When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1063: Nắm Bắt Thời Cơ Có Được Lợi Ích
a Trường An, tình huống này, ông biết chứ?
Trịnh Quảng Nghĩa sắc mặt vô cùng nghiêm túc, nhìn La Trường An, trầm giọng hỏi.
- Báo cáo Bí thư Trịnh, tôi, tôi thật sự không biết...
Lưu Vĩ Hồng đi đến bên Mã Hầu, nói với gã:
- Đỗ Hải có phải anh dẫn người đi bắt không?
- Không không, tôi, tôi không biết
Mã Hầu ngồi xổm trên mặt đất, sợ đến mặt trắng bệch, liên tục lắc đầu, lắp bắp nói.
Phùng Thục Mai lập tức hô to lên:
- Chính là nó, chính là nó, vừa nãy Cường Tử nói cho tôi biết, chính là nó dẫn người đến nhà tôi bắt người
- Anh thật không biết?
Trịnh Hiểu Yến cũng đi đến bên Mã Hầu hỏi
- Thật, thật sự không biết…
Mã Hầu hãy còn mạnh miệng
Trịnh Hiểu Yến chậm rãi ngồi xổm xuống, mặt đối mặt với Mã Hầu, khóe miệng hiện lên nụ cười mỉm, hạ giọng nói:
- Anh nghe đây, nếu anh còn muốn sống sót đi ra cánh cửa này, tốt nhất hãy khai thật ra. Nếu Đỗ Hải xảy ra vấn đề gì, tôi cam đoan, anh sẽ phải hối hận cả đời
- Tôi, tôi nói tôi nói… Tôi biết Đỗ Hải ở đâu…
Mã Hầu cả người run lên, ý thức được Trịnh Hiểu Yến không phải hù dọa gã. Chẳng phải sao, Hàn thất gia uy phong lẫm lẫm, lúc này cũng quỳ mọt ở đằng kia, máu chảy ròng ròng. Cô gái xinh đẹp kỳ cục không giống ai ở trước mắt này, nếu thật sự muốn trị gã, gã nhất định chạy không thoát.
- Nói mau, ở đâu?
Trịnh Hiểu Yến nhìn chằm chằm hỏi một câu.
- Ở... Ở đồn công an Công nghiệp Bắc Lộ
Trịnh Hiểu Yến liền mỉm cười.
Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn cùng hừ một tiếng. Một đám lưu manh du côn, bắt người, còn trực tiếp cho nhốt ở đồn công an. Đồn công an này và bọn họ có quan hệ cũng quá mật thiết rồi còn gì. Tuy nhiên xét đến việc cục trưởng công an thành phố đi tuần tra, phía sau dẫn theo tới mấy chục tên lưu manh, diễn xuất của đồn công an Công nghiệp Bắc Lộ, cũng chỉ là kiến gặp voi mà thôi, chẳng có gì lạ.
- Lập tức dọn hiện trường!
Trịnh Quảng Nghĩa lạnh lùng nói.
Thể diện hôm nay, quá ư là bẽ mặt
Trung đoàn Liêu lập tức truyền đạt mệnh lệnh, chiến sĩ cảnh sát có vũ trang y lệnh làm việc, đám người Hàn Vĩnh Quang, Kim Tam ca, Mã Hầu, tất cả bị áp giải lên xe quân đội. Chiến sĩ cảnh sát có vũ trang không phải công an cảnh sát, không có mang theo còng tay tùy thân và trang thiết bị cảnh giới khác, tuy nhiên khó khăn này không làm khó được họ, Hàn Vĩnh Quang không phải là tấm gương đấy sao? Các chiến sĩ cảnh sát có vũ trang rất có bài bản, gỡ thắt lưng đám lưu manh ra, trói chặt bọn chúng lại. Hàn Vĩnh Quang bị thương nặng, trên đùi đã trúng đạn, răng bị đánh gãy bảy tám cái, nửa bên mặt sưng như đầu heo, nhưng ai thèm để ý tới? cũng bị áp tải lên xe, đợi đến nơi giam giữ ở sở công an tình, tự sẽ xử lý cho y
Phó Chủ tịch thành phố Phó Chủ tịch thành phố kiêm công an cục trưởng La Trường An và bảy tám tên cảnh sát gã dẫn theo, cũng bị áp giải lên xe quân đội. Tuy nhiên bọn họ được đãi ngộ tốt hơn chút, không có bị lột dây lưng trói tay hai tay sau lưng.
Xử trí đám người La Trường An như thế nào, Bí thư Trịnh tạm thời không có chỉ thị rõ ràng, trung đoàn Liêu cũng không tiện hỏi, chỉ có thể giam lại trước, đợi lãnh đạo ở tỉnh có chỉ thị rõ ràng sau đó mới tính
Phùng Thục Mai đứng ở đó, không biết làm sao.
Trịnh Quảng Nghĩa liếc mắt nhìn Điền Hưng Khải một cái, nói:
- Đồng chí Hưng Khải, chuyện này ông đến xử lý đi
- Được, Bí thư Trịnh!
Điền Hưng Khải liên tục gật đầu, lập tức chuyển hướng phùng Thục Mai, ôn hòa nói:
- Đồng chí Phùng Thục Mai, chồng cô hiện tại nhốt ở đồn công an Công nghiệp Bắc Lộ, tôi là Bí thư Đảng ủy Công an Tỉnh ủy, tôi phụ trách xử lý chuyện này.
Phùng Thục Mai liền hiểu mà không thể hiểu gật gật đầu, đầy hy vọng nhìn Điền Hưng Khải.
Nói thật thì, cô cũng không rõ Bí thư Đảng ủy Công an Tỉnh ủy là chức vụ gì, tuy nhiên nghe ra khẳng định là lãnh đạo lớn, có "Tỉnh ủy" còn có "Bí thư" mà, bí thư có liên quan Tỉnh ủy, cấp bậc đó không nhỏ à?
Điền Hưng Khải làm việc cũng là nhanh gọn, lập tức gọi thư ký ông ta tới, để thư ký cùng với Phùng Thục Mai, ngồi xe chuyên dụng của mình đến đồn công an Công nghiệp Bắc Lộ, đón Đỗ Hải ra.
- Nhất định phải bảo đảm an toàn của đồng chí Đỗ Hải, nếu bị thương, lập tức đưa đến bệnh viện trị liệu
Điền Hưng Khải rất cẩn thận mà dặn dò
Thư ký tất nhiên là kính cẩn vâng lệnh, theo sau mời Phùng Thục Mai cùng lên xe, Phùng Thục Mai hơi lưỡng lự, Trịnh Hiểu Yến mỉm cười nói:
- Chị Phùng, khẳng định không sao đâu, ông Đỗ nhất định sẽ được thả ra
Thư ký Bí thư Đảng ủy Công an Tỉnh ủy tự mình đến cửa, đồn công an Công nghiệp Bắc Lộ nho nhỏ, làm sao còn có thể tiếp tục giam giữ Đỗ Hải không thả chứ?
Hiện tại, Phùng Thục Mai đối với Trịnh Hiểu Yến có thể nói là nói gì nghe nấy, lập tức liền đi theo thư ký Điền Hưng Khải lên xe Audi.
Không đợi hiện trường thu dọn xong, Trịnh Quảng Nghĩa liền chuẩn bị xoay người rời đi.
Bí thư Tỉnh ủy tự nhiên không cần thiết ở lại đây xem chiến sĩ cảnh sát có vũ trang bắt người.
- Bí thư Trịnh, Chủ tịch tỉnh Cao!
Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên mở miệng thốt lên.
Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn đồng thời đứng lại, xoay người lại, nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu lại, chậm rãi nói:
- Bí thư Trịnh, Chủ tịch tỉnh Cao, căn cứ điều tra tìm hiểu mấy ngày nay của cục Giám sát chúng tôi ở An Bắc, công tác doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ ở An Bắc tồn tại một số vấn đề khá nghiêm trọng, bộ phận nhà xưởng phá sản đóng cửa, và Hàn Vĩnh Quang đầu sỏ bọn lưu manh ác bá này, có quan hệ nhất định. Tôi muốn xin Chủ tịch tỉnh Cao dành ra chút thời gian, nghe chúng tôi báo cáo
Cao Thụ Sơn vội vàng nói:
- Có thể có thể, không thành vấn đề. Tôi lập tức an bài, ngày mai đi...
Trịnh Quảng Nghĩa nhẹ nhàng khoát tay chặn lại, nói:
- Chủ tịch tỉnh, tôi thấy không cần đợi ngày mai. Cứ tối nay đi. Mời cả đồng chí Phượng Anh và đồng chí Bảo Thành tới, đồng chí Căn Long cũng ở đây, có thêm đồng chí Hưng Khải, chúng ta mở cuộc họp hội ý bí thư, mời đồng chí Lưu Vĩ Hồng tham gia, cùng nhau nghiên cứu vấn đề này. Trị an An Bắc hỗn loạn như thế, chúng ta cũng phải coi trọng hơn. Không coi trọng không được!
Người được gọi là đồng chí Phượng Anh và đồng chí bảo thành, chính là chỉ Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng tỉnh Liêu Trung Cổ Phượng Anh và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Hoắc Bảo Thành. Tỉnh Liêu Trung tổng cộng có năm vị bí thư, một chính bốn phó, Trịnh Quảng Nghĩa, Cao Thụ Sơn và Ngụy Căn Long đều ở hiện trường.
Cao Thụ Sơn hơi hơi do dự một chút.
Theo lý, công tác doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, là do y Chủ tịch tỉnh cai quản, cho nên vừa rồi Lưu Vĩ Hồng cũng là đề xuất thỉnh cầu với y, muốn tiến hành báo cáo với y, xem như đúng theo quy củ
Hiện tại Trịnh Quảng Nghĩa lại đề xuất, phải mời dự họp hội ý bí thư nghiên cứu việc này, trên thực tế chính là muốn trực tiếp can thiệp công tác này. Nhưng Cao Thụ Sơn do dự, không được bao lâu, lập tức liền gật gật đầu, nói:
- Được, tôi đồng ý
Rất rõ ràng, Trịnh Quảng Nghĩa nắm bắt thời cơ rất chuẩn. Mới vừa xảy ra vụ án hình sự ác liệt như vậy, bọn du côn có ý đồ cưỡng đoạt con gái Bí thư Tỉnh ủy, còn liên lụy cả Phó cục trưởng Lưu Vĩ Hồng của cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước. Trịnh Quảng Nghĩa trong lòng vô cùng phẫn nộ, cũng là có lý do "Bão nổi". Giờ này khắc này, Cao Thụ Sơn nếu không đồng ý, Trịnh Quảng Nghĩa nhất định trở mặt.
Vụ kiện tụng này đi đến đâu, đều là Cao Thụ Sơn y đuối lý.
Sao nào, bọn lưu manh An Bắc ức hiếp đến trên đầu đến Bí thư Tỉnh ủy, còn không cho Trịnh Quảng Nghĩa tôi ra tay hả?
Tại lúc này, Trịnh Quảng Nghĩa muốn công tác doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ và công tác trị an tỉnh thành nhập làm một để nghiên cứu, cũng chỉ có thể mặc ông ta muốn làm gì thì làm
Chỉ có điều, Lưu Vĩ Hồng yêu cầu này, cũng không tránh khỏi đề xuất rất là đúng lúc. Phó cục trưởng Lưu, ngài muốn báo cáo với Cao Thụ Sơn tôi, thì mai sáng gọi cú điện thoại bộ không được sao? Sao cứ phải nhằm ngay giờ phút quan trọng này mà báo với chả cáo!
Cao Thụ Sơn dĩ nhiên không tin, đây chỉ là tâm huyết dâng trào nhất thời của Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng đến Liêu Trung cũng mới khoảng 10 ngày, Cao Thụ Sơn cũng chỉ mới gặp qua Lưu Vĩ Hồng một lần, chính thức mở hội nghị tọa đàm, nhưng đây cũng không có nghĩa là, y sẽ không chú ý đối với Lưu Vĩ Hồng. Trên thực tế, hướng đi mỗi ngày có liên quan cục Giám sát, Lý Bảo Lương đều tiến hành báo cáo với y. Căn cứ những gì Lý Bảo Lương kể lại, thằng hai nhà họ Lưu này, vẫn khá tuân thủ quy củ, không có lộn xộn
Điều này cực tốt.
Cục Giám sát sau khi thành lập, trạm thứ nhất khai triển công tác, lại chọn ngay ở Liêu Trung, Cao Thụ Sơn không thể không đề cao cảnh giác. Đã sớm nghe nói, Lưu Vĩ Hồng không phải người chịu ngơi nghỉ, một thanh niên 27 tuổi, được Phó thủ tướng Hồng giao phó trọng trách như thế, bản thân đủ để nói rõ vấn đề.
Sau khi nghe xong Lý Bảo Lương báo cáo, Cao Thụ Sơn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra con cháu thế gia đúng là con cháu thế gia, vấn đề nguyên tắc đối mặt "Trái phải rõ ràng" vẫn có thể phân rõ nặng nhẹ, có quy tắc trật tự, không dám xằng bậy.
Không ngờ hôm qua Lý Bảo Lương lại báo cáo với y, nói một kế toán phòng Tài vụ của nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 thành phố An Bắc, đem sổ sách tài vụ chi tiết của nhà máy giao cho Lưu Vĩ Hồng.
Tin tức này, khiến Cao Thụ Sơn giật mình kinh hãi, lập tức liền ý thức được, Lý Bảo Lương bị vẻ ngoài “xử sự theo quy củ” của Lưu Vĩ Hồng che mắt, trên thực tế Lưu Vĩ Hồng âm thầm còn có động tác khác, mà Lý Bảo Lương chưa từng phát hiện.
Dù là nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 An Bắc là xí nghiệp thuộc thành phố, nhưng quy mô rất lớn, được cho là doanh nghiệp nhà nước cấp quan trọng ở toàn tỉnh Liêu Trung, một khi nhà máy nặng số 2 phá sản bị tra ra manh mối, Ngụy Căn Long và Triệu Kiến Huy hiển nhiên là đứng mũi chịu sào, Cao Thụ Sơn y thân là Chủ tịch tỉnh, cũng khó mà hoàn toàn thoát thân. Hơn nữa quan trọng là, Quốc vụ viện và Phó thủ tướng Hồng, rất có khả năng đem nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 làm điển hình, liên đới tới, việc xử phạt một số lượng lớn cán bộ tương quan, để cảnh báo thiên hạ.
Bất kể Ngụy Căn Long hay là Triệu Kiến Huy, thậm chí xưởng trưởng Đàm Ngọc Trung của nhà máy cơ khí hạng nặng số 2 An Bắc, Cao Thụ Sơn đều không muốn thấy bọn họ bị trở thành “con gà” tế cờ!
Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện sau khi thành lập, điển hình đầu tiên, bị gắn lên tỉnh Liêu Trung, ảnh hưởng đối với Cao Thụ Sơn y không cần nói cũng biết.
Cao Thụ Sơn đang suy nghĩ đối sách, không ngờ đêm nay lại xảy ra sự việc này.
Cũng thật sự là trùng hợp.
Hàn Vĩnh Quang, La Trường An hai tên khốn khiếp này!
Lập tức đã đưa Cao Thụ Sơn đi vào hoàn cảnh vô cùng bị động
Không thể nghi ngờ, Lưu Vĩ Hồng đây là muốn mượn lực Trịnh Quảng Nghĩa, để hoàn thành nhiệm vụ hắn đến Liêu Trung lần này
Quả nhiên không hổ là con cháu quý tộc, thủ đoạn mượn lực đẩy lực, quả nhiên rất cao.
Xem ra chính mình cũng giống y Lý Bảo Lương, bị bề ngoài trẻ trung của người này lừa dối. Mấy con cháu thế gia nhà quyền quý Bắc Kinh, nếu đi vào giới chính trị, vốn không có người nào đơn giản.
Bị treo lên tường rồi, Cao Thụ Sơn cũng chỉ đành đi bước nào xem bước đó thôi
Mắt thấy Cao Thụ Sơn cũng không tỏ vẻ dị nghị, Ngụy Căn Long và Điền Hưng Khải càng thêm không thể tỏ vẻ dị nghị, tất cả đồng thanh tỏ vẻ vô cùng ủng hộ đối với quyết định của Bí thư Trịnh
- Về Tỉnh ủy
Trịnh Quảng Nghĩa vung tay lên, lập tức xoay người đi.
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia