We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1096: Đồng Chí Tùy An Đông Chú Ý Tới Công Tác Thay Đổi Chế Độ Doanh Nghiệp Nhà Nước
inh Châu về cơ bản cũng tốt, có cơ sở là sự thật, nhưng phải có phương pháp lãnh đạo chủ yếu. Vài năm nay, Giang Đông đã mở rộng phát triển, xây dựng bến tàu, mở bãi mới, cũng là một khoản kinh phí lớn.
Lưu Thành Thắng mỉm cười nói, tiếp tục tán dương thêm vài câu.
Vẻ mặt của Trần Tử Thanh chợt xẹt qua chút kiêu ngạo. Lưu Thành Thắng nói về hai phương diện này, Trình Tử Thanh cho rằng có thể kiêu ngạo đắc ý. Tuy rằng nói khu Giang Đông mới mở rộng phát triển, là quyết định của Nội các chính phủ, cũng là do Trình Tử Thanh thi hành cụ thể. Việc cùng hợp tác với phú hào siêu cấp lớn ở Hong kong - Từ Viễn Công xây dựng bãi container mới cạnh bến tàu lớn nhất trong cả nước, cũng là Trình Tử Thanh dốc hết sức thúc đẩy. Hai hạng mục này đều khiến Minh Châu như được chắp thêm “cánh”, kinh tế phát triển nhanh chóng hoàn toàn như mong muốn.
Trình Tử Thanh nói:
- Xây dựng kinh tế, nhân tố bên ngoài chỉ có tác dụng trợ lực, mấu chốt còn lại là do đội ngũ cán bộ xây dựng. Chỉ cần đội ngũ cán bộ xây dựng tốt, sẽ trở thành động lực để xây dựng kinh tế có thể liên tục phát triển.
Đám người Lưu Thành Thắng đều mỉm cười gật đầu.
Trình Tử Thanh hiện tại đã khẳng định được địa vị Bí thư Thành ủy, khả năng quan sát vấn đề, tự nhiên cũng có sự thay đổi rõ rệt, từ lĩnh vực xây dựng kinh tế chuyển hướng về phía lĩnh vực đội ngũ cán bộ xây dựng.
Đây là do Bí thư chụp mũ thôi.
Trình Tử Thanh lần này đến Bắc Kinh, đặc biệt tiến đến thăm hỏi Trưởng ban Tổ chức Trung ương Lưu Thành Thắng, hàm nghĩa trong đó, không nói cũng hiểu.
Xét tổng thể mà nói, hệ thống cán bộ ở Minh Châu cùng thừa nhận, đều là tuân theo quan niệm của đồng chí Tùy An Đông, nói trắng ra là, tuyệt đại bộ phận đều là “người một nhà”. Đồng chí Quách Định Bang lúc còn giữ chức, việc đề bạt cán bộ, cũng sẽ để Trình Tử Thanh thực hiện. Trình Tử Thanh mới giữ chức Bí thư, sẽ không gây chiến, nhưng điều chỉnh trong phạm vi nhỏ, thì không thể không có. Thay đổi cán bộ một khu, do Thành ủy nghiên cứu quyết định, thay đổi bậc cán bộ một thành phố, nhất định phải qua trung ương. Hơn nữa, đối với Minh Châu mà nói, một vài cán bộ trọng yếu cấp sở, thường thường cũng không thể do Thành ủy “chuyên sửa chữa”, hơn nữa lúc cán bộ các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia giao lưu lẫn nhau, ý kiến của Ban Tổ chức Trung ương lại càng vô cùng quan trọng.
Trình Tử Thanh và Lưu Thành Thắng thường liên hệ với nhau, đang ngầm đứng bên lẽ phải.
Tuy nhiên hiện tại chỉ là thăm hỏi cho có lễ độ, vấn đề điều động cán bộ lại thực sự quan trọng hơn. Hiện tại Trình Tử Thanh sẽ không nhắc tới, khẳng định sẽ có lúc khác, anh ta và Lưu Thành Thắng cùng nghiên cứu thảo luận.
Lại hàn huyên một hồi, Trình Tử Thanh bỗng nhiên nhìn về phía Vân Vũ Thường, nói:
- Chủ tịch Vân, nghe nói tập đoàn của cô muốn xây dựng một khách sạn ở quần đảo Tây Hải?
Vân Vũ Thường vốn luôn luôn mỉm cười lắng nghe, tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, không dự đoán được Trình Tử Thanh bỗng nhiên sẽ nói chuyện với mình, liền hơi cử động thân thể, cười khẽ đáp:
- Đúng như vậy, bí thư Trình, công ty du lịch của tập đoàn chúng tôi có kế hoạch này.
Trình Tử Thanh gật gật đầu, khen ngợi nói:
- Ở quần đảo Tây Hải xây dựng khách sạn, rõ ràng biểu thị công khai chủ quyền lãnh thổ, cái này không sai, rất có chủ ý, rất có can đảm. Chủ tịch Vân không hổ danh là do đồng chí Hán Dân một tay dạy dỗ, hổ phụ không sinh khuyển tử hả!
Vân Vũ Thường vội vàng khiêm tốn nói:
- Bí thư Trình quá khen, người làm ăn nói chuyện làm ăn, chúng tôi xây dựng khách sạn này, chủ yếu vẫn là suy xét theo góc độ kinh doanh. Chỉ xét về điều kiện tự nhiên mà nói, quần đảo Tây Hải là tài nguyên du lịch cực kỳ nổi trội xuất sắc, hiện tại có giá trị kinh doanhrất cao. Chiếm trước tiên cơ càng sớm càng tốt. Thao tác thích đáng, hi vọng có thể đặc biệt tạo ra một thương hiệu du lịch cao nhất trên thế giới.
Lời này của Vân Vũ Thường, có thể nói là hơi nghĩ một đằng nói một nẻo.
Hạng mục khách sạn này, vốn là do Lưu Vĩ Hồng đề xuất. Ngay từ đầu chính là hướng về phía “chủ quyền lãnh thổ”, cuối cùng có thể phê chuẩn lập dự án, nghe nói vẫn là do lãnh đạo tối cao tự mình đưa ra chỉ thị. Đây là một chiêu “mạo hiểm” trong thủ pháp chính trị, triển khai hoạt động này thích đáng, có thể giúp Bí thư Tỉnh ủy Quỳnh Hải Vân Hán Dân tranh thêm vài điểm về mặt chính trị, nhưng lại có khả năng “lạt đạn” rất lớn, một thao tác không thích đáng, sẽ gây ra tranh cãi ngoại giao, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ Vân Hán Dân.
Cho nên vừa rồi Vân Vũ Thường mới nói như vậy, cố ý phát biểu hành động chính trị này một cách đầy hàm nghĩa.
Làm như thế nào là một chuyện, nói như thế nào lại là một việc khác.
Trình Tử Thanh mỉm cười gật gù, nói:
- Chủ tịch Vân có thể nói là nữ cường nhân trong giới thương nhân, nghe nói cô lãnh đạo tập đoàn Hoành Du kia, thực lực phi phàm, tiến quân vào toàn bộ các lĩnh vực. Không biết Chủ tịch Vân có ý định tham dự vào khu Giang Đông mới khai thác, phát triển hay không? Chúng tôi hết sức hoan nghênh người của mọi tầng lớp cùng hoạt động. Khu Giang Đông mới khai thác, phát triển xây dựng, trước mắt vừa mới cất bước, cơ hội là rất nhiều.
Trình Tử Thanh trực tiếp mời, có thể nói là vô cùng nể mặt.
Thử nghĩ có Bí thư Thành ủy chính miệng hứa hẹn, tập đoàn Hoành Du thật muốn tiến vào chiếm giữ khu Giang Đông mới, ban ngành chính phủ một khối trên cơ bản không biết phải quan tâm như thế nào. Ở trong nước tiến hành phát triển hoạt động buôn bán trên quy mô lớn, quan hệ với ban ngành chính phủ như thế nào, cũng rất quan trọng. Rất nhiều công ty trên quốc tế và cả trong nước có thực lực cực kỳ hùng hậu, đều nhìn khu Giang Đông mới - khối “thịt lớn béo bở” như hổ rình mồi. Bọn họ cũng không lo lắng về tài chính, chỉ quan tâm đến chính sách. Một vài ông tổng của công ty lớn nổi danh và người phụ trách quan hệ xã hội, vì để có thể gặp mặt Trình Tử Thanh, không biết phải phí bao nhiêu tâm huyết, đập vào bao nhiêu vàng bạc tiền của.
Vân Vũ Thường thản nhiên cười, nói:
- Cảm ơn bí thư Trình, chúng tôi cũng đang tích cực suy xét về việc tham dự xây dựng ở khu Giang Đông mới.
Trên thực tế, từ hai ba năm trước, khi tập đoàn Hoành Du phát triển tới quy mô đủ lớn, Vân Vũ Thường đã suy xét qua việc có nên tham gia xây dựng tại khu Giang Đông mới hay không. Vân Vũ Thường và đội quản lý của tập đoàn cô, đều không chút hoài nghi đối với triển vọng của khu Giang Đông mới phát triển. Ở đất nước ta, có trung ương chính phủ và chính quyền địa phương cùng ủng hộ, có chính sách sai lệch lớn và một lượng lớn tài chính rót vào, khu Giang Đông mới quật khởi, gần như là điều tất nhiên. Đối với một khu đất hoàng kim như vậy, đơn thuần theo góc độ buôn bán đến suy xét, hoàn toàn không cần do dự, càng sớm tham dự vào càng tốt, kết quả đạt được trong tương lai cũng sẽ đủ để người khác phải kinh ngạc.
Nhưng mà với thân phận của Vân Vũ Thường, khi cô đầu tư ở trong nước nhất định phải có sách lược, tuyệt đối không thể chỉ suy xét theo góc độ buôn bán.
Con gái Bí thư Tỉnh ủy Quỳnh Hải, con dâu Tư lệnh viên quân khu Đông Nam, đầu tư một lượng lớn vào khu Giang Đông mới ở Minh Châu, rất khó khiến cho người khác chỉ cho rằng đây đơn thuần là một hoạt động buôn bán. Hiện giờ Trình Tử Thanh đã trực tiếp đưa ra lời mời, cũng phải suy nghĩ kỹ sau đó mới có thể quyết định được.
- Được, không cần biết khi nào thì tập đoàn các cô tới đây tham gia xây dựng, cá nhân tôi và các đồng chí Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Minh Châu, đều hết sức hoan nghênh.
Trình Tử Thanh cười ha hả, nhẹ nhàng vung tay lên, nói.
- Cảm ơn bí thư Trình.
Vân Vũ Thường lại hơi cúi đầu làm lễ.
Lần này, Trình Tử Thanh thăm hỏi, kéo dài ước chừng bốn mươi phút. Lúc anh ta cáo từ rời đi, Lưu Thành Thắng, Lưu Thành Gia tự mình tiễn anh ta tới cửa. Trở lại phòng khách, Đỗ Vu Hinh cười nói:
- Nhóm các ông tán gẫu, chúng ta sẽ không hầu tiếp. Mỹ Như, chúng ta qua bên kia nói một chút về việc nhà đi.
Lâm Mỹ Như lập tức đứng dậy, nói:
- Được... chuyện quốc gia đại sự, tôi nghe cũng thấy choáng váng đầu óc, so với làm một cuộc giải phẫu còn mệt hơn.
Một câu nói khiến mọi người cười ha ha.
Đỗ Vu Hinh lập tức ôm Giai Giai, cùng vài cô gái cùng đi về phía phòng khách nhỏ, lặng lẽ đóng cửa lại, “nhường” phòng khách lớn cho mấy vị Đại lão gia.
Lưu Vĩ Hồng liền lập tức cầm lấy thuốc lá, mời bác cả, bố và anh cả. Cả bốn người cùng nhau hút thuốc, nuốt sương nhả khói.
Lưu Thành Thắng vừa hút thuốc, vừa hỏi:
- Thành Gia, bên chú muốn diễn tập đổ bộ như vậy, quân ủy có phê chuẩn không?
Thời gian trước, quân khu Đông Nam có kế hoạch muốn làm một diễn tập đổ bộ tác chiến quy mô cấp sư đoàn ở hải vực Đông Hải, không quân phái ra một đại đội máy bay chiến đấu kiểu mới để tham gia diễn tập, yểm hộ trên không cho bộ đội đổ bộ.
Quân khu Đông Nam muốn làm diễn tập này mục đích thứ nhất là tích lũy kinh nghiệm thực chiến cho bộ đội vượt biển đổ bộ tác chiến, thứ hai là để kiểm nghiệm tính năng tạo đội hình tác chiến của máy bay tiêm kích lớn kiểu mới nhập khẩu từ Russia. Gần hai năm nay, vì xây dựng hiện đại hoá quân sự quá nhanh, để thu nhỏ khoảng cách khác biệt của các máy bay chiến đấu tiên tiến với nước ngoài, quốc gia ta đã nhập khẩu hơn mười máy bay tiêm kích tiên tiến cỡ lớn từ nước láng giềng phương bắc, một bộ phận rất lớn được bố trí ở vùng duyên hải tỉnh Đông Nam. Trải qua hai năm huấn luyện cùng li hợp, cũng quả thật cần phải làm một diễn tập thực chiến trên cường độ quy mô cao, để kiểm nghiệm một chút về sức chiến đấu.
Lưu Thành Gia lại nhíu hai hàng lông mày lại, nhẹ lắc lắc đầu, nói:
- Phê duyệt thì phê duyệt, nhưng lãnh đạo quân ủy không đồng ý phải làm với quy mô lớn như vậy, giảm bớt quy mô xuống cấp đoàn, cũng không đáp ứng cho máy bay chiến đấu kiểu mới tham gia diễn tập.
Sau khi Lưu Thành Gia giữ chức tư lệnh viên quân khu Đông Nam, kế hoạch diễn tập không được quân ủy thông qua, điều này vẫn nằm trong đầu ông ta, cũng khó trách tư lệnh viên Lưu có chút buồn bực.
Lưu Vĩ Đông mỉm cười nói:
- Chú hai, cháu thấy thế cục eo biển chủ yếu vẫn khá vững vàng, lãnh đạo quân ủy không muốn kích động bên kia.
Lưu Thành Thắng hơi hơi gật đầu, nói:
- Ừ, Vĩ Đông phân tích như vậy, có đạo lý nhất định.
Trước mắt, người lãnh đạo địa khu Bảo Đảo còn đang củng cố quyền vị của chính mình, đối với rất nhiều chính sách của “Tổng Thống” tiền nhiệm, tạm thời không dám đưa ra thay đổi gì lớn. Thế cục eo biển tương đối ổn định. Lãnh đạo quân ủy lo lắng quân khu Đông Nam muốn làm diễn tập đổ bộ tác chiến với quy mô lớn như vậy, sẽ gây ra mâu thuẫn. Tuy nhiên là một chỉ huy viên quân sự tiền tuyến, không thể thực sự nắm giữ sức chiến đấu của lực lượng quân sự trong tay, trong đầu cuối cùng lại cảm thấy có chút không nỡ. Chỉ có điều quân ủy đã có ý kiến trả lời, Lưu Thành Gia cũng không thể khăng khăng làm theo ý mình.
Lưu Thành Thắng lại hút một ngụm khói, ánh mắt dừng ở trên mặt Lưu Vĩ Hồng, chậm rãi nói:
- Vĩ Hồng, công tác của cục Giám sát các cháu, làm không tồi. Trước mắt xem ra, thành tích vẫn đáng để thừa nhận.
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Đúng vậy, bác cả.
Lưu Thành Thắng gật gật đầu, lát sau còn nói thêm:
- Trước đó vài ngày, đồng chí An Đông có hỏi về tình hình công tác của Cục giám sát các cháu. Đồng chí An Đông đối với công tác của các cháu cũng rất tán thành.
Lưu Vĩ Hồng lập tức giật mình kinh hãi, lòng không kìm nổi, ngồi thẳng lên, nói:
- Tổng bí thư đã chú ý tới công tác này?
Về điểm này, quả thật khiến Lưu Vĩ Hồng không tưởng tượng được. Xem ra trước kia mình đã xem nhẹ lực ảnh hưởng của công tác thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước tới vận mệnh chính trị của cả nước. Tổng bí thư Tùy An Đông đã tự mình nói với Lưu Thành Thắng việc này, sao có thể tầm thường được!
- Doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ là sự tình có liên quan toàn cuộc. Đồng chí An Đông đương nhiên cũng rất quan tâm.
Lưu Thành Thắng thản nhiên nói, đầy thâm ý liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái:
- Vĩ Hồng, công tác này càng là trọng yếu, cháu càng phải vững vàng, không thể đưa ra quyết định một cách tùy tiện, phải suy nghĩ kỹ rồi sau đó mới làm. Bình thường nên liên lạc với mọi người nhiều một chút, khi gặp phải điều gì khó khăn, có thể tới nói với bác.
- Dạ vâng, bá cả, cháu sẽ nhớ kỹ.
Trong lòng Lưu Vĩ Hồng nghiêm nghị, còn nghiêm túc đáp lại.
Diệt Hồng Trần
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia