Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1668
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 17697 / 371
Cập nhật: 2022-04-15 16:01:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1504: Con Mình Đã Vào Trung Nam Hải
ương Đại Hải gần đây lại về Khai Hà, mỗi ngày ông đến nhà máy cũ chơi cờ với bạn bè.
Sau khi biết con Vương Đại Hải làm quan to, mọi người thấy ông đều rất kính trọng, ngay cả nhiều quan chức chính quyền thấy Vương Đại Hải đều gọi ông là Vương lão.
Vương Đại Hải bây giờ coi như người nổi tiếng ở Khai Hà. Mọi người nhắc tới ông đều giơ ngón cái lên và nói:Con ông ta rất giỏi, là Ủy viên Bộ Chính trị.
Cầm cốc trà, Vương Đại Hải đi dọc theo trụ sở nhà máy, trên đường có không ít người chào ông.
- Bác Vương, hôm nay trông khá vui vẻ.
- Đại Hải, con chú bao giờ về Khai Hà?
Vương Đại Hải rất thích cảm giác này, ông chỉ muốn cười phá lên vì tự hào.
Đi đến chỗ đánh cờ của mấy ông bạn, một người vội vàng đi lấy ghế cho ông.
Vương Đại Hải ngồi xem hai người đang đánh cờ.
- Bác Vương, tôi vừa đi qua nhà anh, Thanh Phân đi mua đồ ăn.
Nghe thấy giọng, Vương Đại Hải ngẩng lên thì thấy là Trương Huệ Quyên. Người phụ nữ này sau khi biết con ông làm Ủy viên Bộ Chính trị liền không ngừng tới nhà làm ông có chút phiền phức.
- Ừ, bà ấy đi mua đồ ăn.
- Lát nữa tôi bảo Tiểu Như mang đồ ăn cháu nó làm cho hai bác.
Nói xong lời này Trương Huệ Quyên liền cười cười rời đi.
Trương Huệ Quyên vẫn luôn cố ý ra vẻ mình rất thân thiết với Vương gia.
- Đại Hải, cũng may Trạch Vinh nhà ông không lấy con gái bà ta, cưới là chịu khổ đó.
Một ông lão cười nói.
Một bà lão bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Tôi nghe nói con gái bà ta gần đây đang quyến rũ với lãnh đạo họ Xương nào đó.
- Là Xương Mẫn, nghe nói là Phó chủ tịch huyện.
- Ha ha, ông thấy trí nhớ tôi đó. Nghe nó hai người rất thân mật.
Vương Đại Hải nhíu mày nói:
- Quan hệ gì tới tôi.
Một ông lão cười nói:
- Sao không có, có lời đồn nói con ông có quý khí, chỉ cần dính vào con ông là lây quý khí, như vậy sẽ lên như diều.
Mấy ông lão liền cười phá lên.
Vương Đại Hải không rõ nên có chút buồn bực nói:
- Ai nói bậy sau lưng Trạch Vinh nhà tôi.
- Ai dám nói bậy Trạch Vinh, dính quý khí còn không được cơ mà.
Vương Đại Hải càng lúc càng không hiểu.
Một ông lão nói:
- Ông không nghe lời đồn sao? Lời này do Trương Huệ Quyên truyền ra, nói là Trạch Vinh nhà ông đã từng ngủ với con bà ta, con bà ta quan hệ đầu tiên với Trạch Vinh.
- Hả.
Vương Đại Hải nói:
- Trạch Vinh chẳng qua chỉ đi dạo phố một hai lần với cô ta, nhà còn chưa tới thì có thể có việc gì.
Bà lão cười nói:
- Chuyện thanh niên thì sao ông biết. Người ta có làm thì cũng nói với ông ư?
Vương Đại Hải đúng là không biết nói gì.
Thấy Vương Đại Hải không còn gì để nói, mọi người càng bàn náo nhiệt hơn.
- qư, ngài ở đây ư?
Đang khi mọi người nói chuyện thì một người trẻ tuổi đi đến chào Vương Đại Hải.
Vương Trạch Vinh thấy là thư ký của Chủ tịch huyện Lý Vĩnh Huy nên cười nói:
- Cận Chí Cương, đi làm sao?
- Ha ha, sáng nay không có việc nên cháu đi ra một chút.
Cận Chí Cương ngồi xuống.
Cận Chí Cương cũng là con của người trong nhà máy nên mọi người không e ngại, tiếp tục nói chuyện về mẹ con Trương Huệ Quyên.
- Lão Vương, ông không biết đâu. Theo Trương Huệ Quyên nói thì con bà ta đã mời thầy tướng số xem cho, nói có mệnh quý, từng có quý nhân xuyên quý khí vào người ả, ai dính vào sẽ lên như diều gặp gió.
Cận Chí Cương cười nói:
- Tin gì vậy? Chồng trước của ả bây giờ không phải mất chức sao?
- Cậu không biết rồi, theo thầy tướng nói đó là do chồng cũ của ả không biết bồi bổ nên mới vậy. Sau khi quý khí của Trạch Vinh xuyên vào ả thì vẫn tồn tại trong cơ thể ả. Người đàn ông đầu tiên bị quý khí quá mạnh của Vương Trạch Vinh đánh ngược. Nhưng bây giờ thì khác, sau khi phát tiết lên người kia, quý khí của Trương Hân Như đã bình tĩnh lại. Chỉ cần quan hệ với ả, tốt nhất thành chồng ả thì quý khí kia sẽ khiến người đàn ông kia phát triển.
Bà lão cười nói:
- Các ông chỉ thích nói mấy việc này.
Vương Đại Hải cũng có chút ngạc nhiên, ông chưa từng nghe nói tới việc này.
Một người trẻ tuổi ở bên cũng cười nói:
- Việc này cháu cũng nghe nói. Nghe nói có không ít người muốn ngủ với Trương Hân Như.
Vương Đại Hải nói:
- Làm loạn rồi.
Cậu thanh niên nói:
- Có biết tại sao mọi người thích ngủ với Trương Hân Như như vậy không?
Cận Chí Cương cười nói:
- Ả này cũng đẹp.
- Ha ha, biết tại sao mọi người thích ảo tưởng vợ hoàng đế thành người trong mộng không? Đó là thỏa mãn về tâm lý.
Nghe thấy thế, vẻ mặt Vương Đại Hải rất không tốt. Ông nghe được cậu thanh niên này nói trên người Trương Hân Như có quý khí của con ông. Người khác có thể ngủ với Trương Hân Như chính là thỏa mãn về tâm lý.
Cậu thanh niên này có chút hưng phấn mà nói:
- Mọi người nghĩ xem, Trương Hân Như có quý khí, lại là người phụ nữ mà Ủy viên Bộ Chính trị đã ngủ, đây là sức hấp dẫn quá lớn đối với mọi người.
Cận Chí Cương nhíu mày nói:
- Chẳng lẽ bọn họ không lo hậu quả khi làm việc này?
- Ha ha, mọi người chỉ âm thầm làm việc này, có ai muốn thật sự cưới Trương Hân Như chứ. Chỉ cần hai bên tình nguyện, mọi người đều có thể có chỗ tốt là được. Nghe nói có người chấp nhận bỏ mấy chục ngàn ngủ với ả.
- Mẹ nó chứ.
Vương Đại Hải không nhịn được nữa, ông cầm chén đi về.
Cận Chí Cương thấy Vương Đại Hải tức giận rời đi liền vội vàng suy nghĩ. Sau đó y đứng lên đi tới nhà Chủ tịch huyện.
Vương Đại Hải về nhà ngồi và thấy rất tức giận. Hôm nay việc này làm ông khó chịu.
Tiền Thanh Phân vào thấy Vương Đại Hải như vậy thì có chút khó hiểu nói:
- Ông nó sao thế? Ai chọc giận ông à?
Vương Đại Hải không nói mà cầm máy gọi cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lúc này chưa ra khỏi nhà.
Ngồi trên ghế, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bố, bố có khỏe không?
- Đừng để ý tới bố. Bố hỏi con một chuyện, con đã ngủ với người phụ nữ Trương Hân Như kia chưa?
Vương Đại Hải rất tức giận nên lớn tiếng nói.
Vương Trạch Vinh không hiểu sao ông bố mình gọi điện lại hỏi việc này.
- Bố, bố hỏi làm gì?
- Đừng hỏi, bố hỏi con đã ngủ với cô ta chưa?
Tiền Thanh Phân ở bên có chút ngạc nhiên nhìn Vương Đại Hải. Thấy Vương Đại Hải gọi hỏi con mình về việc này nên lớn tiếng nói:
- Ông lão chết tiệt này, sao lại hỏi con mình chuyện đó.
Vương Trạch Vinh cũng có chút khó hiểu nên nói:
- Bố, tính của con thì bố cũng biết mà. Con và Trương Hân Như đó chỉ đi dạo phố hai lần thôi mà.
Vương Đại Hải lớn tiếng nói:
- Mẹ nó chứ, nhà đó dám lấy Trạch Vinh nhà ta ra mà đồn đại.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Bố, sao bố giận như vậy?
Vương Đại Hải liền nói chuyện kia ra.
Lữ Hàm Yên ở bên nghe thấy Vương Trạch Vinh có phụ nữ trước cô nên đến gần mà nghe. Nghe xong Vương Đại Hải nói, cô buồn cười ôm bụng.
Vương Trạch Vinh cũng rất tức giận, hai mẹ con này như thế nào thì hắn biết. Trước đó hai mẹ con này không cho hắn vào nhà, bây giờ thấy hắn phát triển lại lấy hắn mà gây chuyện.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không thể làm gì mẹ con Trương Huệ Quyên. Hắn chỉ nói:
- Bố, như vậy bố đừng để ý đến mẹ con bọn họ.
Vương Đại Hải lúc này mới bình tĩnh tốt.
- Chưa ngủ với nó là được.
Tiền Thanh Phân đoạt điện thoại rồi nói:
- Trạch Vinh, con ở đâu, có ở Thành phố Hải Đông không?
- Mẹ, con đang định gọi cho bố mẹ. Nhà con đã chuyển vào Trung Nam Hải. Các cháu rất nhớ bố mẹ, bố mẹ lên Bắc Kinh đi.
- Trung Nam Hải.
Tiền Thanh Phân biết đó là đâu, trước đây nghe không ít người nói đó là nơi rất thần bí.
Vương Đại Hải nghe thấy bà vợ lẩm bẩm liền hỏi:
- Sao thế?
- Con mình chuyển nhà, chuyển vào Trung Nam Hải. Con bảo chúng ta vào Trung Nam Hải.
Quan Khí Quan Khí - Hồng Mông Thụ Quan Khí