The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1325: Bất Ngờ Ở Phòng Mát Xa!
hưng bất kể là Cung Bảo Nguyên hay Hồ Thiên Hậu, thậm chí Lưu Vĩ Hồng đều không nghĩ đến, ngày hôm ấy lại đến nhanh như vậy.
Ngay tại hôm nay!
Cũng là không nhọc Chủ tịch Hội đồng quản trị Cung chờ lâu.
Lúc ấy ở quán cà phê, ánh mắt âm u của Vũ Trường Nghĩa cuối cùng đảo qua mặt Cung Bảo Nguyên, Hồ Thiên Hậu và Lưu Vĩ Hồng, kêu lên một tiếng trầm đục, như vậy xoay người rời đi, cũng không làm bộ làm tịch, im hơi lặng tiếng mà đi.
Vài người nam nữ đi theo đương nhiên cũng không chút do dự mà theo ở phía sau. Chỉ có Tưởng Vĩnh Dân không biết làm thế nào cho phải.
Một bên là công tử của Bí thư Đảng ủy Công an Tỉnh ủy, một bên là người lãnh đạo trực tiếp, Phó chủ tịch Tưởng quả thật cũng khó làm.
Thấy bộ dạng mồ hôi đầm đìa của Tưởng Vĩnh Dân, Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói:
- Đồng chí Vĩnh Đân, anh là cán bộ Đảng ủy, làm tốt công việc của mình là được, những việc khác không cần nghĩ nhiều.
- Vâng, vâng, Bí thư…
Tưởng Vĩnh Dân liên thanh nói, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười trên mặt.
- Cậu về trước đi.
- Dạ, vâng, vâng, vậy Bí thư, chủ tịch Cung, chủ tịch Hồ, tôi xin phép vắng mặt.
Tưởng Vĩ Dân giống như một người máy, Lưu Vĩ Hồng nhập một lệnh, anh ta liền theo đó mà làm, trước mặt Lưu Vĩ Hồng và những người khác liên tục cúi đầu, lau mồ hôi lạnh, vội vàng đi. Còn về phần có phải anh ta về nhà hay không thì không tiện nói.
Thông qua trận làm loạn của Vũ Trường Nghĩa, bọn Lưu Vĩ Hồng liền không có tâm tình mà tiếp tục nói chuyện nữa.
Cung Bảo Nguyên thuận thế đề nghị:
- Nhị ca, thời gian không quá muộn, hay là chúng ta cùng đi hát đi?
Loại giải trí Karaoke này, mấy năm gần đây dần lưu hành ở thành phố lớn, rất ngiều giai tầng giàu có từ trước ngay lập tức thích mê loại giải trí này. Lúc trước ngồi ở dưới nghe mọi người hát, nhiều nhất cũng chỉ lầm bầm vài câu, bây giờ tự mình là diễn viên chính, tự mình hát, quả thực đón được ý muốn của rất nhiều người, lưu hành 20 năm mà không suy, quả nhiên là có đạo lý.
Kinh doanh bất cứ cái gì, chỉ cần vừa vặn phù hợp với nhu cầu tâm lý con người, lúc nào cũng kiếm được nhiều tiền hơn so với việc kinh doanh ăn, mặc, ở, đi lại.
Lưu Vĩ Hồng cười khoát tay nói:
- Thôi đi, gần đây tôi khá bận, đợi sau này quảng trường thương mại của các cậu bắt đầu xây dựng thì cùng nhau vui vẻ.
Cũng không phải Lưu Vĩ Hồng thật sự bận như vậy, ngay cả chút thời gian nghỉ ngơi cũng không có. Mấu chốt là cái hoạt động giải trí này thật sự cần tâm tình tốt. Bị Vũ Trường Nghĩa quấy rầy loạn hết cả lên, Lưu Vĩ Hồng làm gì có tâm trạng mà hát hò gì?
Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng vốn không hứng thú lắm với Karaoke.
Nhị ca không muốn, Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu tự nhiên không tiện miễn cưỡng, liền đứng dậy, mỉm cười đưa tiễn Lưu Vĩ Hồng và Lý Cường ra ngoài cửa.
Trước lúc lên xe, Lưu Vĩ Hồng đặc biệt dặn dò hai câu:
- Bảo Nguyên, Thiên Hậu, các anh nghỉ sớm một chút. Chú ý nhé, Vũ Trường Nghĩa hình như là người không có đầu óc, phải cẩn thận kẻo anh ta gây rối.
Cung Bảo Nguyên cười nói:
- Được rồi, chúng tôi sẽ chú ý.
Kỳ thật trong lòng y không thèm quan tâm.
Một thằng nhóc thối tha còn có thể ghê gớm thế nào?
Đây là khách sạn Kinh Hoa, một trong những khách sạn lớn đẳng cấp cao nhất ở Tỉnh Giang Nam, không thể không có quy củ.
Cung Bảo Nguyên thân là con ông cháu cha lớn, đương nhiên sẽ không đem cái loại con ông cháu cha bé nhỏ như Vũ Trường Nghĩa đặt vào mắt. Thế nhưng sự thật chứng minh, loại suy nghĩ tự tin mù quáng này có lúc chưa chắc đã đáng tin.
- Đi, Thiên Hậu, hai ngày nay chưa hề thả lỏng chút nào, sự việc làm xong rồi, đi tắm hơi, mát xa một chút.
Nhìn theo chiếc xe Audi của Lưu vĩ Hồng biến mất trong bóng đêm, Cung Bảo Nguyên quay người nói với Hồ Thiên Hậu.
Hồ Thiên Hậu tính tình cũng khá ham chơi, tự nhiên sẽ không phản đối. Ngay lập tức hai người đi đến trung tâm vui chơi của khách sạn Kinh Hoa. Khách sạn lớn Kinh Hoa là khách sạn lớn hào hoa nhất tỉnh Giang Nam, những dự án phục vụ trọn gói như thế này đương nhiên là có hết, cũng là trình độ cao.
Sự việc trên thế giới này, nói ra cũng thật trùng hợp, ở trung tâm tắm hơi, hai người lại gặp Vũ Trường Nghĩa và mấy người đi theo y, bọn họ đã đến trước một bước, đang ngâm mình.
Tuy nhiên lần này hai bên đều không chào hỏi, giống như không ai quen ai.
Mắt thấy Cung Bảo Nguyên và Hồ Minh Hậu vào phòng thay quần áo, Vũ Trường Nghĩa liền vẫy vẫy tay, người con gái trẻ vẫn đứng ở bên cạnh vội vàng đưa điện thoại cho Vũ Trường Nghĩa, Vũ Trường Nghĩa cầm lấy, bấm một số điện thoại, hạ giọng, nói một trận, sau đó trên mặt lộ ra một tia tươi cười dữ tợn, ánh mắt nhìn về phía phòng thay đồ, trở nên âm u, nhấp nháy ánh hào quang nguy hiểm.
Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu không biết cái tính con ông cháu cha của Vũ Trường Nghĩa đã hoàn toàn kích phát ra ngoài, hai người thành thơi ngâm mấy chục phút tắm hơi, thay quần áo mát xa, lững thững đi vào phòng mát xa của mình, đều gọi hai thợ mát xa, như vậy sẽ được phục vụ đầy đủ.
Chủ tịch Hội đồng quản trị Cung và Phó chủ tịch Hội đồng quản trị Hồ, bây giờ chính thức đều là người giàu có, người có tiền, đương nhiên về phương diện hưởng thụ cũng phải cao cấp. Những thợ mát xa được chọn đều trẻ trung xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, mặc bộ quần áo mát xa khá lộ liễu, đôi chân thon dài, bộ ngực sữa lộ ra một nửa, lay động sinh tư, rất hút hồn người khác.
Tuy nhiên Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu thực sự đã gặp qua những tên con ông cháu cha ăn chơi trác táng, biết lúc nào nên theo quy củ, không làm loạn. Gọi mấy thợ mát xa trẻ trung xinh đẹp chỉ là vì dưỡng mắt dưỡng thần, cũng không có ý nghĩ không an phận nào khác. Nếu thật sự nói chuyện hợp, tiêu thêm chút tiền cũng không sao.
Cung Bảo Nguyên mặc quần áo mát xa, đá rơi dép lê xuống, thoải mái nằm trên chiếc giường rất có tính đàn hồi.
Hai thợ mát xa trẻ tuổi liền cười hì hì lên giường, một đầu một cuối, bắt đầu mát xa cho Đại thiếu gia Cung, người thợ mắt xa trẻ trung mang số 11 trước ngực, cười nói với Cung Bảo Nguyên:
- Ông chủ, mắt xa phần đầu trước cho ngài nhé…
Nói xong liền đem đầu của Cung Bảo Nguyên gác vào bộ ngực đầy đặn của mình, Cung Bảo Nguyên chỉ thấy sau đầu được ở trong gối bông mềm mại, nói không nên lời thích ý, không khỏi hít vào một hơi, nói:
- Phục vụ mát xa của khách sạn Kinh Hoa các cô còn đặc sắc như vậy sao?
- Hì hì, cũng phải xem đó là ai, ngài là ông chủ lớn, một phát gọi hai người, lại là loại mát xa toàn thân đắt nhất, phục vụ của chúng em đương nhiên phải chu đáo một chút.
Người thợ mát xa số 11 cười nhẹ nói.
- Đúng vậy, ông chủ, nếu ngài thấy chúng em làm tốt, đến lúc đó cho chúng em chút tiền boa nhé…
Cô gái số 16 mát xa phần chân cho Cung Bảo Nguyên cũng cười hi hi nói, âm thanh có chút nũng nịu.
Cung Bảo Nguyên cười nói:
- Cái này không vấn đề, chỉ cần các cô phục vụ không tồi, tôi đương nhiên sẽ boa, yên tâm, chỉ lo đưa ra hết bản lĩnh của các cô là được.
- Được rồi, ông chủ, ngài cứ thoải mái mà hưởng thụ nhé…
Cô gái mắt xa số 11 đem đầu của Cung Bảo Nguyên ôm hoàn toàn vào trong lồng ngực, giơ hai tay mát xa huyệt thái dương cho Cung Bảo Nguyên.
Trình độ của hai thợ mát xa này cũng bình thường, chủ yếu là động tác khá mạnh bạo, tư tưởng khá thoải mái, thường làm “tiếp xúc thân mật” với Chủ tịch Hội đồng quản trị Cung, trêu chọc được vài cái, Cung Bảo Nguyên bắt đầu thoải mái nói lầm bầm.
Hai tay người thợ mát xa số 11 liền thuận theo bả vai của Cung Bảo Nguyên đi xuống dưới, dừng lại trên ngực của anh ta, giống như trong lúc vô ý mở áo mát xa của Cung Bảo Nguyên ra, cười nói:
- Ông chủ, ngài kiên quyết cởi bỏ quần áo đi cho rồi, như thế này không tiện.
- Được…
Cung Bảo Nguyên tự nhiên cũng không phản đối.
Hai cô gái mát xa liền ba chân bốn cẳng đem Chủ tịch Hội đồng quản trị Cung lột gần hết, chỉ còn chiếc quần lót. Mà người cô gái mát xa cũng đem quần áo mở ra hơn phân nửa, bộ ngực sữa gần như lộ ra toàn bộ, kề sát trên người Cung Bảo Quân cọ đi cọ lại, trêu chọc đến mức đại thiếu gia Cung bắt đầu thở dốc.
- Ai, các cô cứ như vậy, tôi sẽ không chịu được…
Cung Bảo Nguyên cười nói, giơ hai tay bắt lấy một bộ vị nào đó của cô gái mát xa số 11, bắt đầu xoa nắn.
- Ai u, ông chủ, cái này không được, vượt khỏi phạm vi phục vụ của chúng em rồi.
Cô gái số 11 khúc khích cười, trốn tránh bàn tay của Cung Bảo Nguyên, số 16 lại bỗng nhiên giơ tay bóp một chút vào bộ vị quan trọng của Cung Bảo Nguyên.
- Em à, còn giả vờ với anh! Nói đi, muốn bao nhiêu tiền. Chỉ cần các em dám mở miệng, anh liền dám đưa.
Cung Bảo Nguyên bị trêu chọc đến mức nhiệt lượng dâng trào, cười ha ha nói.
- Ông chủ, ngài nói thật sao?
Cô gái số11 cười hì hì hỏi.
- Đương nhiên là thật. Anh đường đường là Chủ tịch Hội đồng quản trị, lại dụ dỗ chơi các em sao? Nói, chỉ cần các em đưa ra giá, anh liền có thể đưa tiền.
- Ông chủ, nói thật với ngài nhé, chúng em không làm loại chuyện kia… Ít nhất ở đây không được, nếu để ban lãnh đạo biết chúng em sẽ bị khai trừ, mỗi ngành đều có quy tắc riêng.
Cô gái số 16 nửa đùa nửa thật nói.
Cung Bảo Nguyên liền giơ ngón tay cái lên:
- Được, anh thích người tuân thủ quy tắc, việc mát xa này chúng ta không làm nữa. Anh ở phòng khách quý số 1108, chúng ta thanh toán, đến phòng của anh đi. Như vậy ban lãnh đạo các em sẽ không khai trừ các em chứ?
- Vậy cũng không được…
Cô gái số 11 cười khanh khách.
Cung Bảo Nguyên liền nôn nóng, không kiên nhẫn nói:
- Thế này cũng không được, thế kia cũng không xong, vậy các em trêu chọc anh làm gì? Đùa chơi anh sao? Sảng khoái một chút, nói thật đi, tiền nhiều hay ít anh không để tâm.
- Ồ, ông chủ thật nóng vội, hi hi, chúng em muốn tiền của anh, nhưng không dám…
Cô gái số 11 cười nói, vẻ mặt vẽ ra rất nghiêm trọng không ngừng nháy mắt, mang theo một chút ý trêu tức.
- Cô có ý gì?
Cung Bảo Nguyên có chút cảnh giác, xoay người ngồi dậy, nhìn chằm chằm cô gái số 11, lạnh lùng hỏi.
Cô gái mát xa số 11 hoảng sợ, vội lùi về phía sau, nói:
- Không có ý gì, chúng tôi không dám mà. Chúng tôi không thể xằng bậy…
Vừa nói vừa nháy mắt với cô gái số 16, hai người liền bắt đầu cởi quần áo, lập tức cởi hết quần áo trên người, cô gái số 11 thậm chí nội y cũng cởi ra, bộ ngực hoàn toàn lộ ra hết.
Cung Bảo Nguyên liền cười rộ lên:
- Con mẹ nó, còn giả vờ với tôi, tôi đã nói mà, các cô thế cũng gọi là tuân thủ quy tắc…
Một câu còn chưa nói hết, đột nhiên một tiếng động lớn vang lên, cửa phòng mát xa bị người khác một cước đá văng, mấy người lập tức tiến vào.
- Không được nhúc nhích, giơ tay lên!
Trong khoảnh khắc, tiếng hét to vang dội khắp căn phòng.
Diệt Hồng Trần
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia