Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1317: Hội Nghị Công Tác Bí Thư!
ảy ngày sau đó, Hội nghị Công tác Bí thư được tổ họp tại phòng họp nhỏ của Khu ủy Ninh Dương.
Khu Ninh Dương tổng cộng có bốn người một Bí thư và ba Phó bí thư.
Bí thư khu ủy Lưu Vĩ Hồng, Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu, Phó bí thư Đỗ Trí Tuệ phân công quản lý Đảng, Bí thư Ủy ban kỷ luật Long Hùng. Việc phân phối Phó Bí thư ở giai đoạn hiện tại xem như hơi ít người. Khu Ninh Dương tổng cộng có mười một thường ủy. Trong khi đó, ở một vài khu huyện khác có tới năm sáu người là Bí thư và Phó bí thư.
Hội nghị công tác bí thư hôm nay không phải là cuộc họp định kỳ mà là do Ứng Long Hùng yêu cầu tổ chức một cuộc họp đặc biệt, nghe nói là báo cáo có liên quan đến vụ án tham ô thối rữa của Chủ nhiệm Ủy ban Giáo dục trước kia, hiện là điều tra nghiên cứu viên của chính quyền khu Thân Chấn Phát.
Ngồi ngay ngắn phía đằng trước bàn hội nghị là Bí thư khu ủy Lưu Vĩ Hồng, Ngụy Phượng Hữu, Đỗ Trí Tuệ. Chủ nhiệm Bí thư Văn phòng Khu ủy Hàn Tất Thành tới dự thính Hội nghị công tác, ngồi ở phía tay trái hắn. Long Hùng và Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật khu Hoắc Sĩ Võ ngồi ở phía bên phải.
Hoắc Sĩ Võ là Tổ trưởng Tổ chuyên án của vụ án Thân Chấn Phát. Anh ta thay mặt Ủy ban kỷ luật khu tiến hành báo cáo trước Hội nghị Công tác Bí thư.
Long Hùng vốn là thành viên chính thức của Hội nghị Công tác Bí thư, anh ta giúp cho việc tiến hành báo cáo càng thêm thích hợp.
Không khí trong phòng hội nghị rất nghiêm túc, điều hòa không khí và quạt thông gió cùng được mở.
Bốn Bí thư đang ngồi cùng với Chủ nhiệm Hàn, đều đang hút thuốc.
Nhìn kỹ lại, sắc mặt của Ngụy Phượng Hữu có chút không bình tĩnh.
Thân Chấn Phát bị Ủy ban kỷ luật đưa đi đã bảy ngày. Trong bảy ngày này, Ngụy Phượng Hữu không thể làm được việc gì, ở nhà ngồi chờ “Phán quyết” cuối cùng. Ở Ninh Dương nhiều năm như vậy, Ngụy Phượng Hữu đã trải qua một loạt những chức vụ như Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, Chủ tịch khu, nên thế lực của ông ta đã sớm xâm nhập đến các phương diện, các ban ngành ở Ninh Dương. Ngay cả Ủy ban kỷ luật cũng không ngoại lệ. Mặc dù hai năm trước, huyện mới được sửa thành khu, đội ngũ cán bộ có sự điều chỉnh rất lớn, rất nhiều cán bộ quan trọng trong ban ngành đều nhảy dù hoặc là bị thuyên chuyển, nhưng thế lực của Ngụy Phượng Hữu vẫn là lớn nhất. Ông ta vẫn là nhân vật có ảnh hưởng sâu rộng nhất ở Ninh Dương.
Tuy nhiên lần này, Ngụy Phượng Hữu huých phải cái đinh ở Ủy ban kỷ luật.
Nội dung có liên quan trong nhật kí của Tô Hồng Hồng, đều bị Ủy ban kỷ luật khu tiến hành giữ bí mật một cách chặt chẽ. Chỉ có Bí thư Long Hùng và ba người tổ trưởng, tổ phó của tổ chuyên án được xem qua. Các thành viên khác của tổ chuyên án, cũng chỉ có thể lấy được một phần những bản sao chép sự kiện đã trải qua sự chọn lọc.
Ngụy Phượng Hữu nghe được nội dung quyển nhật kí của Tô Hồng Hồng có liên quan đến Thân Chấn Phát và một vài lãnh đạo xử lý Cục ủy khác, chỉ có những bản ghi chép về bản thân Chủ tịch khu Ngụy thì ông ta lại không nghe ngóng được gì.
Long Hùng rất coi trọng vụ án này, tự mình chỉ huy. Trên danh nghĩa, Hoắc Sĩ Võ là tổ trưởng Tổ chuyên án nhưng trên thực tế Tổ trưởng Tổ chuyên án lại là Long Hùng. Thành viên chủ chốt của tổ chuyên án cũng do Long Hùng tự mình chọn lựa, cũng có thể nói là thân tín dòng chính của Long Hùng. Tuy thế lực của Ngụy Phượng Hữu ở Ninh Dương rất lớn, nhưng lực ảnh hưởng của ông ta ở Ủy ban kỷ luật khu này là một mẫu ruộng còn có ba phần đất, tất nhiên kém hơn Bí thư quản lý chính Long Hùng.
Long Hùng cũng không phải là người có tính cách yếu đuối mà thật sự là hạng người có thế lực mạnh mẽ.
Trước kia, khi Đới Lâm còn đảm nhiệm, Ngụy Phượng Hữu có thể gây ảnh hưởng khiến tất cả các thường ủy khác đứng về phía mình, duy nhất chỉ có Long Hùng là không bị ảnh hưởng. Mặc dù Long Hùng vẫn duy trì mối quan hệ cá nhân với ông ta cũng khá tốt đẹp, nhưng trên công việc, từ trước đến nay ông ta vẫn giữ lập trường độc lập. Trước kia, trong Hội nghị Công tác Bí thư cùng Hội nghị thường ủy Khu ủy, thỉnh thoảng mới có chuyện đề xuất của Long Hùng và ý kiến của Ngụy Phượng Hữu không đồng nhất.
Càng những lúc như thế này, Ngụy Phượng Hữu lại càng phải thật sự cẩn thận để bảo toàn mối quan hệ cá nhân với Long Hùng, không muốn làm cho mối quan hệ này trở nên căng thẳng.
Hệ thống Ủy ban kỷ luật này tương đối độc lập, Long Hùng lại từ Ủy ban Kỷ luật trung ương xuống. Cho tới nay, vợ và con của ông ta vẫn ở lại Bắc Kinh để công tác và học tập. Có thể nói, Long Hùng được xem như là “cán bộ mượn tạm”, gốc rễ vẫn còn ở tại Ủy ban Kỷ luật trung ương. Cho nên những thủ đoạn của Ngụy Phượng Hữu dường như không mấy ảnh hưởng tới ông ta.
Bảy ngày trôi qua vẫn không nghe được tin tức gì liên quan đến mình, trong lòng Ngụy Phượng Hữu lại càng lo sợ bất an.
Không biết trong hồ lô Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc muốn làm cái gì.
Tuy nhiên, trong hội nghị Công tác Bí thư hôm nay, Ngụy Phượng Hữu lại thoáng có chút kiên định hơn. Bản thân là Bí thư tới nghe Ủy ban kỷ luật báo cáo, hay là được mời tới dự Hội nghị Công tác Bí thư để nghe báo cáo, hoàn toàn là Lưu Vĩ Hồng tự quyết định. Ủy ban kỷ luật phá án, sẽ báo cáo với Bí thư Đảng ủy, điều này cũng được cho là đương nhiên. Hệ thống Ủy ban kỷ luật độc lập, cũng nhất định phải triển khai công tác dưới sự quan tâm của lãnh đạo Đảng ủy. Bất luận là một Bí thư Ủy ban kỷ luật nào, nếu khi phá án, bản thân lại lách qua Bí thư Đảng ủy, theo nguyên tắc của hệ thống là không cho phép, sẽ lưu lại thiếu sót rất lớn. Trừ khi cấp trên của Ủy ban kỷ luật có yêu cầu đặc biệt, hoặc phải là án kiện riêng, hoặc có khi dính dáng tới Bí thư Đảng ủy, mới có thể đưa ra quyết định như vậy.
Nhưng ngoại trừ Bí thư Đảng ủy ra, các lãnh đạo Đảng ủy khác cũng không có “Đãi ngộ” này, cho dù là chính phủ chặn ngang, cũng vậy thôi. Ủy ban kỷ luật là cơ cấu phía dưới của Đảng ủy, không phải cơ cấu phía dưới của chính phủ. Ở thời kì nào đó sau này, Ủy ban kỷ luật thậm chí bay lên tới độ cao trở thành một trong năm bộ máy chính của địa phương.
Hiện tại, Lưu Vĩ Hồng quyết định mời tới dự Hội nghị Công tác Bí thư để nghe báo cáo, có thể nói là trịnh trọng một cách hiếm thấy, nhưng có thể nói điều này khiến Ngụy Phượng Hữu hiểu được ý tứ biểu đạt nào đó. Ngụy Phượng Hữu thực sự đã có thể lĩnh ngộ được.
- Các đồng chí, bắt đầu cuộc họp. Đề tài thảo luận đầu tiên trong hội nghị hôm nay là nghe Tổ chuyên án của Ủy ban kỷ luật báo cáo về vụ án Thân Chấn Phát.
Lưu Vĩ Hồng ngồi ngay ngắn ở vị trí Chủ tịch, trầm giọng nói, hướng Long Hùng và Hoắc Sĩ Võ hơi gật đầu một cái.
Bình thường, Hội nghị Công tác Bí thư sẽ không nghiêm túc như ngày hôm nay. Bởi vì chỉ có khoảng bốn đến năm người tham gia, hơn nữa đều là nhân vật có quyền hạn “đưa ra quyết sách cao nhất” ở khu Ninh Dương”, cho nên bình thường không khí hội nghị cũng khá là nhẹ nhàng thoải mái. Có thể nói nhóm Bí thư rất thoải mái, thậm chí có đôi khi còn có thể ngắt lời của đồng chí khác để trình bày ý kiến của mình, cũng sẽ không làm cho người khác để ý.
Long Hùng gật đầu về phía Hoắc Sĩ Võ.
Hoắc Sĩ Võ liền mở hồ sơ ra trước mặt, đeo kính mắt lên. Hoắc Sĩ Võ đã bốn mươi bảy, bốn mươi tám tuổi, nhìn về ngoài khá già, thân thể cũng khá gầy yếu, đã phải mang kính lão mới có thể thấy rõ chữ viết trong hồ sơ. Nhưng Bí thư Hoắc gầy yếu này, cũng là người trợ lý đầu tiên trong Ủy ban kỷ luật khu khiến Long Hùng nể trọng nhất. Thường thường, khi có một vài vụ án đặc biệt khó giải quyết hoặc là có ảnh hưởng nghiêm trọng, ông ta đều giao cho Hoắc Sĩ Võ đảm nhận.
Ban đầu, nhật ký của Tô Hồng Hồng đề cập đến cán bộ cấp Cục trưởng, còn có hơn bốn, năm người, trong đó còn đề cập tới Chủ tịch khu cấp chính cục Ngụy Phượng Hữu và Phó chủ tịch khu cấp phó cục Trương Lực. Trong phạm vi một khu, tuyệt đối có thể nói là trọng án, đương nhiên sẽ giao cho Hoắc Sĩ Võ đi điều tra và giải quyết. Thật ra lúc trước ở văn phòng Lưu Vĩ Hồng, sau khi Long Hùng xem qua nhật kí của Tô Hồng Hồng, phản ứng đầu tiên chính là định tự mình đảm nhiệm tổ trưởng tổ chuyên án. Nhưng Lưu Vĩ Hồng lại phủ quyết đề nghị này, yêu cầu ông ta giao cho cấp dưới đi làm.
Long Hùng liền đại khái biết được tâm tư của Lưu Vĩ Hồng.
Người đứng ở bên ngoài nhìn vào thì thấy quan hệ giữa Long Hùng và Lưu Vĩ Hồng không có gì mật thiết. Đó là bởi vì bọn họ cũng không biết, khi Long Hùng công tác ở Ủy ban Kỷ luật trung ương, từng làm việc với Hồ Ngạn Bác trong cùng một văn phòng đến hơn hai năm, sau đó lại trực tiếp điều tới công tác dưới tay của cha Hồ Ngạn Bác là Hồ Vĩ Thành, được Hồ Vĩ Thành rất coi trọng. Hai năm trước, ông ta trao quyền cho cấp dưới đến Khu Ninh Dương để đánh bóng tên tuổi.
Lưu Vĩ Hồng mới vừa đến đảm nhiệm Ninh Dương, Hồ Ngạn Bác liền gọi điện gấp cho Long Hùng, mong ông ta phải toàn lực phối hợp với Lưu Vĩ Hồng.
Cho nên, trong vụ án này, trong lòng Long Hùng hiểu được, nhất định phải dựa theo ý của Lưu Vĩ Hồng để xử lý, không thể làm đổ bể được. Đây chính là vụ án tham nhũng đầu tiên từ khi Lưu Vĩ Hồng tới nhậm chức Bí thư khu ủy, nên nó có ý nghĩ rất quan trọng.
- Các vị lãnh đạo...
Hoắc Sĩ Võ đeo kính lão, nhìn vào hồ sơ một lúc, mới chậm rãi bắt đầu báo cáo. Những người đang ngồi, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, những người khác đều có chút hiểu biết về tính cách của Hoắc Sĩ Võ, biết ông ta chính là người như vậy, vĩnh viễn không vội vàng không hấp tấp, cẩn thận, nghiêm túc thận trọng. Cho dù là đối mặt Bí thư Thành ủy, Hoắc Sĩ Võ cũng vẫn giữ thái độ này.
- Căn cứ vào điều tra bước đầu của chúng tôi, Thân Chấn Phát phạm phải ít nhất là bốn tội. Tội thứ nhất là tham ô. Chúng tôi tìm được sổ sách tài vụ gần ba năm trước trong đơn vị trước đây của Thân Chấn Phát, phát hiện bọn họ xây dựng quỹ đen riêng. Thân Chấn Phát và Trưởng phòng Tài vụ của đơn vị này cùng hợp mưu, lợi dụng danh nghĩa cấp phát thưởng cho cán bộ trong cơ quan, bỏ túi riêng một khoản công quỹ, số tiền lên đến trên ba trăm ngàn. Tội thứ hai, nhận hối lộ. Khi Thân Chấn Phát đảm nhiệm chức hiệu trưởng trường Trung học Ninh Dương và là lãnh đạo của đơn vị, cầm quyền đấu thầu và quyền đôn đốc công trình xây dựng sửa chữa và mở rộng trường Trung học, đã dung quyền của mình tiến hành giao dịch tiền với đơn vị thi công, nhận hối trên năm trăm ngàn. Ngoài ra, Thân Chấn Phát còn nghĩ định giá chức danh, coi công tác thay đổi nhân sự bình thường ở đơn vị cấp dưới thành một phương pháp phát tài, ngang nhiên nhận hối lộ. Tạm thời, số tiền cụ thể còn chưa thể xác minh. Tội thứ ba, lạm dụng chức quyền. Thân Chấn Phát thường xuyên lạm dụng chức quyền, can thiệp vào vấn đề thay đổi nhân sự ở đơn vị cấp dưới, can thiệp công tác điều động bình thường, lấy hối lộ làm điều kiện, muốn làm Nhất Ngôn Đường. Tội thứ bốn, tác phong sinh hoạt bại hoại. Căn cứ vào điều tra bước đầu, mấy năm nay Thân Chấn Phát đã quan hệ ít nhất với hơn năm người phụ nữ, lại không phải là quan hệ hai chiều. Phần lớn trong đó đều là lợi dụng chức quyền và tiền vàng để dẫn dụ.
Lưu Vĩ Hồng hỏi:
- Thân Chấn Phát chủ động khai báo ra hành vi phạm tội của mình sao?
Hoắc Sĩ Võ lắc đầu, lập tức báo cáo tiếp, trong lúc Thân Chấn Phát bị cách ly để thẩm tra, thái độ nhận thức thật sự không thành khẩn. Đối với vấn đề của mình, luôn né tránh hoặc là tránh nặng tìm nhẹ, lại tích cực khai ra vấn đề của rất nhiều cán bộ khác, đề cập tới mấy vị lãnh đạo xử lý Cục ủy ở khu và hai người trợ lý trong đơn vị mà anh ta công tác trước kia. Còn có Trưởng phòng Tài vụ của đơn vị. Thậm chí anh ta còn khai ra một vài vấn đề hủ bại của Phó chủ tịch Trương Lực, người được phân công quản lý khu.
Nghe đến đó, sắc mặt Ngụy Phượng Hữu và Đỗ Trí Tuệ, trở nên càng khó coi hơn.
Quả nhiên, tên khốn khiếp này bám loạn cắn bậy.
Nghĩ khai ra càng nhiều vấn đề của những người khác, thì hành vi phạm tội của mình có thể được giảm bớt.
Sau đó, Hoắc Sĩ Võ lại báo cáo một vài chứng cớ mà Ủy ban kỷ luật thu được trong mấy ngày phá án vừa rồi, chủ yếu đều có liên quan đến Thân Chấn Phát, cũng có liên quan đến một vài cán bộ khác do ông ta khai ra.
Theo tình huống này mà phân tích, ít nhất Thân Chấn Phát đã không nói dối. Những cán bộ mà ông ta khai ra, quả thật có vấn đề. Hơn nữa, cùng với nội dung bên trong quyển nhật ký của Tô Hồng Hồng cũng có thể xác minh cho nhau.
Hoắc Sĩ Võ báo cáo nói, vì thuận lợi cho quá trình phá án và bắt giam Thân Chấn Phát, Tổ chuyên án Ủy ban kỷ luật đã dựa vào lời khai của Thân Chấn Phát về những cán bộ có vấn đề, mà áp dụng biện pháp cần thiết. Nhất là Trưởng phòng Tài vụ và hai trợ lý của Thân Chấn Phát ở đơn vị cũ, có quan hệ vô cùng chặt chẽ với Thân Chấn Phát. Nếu không áp dụng biện pháp cần thiết với bọn họ, sẽ rất khó điều tra rõ được về một vài vấn đề.
Đây là phải mở rộng phạm vi lớn hơn nữa.
Không khí trong hội nghị càng thêm căng thẳng.
Diệt Hồng Trần
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia