra thảo luận trong hội nghị thường ủy.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi sẽ tự mình đốc thúc việc này.
Dập máy, Vương Trạch Vinh khẽ gõ tay lên mặt bàn. Hắn càng lúc càng thấy đây không phải chuyện ngẫu nhiên. Mấy tháng nữa là tới Đại hội Đảng, vào lúc này nếu Hải Đông xảy ra chuyện như vậy thì nhất định là có người thầm tác động để đối phó mình, ngăn mình lên chức.
Xem qua một vòng các trang tin tức lớn, hắn thấy mọi người bàn tán rất nhiều về việc này, tiếng mắng chính quyền Hải Đông càng lúc càng nhiều.
Vương Trạch Vinh lúc này chờ Chiêm Quốc Xương báo cáo.
Trong một ngày Vương Trạch Vinh đã cảm nhận được không khí vi diệu, vài trang web lớn đều đưa tin về việc này.
Vương Trạch Vinh có đôi khi vui mừng vì ý thức dân chủ của người dân tăng lên, cũng thấy buồn lòng vì mạng internet lại bị một số người thao túng. Chẳng qua hắn biết đây là điều không thể tránh khỏi trong xã hội phát triển.
Hết giờ làm hắn tới chỗ Tiểu Giang.
Tiểu Giang cười nói:
- Em và con gái đang nói chuyện, việc thịt lợn nuôi bằng thuốc tăng trọng sao lại xuất hiện ở Hải Đông vậy anh?
- Bố, con và mẹ đang thảo luận việc này. Trung Quốc sao có nhiều công ty chỉ vì lợi nhuận mà bỏ mặc sức khỏe mọi người như vậy?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đây là việc của người lớn, con không cần quan tâm đâu.
Tiểu Giang nói:
- Ăn cơm thôi.
Vừa ăn, Vương Trạch Vinh vừa suy nghĩ. Đây là một vấn đề rất quan trọng. Các sản phẩm giả ở Trung Quốc không ngừng bị cấm nhưng lại không ngừng xuất hiện, vậy nguyên nhân chính là ở đâu? Chủ yếu vẫn nằm ở chỗ không ai mạnh tay xử lý một cách triệt để.
Vương Trạch Vinh cảm thấy Hải Đông xảy ra chuyện như vậy chính là một cơ hội. nếu trong tay mình nắm giữ quyền lực lớn như vậy thì phải tạo một tấm gương. Ai nói cấm không được thì hắn càng phải làm được ở Hải Đông. Phải cho mọi người thấy không có chuyện gì mà chính quyền không quản được.
Hôm sau Vương Trạch Vinh đến văn phòng khá sớm.
Chiêm Quốc Xương cũng đến sớm, y dẫn theo vài người chờ ở văn phòng hắn.
Vào trong, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Đã điều tra rõ chưa?
Chiêm Quốc Xương nhìn thoáng qua Phó chủ tịch thành phố Hoàng Hùng Lâm ngồi bên và nói:
- Anh báo cáo đi.
Hoàng Hùng Lâm không phải thường vụ Thành ủy.
- Bí thư Vương, tình hình đã điều tra rõ, theo chúng tôi điều tra thì biết một người phụ trách mua hàng của công ty đó do sơ suất nên mua phải thịt có thuốc, việc này chỉ là tình huống ngoại lệ.
Chiêm Quốc Xương bổ sung thêm:
- Chủ tịch công ty này đã đến nói rõ tình hình với cơ quan liên quan, cũng nói sẽ bỏ ra 100 ngàn để bồi thường.
Vương Trạch Vinh nhìn mấy người và thấy được bọn họ đều nhất trí với ý kiến này.
Vương Trạch Vinh không nói gì mà gọi Chu Vân Quyên vào:
- Các thường vụ đã tới chưa?
Sáng sớm nay Vương Trạch Vinh đã bảo Chu Vân Quyên thông báo các thường vụ tới họp.
Chu Vân Quyên nói:
- Tôi đã thông báo, mọi người đang ngồi chờ trong phòng hội nghị.
Vương Trạch Vinh nhìn Chiêm Quốc Xương:
- Việc này chúng ta sẽ nghiên cứu trong hội nghị thường ủy.
Chiêm Quốc Xương do dự một chút rồi gật đầu.
Vương Trạch Vinh nhìn quanh mấy quan chức kia:
- Các anh cũng tới ngồi nghe, có gì tiến hành báo cáo với các thường vụ.
Các thường vụ Thành ủy nghe nói Vương Trạch Vinh muốn họp vì việc đang diễn ra nên đều nghiêm túc.
Vương Trạch Vinh nói:
- Quốc Xương, anh thông báo qua tình hình với mọi người.
Hoàng Hùng Lâm giới thiệu tình hình, cuối cùng nói:
- Theo chúng tôi điều tra thì chủ tịch công ty thịt Đại Liên - Sở Thành không rõ việc này, đều do nhân viên bên dưới gây ra. Sau khi việc diễn ra, Sở Thành cho rằng lần này truyền thông phóng đại quá mức, tạo ảnh hưởng xấu tới công ty bọn họ. Y nói nếu công ty của mình mà xảy ra vấn đề thì sẽ khiến mấy trăm công nhân thất nghiệp, sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định xã hội của Hải Đông, đây là việc lớn.
Biết tính cách của Vương Trạch Vinh, các vị thường vụ không khỏi có chút thương xót nhìn Hoàng Hùng Lâm. Hoàng Hùng Lâm nói như vậy nhất định là xong đời.
Quả nhiên Vương Trạch Vinh vỗ bàn trầm giọng nói:
- Anh có biết đây là tình hình gì không? Đây là uy hiếp chính quyền đó.
Hoàng Hùng Lâm vốn có nhiều quan hệ với Sở Thành nên muốn nói giúp cho Sở Thành.
Hoàng Hùng Lâm bị Vương Trạch Vinh nói vậy không khỏi run lên.
Vương Trạch Vinh nhìn quanh một vòng rồi nghiêm túc nói:
- Vấn đề dân sinh không bao giờ là việc nhỏ. Có vài nhà kinh doanh vì lợi ích cá nhân mà không để ý đến an toàn của người dân, chuyện này cũng là cảnh tỉnh đối với chúng ta. Đối với công ty kinh doanh bất hợp pháp, chúng ta phải mạnh tay xử lý. Chúng ta không nói quá trình, chỉ nhìn kết quả. Chỉ cần có vấn đề thì phải phạt thật nặng.
Vương Trạch Vinh nói làm mọi người run sợ. Xem ra Vương Trạch Vinh muốn giết gà dọa khỉ.
Chiêm Quốc Xương nói:
- Nếu xử phạt quá nặng thì công nhân của công ty đó sẽ gặp phải vấn đề.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh có phải là lo việc công ty xuất hiện vấn đề mà bỏ qua sự an toàn của mọi người không?
Chiêm Quốc Xương lập tức im lặng.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Tôi muốn nói qua quan điểm của mình để mọi người nghiên cứu một chút. Nhân chuyện lần này Hải Đông chúng ta có thể đưa ra một hạn định mức phạt, hạn mức này phải lớn, phải làm cho các công ty kia sợ hãi để không dám vi phạm. Nếu về sau có công ty nào xuất hiện sản phẩm giả, kém chất lượng nhất định phải bị xử phạt ở mức nặng nhất. Chỉ cần xuất hiện một lần thì về sau không cho phép công ty đó có nhà máy ở Hải Đông, không cho vay vốn, không có ưu đãi gì. Các anh dựa theo ý này mà đưa ra phương án, nhất định phải làm các công ty có sản phẩm kém chất lượng dung thân tại Hải Đông chúng ta.
Phó chủ tịch thường trực thành phố - Phạm Toàn Trung nói:
- Chẳng may các công ty vì việc này mà phá sản thì sao?
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:
- Sự phát triển tốt đẹp của công ty là nội dung quan trọng trong hệ thống phục vụ của chính quyền. Chẳng qua cần phai tiến hành giám sát, xảy ra chuyện chỉ có thể nói rõ nhân viên công tác của chúng ta có vấn đề trong công việc. Ai phụ trách sẽ lập tức bị cách chức, lãnh đạo sản xuất bị truy cứu trách nhiệm. Còn nếu công ty phá sản thì chính quyền có trách nhiệm lo cho cuộc sống của công nhân mất việc.
Phó bí thư Hồ Bảo Tài nghiêm túc nói:
- Ý kiến của Bí thư Vương là rất quan trọng. Hải Đông cần phải có quy định như vậy, lần này xảy ra chuyện này thì chúng ta phải niêm phong công ty thịt Đại Liên kia.
Các thường vụ đều biết Vương Hệ đứng đầu tại Hải Đông, Vương Trạch Vinh đã đưa ra ý kiến thì không ai có thể phản đối.
Chiêm Quốc Xương lúc này cũng nghiêm túc nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Vương, sau đây tôi nhất định yêu cầu ngành liên quan nhanh chóng đưa ra phương án.
Quan Khí Quan Khí - Hồng Mông Thụ Quan Khí