Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 691: Làm Lớn Chuyện Thì Không Một Ai Tốt Cả!
ưu Chủ tịch, nghe nói công ty kiến trúc số một của các anh có vài vấn đề?
Tào Chấn Khởi cầm chén trà lên, hỏi vẻ tùy ý, tựa hồ như vừa biết chuyện cách đây không lâu. Trên thực tế, vụ án của Đàm Đức Lâm và công ty xây dựng số một thành phố Hạo Dương đã sớm được ông ta chú ý cao độ. Hai công ty xây dựng của Đàm Đức Lâm và Tôn Hoành có quan hệ nhập nhằng, với nhạy cảm và trí tuệ chính trị của Tào Chấn Khởi làm sao không thể quan tâm.
Lưu Vĩ Hồng gật đầu:
- Đúng vậy, Tào bí thư, căn cứ theo khai báo của Tôn Hoành, tồn tại vấn đề kinh tế của Đàm Đức Lâm và công ty công ty xây dựng số một tương đối nghiêm trọng, hơn nữa Đàm Đức Lâm thân là đảng viên cán bộ nhưng lại có quan hệ khá sâu với một số thành phần bất hảo của xã hội. Lúc trước qua đợt truy quét trị an đã bắt được một số lớn phần tử lưu manh, trong đó không ít người xưng huynh gọi đệ với Đàm Đức Lâm. Đàm Đức Lâm lợi dụng tham ô nhận hối lộ và thu nhập bất chính để nuôi dưỡng một đám lưu manh. Chỉ cần người nào không cùng đường với hắn thì sẽ lập tức trả thù. Sự phẫn nộ của quần chúng đối với của Đàm Đức Lâm cũng rất lớn.
Tào Chấn Khởi khẽ nheo mắt.
Lưu Vĩ Hồng nói có vẻ vòng vèo. Đầu tiên là nói Tôn Hoành cung khai, sau đó lại dẫn đến đợt chỉnh đốn trị an vừa rồi, rốt cuộc ai mới là người đứng sau Đàm Đức Lâm, không dễ xác định, tựa hồ đang bày trận.
Thậm chí bao gồm cả chuyện Tôn Hoành bị người dọa giết, Tào Chấn Khởi cũng có chút hoài nghi. Tào Chấn Khởi không tin tưởng lắm chuyện xã hội đen của thành phố Hạo Dương càn rỡ đến mức dám làm ra chuyện động trời như vậy. Chỉ có hai mẹ con ngu ngốc Tôn Hoành và Quách Lệ Hồng mới cả tin đến thế.
Nhưng chuyện rốt cục là thế nào không quan trọng, quan trọng là bây giờ Tôn Hoành đã khai sạch tại cục công an, Lưu Vĩ Hồng trong tay nắm một số lớn quân bài đủ để tiến hành đàm phán ngang hàng với ông ta.
Tào Chấn Khởi thân là Bí thư địa ủy, cái gì chủ yếu, cái gì thứ yếu, phân biệt hết sức rõ ràng.
- Nghe nói Đàm Đức Lâm chẳng những liên quan chặt chẽ với đám lưu manh mà còn có quan hệ mật thiết với một số lãnh đạo.
Tào Chấn Khởi vẫn bất động thanh sắc hỏi.
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Có tình huống này. Hơn nữa có quan hệ mật thiết với thường vụ Phó Chủ tịch thành phố đồng chí Chu Bằng Cử. Bọn họ thường tụ tập ở khách sạn Giang Hải đánh bài tiêu khiển, còn có một vài quan hệ nam nữ phức tạp. Vụ án này điều tra ra có thể liên lụy đến rất nhiều đồng chí cán bộ, tạo thành ảnh hưởng tương đối lớn.
Nói tới đây Lưu Vĩ Hồng liếc mắt nhìn Tào Chấn Khởi một cái.
Tào Chấn Khởi vẫn thản nhiên:
- Vậy ý kiến của thành phố các anh định xử lý thế nào đây?
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Tạm thời còn chưa tiến hành thảo luận cụ thể, chưa rõ Tống bí thư và các đồng chí khác có ý kiến gì.
Tào Chấn Khởi khẽ mỉm cười:
- Vậy ý kiến của anh là sao?
Lần này, Lưu Vĩ Hồng không vội vã trả lời, khẽ nhíu mày tựa hồ đang suy nghĩ.
Tào Chấn Khởi nói:
- Lưu Chủ tịch, đây là nói chuyện riêng tư, không phải là trên phương diện tổ chức.
Lưu Vĩ Hồng gật đầu:
- Tào bí thư, ý kiến của cá nhân tôi chính là bốn chữ, đào sâu điều tra!
Tào Chấn Khởi nhướng mày:
- Đào sâu điều tra? Làm sao đào sâu điều tra?
- Có thể phân ra hai phương diện để suy nghĩ, thứ nhất đương nhiên là nghiêm túc xử lý, đối với bất kỳ cán bộ phạm tội nào, kể cả chức vụ cao bao nhiêu, trước đó có công lao gì cũng phải trừng trị. Nhưng ở phương thức cụ thể phải chú ý một chút. Dù sao liên quan đến số lượng cán bộ tương đối nhiều, vụ án cũng tương đối phức tạp, không thể qua loa. Đối với những cán bộ có vấn đề không quá nghiêm trọng thì có thể thi hành kỷ luật đảng, chỉ có một số cán bộ có vấn đề nghiêm trọng thì mới cưỡng chế.. Quan trọng nhất là phải khống chế phạm vi phát triển, tránh cho bên ngoài ảnh hưởng vào.
Lưu Vĩ Hồng nói vẻ điềm đạm.
Khóe miệng Tào Chấn Khởi khẽ hiện lên nụ cười nhưng ngay sau đó nói:
- Lưu Chủ tịch, vu án phức tạp, có thể điều tra chứng cứ sẽ tương đối dài đấy?
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Căn cứ theo phân tích hiện tại, điều tra lấy chứng nhận quả thật có thể kéo dài từ ba đến năm tháng mới có thể kết án đã coi như là rất tốt. Bất quá phá án chủ yếu là nhìn vào chứng cứ, nhất là những vụ án liên quan đến cán bộ đảng viên lại càng cần chứng cứ xác thực, thời gian dài một chút cũng không sao. Dù sao nhiệm vụ này cũng không cần một khung về thời gian.
Tào Chấn Khởi gật đầu:
- Ừ, suy nghĩ này rất chính xác. Tôi tương đối đồng ý, tin tưởng đồng chí Tống Hiểu Vệ và các đồng chí khác trong thành ủy sẽ tương đối đồng ý.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười:
- Bất kể vụ án này điều tra thế nào cuối cùng cũng là vì xây dựng kinh tế thành phố Hạo Dương. Bắt người cũng tốt, hình phạt cũng tốt đều không phải là mục đích của chúng ta.
Tào Chấn Khởi lại một lần nữa gật đầu, bỗng nhiên hỏi sang chuyện Tôn Hoành:
- Lưu Chủ tịch, thương thế Tôn Hoành thế nào?
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Không có đáng ngại. Tôn Hoành chủ yếu là bị thương ngoài da, người ra tay với hắn rất có phân tấc, chủ yếu là muốn uy hiếp hắn.
- Mặc dù chỉ là bị thương ngoài da nhưng loại hành vi này tính chất vô cùng nghiêm trọng. Phải đốc thúc cục công an thành phố đẩy mạnh điều tra phá án, nhất định không để phần tử phạm tội tiêu dao ở ngoài.
Trong mắt Tào Chấn Khởi lóe lên vẻ sắc nhọn, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc.
Lưu Vĩ Hồng lạnh nhạt nói:
- Xin Tào bí thư yên tâm, phần tử thực sự phạm tội sẽ không tiêu dao lâu ngoài pháp luật. Bất kể thời gian thế nào, tìm chứng cứ vất vả ra sao cũng sẽ phải bắt được bọn chúng. Nếu như lực lượng thành phố chúng tôi không đủ sẽ cầu viện lên Địa khu, nến như lực lượng của Địa khu vẫn chưa đủ thì sẽ cầu viện lên tỉnh.
Tào Chấn Khởi bỗng nhiên nhíu mày nhìn xoáy vào Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng vẫn như cũ bất động thanh sắc, nâng chén trà lên uống một ngụm, làm như không thấy ánh mắt của Tào Chấn Khởi.
Ánh mắt của Tào Chấn Khởi lập tức trở nên bình thản, nhàn nhạt nói:
- Lưu Chủ tịch, còn có sự tình khác không?
- Không có, quấy rầy Tào bí thư nghỉ ngơi, thật là ngại quá.
Lưu Vĩ Hồng liền đứng dậy, nho nhã lễ độ cáo từ Tào Chấn Khởi rồi xoay người sải bước rời khỏi hậu hoa viên biệt thự số hai.
Nhìn bóng lưng cao lớn của Lưu Vĩ Hồng, trên mặt Tào Chấn Khởi lộ ra thần sắc cực kỳ phức tạp.
Sau đó Tào Chấn Khởi vẫn ngồi một mình trong đình hút thuốc lá thật lâu, cho đến khi trời hoàn toàn tối đen, Quách Lệ Ngọc sợ ông ta cảm lạnh nên đi ra thúc dục, Tào Chấn Khởi mới đứng dậy trở về biệt thự, lưu lại tàn thuốc đầy đất.
Trước đây Tào Chấn Khởi làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, ăn xong cơm tối xem chương trình thời sự, nếu không có xã giao nào khác thì trở về thư phòng xử lý một vài việc hoặc đọc một quyển sách, hôm nay thì trực tiếp vào thẳng thư phòng.
Mới vừa đi vào không bao lâu, máy điện thoại trên bàn reo lên.
- A lô!
Tào Chấn Khởi ngừng một chút, mới nhấc điện thoại lên.
- Chấn Khởi!
Đầu giây bên kia vang lên thanh âm uy nghiêm của Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư Kỷ ủy tỉnh Phương Đông Hoa.
- Phương bí thư, chào ngài!
Giọng nói Tào Chấn Khởi lập tức trở nên kính cẩn.
- Chấn Khởi, chỗ anh có chuyện gì xảy ra vậy? Làm sao gây ra động tĩnh lớn như vậy? Một thường vụ phó chuyên viên lại vào hùa với một tên lưu manh oắt con, lại còn ở chung với một ả đàn bà! Anh giáo dục nó sao thế! Tên Tôn Hoành kia là cháu ngoại anh à?
Phương Đông Hoa lập tức xổ một tràng,, tựa hồ có chút tức giận.
Tào Chấn Khởi âm thầm hít vào một hơi.
Chuyện này, nhất định sẽ kinh động trong tỉnh. Lưu Vĩ Hồng cũng không thể không tìm kiếm sự ủng hộ của mấy người Lý Dật Phong, Lục Đại Dũng. Phương Đông Hoa lúc này gọi điện thoại tìm ông ta là cũng ở trong dự liệu.
- Đúng vậy, Phương bí thư, chuyện này là do tôi giáo dục bọn họ không nghiêm, xin kiểm điểm với ngài!
Tào Chấn Khởi cũng không có quá nhiều giải thích, gọn gàng dứt khoát thừa nhận, giọng nói rất thành khẩn.
Dù sao dấu diếm không được.
Hơn nữa Phương Đông Hoa là lãnh đạo cũ của ông ta, Tào Chấn Khởi cũng không thể lừa dối, đó là đem đá đập vào chân mình, vừa không trượng nghĩa vừa ngu xuẩn vô cùng.
Phương Đông Hoa nổi giận đùng đùng, nói:
- Chấn Khởi, biểu hiện của anh trong khoảng thời gian này có chút thất thường, xảy ra chuyện gì vậy? Có điều gì ảnh hưởng đến anh sao, hay là chuyện đứa con và người vợ trước?
Tào Chấn Khởi vội vàng nói:
- Cảm ơn Phương bí thư quan tâm, chuyện vợ trước và con trai đã xử lý tốt.
- Vậy thì tốt. Bây giờ là thời điểm mấu chốt, anh không thể để xảy ra chuyện gì loạn. Làm lớn chuyện lên cũng phải đợi qua đại hội đảng toàn quốc đã. Điểm này, anh nhất định phải hiểu rõ trong lòng!
Phương Đông Hoa nghiêm nghị nói.
Tào Chấn Khởi hiểu, trong đại hội đảng lần này, Phương Đông Hoa có thể có cơ hội được bầu làm ủy viên dự khuyết trung ương. Cũng may mới vừa rồi Lưu Vĩ Hồng cũng đã nói hết sức rõ ràng là trì hoãn điều tra. Vào trước khi cử hành đại hội đảng toàn quốc sẽ khống chế vụ án này ở Địa khu Hạo Dương, đối với mọi người đều có lợi.
- Tôi hiểu, xin Phương bí thư yên tâm!
Tào Chấn Khởi sao có thể chần chừ, lập tức khẳng định với Phương Đông Hoa.
- Ừ, nhất định phải chú ý khống chế tốt.
Phương Đông Hoa lúc này mới hơi dịu giọng. Đối với năng lực của Tào Chấn Khởi, Phương Đông Hoa không hề nghi ngờ.
Tào Chấn Khởi hơi do dự rồi hỏi dò:
- Phương bí thư, mấy đồng chí khác trong tỉnh có chỉ thị gì với vụ án này không?
Phương Đông Hoa hỏi ngược lại:
- Anh hy vọng bọn họ có nhìn gì?
Tào Chấn Khởi ngượng ngùng, không biết nên trả lời như thế nào.
- Anh không cần lo những lãnh đạo khác, cứ làm tốt chuyện của mình là được, đừng làm lớn chuyện, chẳng ai hay ho gì đâu!
Phương Đông Hoa dặn dò.
- Tôi hiểu. Xin Phương bí thư yên tâm!
Tào Chấn Khởi lại một lần nữa bảo đảm với Phương Đông Hoa.
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia