This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1668
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 17697 / 371
Cập nhật: 2022-04-15 16:01:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1204: Viếng Thăm
gay khi chuyện đấu tranh trong nước tiến vào giai đoạn cam go thì đoàn đại biểu thành phố nước bạn do Bí thư Lâm Bá Gia đến Nam Điền viếng thăm. Đi cùng còn có Phó chủ tịch thường trực Ngô Duy Tấn, Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành. Lần này thành phố bạn còn mang theo một đoàn văn công đến để giao lưu văn hóa với Nam Điền.
Lần trước khi Vương Trạch Vinh đến, Lâm Bá Gia tự mình nghênh đón, lần này y tới thì Vương Trạch Vinh cũng đến đón.
Nhìn Lâm Bá Gia từ máy bay xuống, Vương Trạch Vinh cười cười. Lần này hai bên muốn tăng cường quan hệ. Vương Trạch Vinh thông qua Cục Mười thì biết Lâm Bá Gia là người thân Hoa, như vậy hai bên có thể hợp tác.
- Bí thư Lâm, chào mừng ngài tới Nam Điền.
Vương Trạch Vinh bắt tay Lâm Bá Gia.
Lần này Nam Điền dùng quy cách cao nhất mà tiếp đón.
Đối với việc Nam Điền có thể chào đón ở cấp độ này, Lâm Bá Gia rất vui vẻ. Từ trên máy bay xuống y đã thấy tình hình Xuân Thành, Xuân Thành đã thay đổi nhiều so với trước đây y đến.
- Cảm ơn bố trí của Tỉnh ủy Nam Điền.
Lâm Bá Gia vừa cười vừa nói.
Sau đó từ máy bay có một số người đi xuống, Lâm Bá Gia không ngừng giới thiệu nhân viên trong đoàn với Vương Trạch Vinh.
Ngô Duy Tấn cùng Nguyễn Kim Thành, Vương Trạch Vinh đã gặp bọn họ. Hắn bắt tay và tỏ vẻ thân thiết.
Hai người thấy Vương Trạch Vinh thân thiết như vậy thì khá vui vẻ, cũng nhiệt tình đáp lại.
Sau khi bắt tay thì đến lượt người của đoàn văn công xuống. Vương Trạch Vinh đưa mắt thì thấy Ngô Như Cơ cầm đầu. Ngô Như Cơ mặc quần áo Trung Quốc, cả người rất đẹp.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn Ngô Như Cơ, Lâm Bá Gia cười cười và nói:
- Bí thư Vương, lần này chúng tôi mang đoàn văn công tới. Đồng chí Ngô Như Cơ là đội trưởng, tin rằng đoàn văn công sẽ thể hiện hết văn hóa nước tôi với Nam Điền.
Lúc này Ngô Như Cơ đã xuống máy bay. Cô thấy Vương Trạch Vinh thì cười rất tươi.
Trước khi đến Ngô Như Cơ đã được dặn phải tiếp cận Vương Trạch Vinh, đây là nhiệm vụ chính trị. Chỉ có như vậy thì sẽ có lợi cho quốc gia.
Bắt tay Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chào mừng đồng chí Ngô Như Cơ đến Nam Điền.
Biết đối phương hiểu tiếng Trung Quốc, Vương Trạch Vinh còn nói thêm:
- Nghe nói các đồng chí mang múa rối tới, tin rằng sẽ tạo thành chấn động mạnh ở Nam Điền.
Ngô Như Cơ một bên bắt tay Vương Trạch Vinh và nhẹ nhàng nói:
- Còn mong Bí thư Vương chỉ đạo nhiều.
Bắt tay Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh không khỏi có chút rung động mà thầm nghĩ cô gái này có nhiệm vụ mà tới. Nghĩ lần trước sang nước bạn, Vương Trạch Vinh nhìn Lâm Bá Gia. Xem ra hai bên đều muốn tạo quan hệ với nhau. Đây là việc tốt.
Vương Trạch Vinh nghĩ vậy liền cười ha hả nói:
- Trong thời gian đoàn tới Nam Điền, chúng ta có nhiều cơ hội trao đổi.
Đi theo phía sau Ngô Như Cơ còn có không ít các cô gái.
Nhìn các cô gái xinh đẹp nước bạn, Vương Trạch Vinh đột nhiên nhớ thầm nghĩ đúng là xinh đẹp hơn nhiều cô gái Trung Quốc. Hắn đột nhiên nghĩ tới dép của nước bạn chiếm ưu thế độc quyền ở Trung Quốc thì liền nhìn chân bọn họ. Hắn thầm nghĩ mấy cô gái đi dép kia thì sẽ như thế nào nhỉ?
Lúc này Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ, nhưng ánh mắt của hắn lại bị Lâm Bá Gia nhìn thấy. Lâm Bá Gia thầm nghĩ lần này ngay cả mình cũng động tâm, Vương Trạch Vinh này sao không như vậy. Bây giờ xem ra Vương Trạch Vinh đúng là bị hấp dẫn rồi. Lần này đến Nam Điền là muốn được nhiều tài chính. Nước mình muốn phát triển thì cần đầu tư nước ngoài, bây giờ Vương Trạch Vinh là nhân vật lớn ở Trung Quốc, có y giúp thì thành phố mình sẽ phát triển mạnh về kinh tế.
Sau khi bố trí xong đám người Lâm Bá Gia, Vương Trạch Vinh về văn phòng.
Vừa về văn phòng, Vương Trạch Vinh gọi Vương Vân Long tới.
Nhìn Vương Vân Long đứng trước mặt, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Nói những tin tức các anh biết về chuyến viếng thăm này.
Vương Vân Long cung kính nói:
- Bí thư Vương, chúng tôi đang tăng cường hoạt động ở các nước, thông qua tìm hiểu thì thế lực thân Hoa ở nước bạn đang tăng mạnh, nhất là thủ đô. Lần trước Tổng bí thư đến thăm, chúng ta đã ủng hộ mạnh phái thân Hoa, thế lực bọn họ đang phát triển. Lần này Lâm Bá Gia đến chính là nghĩ tới Đại hội sắp diễn ra ở nước họ. Vào lúc này thì thành tích sẽ rất quan trọng. Theo chúng tôi biết Lâm Bá Gia có thể lên làm Phó Thủ tướng, y dẫn đoàn thì có mục đích gì, mọi người đều hiểu.
Vương Trạch Vinh nghe xong liền gật đầu, chuyện này cho dù không biết thì hắn chỉ cần suy nghĩ cẩn thận là biết. Nếu phái thân Hoa lên thì sẽ có lợi cho Trung Quốc.
Hai người nói chuyện một chút, Vương Trạch Vinh đột nhiên hỏi:
- Các anh điều tra Ngô Như Cơ như thế nào?
Vương Vân Long cười nói:
- Ngô Như Cơ là người của thủ đô nước bạn, bố mẹ là cán bộ bình thường, giỏi ca múa, sau đó vào Học viện âm nhạc quốc gia, cuối cùng vào đoàn văn công. Bây giờ là nữ ca sĩ được thanh niên nước bạn hâm mộ.
- Có thể là đặc công không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Theo chúng tôi biết thì không phải là người được huấn luyện từ trước. Nhưng có được giao nhiệm vụ hay không thì không rõ.
Vương Trạch Vinh thấy đám người Vương Vân Long điều tra rõ như vậy liền gật đầu. Hắn nghĩ tới thái độ của Ngô Như Cơ thì sao không biết cô không có nhiệm vụ.
Nhìn Vương Vân Long đi ra, Vương Trạch Vinh thầm nói xem ra Ngô Như Cơ đã có chuẩn bị.
Hắn cầm máy điện thoại chuyên môn gọi lên Văn phòng Trung ương, Vương Trạch Vinh gọi, sau đó đưa vào mật mã, sau vài thủ tục liền thông tới văn phòng Tổng bí thư.
Nghe điện là Trần Khoa Kỳ, y nói:
- Tổng bí thư vừa về, tôi chuyển điện thoại cho cậu.
Vương Trạch Vinh mỗi lần nói chuyện với Tổng bí thư đều qua vài thủ tục. Hắn thầm than nói chuyện được với Tổng bí thư cũng không dễ.
Một lát sau truyền tới giọng của Tổng bí thư.
Tổng bí thư nói:
- Trạch Vinh, có việc gì.
Vương Trạch Vinh vội vàng báo cáo tình hình hôm nay với Tổng bí thư, còn nói những phân tích của Cục Mười về nước bạn với Tổng bí thư.
Mặc dù biết Trung ương có cơ quan điều tra tình hình các quốc gia khác, Vương Trạch Vinh vẫn nghiêm túc nói hết.
Tổng bí thư nghe xong liền nói:
- Suy nghĩ của cậu rất đúng. Lần này danh nghĩa là đến Nam Điền, cả chuyện đều phải thông qua Tỉnh Nam Điền hoạt động. Các đồng chí nói chuyện trước, nếu cần đầu tư thì Trung ương sẽ chuyên môn cấp tiền cho Nam Điền, lấy danh nghĩa Nam Điền mà đầu tư.
Sau khi bố trí xong công việc, Tổng bí thư nói:
- Đồng chí Trạch Vinh, chính là cần thái độ như bây giờ mà công tác. Chúng ta là Đảng viên nên làm việc gì cũng phải nghĩ tới lợi ích quốc gia, đồng thời phải nhớ tới lợi ích dân chúng, không phải quản việc không liên quan. Phát triển tốt Nam Điền là quan trọng nhất.
Vương Trạch Vinh dập máy mà cẩn thận nghĩ lời Tổng bí thư nói. Mặc dù ngài nói không nhiều nhưng có không ít nội dung.
Suy nghĩ một chút, Vương Trạch Vinh nghĩ đến câu nói cuối cùng của Tổng bí thư. Hắn đột nhiên hiểu ra Tổng bí thư đây là ám chỉ việc đấu của đám người Chu Thế Khánh, nhắc nhở mình không nên xen vào, làm tốt ở Nam Điền là được.
Vương Trạch Vinh nghĩ vậy liền động tâm, xem ra Trung ương không hài lòng đám người kia đấu nhau, cứ tiếp tục như vậy thì không ai có lợi. Mình làm theo yêu cầu của Tổng bí thư, làm tốt công tác của mình là được.
Quan Khí Quan Khí - Hồng Mông Thụ Quan Khí