A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1194: Đồng Chí Tùy An Đông Đích Thân Đến Nhà Chúc Tết
gày tết, lời nói quá mẫn cảm không thích hợp để thảo luận nhiều, mọi người lập tức chuyển đề tài, nói tới công tác của Hồ Phấn Cường. Hiện tại, Hồ Phấn Cường cũng đã là cấp Thứ trưởng, phụ trách về doanh nghiệp nhà nước, mặc âu phục sang quý bằng len, ưỡn ngực thóp bụng, khí độ khác rất nhiều so với ngày xưa. Nói tới công ty của mình, thỉnh thoảng còn vung tay lên, có vẻ vô cùng tự tin.
Lưu Thành Mỹ ngồi ở một bên, cũng mỉm cười, dường như rất hài lòng với mọi việc trước mắt.
Lưu Vĩ Hồng liền khẽ mỉm cười.
Thật ra, căn cứ vào tình hình mà hắn nghe ngóng được, Hồ Phấn Cường chưa được coi là lãnh đạo đặc biệt xuất sắc của một xí nghiệp, nhiều nhất chỉ mới đạt tiêu chuẩn mà thôi. Loại chuyện này, cũng do thiên bẩm/trời cho, không thể miễn cưỡng được. Hiện tại, Hồ Phấn Cường là nhân vật số một, hăng hái, nhưng theo cách ông ta nói chuyện, cũng có thể nghe ra được, ông ta khá bảo thủ, cũng không biểu hiện ra hùng tâm bừng bừng, giống như đã thỏa mãn.
Điều này cũng không sai, cũng không nhất định phải là vị cực nhân thần (ý nói địa vị cao quý trên mọi người) mới có thể thành công trong sự nghiệp. Hồ Phấn Cường có thể ở vị trí hiện tại, bình yên làm đến khi về hưu. Lưu Vĩ Hồng cảm thấy như vậy cũng rất tốt.
Làm việc không cần quá khuôn mẫu
Thật ra, nhìn qua thì Hồ Thiên Hậu, con của Hồ Phấn Cường có vẻ trầm ổn hơn rất nhiều. Anh ta ngồi ngay ngắn ở bên cạnh, mỉm cười lắng nghe các bậc trưởng bối nói chuyện, không lộ ra ý muốn trốn chạy. Tập đoàn quốc tế Hoành Du bỏ vốn, Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu cùng hợp tác, thành lập công ty đầu tư, rót tài chính vào khu kinh tế mới Giang Đông và Thành phố Minh Châu, bắt đầu làm hạng mục công trình. Cung Bảo Nguyên, Hồ Thiên Hậu là người phụ trách cụ thể. Quy mô của công ty không nhỏ, Cung Bảo Nguyên, Hồ Thiên Hậu nghiễm nhiên là ông chủ lớn, tự nhiên phải có dáng vẻ của một ông chủ lớn, không thể giống như trước tự do bay nhảy, không làm việc đàng hoàng.
Lưu Thành Thắng liền mỉm cười, cổ vũ Hồ Phấn Cường nói thêm vài câu.
Xem ra Lưu Thành Thắng và Lưu Vĩ Hồng đều có suy nghĩ giống nhau, trực tiếp muốn Hồ Phấn Cường ở chức vụ hiện tại mà không tính làm thay đổi gì trọng đại. Muốn bình an “Lăn lộn” đến khi về hưu, không cầu công lao, chỉ cầu không thất bại vẫn có thể xem là một phương pháp tốt.
Hàn huyên một hồi thì điện thoại ở phòng khách bỗng nhiên vang lên. Lưu Vĩ Đông đang ngồi cạnh điện thoại liền tiện tay nhấc lên, trả lời vài câu, thần sắc lập tức trở nên rất nghiêm trọng, buông điện thoại, nhìn Lưu Thành Thắng nói:
- Ba, đồng chí Tùy An Đông muốn đến đây chúc tết bà!
Lời vừa nói ra, tiếng ồn ào trong phòng khách lập tức giảm đi rất nhiều.
Thật ra, từ sau khi đồng chí Tùy An Đông vào làm chủ Kim Thu Viên, tết âm lịch hàng năm đều đến Thanh Tùng Viên chúc tết cụ ông cụ bà. Trước kia, khi ông cụ còn sống, là như thế. Sau khi ông cụ cưỡi hạc quy tiên, thói quen vẫn chưa từng thay đổi. Đương nhiên, Đồng chí Tùy An Đông cũng sẽ đến nhà các nguyên lão đại nội khác chúc tết.
Tuy nhiên tình hình năm nay, dường như đã không còn giống những năm trước rồi.
Uy vọng của đồng chí Tùy An Đông ở tầng cao nhất cũng dần dần được thành lập, địa vị cũng càng ngày càng được củng cố. Đối với việc ông ta tự mình đến nhà, tự nhiên càng đáng được coi trọng.
Lưu Thành Thắng lập tức đứng dậy nói:
- Mọi người cùng đi ra.
Nói xong, ánh mắt xẹt qua trên mặt Lưu Thành Gia, Hồ Phấn Cường, Mã Quốc Bình, Lưu Vĩ Đông, Lưu Vĩ Hồng, ý tứ đặc biệt có thể hiểu được. Mấy người này phải đi theo ông ta ra cửa chờ đón đồng chí Tùy An Đông. Về phần phái nữ thì miễn. Nhiều người cùng chen chúc ở cửa, cũng không phải là tốt.
Mấy người này, trước mắt chính là thành viên nòng cốt nhất của nhà họ Lưu.
Khoảng cách giữa Kim Thu Viên và Thanh Tùng Viên không xa, đi bộ lại đây cũng chỉ vài đoạn đường.
- Đồng chí Thành Thắng, năm mới tốt lành!
Rất nhanh, từ cửa chính đã vang lên tiếng cười sang sảng của đồng chí Tùy An Đông.
- Tổng bí thư, năm mới tốt lành!
Lưu Thành Thắng lập tức đi xuống bậc thang, nhanh tới tiếp đón. Lưu Thành Gia đi cùng anh trai. Những người khác đứng ở gần cuối, đứng theo thứ tự rành mạnh, không chút bấn loạn. Trong trường hợp như vậy, cũng không thể hoàn toàn dựa theo tư cách cá nhân mà đối đãi, trường hợp nào nên quy củ, nhất định phải quy củ.
Đồng chí Tùy An Đông cũng không phải tới một mình, cùng đi vào cửa với ông ta, còn có chánh văn phòng trung ương kiêm bí thư cơ quan công ủy lệ thuộc trực tiếp vào trung ương, đồng chí Kính Thu Nhân. Đồng chí Kính Thu Nhân mới tiếp nhận chức vụ từ năm kia.
- Tư lệnh viên Lưu Thành Gia, năm mới tốt lành!
Chờ Lưu Thành Thắng làm lễ ra mắt xong, đồng chí Tùy An Đông lại mỉm cười nhìn Lưu Thành Gia nói.
Mặc dù là ngày tết, Lưu Thành Gia vẫn quân phục chỉnh tề, ngôi sao của một vị tướng vẫn rực rỡ trên vai, lập tức hướng về đồng chí Tùy An Đông giơ tay chào theo nghi thức quân đội, cao giọng nói:
- Chủ tịch, năm mới tốt lành!
Thời tiết bên ngoài đang rét lạnh, đồng chí Tùy An Đông lại kiên trì bắt tay ân cần thăm hỏi năm mới tới tất cả con cháu nhà họ Lưu. Đến lượt Lưu Vĩ Đông, đồng chí Tùy An Đông vỗ nhẹ nhẹ vào bờ vai của anh ta, cười nói:
- Chủ tịch thành phố Tiểu Lưu, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, ha ha!
- Cảm ơn Tổng bí thư đã khen ngợi, thật hổ thẹn không dám nhận!
Lưu Vĩ Đông vội vàng khiêm tốn nói
- Được, được!
Đồng chí Tùy An Đông lập tức lại chuyển hướng nhìn Lưu Vĩ Hồng, hai mắt rạng rỡ, thoáng đánh giá cao thấp một hồi, dường như muốn một lần nữa nhận thức lại một người trẻ tuổi thuộc thế hệ sau của nhà họ Lưu.
- Tổng bí thư, năm mới tốt lành!
Lưu Vĩ Hồng vội vàng lập tức cúi người, kính cẩn nói.
- Đồng chí Vĩ Hồng, cậu cũng không đơn giản!
Một lát sau, Tổng bí thư mới hơi hơi gật đầu, mang theo một chút cảm khái, nhẹ nhàng nói.
- Tổng bí thư quá khen, không dám nhận!
Lưu Vĩ Hồng vẫn đáp một cách quy củ, không chút bối rối.
- Ừ, người trẻ tuổi, không ngừng cố gắng!
Nói xong, Tổng bí thư cũng vỗ vỗ vào vai của Lưu Vĩ Hồng, tán thưởng nói.
- Dạ, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ lời dạy bảo của Tổng bí thư, cố gắng làm tốt công tác.
- Được, được...
Đồng chí Tùy An Đông lại nhẹ nhàng gật đầu, trong ánh mắt toát ra vẻ cổ vũ. Trong trường hợp này, được Tổng bí thư khích lệ như thế, thật không đơn giản. Xem ra, Lưu Vĩ Hồng đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng đồng chí Tùy An Đông.
Đồng chí Kính Thu Nhân ở phía sau Tổng bí thư, cũng chào hỏi từng người một, khi bắt tay Lưu Vĩ Hồng, lại rất dùng sức, rõ ràng trong ánh mắt mang theo ý thưởng thức, và vẻ mặt ông ta cũng rất giống với đồng chí Tùy An Đông.
Chào xong, Lưu Thành Thắng nhiệt tình mời:
- Tổng bí thư, đồng chí Thu Nhân, mời vào bên trong, mời vào bên trong!
- Được, mời!
Đồng chí Tùy An Đông vô cùng nhã nhặn, cười ha hả, trong sự vây quanh của mọi người mà đi tới phòng khách.
Những gia quyến khác của nhà họ Lưu, từ lâu đã đứng cả trong phòng khách, mỉm cười hoan nghênh đồng chí Tùy An Đông và đồng chí Kính Thu Nhân đã đến. Duy nhất chỉ có cụ bà đang ngồi ngay ngắn ở ghế Thái sư, dáng người bất động. Đỗ Vu Hinh và Lưu Thành Mỹ làm bạn ở hai bên.
Nhìn thấy cụ bà, gương mặt đồng chí Tùy An Đông nghiêm lại, bước chân hơi nhanh hơn một chút, đi tới phía cụ bà, hơi hơi cúi đầu, kính cẩn nói:
- Chị cả, năm mới tốt lành! Chúc chị năm mới vui vẻ, thân thể khỏe mạnh, mọi sự như ý!
Bình thường, đối với phụ nữ là người có công lớn thuộc thế hệ trước hoặc là vợ của người có công lớn trước cách mạng, đồng chí lãnh đạo trung ương đều gọi là chị cả.
Lúc này, cụ bà mới dựa vào sự nâng đỡ của con gái và con dâu mà đứng dậy, tiến lên bắt tay đồng chí Tùy An Đông, mỉm cười nói:
- Đồng chí An Đông, năm mới tốt lành. Cũng chúc anh năm mới vui vẻ, thân thể khỏe mạnh, công tác thuận lợi.
Đồng chí Tùy An Đông khách khí vài câu, vẻ mặt tươi cười.
Sau đó chủ nhiệm Kính Thu Nhân cũng cúi đầu vấn an trước cụ bà, rất cung kính như hàng con cháu. Lại nói tiếp, Chủ nhiệm Kính Thu Nhân cũng là con cháu cách mạng, cha của ông ta là ông cụ Kính và Chủ tịch Lưu Trung Nguyên vốn là cộng sự nhiều năm. Giữa hai nhà có quan hệ rất sâu xa. Ở trước mặt ông cụ và cụ bà nhà họ Lưu, Chủ nhiệm Kính Thu Nhân vẫn vô cùng cung kính.
- Đồng chí An Đông, chủ nhiệm Thu Nhân, mời ngồi!
Chào xong, cụ bà trở lại ngồi xuống ghế Thái sư, mỉm cười nói.
- Cảm ơn chị cả.
Đồng chí Tùy An Đông và Chủ nhiệm Kính Thu Nhân, ngồi xuống vị trí tay trái của cụ bà, thân mình hơi hơi hướng về phía cụ bà, cười hỏi:
- Chị cả, thân thể có khỏe không?
- Cảm ơn đồng chí An Đông đã lo lắng, thân thể cũng không tệ lắm.
Lưu Thành Thắng liền ở một bên mỉm cười nói:
- Năm trước, cụ bà đã đi bệnh viện 301 làm kiểm tra toàn diện, tình hình coi như cũng tốt. Các số liệu đều khá bình thường.
Đồng chí Tùy An Đông lập tức gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt. Thế hệ người có công lớn trước cách mạng là của cải quý giá nhất của đảng và quốc gia chúng ta, bảo đảm thân thể của bọn họ khỏe mạnh là điều đặc biệt trọng yếu.
Mọi người liền liên tục gật đầu.
Sau đó, đồng chí Tùy An Đông lại cẩn thận hỏi về tình hình sinh hoạt hàng ngày của cụ bà. Phần lớn thời điểm, đều do Lưu Thành Thắng và Đỗ Vu Hinh trả lời, không khí rất là hài hòa.
- Chủ tịch thành phố Tiểu Lưu, tình huống phát triển kinh tế ở thành phố Tân Xuân thế nào rồi?
Sau khi bắt đầu hỏi qua về tình hình cuộc sống hằng ngày của cụ bà, ánh mắt đồng chí Tùy An Đông dừng ở trên mặt Lưu Vĩ Đông, hòa ái hỏi han, giống như một bề trên đang quan tâm tới công tác của vãn bối.
Trong trường hợp đang đầu năm mới, tự nhiên, đồng chí Tùy An Đông sẽ không hỏi về tình hình công tác của đám người Lưu Thành Thắng, Lưu Thành Gia, Mã Quốc Bình, mấy vị này đều có quyền cao chức trọng, mức độ liên quan đến công tác rất cao. Tuy nhiên đặt vài câu hỏi cho Lưu Vĩ Đông, Lưu Vĩ Hồng là con cháu đời thứ ba, thật ra cũng không đáng ngại. Thứ nhất, chức vụ của bọn họ không quá cao, đề cập công tác sẽ có giới hạn nhất định, không nói tới cơ mật hay không cơ mật. Thứ hai, Lưu Vĩ Đông Lưu Vĩ Hồng chính là vãn bối. Trong tết âm lịch, bề trên quan tâm một chút tới tình hình sinh hoạt và công tác của vãn bối cũng là hợp tình hợp lý, chủ yếu chính là cho thấy một thái độ yêu thương.
Từ cách xưng hô của đồng chí Tùy An Đông đối với Lưu Vĩ Đông cũng có thể nhìn ra được điều đó.
- Cảm ơn Tổng bí thư quan tâm, Tân Xuân là vùng cách mạng giải phóng cũ, cơ sở khá yếu kém, phát triển rất khó khăn. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo anh minh của trung ương đảng, có Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh và Thành ủy chỉ đạo chính xác, phần lớn cán bộ và quần chúng cùng đồng tâm hiệp lực, hai năm này nhất định sẽ đạt được tiến bộ.
Lưu Vĩ Đông cũng chiếu theo tiêu chuẩn lời nói của chính phủ mà trả lời, đáp lại sự quan tâm của Tổng bí thư.
- Ừ, vùng cách mạng giải phóng cũ trước kia chính là sự nghiệp cách mạng của chúng ta, có cống hiến rất lớn cho sự nghiệp giải phóng, nhất định phải nghĩ trăm phương nghìn kế để thúc đẩy, nghĩ nhiều biện pháp, để phát triển kinh tế, làm cho quần chúng nhân dân đều có được cuộc sống hạnh phúc.
- Dạ, tôi nhất định truyền đạt sự lo lắng quan tâm của trung ương đảng tới phần lớn quần chúng cán bộ ở Tân Xuân, tuyệt đối sẽ không phụ sự kỳ vọng tha thiết của Tổng bí thư.
- Đương nhiên, cùng với việc phát triển mạnh kinh tế, cũng có thể càng phải chú ý tới vấn đề dân sinh. Công tác trên lĩnh vực dân sinh, phải cùng nhịp thở với quần chúng, điều này quan hệ đến hình tượng của Đảng và Chính phủ chúng ta, nhất định phải đặc biệt thận trọng.
Đồng chí Tùy An Đông lại nhấn mạnh, ánh mắt lại dừng lại một chút trên mặt Lưu Vĩ Hồng, dường như có thâm ý sâu sắc.
kenny290
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia