Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mê thị Chuyên
Số chương: 1668
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 17697 / 371
Cập nhật: 2022-04-15 16:01:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 803- 805:Bộ Máy Mới Của Thường Hồng
ợt điều chỉnh bộ máy tỉnh Giang Sơn được Trung ương rất coi trọng. Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính tự mình mang người đến đọc quyết định. Vương Trạch Vinh phát hiện Hà Vi Trạch không tham gia hội nghị.
Lần này các lãnh đạo thành phố đều tranh nhau đến bắt tay, nói chuyện với hắn, một vài lãnh đạo sở trước không quan hệ gì cũng cười cười chào đón.
Vương Trạch Vinh rất thích việc này, vừa bắt tay vừa nói chuyện.
Mọi người đều hiểu sau khi Lão bí thư có ý kiến thì Vương Trạch Vinh sẽ thành Thường vụ tỉnh ủy, bây giờ tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh thì sẽ có lợi với mọi người.
Vương Trạch Vinh nhìn Lâm Đạo Nguyên ngồi trên bàn thì thấy vẻ mặt y không tốt mấy, mặt mũi đầy nghiêm túc. Lại nhìn Giang Doanh Hà thì tuy chị ta cười cười nhưng hắn có thể thấy chị ta không quá vui vẻ.
Vẻ mặt người tham gia hội nghị cũng rất nghiêm túc. Các quan chức không biết mình nên theo ai bây giờ.
Tỉnh Giang Sơn biến hoá về nhân sự lớn như vậy, không ai dám coi nhẹ việc này. Thay đổi hơn phân nửa bộ máy, một số người đã sớm dò hỏi và biết người tới có lai lịch không nhỏ, đây đều là người có chỗ dựa từ Bắc Kinh tới.
Vấn đề dựa vào ai lại xuất hiện trước mặt mọi người. Thấy nhiều người có chỗ dựa lớn như vậy thì càng khó có thể lựa chọn. Các thường vụ đến quá đột nhiên, bọn họ cũng hy vọng thể hiện được mình, bây giờ dựa vào ai thì người đó nhất định sẽ nhận. Quan trọng là vấn đề hậu quả sau khi dựa vào. Nếu là trước đây bất cứ ai trong các thường vụ đến thì mọi người sẽ tranh nhau dựa vào. Bây giờ thì khác, nhiều người tới, ai cũng có chỗ dựa rất lớn, vì thế lựa chọn cũng khó khăn.
Cũng giống một người đàn ông đang đau đầu về việc kết hôn, không ngờ đột nhiên có mấy bà mối tới giới thiệu toàn mỹ nữ quá đẹp, ai cũng thích thì chọn cũng khó khăn.
Hội nghị diễn ra rất ngắn, chỉ là nói điều chỉnh bộ máy Tỉnh ủy cho phù hợp yêu cầu phát triển. Vương Triêu Chính nói không dài, ông yêu cầu bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn phải hài hòa, đoàn kết.
Bí thư tỉnh ủy mới Lăng Vũ Trình cũng phát biểu, chủ yếu là tỏ thái độ. Lăng Vũ Trình là người hơn 50 tuổi, nói đầy lý lẽ, chỉ tỏ vẻ sẽ đoàn kết bộ máy.
Vẻ mặt Tả Quân Huy không quá tốt, y cũng phát biểu là đoàn kết triển khai công việc xung quanh Tỉnh ủy, làm tốt công tác của mình.
Đối với việc Tả Quân Huy có thể giữ được chức chủ tịch tỉnh, Vương Trạch Vinh mới đầu Cương khí. Chẳng qua sau này mới biết Tả Quân Huy không biết như thế nào mà có quan hệ với con của Lão bí thư, vào lúc quan trọng Lão bí thư nói một câu, nói là bộ máy lãnh đạo tỉnh Giang Sơn cũng có thành tích nhất định, cần sự ổn định. Vì thế Tả Quân Huy giữ được chức chủ tịch tỉnh.
Tả Quân Huy mặc dù giữ được chức nhưng tình hình tỉnh Giang Sơn bây giờ vô cùng phức tạp, y không có mấy quyền lực. Y hiểu nhiều Lãnh đạo trung ương tiến quân vào tỉnh Giang Sơn như vậy, tỉnh Giang Sơn đã không còn giống như khi mình hợp sức với Hà Vi Trạch.
Hội nghị diễn ra rất trầm lắng, các cán bộ thi thoảng vỗ tay. Ngoài mặt ai cũng tỏ vẻ nghiêm túc nhưng trong lòng đều vô cùng lo lắng.
Sau khi hội nghị kết thúc, một người đàn ông trung niên đi cùng với thư ký của Tả Quân Huy tới.
Thư ký của Tả Quân Huy cung kính nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, vị này là thư ký của Trưởng ban Vương.
Nghe thấy là thư ký của Vương Triêu Chính, Vương Trạch Vinh không dám chậm trễ vội vàng bắt tay đối phương.
Thư ký của Vương Triêu Chính nói:
- Bí thư Vương, Trưởng ban Vương muốn nói chuyện với anh.
Có lẽ thường xuyên gặp Lãnh đạo trung ương nên thư ký này rất kiêu ngạo.
Vương Trạch Vinh gật đầu, biết có thể là nói chuyện lên chức nên nói:
- Trưởng ban Vương ở đâu, tôi lập tức đi tới.
Trong một căn phòng ở Tỉnh ủy, Vương Triêu Chính đang ngồi đó.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Vương Triêu Chính cười cười ra hiệu cho hắn ngồi xuống.
Vương Triêu Chính nói:
- Đồng chí Vương Triêu Chính, hôm nay mời đồng chí lại đây là nói chuyện của tổ chức.
Tổ chức nói chuyện.
Vương Trạch Vinh có chút giật mình, hắn không ngờ sẽ là việc này. Theo hắn nghĩ thì mình có thể lên Trung ương để nghe phân công.
Vương Triêu Chính nói:
- Căn cứ nghiên cứu của Trung ương, Thường Hồng sau đây sẽ lên cấp, là Bí thư thị ủy đồng chí sẽ lấy thân phận Bí thư thị ủy Thường Hồng tham gia Tỉnh ủy. Đối với việc này đồng chí có ý kiến gì không?
Vương Trạch Vinh mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng khi chính thức nói chuyện thì có chút kích động. Trở thành Thường vụ tỉnh ủy, đây là điều trước đây hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới. Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Tôi phục tùng phân công của tổ chức, nhất định làm tốt công tác của mình.
Vương Triêu Chính gật đầu nói:
- Thường Hồng phát triển rất nhanh, công tác tiếp theo sẽ rất khó khăn. Sau khi lên cấp thì Thường Hồng sẽ có một cục diện và yêu cầu mới. Trung ương dự định biến Thường Hồng thành nguồn năng lượng mới của thế giới, Thường Hồng sẽ giao lưu với người nước ngoài nhiều hơn, công việc sẽ rất khó khăn.
- Xin tổ chức yên tâm, khó khăn đến mấy thì chúng tôi cũng có thể vượt qua.
Vương Triêu Chính còn nói thêm:
- Bởi vì Thường Hồng sẽ lên cấp, lực lượng bộ máy hiện nay có vẻ hơi yếu, tôi đã nói chuyện với các Thường vụ tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn, mọi người đều có ý tăng cường bộ máy Thường Hồng, tôi muốn nghe ý kiến của đồng chí.
Xem ra các thường vụ mới tới đều muốn xen vào Thường Hồng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Trưởng ban Vương, Thường Hồng có thể phát triển nhanh như hôm nay chủ yếu do bộ máy Thường Hồng đoàn kết, bộ máy có sức chiến đấu. Nếu dễ dàng điều chỉnh thì tôi sợ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.
Vương Triêu Chính nói:
- Đối với vấn đề bộ máy Thường Hồng, chúng tôi hy vọng cố gắng không ảnh hưởng đến sự phát triển. Ý kiến của đồng chí rất quan trọng.
Sau khi ra khỏi chỗ Vương Triêu Chính, tâm trạng Vương Trạch Vinh có chút phức tạp. Hắn lo lắng vì công tác ở Thường Hồng sau đây. Bộ máy sẽ điều chỉnh.
Nghĩ đến tình hình phức tạp của tỉnh Giang Sơn, Vương Trạch Vinh hy vọng có thể nghe ý kiến của Lâm Đạo Nguyên. Hắn thấy Lâm Đạo Nguyên có ở văn phòng.
Lâm Đạo Nguyên nghe thư ký nói Vương Trạch Vinh tới liền chủ động ra cửa đón.
Sau khi bắt tay Vương Trạch Vinh, Lâm Đạo Nguyên mời hắn ngồi xuống. Bây giờ tình hình tỉnh Giang Sơn làm Lâm Đạo Nguyên có chút lo lắng. Vương Trạch Vinh là người Uông Nhật Thần trọng điểm nâng đỡ nên là đồng mình của y, Lâm Đạo Nguyên đương nhiên phải tỏ vẻ thân mật.
- Trạch Vinh, nghe nói Trưởng ban Vương đã tìm cậu?
Lâm Đạo Nguyên hỏi.
- Bí thư Lâm, Trưởng ban Vương gọi tôi tới để tổ chức nói chuyện.
Vương Trạch Vinh không cần phải giấu việc này.
- Ồ.
Lâm Đạo Nguyên không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ. Y thầm than về tốc độ phát triển quá nhanh của Vương Trạch Vinh. Tuổi còn trẻ như vậy đã là Thường vụ tỉnh ủy, đây là điều đặc biệt ở Trung Quốc.
- Thường Hồng đã được quyết định lên cấp, cậu vào Tỉnh ủy là tất nhiên.
- Bí thư Lâm, Trưởng ban Vương nói với tôi việc này, đó là sau đây bộ máy Thường Hồng sẽ được điều chỉnh. Tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng.
Lâm Đạo Nguyên cười khổ trong lòng, bây giờ tỉnh Giang Sơn là miếng bánh ngọt quá lớn, ai cũng muốn can thiệp vào. Lần này điều chỉnh đã nói rõ vấn đề, Thường Hồng dù lên cấp thì cũng là thành phố trực thuộc tỉnh Giang Sơn. Điều chỉnh bộ máy Thường Hồng thì không ai ngăn cản được.
Thấy được tình hình bộ máy Tỉnh ủy bây giờ, Lâm Đạo Nguyên cảm thấy mình rất bất lực với việc điều chỉnh bộ máy Thường Hồng. Hầu hết Thường vụ tỉnh ủy đều hy vọng điều chỉnh.
- Trạch Vinh, cậu cũng biết tình hình rồi đó, Tỉnh ủy bây giờ rất phức tạp.
Vương Trạch Vinh lần này chỉ đến nói một chút mà thôi. Lâm Đạo Nguyên cũng không thể nào ngăn cản đa số thường vụ muốn điều chỉnh bộ máy Thường Hồng.
Trong phòng hội nghị Tỉnh ủy, đây là hội nghị công tác đầu tiên diễn ra khi bộ máy mới được bổ nhiệm. Mọi người đều hiểu hội nghị lần này phải thể hiện thực lực của mình.
Lăng Vũ Trình biết hôm nay không tiện tổ chức hội nghị, tình hình tỉnh Giang Sơn quá phức tạp, thế lực các nơi đều tới tỉnh Giang Sơn. Y vốn không muốn nghiên cứu chuyện Thường Hồng nhưng dưới áp lực của mọi người, Lăng Vũ Trình đành phải chấp nhận tiến hành.
Tình hình Tỉnh ủy bây giờ làm Lăng Vũ Trình rất đau đầu, ai cũng có chỗ dựa lớn, không ai nể mặt ai. Điều này làm y thấy rất khó khăn trong triển khai công việc.
- Kính thưa các đồng chí, nội dung hội nghị hôm nay đã được cho mọi người, chủ yếu là nhằm vào việc điều chỉnh nhân sự của Thường Hồng để phù hợp với việc lên cấp, bây giờ tôi xin mời Trưởng ban Cao phát biểu tình hình.
Lăng Vũ Trình nói xong liền cười cười nhìn Trưởng ban tổ chức cán bộ Cao Vân Cương, trong lòng y thầm than mình là Bí thư tỉnh ủy cũng thật khó khăn. Trong tay bây giờ không có người, Trưởng ban tổ chức cán bộ ngoài mặt thì tỏ vẻ tôn trọng mình nhưng cách làm lại khác.
Cao Vân Cương tuy nói chỉ là Trưởng ban tổ chức cán bộ nhưng không hề ra vẻ kém cỏi, y nghiêm túc nói:
- Mọi người cũng đã xem tài liệu, tiếp theo tôi xin nói một câu phương án điều chỉnh nhân sự Thường Hồng.
Thường Hồng là nơi thử đao tốt nhất, ở vấn đề này mọi người đều có suy nghĩ của mình. Cho nên tai nghe Cao Vân Cương giới thiệu, trong lòng mọi người đang nghĩ nên ra tay như thế nào. Mọi người đều có nhiệm vụ mà đến tỉnh Giang Sơn, nếu không thể đưa được ai đó vào Thường Hồng thì đúng là khó có thể nói với người đứng sau lưng mình.
Cao Vân Cương nói:
- Ban Tổ chức cán bộ đã cẩn thận tìm hiểu, đánh giá bộ máy lãnh đạo Thường Hồng hiện nay thì thấy:Thường Hồng do Lãnh đạo trung ương xác định làm Đặc khu nên bộ máy lãnh đạo cần phải là các đồng chí có năng lực vô cùng xuất sắc. Trong thời gian này Thường Hồng đã xuất hiện nhiều cán bộ ưu tú, chúng tôi cho rằng tỉnh Giang Sơn còn nhiều nơi cần cán bộ. Vì có lợi cho sự phát triển của Thường Hồng, ban Tổ chức cán bộ đưa ra phương án điều chỉnh cán bộ Thường Hồng, mời các đồng chí thảo luận.
Lần này nội dung điều chỉnh cán bộ Thường Hồng là rất lớn.
Trong phương án, Phùng Triêu Lâm điều lên Sở Quy hoạch kiến trúc làm giám đốc sở, Dư Bội Luân điều đến thành phố Hà Giang làm Thị trưởng, Cận Hình Đào điều tới Xương Dư làm Phó bí thư, Lưu Gia Hà điều tới Tây Lâm làm Thị trưởng, Các Vũ Tuấn điều tới Khúc Phóng làm Phó bí thư, Sử Chí Hòa điều tới Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc làm Phó chủ tịch, Quách Thư Quân điều tới Trưởng ban Phát triển nông thôn Tỉnh ủy, Hàn Chính Cương điều tới Đảng ủy Sở công an làm Chủ nhiệm phòng Tổng hợp 2, Trần Bảo Hàng điều tới Sở Dân chính làm phó giám đốc sở.
Nghe Cao Vân Cương đọc, mọi người rất kích động. Lần này điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thường Hồng là rất lớn.
Đương nhiên mọi người cũng có thể thấy vài điểm. Hai người thân thiết nhất của Vương Trạch Vinh thì không ai dám động, một là Khương Tắc Xương, một là Hoàng Như Tú. Việc này mọi người đều hiểu, lần này bộ máy lãnh đạo Thường Hồng điều động quá lớn, nếu làm Vương Trạch Vinh tức mà hắn đến nói gì với Lão bí thư thì mọi người sẽ ảnh hưởng lớn.
Sau khi Cao Vân Cương nói xong, Lăng Vũ Trình nói:
- Lần này điều chỉnh bộ máy Thường Hồng rất lớn, chẳng qua các đồng chí được điều chỉnh về cơ bản đều là đề bạt, điều này so sánh với việc Thường Hồng lên cấp cũng không làm bọn họ thiệt thòi. Điều này nói rõ Thường Hồng đã bồi dưỡng được nhiều cán bộ ưu tú cho tỉnh Giang Sơn. Tin rằng các đồng chí sau khi phái đến Thường Hồng rèn luyện một thời gian sẽ lại có một nhóm cán bộ ưu tú xuất hiện. Bây giờ mời các đồng chí nói chuyện.
Lâm Đạo Nguyên nói:
- Lần điều chỉnh cán bộ Thường Hồng này rất lớn, Trung ương lại rất kỳ vọng vào Thường Hồng. Nếu bởi vì điều chỉnh gây mất ổn định, khiến cán bộ lo lắng thì sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của Thường Hồng, như vậy ai chịu trách nhiệm?
Cao Vân Cương nói:
- Ý của Phó bí thư Lâm thì chúng tôi đã suy nghĩ cho nên lần này điều chỉnh chủ yếu là đề bạt cán bộ Thường Hồng, chắc sẽ không có quá nhiều người có ý kiến.
Các thường vụ nghe vậy liền gật đầu, ai cũng biết Thường Hồng lên cấp thì thăng quan. Lần này trong phương án của ban Tổ chức cán bộ thì cán bộ Thường Hồng hầu hết đều lên chức, đây là sẽ làm bọn họ yên lòng.
Lâm Đạo Nguyên nghĩ đến phương án liền thở dài một tiếng, phương án này không ai có thể nói được gì, người ta trọng dụng cán bộ Thường Hồng, ngoài một số người có vấn đề thì đều là lên chức, mình không thể ngăn cản sự phát triển của người ta mà.
Bảo Quốc Cường là người của Thủ tướng, thấy Lâm Đạo Nguyên không thể nói gì nên y nói:
- Tôi xin nói một câu. Đối với việc điều chỉnh cán bộ Thường Hồng thì phải suy nghĩ đến sự toàn diện. Bởi vì Thường Hồng sau đây sẽ là trung tâm nguồn năng lượng mới của thế giới cho nên phân công cán bộ cũng không nên giới hạn trong tỉnh Giang Sơn, chỉ cần là nhân tài thì đều có thể đưa từ ngoài vào.
Bảo Quốc Cường nói đúng suy nghĩ của mọi người.
Bí thư thị ủy Phượng Hải Hồ Tập Sơn mấy han bận rộn việc ở Phượng Hải, y phát hiện mình không có mấy người để dùng nên nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của đồng chí Quốc Cường, không nên sử dụng người trong phạm vi cục bộ.
Tả Quân Huy vẫn đang thầm quan sát tình hình hội nghị. Y hiểu những thường vụ mới tới đều muốn thêm người của mình vào Thường Hồng. Ở Tỉnh ủy bây giờ y thấy Uông hệ có lực lượng vẫn mạnh. Ngoài Lâm Đạo Nguyên, Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh, Trưởng ban Tuyên giáo Tiền Đại Quân cũng có ý dựa vào Uông hệ, nếu thêm mình thì đó là lực lượng không thể coi nhẹ. Nghĩ đến lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh, mình bây giờ có vẻ chỉ có thể liên minh với Vương Trạch Vinh. Chỉ cần Vương Trạch Vinh lên tỉnh thì sẽ có sáu phiếu, có lẽ Vương Trạch Vinh còn có lực lượng kéo thêm vài phiếu, như vậy tỉnh Giang Sơn sẽ không loạn như bây giờ.
Tả Quân Huy cảm thấy bây giờ không nên đối đầu với Vương Trạch Vinh, nhất định phải quan hệ tốt.
Tả Quân Huy nói:
- Tôi cũng nói một câu. Tình hình Thường Hồng thì mọi người đều biết, lên cấp là tất nhiên, đồng chí Vương Trạch Vinh cũng sẽ vào Tỉnh ủy. Công tác Thường Hồng sau đây do đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách cho nên tôi thấy đối với việc điều chỉnh bộ máy Thường Hồng thì nên hỏi ý kiến đồng chí Vương Trạch Vinh một chút. Dù sao đồng chí Vương Trạch Vinh sẽ công tác ở đây mà.
Tả Quân Huy nói xong liền dựa lưng vào ghế không nói nữa. Y đang nghĩ lời này của mình thì Vương Trạch Vinh nhất định sẽ nghe thấy, đây là mình muốn đưa ý tốt, về phần Hội nghị thường ủy có quyết định như thế nào thì không phải mình có thể ảnh hưởng.
Tả Quân Huy nói xong, Giang Doanh Hà nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến chủ tịch Tả, công tác Thường Hồng có ý nghĩa chính trị rất lớn, như vậy mỗi việc đều phải nghe ý kiến các đồng chí cơ sở.
Lăng Vũ Trình đang thầm quan sát mọi người, thấy tình hình hội nghị như vậy, y không khỏi động tâm và nghĩ đến một vấn đề. Tình hình Tỉnh ủy bây giờ rất đặc biệt, Lâm Đạo Nguyên, Giang Doanh Hà là hai Phó bí thư đã đứng chung nhóm, Tả Quân Huy có vẻ nghiêng về phía bọn họ, nói cách khác ba Phó bí thư đã hợp lại.
Lăng Vũ Trình bây giờ không có tay chân gì, y vẫn đang tìm điểm đột phá. Bây giờ thấy tình hình như vậy liền thầm nghĩ mình có thể lợi dụng lực lượng của ba Phó bí thư này mà tổ chức cuộc họp ban Bí thư để thỏa thuận trước các nội dung.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Cố Vũ nói:
- Tôi thấy phương án của ban Tổ chức cán bộ có thể thực hiện, đầu tiên quyết định điều các đồng chí này đi, về phần điều ai tới thì sẽ thực hiện luôn. Thời gian không đợi người mà.
Lâm Đạo Nguyên biết hầu hết thường vụ đều ủng hộ phương án này, đây là chuyện không thể ngăn cản.
Thấy người Uông hệ không nói gì, Lăng Vũ Trình nói:
- Rất tốt, vậy mọi người biểu quyết một chút, đồng ý điều chỉnh bộ máy Thường Hồng thì giơ tay.
Kết quả đúng như dự đoán, ngoài một số ít thì mọi người đều tán thành.
Sau đó mọi người liền bàn luận kịch liệt về việc bố trí nhân viên vào Thường Hồng.
Không khí hội nghị rất nóng bỏng, tuy nói mọi người đã ngầm thảo luận nhưng ai cũng muốn tranh luận từng vị trí thường vụ của Thường Hồng.
Bí thư đảng ủy cục Công an Thường Hồng không có quyết định gì mấy, do vài người bên Vương Trạch Vinh cùng dồn sức nên Vu Dương được bổ nhiệm.
Hội nghị thường ủy diễn ra rất nóng bỏng, từng vị trí được bàn luận rất lâu. Bởi vì tình hình các thường vụ rất phức tạp nên liên minh của nhân viên từ ngoài vào rất tản mát.
Tình hình hội nghị dần biến hoá, các thường vụ mới tới dần liên minh lại, người Uông hệ cũng tranh đoạt, chẳng qua chuyện này cũng không phải tuyệt đối.
Lâm Đạo Nguyên đã được Uông Nhật Thần chỉ thị phải cố gắng lấy lợi ích lớn nhất cho Vương Trạch Vinh, cho nên y tự nhiên cũng tiến hành liên minh khi có cơ hội.
Thấy mấy người Lâm Đạo Nguyên, Giang Doanh Hà, Ngũ Tĩnh là cùng hệ, Hà Vi Trạch và Hoàng Vũ là người Lâm hệ cũng từ từ liên minh. Thấy cảnh này Tả Quân Huy và Vương Khải Thần cũng rất thông minh, bọn họ cùng hợp tác để chia sẻ lợi ích.
Hà Vi Trạch đương nhiên không bỏ qua việc tra hắn đoạt, lực lượng của y không lớn, ngoài Hoàng Vũ ủng hộ thì không còn ai. Bây giờ Uông gia và Lâm gia có quan hệ thân thích nên việc liên minh là rất tự nhiên.
Tả Quân Huy bây giờ cũng đã thấy rõ ràng, mình phải liên hệ với Uông hệ thì mới đạt được lợi ích.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vương Khải Thần lần này không thể không tiến vào. Lão lãnh đạo đã gọi điện yêu cầu đưa con gái tới Thường Hồng, cho nên trong hội nghị lần này y cũng hợp tác với Uông hệ.
Bảy thường vụ hợp sức nên việc thảo luận đã nghiêng về phía bọn họ.
Kết quả cuối cùng đã có quyết định, Bí thư thị ủy tất nhiên là Vương Trạch Vinh, bộ máy lãnh đạo thì các hệ đều có chút thu hoạch.
Thị trưởng là Tôn Thiệu Bình người của Lăng Vũ Trình. Phó bí thư Phiền Chính Phú là người của Tả Quân Huy, đây là thu hoạch lớn của y. Nếu không phải dựa vào Uông hệ thì y thiếu chút nữa không có kết quả. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Mã Thu là người của Vương Khải Thần. Mã Thu là người phụ nữ khoảng 50 tuổi, vì đạt lấy kết quả này mà Vương Khải Thần đã tích cực ủng hộ Uông hệ. Phó thị trưởng thường trực Chung Đại Trí là người của Cao Vân Cương; bí thư đảng ủy cục Công an Vu Dương; Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lương là người của Trương Đại Vi; Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Kiến Phương là người của Hồ Tập Sơn; Trưởng ban thư ký Thị ủy Khương Tắc Xương; Bí thư huyện ủy Huyện Hồng An Hoàng Như Tú; chính ủy Quân khu Xương Mẫn là người của Hoàng Vũ; Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Ông Hải Bình là người của Cố Vũ; Chủ nhiệm Khu công nghệ cao Đặng Diệu Hoa; Phó thị trưởng Phổ Huy – người của Bảo Quốc Cường; Phó thị trưởng Triệu Hoài Đức là người của Tiền Đại Quân. Lần này Bạch gia không có kết quả gì.
Mặc dù nhìn người của nhiều hệ nhưng Vương Trạch Vinh là người đạt lợi lớn nhất. Bởi vì người Uông hệ, Lâm hệ hay Phú hệ đề có ý đến gần hắn.
Hội nghị làm mấy nhà vui mấy nhà buồn. Vẻ mặt Ngưu Thanh Đào không tốt mấy. Lợi ích do mấy nhà Uông, Lâm, Vương, Phú chiếm gần hết. Ngưu Thanh Đào mới đầu dự định kết hợp với mọi người để mong có chút thu hoạch, nhưng tình huống phát triển làm y rất bực bội. Chỉ có mình y là không có bất cứ thu hoạch gì.
Vương Trạch Vinh hôm nay không đi đâu mà ngồi trong phòng làm việc đợi kết quả hội nghị. Không chỉ là Vương Trạch Vinh, nhiều người biết tin tức ở Thường Hồng đều rõ hôm nay Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự Thường Hồng. Bởi vì tình hình trên tỉnh có chút phức tạp nên mọi người đều không rõ kết quả sẽ như thế nào.
Vương Trạch Vinh lo lắng bộ máy lãnh đạo Thường Hồng trong tương lai. Bản thân hắn nhất định không thể bị thay thế, quan trọng chính là quá nhiều người mới vào sẽ ảnh hưởng đến sự đoàn kết của bộ máy.
Vừa nãy Khương Tắc Xương cùng Hoàng Như Tú đến báo cáo công việc, hắn có thể thấy sự lo lắng của bọn họ.
Người gọi điện đầu tiên là Ngũ Tĩnh, y thông báo kết quả với Vương Trạch Vinh.
Nghe thấy kết quả như vậy, Vương Trạch Vinh có chút sợ hãi. Hắn không ngờ Tỉnh ủy lại thay đổi Thường Hồng lớn như vậy.
Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì chỉ động vài người mà thôi, nhưng lần này lại làm lớn đến thế.
Tâm trạng Ngũ Tĩnh lúc này khá tốt, có thể lấy được kết quả lớn hơn dự định thì ai cũng thích. Không ngờ Tả Quân Huy và Vương Khải Thần đều liên minh với Uông hệ, hiệu quả khá tốt.
Ngũ Tĩnh nói xong kết quả hội nghị liền dập máy.
Vương Trạch Vinh ngồi đó nghĩ đến tình hình bộ máy bước tiếp theo. Hắn coi như có nhận thức sơ bộ về từng thường vụ mới của Thường Hồng.
Ngoài Vu Dương, Đặng Diệu Hoa cũng thành công tiến vào thường vụ, cứ như vậy áp lực của Vương Trạch Vinh giảm đi nhiều. Có thêm Khương Tắc Xương cùng Hoàng Như Tú, hắn đã có năm phiếu chắc chắn ở thường vụ. Lăng Vũ Trình và Hoàng Vũ đều là người Lâm hệ, hai phiếu của bọn họ có thể kéo về, cứ như vậy thì là bảy phiếu, đồng thời cũng có thể hợp sức với Tả Quân Huy và Tiền Đại Quân.
Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Quách Thư Quân và Sử Chí Hòa đã đi tới.
Thấy hai người bọn họ đi vào, Vương Trạch Vinh biết suy nghĩ của bọn họ. Bây giờ Tỉnh ủy đang nghiên cứu bộ máy Thường Hồng, bọn họ có thể ngồi yên được mới là lạ.
Bắt tay hai người, Vương Trạch Vinh ngồi xuống đối diện với bọn họ.
Quách Thư Quân nói:
- Bí thư Vương, không biết trên tỉnh có kết quả chưa?
Sử Chí Hòa thở dài nói:
- Chúng tôi nghe được vài tin tức nói cấp trên tranh đoạt Thường Hồng rất mạnh.
Vương Trạch Vinh đưa cho hai người điếu thuốc rồi nói:
- Tôi vừa nhận được điện thoại, nghiên cứu bộ máy của Tỉnh ủy đã kết thúc.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm hai người bọn họ đều rất khẩn trương. Bọn họ bây giờ không có chỗ dựa nào mạnh, ngoài dựa vào Vương Trạch Vinh thì đúng là không còn nơi nào để hỏi tin tức.
- Bí thư Vương, kết quả như thế nào, có bất lợi không?
Sử Chí Hòa hỏi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này tôi cũng không thể nói rõ. Đối với các anh có lẽ là chuyện tốt nhưng lại không tốt cho sự phát triển tiếp theo của Thường Hồng.
Quách Thư Quân cười nói:
- Bí thư Vương, chúng tôi cũng biết tình hình. Lần này Tỉnh ủy biến hoá quá đột nhiên, lần này chúng tôi cũng khó giữ được vị trí, không biết Tỉnh ủy phân công chúng tôi đi đâu?
Vương Trạch Vinh nói:
- Hai anh đều lên chức nhưng chỉ là điều khỏi Thường Hồng.
Vương Trạch Vinh nói công tác mới của bọn họ ra.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói tình hình, Quách Thư Quân cười nói:
- Đúng là nằm ngoài suy đoán của tôi. Tôi vốn nghĩ điều ngang hàng đến nơi khác, không ngờ cũng có tiến bộ. Đây coi như an ủi một chút.
Sử Chí Hòa cười nói:
- Dù nói là để trống vị trí cho người khác nhưng ít nhất cũng lên một bậc.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Hai vị, việc này tôi cũng có chút xấu hổ, không thể giữ được hai vị ở lại Thường Hồng.
Quách Thư Quân xua tay nói:
- Bí thư Vương, cho dù chúng tôi lên tỉnh cũng chỉ là đi mở đường cho Bí thư. Chỉ cần Bí thư không quên chúng tôi là được.
Sử Chí Hòa cũng cười nói:
- Bí thư Vương, tiếp theo anh sẽ là Lãnh đạo tỉnh ủy, sau này nhờ anh giúp nhiều hơn.
Hai người vừa đi, Phùng Triêu Lâm liền đi vào và nói:
- Trạch Vinh, hội nghị Tỉnh ủy đã kết thúc, tôi phải đi. Nói thật cùng làm việc chung với anh là thời gian tôi thoải mái nhất. Thường Hồng cũng là nơi tôi lưu luyến nhất.
Vương Trạch Vinh nhìn Phùng Triêu Lâm, hắn cảm thấy Phùng Triêu Lâm già đi nhiều. Lần này Tỉnh ủy điều Phùng Triêu Lâm ra khỏi Thường Hồng, điều này rất bất lợi với việc lên chức của Phùng Triêu Lâm, bảo sao tâm trạng y không tốt. Nếu Phùng Triêu Lâm tiếp tục làm Thị trưởng thì sớm muộn gì cũng có thể thành Bí thư thị ủy, đến lúc đó sẽ vào Tỉnh ủy. Bây giờ tuy là đề bạt nhưng mà y về cơ bản không thể tiến thêm bước nữa.
Vương Trạch Vinh không biết nói sao, quan hệ giữa Phùng Triêu Lâm và y khá kỳ quái, đầu tiên là đánh sau lại làm đồng minh. Biến hoá này là do thực lực quyết định, nếu Phùng Triêu Lâm có thực lực thì tin rằng y sẽ tranh đoạt với Vương Trạch Vinh.
- Lão Phùng, anh nói đúng. Bộ máy do chúng ta hợp tác rất tốt, chẳng qua tôi cũng bất đắc dĩ.
Phùng Triêu Lâm gật đầu, tình hình trên tỉnh thì y hiểu rõ. Việc này Vương Trạch Vinh không thể ảnh hưởng tới.
Phùng Triêu Lâm ngồi nói chuyện một lúc rồi mới đi, trong giọng nói rõ vẻ muốn tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Phùng Triêu Lâm cũng thấy rõ, khoảng cách giữa y và Vương Trạch Vinh càng lúc càng lớn, sau đây Vương Trạch Vinh sẽ làm Lãnh đạo tỉnh ủy. Y bây giờ bắt đầu coi như Vương Trạch Vinh thành chỗ dựa của mình.
Quan Khí Quan Khí - Hồng Mông Thụ Quan Khí