The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1052: Chủ Tịch Thành Phố Ngầm
heo Phùng Thục Mai nghĩ, Phó Cường trông cửa coi nhà cho công ty Bất động sản Đại Giang, cố nhiên không tốt, bị người lên án, nhưng dù gì cũng là công việc đứng đắn, như chính Phó Cường đã nói, làm việc đúng quy tắc, lãnh lương đúng quy tắc, không trộm không cướp, không không tính là người xấu. Giờ đây một câu thì từ chức bỏ việc, bảo nhà họ Phó người ta đi ăn không khí sao?
Hơn nữa, nếu Phó Cường thật sự bỏ việc, chẳng lẽ sẽ đồng ý cho gã và Tiểu Tiệp làm bạn bè?
Lão Đỗ nói chuyện, chính là không biết suy nghĩ, nếu không cũng sẽ không bị uất ức đến thế
Phó Cường nói:
- Cô Phùng, cô yên tâm, cháu có thể tìm việc làm, có thể nuôi sống chính mình. Cháu không tin rằng, cháu không làm tại bất động sản Đại Giang, thì sẽ đói chết!
Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên nói:
- Phó Cường, nếu tôi là anh, sẽ không kích động. Suy nghĩ kỹ rồi hãy làm
- Anh là ai?
Phó Cường lườm một cái, vẹo cổ hỏi. Nói thật, gã đối với việc Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên xuất hiện ở túp lều Đỗ gia, cũng là cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Những người này rốt cuộc là đang làm gì?
- Tôi họ Lưu, là cán bộ Quốc vụ viện, đến đây để tìm hiểu tình hình việc nhà máy cơ giới hạng nặng số hai phá sản
- Quốc vụ viện?
Phó Cường hoảng sợ.
- Đúng. Chúng tôi cho rằng, nhà máy cơ giới hạng nặng số hai phá sản đóng cửa, tồn tại vấn đề nghiêm trọng do con người làm ra, nhất thiết phải điều tra rõ ràng, xử lý công bằng.
- Vậy, cô phóng viên, cô cũng không phải phóng viên, là cán bộ Quốc vụ viện?
Trịnh Hiểu Yến khẽ cười một tiếng, đáp:
- Đúng vậy, tôi không phải phóng viên. Tôi họ Trịnh, cũng là cán bộ Quốc vụ viện.
Tiểu Tiệp liền nói:
- Ba, mẹ, bọn họ, vị tiểu thư này là người tốt, hôm nay cô ấy mua hoa của con, cho con một trăm tệ
Phó cục trưởng Lưu liền có chút buồn bực.
Rõ ràng một trăm tệ kia là hắn cho, sao Tiểu Tiệp lại đem cái danh hiệu “Người tốt” kia, gán vào người Trịnh Hiểu Yến. Xem ra đẹp trai, giàu có so với xinh gái nhiều tiền mà nói, vẫn là xinh gái nhiều tiền được hoan nghênh hơn
Phó Cường nói:
- Mấy người nếu thật sự là cán bộ Quốc vụ viện tới, muốn hiểu thêm tình hình nhà máy cơ giới hạng nặng số hai, vậy mấy người cứ đi tìm người bên phòng Tài vụ, bọn họ mới biết được chân tướng.
Đỗ Hải cả giận nói:
- Phó Cường, đừng nói bậy nói bạ… Phó cục trưởng Lưu, chúng tôi thật sự chỉ là công nhân bình thường, về tình hình nhà máy thì hiểu biết không nhiều lắm
Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói:
- Ông Đỗ, ông không cần vội vã đuổi tôi đi, cũng không cần trả lời tôi vội. Chúng tôi thật là tới xử lý vấn đề, xin ông thận trọng suy xét một chút, nếu có tình huống gì, cần phản ánh với chúng tôi, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh ông tới tìm tôi
Trịnh Hiểu Yến liền từ túi tùy thân bên người lấy ra giấy viết, viết lại vài số điện thoại, nhẹ nhàng bày đặt ở trên bàn, nói:
- Đây là điện thoại liên lạc của chúng tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tới chúng tôi
Đỗ Hải không nói chuyện.
- Vậy chúng tôi không làm phiền nữa, tạm biệt
Nói xong, Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu với Đỗ Hải đang nằm trên giường trúc, rồi liền xoay người đi ra khỏi túp lều, Trịnh Hiểu Yến và Lý Cường đi theo phía sau, khi đi lướt qua Cường Tử, Trịnh Hiểu Yến giơ tay vỗ vỗ bờ vai của gã, cười nói:
- Cường Tử, tôi nói anh biết, đàn ông nhất định phải có sự nghiệp của riêng mình, vậy mới được con gái yêu thích
Phó Cường liền hơi sửng sốt.
Chắc là con gái có kiểu tính cách như Trịnh Hiểu Yến, gã cũng là lần đầu nhìn thấy
Tiểu Tiệp đuổi tới cửa, kêu lên:
- Cô… phóng viên, cảm ơn cô
Trịnh Hiểu Yến thản nhiên cười, vẫy vẫy tay với cô ấy
Ra khỏi túp lều Đỗ Hải, Lưu Vĩ Hồng lập tức đi thẳng về phía ngoài, Trịnh Hiểu Yến đuổi theo, thấp giọng hỏi nói:
- Không đi chỗ khác à?
Lưu Vĩ Hồng lắc đầu, nói:
- Không đi, về khách sạn. Chỗ Đỗ Hải, sẽ có tin tức.
- Khẳng định vậy à?
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Nều ông ta thật sự hết hy vọng, cũng sẽ không có thái độ như vậy.
Trịnh Hiểu Yến suy nghĩ kỹ lại, quả thật là như vậy. Đỗ Hải nếu thật sự sợ hoặc là hết hy vọng, thì sẽ có thái độ như Phùng Thục Mai
Mấy ngày kế tiếp, đám người Lưu Vĩ Hồng, Long Vũ Hiên, Liễu Tề, vẫn dưới sự tháp tùng của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh thành, tiến hành điều tra nghiên cứu khảo sát đối với quá trình thay đổi chế độ không thuận lợi của mấy doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn
Hết thảy đều là dựa theo quy trình tiêu chuẩn xử lý, trong lúc đó, Phó chủ tịch tỉnh Trương Tiến được phân công quản lý lại một lần nữa mở tiệc chiêu đãi đám người Phó cục trưởng Lưu ở khách sạn Xuân Thành, cũng tiến hành thông báo tình hình. Trương Tiến tỏ vẻ, nhất định sẽ toàn lực phối hợp với đồng chí cục Giám sát, làm tốt công tác điều tra nghiên cứu khảo sát
Buổi chiều một ngày nọ, trong phòng Lưu Vĩ Hồng, đèn đuốc sáng trưng, đồng chí cục Giám sát, đều đến đông đủ, ở trong phòng hắn mở cuộc họp hội ý. Mấy ngày nay, mọi người đều là phân công nhau làm việc, vẫn là lần đầu tiên mở cuộc họp hội ý về tình huống
Lưu Vĩ Hồng ở gian phòng tiêu chuẩn, không có phòng khách, mọi người liền tùy tiện ngồi ở trên giường, hút thuốc uống trà.
Mấy hình thức tượng trưng gì đó, Lưu Vĩ Hồng không coi trọng cho lắm
- Vũ Hiên, nói tình hình các anh đã biết đi
Phần đông doanh nghiệp nhà nước Liêu Trung, hai năm nay trên cơ bản tất cả đều đang tiến hành công tác thay đổi chế độ, trong đó có không ít vấn đề. Cục Giám sát lần này, chỉ tới mười người, chỉ có thể chia ra mà làm, Lưu Vĩ Hồng, Long Vũ Hiên, Liễu Tề chia nhau dẫn đội, tới những xí nghiệp khác nhau để tìm hiểu tình huống.
Long Vũ Hiên và Lưu Vĩ Hồng cùng nhau ngồi bên cái bàn nhỏ, đang hút thuốc, nói:
- Phó cục trưởng, căn cứ tình huống trước mắt tìm hiểu được, Hàn Vĩnh Quang có thể là một nút thắt quan trọng nhất
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi giương lên. Chính hắn, mấy ngày nay chủ yếu là khảo sát tình huống nhà máy cơ giới hạng nặng số hai An Bắc, liên tục gặp gỡ không ít cán bộ và công nhân viên chức của nhà máy cơ giới hạng nặng số hai, thông qua tìm hiểu nhiều khía cạnh, nhà máy cơ giới hạng nặng số hai sở dĩ phá sản, trong đó quả thật có Hàn Vĩnh Quang thúc đẩy phía sau. Thí dụ như công nhân viên chức khiếu nại, Hàn Vĩnh Quang liền sai khiến băng lưu manh du côn, trả đũa người đứng đầu đám công nhân viên chức thất nghiệp. Như Đỗ Hải ấy bị đánh đến trọng thương, nằm trên giường không dậy nổi, không phải số ít. Ngoài ra, Hàn Vĩnh Quang khống chế công ty Bất động sản Đại Giang, cũng nhân cơ hội kiếm lời, san bằng ký túc xá công nhân viên chức, xây dựng tòa nhà văn phòng cho thuê
Trừ lần đó ra, Hàn Vĩnh Quang còn đề cập tới đến giao dịch ngầm gì đó, tạm thời vẫn chưa biết được.
Hiện tại Long Vũ Hiên vừa mở miệng liền trực tiếp nói tới tên Hàn Vĩnh Quang, nói cách khác, mấy xí nghiệp khác phá sản, cũng giống vậy đều có Hàn Vĩnh Quang tham dự.
- Hàn Vĩnh Quang người này, mấy năm trước chỉ là người làm ăn bình thường, làm buôn bán nhỏ. Đối nhân xử thế hung tàn, rất thích tranh đấu tàn nhẫn, nhiều lần bị cơ quan công an xử lý. Sau đó, y dần dần lôi kéo được một đám tay chân, phần lớn là nhân viên mãn hạn tù và nhân viên bị giáo dục lao động qua, đều là bọn du thủ du thực trong xã hội, đầy sự xấu xa. Mấy năm trước, băng đảng lưu manh của Hàn Vĩnh Quang không ngừng cùng băng đảng khác sống mái với nhau, dần dần phát triển lớn mạnh, hiện tại đã là băng đảng du côn lớn nhất toàn thành phố An Bắc hoặc là nói là toàn tỉnh Liêu Trung. Lưu manh du côn của toàn thành phố An Bắc, đều nằm dưới sự chỉ huy của y. Dưới tay y, tổng cộng có tám đại kim cương, mỗi một người đều có một băng nhóm lưu manh, ít thì vài chục người, nhiều thì trên trăm người. Băng đảng do Hàn Vĩnh Quang trực tiếp quản, là có đông người nhất, khoảng trên hai ba trăm thì phải. Địa vị Hàn Vĩnh Quang trong thế giới ngầm Cửu An, không khác mấy với tên Thẩm Vân Thiên bên Cửu An trước kia, nhưng thế lực thì lớn hơn so với Thẩm Vân Thiên. Thẩm Vân Thiên chẳng qua chỉ có bảy tám chục người, thành viên băng đảng lưu manh của thủ hạ y thì trên hàng nghìn
Long Vũ Hiên đơn giản giới thiệu “lịch sử làm nên” của Hàn Vĩnh Quang
Trước khi anh ta điều tới cục Giám sát, chính là Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an Thị xã Hạo Dương, hiểu biết đối với thế lực lưu manh ác bá, sâu sắc hơn người bình thường rất nhiều
- Tuy nhiên Hàn Vĩnh Quang có đặc điểm, là không lộ liễu phá hoại trật tự xã hội trị an. Trên cơ bản tất cả thế lực lưu manh ác bá An Bắc, đều thuộc về quản hạt, trong đó, bình thường sẽ không phát sinh những hiện tượng sống mái với nhau quy mô lớn, ở mặt ngoài, trật tự trị an An Bắc vẫn khá tốt. Hàn Vĩnh Quang sau khi nhất thống thiên hạ, mấy năm nay, cùng phòng ban chính phủ lui tới vô cùng chặt chẽ, cơ quan đảng chính An Bắc thậm chí bao gồm một vài lãnh đạo lớn ở tỉnh, đều có qua lại mật thiết với Hàn Vĩnh Quang. Trong đó Cục trưởng cục Công an An Bắc La Trường An, lại càng có quan hệ rất thân thiết với Hàn Vĩnh Quang, xưng huynh gọi đệ. Nghe nói Hàn Vĩnh Quang nhiều lần ngay trước mặt mặt La Trường An chém người, ức hiếp nữ đồng chí, La Trường An chẳng những không ngăn lại, còn ở một bên hò hét trợ uy. Bởi vậy Hàn Vĩnh Quang dáng vẻ bệ vệ càng thêm kiêu ngạo ngút trời
- Có chuyện như thế?
Trịnh Hiểu Yến trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Quả thật là có chuyện như vậy. Dân gian đều nói, Hàn Vĩnh Quang hàng đêm làm chú rể, chỉ cần nhìn thấy cô gái xinh đẹp, bất chấp tất cả cứ cưỡng đoạt trước, xong việc thì cho chút tiền làm phí bịt miệng
Long Vũ Hiên vẫn rất bình tĩnh nói.
Anh ta là công an kỳ cựu, trực tiếp xem cuộc họp hội ý thành “buổi nghiên cứu thảo luận vụ án”, thái độ vô cùng khách quan, trên cơ bản không mang theo phỏng đoán chủ quan. Đây cũng là một tố chất cần có của một công an cảnh sát ưu tú
Trịnh Hiểu Yến gật gật đầu, không hề hé răng.
Long Vũ Hiên nói tiếp:
- Hàn Vĩnh Quang và một số cán bộ lãnh đạo đảng chính lui tới chặt chẽ, không chỉ là lui tới về mặt kinh tế, đưa tiền tặng lễ v.v… Trên thực tế, y trợ giúp một số cán bộ lãnh đạo đảng chính làm công tác. Thí dụ như giải phóng mặt bằng công trình, gặp 75 phải hộ bị cưỡng chế không chịu dọn đi, chính phủ không ra mặt, Hàn Vĩnh Quang ra mặt, cưỡng ép đuổi quần chúng đi. Ai không đi thì chém tất. Chẳng hạn như nhà xưởng phá sản, công nhân viên chức thất nghiệp khiếu nại gì đó, cũng là Hàn Vĩnh Quang đi giải quyết. An Bắc thậm chí toàn bộ Liêu Trung, nhiều công nhân viên chức thất nghiệp như vậy, nhưng hiệu suất khiếu nại phản ảnh không cao, ở trong này, Hàn Vĩnh Quang phát huy tác dụng rất trọng yếu. Tất cả mọi người sợ y. Hàn Vĩnh Quang từng công khai nói qua, y chính là Chủ tịch thành phố ngầm của An Bắc, chuyện Triệu Kiến Huy không xử lý được, y đều có thể giải quyết êm đẹp. Cũng bởi vì như thế, Hàn Vĩnh Quang chẳng những ở dân gian rất có sức uy hiếp, bên trong cơ quan đảng chính, cũng rất có sức ảnh hưởng, thậm chí một số người muốn đề bạt, đều phải cầu đến Hàn Vĩnh Quang. Ngoài ra, Hàn Vĩnh Quang mở mấy công ty, như các loại công ty bất động sản, công ty chuyển nhà, những gì kinh doanh, phần lớn đều có liên quan với hạng mục chính phủ, thường thường bất cứ lần cưỡng chế phá dỡ nào, đều có liên hệ nhất định với công ty Bất động sản Đại Giang của Hàn Vĩnh Quang. Cho dù y không tham dự dự án khai thác, phát triển kia, cũng vẫn sẽ thu được phí bảo hộ từ công ty bất động sản khác. Bằng không, công ty bất động sản khác sẽ không thể thuận lợi thi công.
Lưu Vĩ Hồng mày hơi hơi nhíu mày, trong mắt hiện lên một vẻ linh hoạt, sắc bén.
Mặc kệ ở nơi nào, công ty bất động sản đều được cho là thực lực hùng hậu, quan hệ cứng rắn áp chế chủ. nhưng công ty bất động sản khác ở An Bắc, lại phải nộp “Phí bảo hộ” cho Hàn Vĩnh Quang, danh xưng “Chủ tịch thành phố ngầm” quả nhiên danh bất hư truyền.
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia