However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 645: Văn Kiện Trọng Yếu Bên Quân Đội
hu Bằng Cử rời đi không lâu, Lưu Vĩ Hồng nhận được một cuộc điện thoại. Vừa mới đặt ống nghe xuống, Hướng Vân liền tiến vào thông báo với hắn, có một hội nghị cần hắn đi tham dự, và phải làm chỉ dẫn quan trọng.
Lưu Vĩ Hồng lại nói với Hướng Vân, mời một Phó Chủ tịch thị xã khác đại biểu hắn tới tham gia hội nghị này, hắn có khách muốn đến thăm hỏi.
Là một người lính đang thi hành nghĩa vụ quân sự
Hướng Vân liền bụng đầy khả nghi mà chấp hành mệnh lệnh
Không biết người lính đang thi hành nghĩa vụ quân sự này, có lai lịch ra sao, mà lại có thể khiến cho Lưu Vĩ Hồng ngồi chờ ở văn phòng, đến hội nghị dự định phải tham gia cũng không đi. Việc này trước nay, là hiện tượng rất hiếm thấy.
Ước chừng hơn mười mấy phút sau, thì khách tới
Một vị thượng úy rất trẻ tuổi, nhìn qua cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, tương đương tuổi Hướng Vân, rất oai hùng kiên cường, cả người đều tràn đầy sức sống rất nam tính. Nhìn qua, dù cậu ta không mặc trang phục quân đội, người khác cũng có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra thân phận đích thực của cậu ta
Có người, trời sinh chính là quân nhân.
- Xin chào, tôi là Lưu Bân, tới đây gặp Chủ tịch Lưu.
Thượng úy đi tới trước mặt Hướng Vân, giơ tay chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn một cái, cao giọng nói, cũng là giọng phổ thông đúng chuẩn, cùng Lưu Vĩ Hồng khi nói tiếng phổ thông, là cùng một giọng, giọng Bắc Kinh
Hướng Vân vội vàng đáp lễ, lập tức đưa cậu ta vào văn phòng Lưu Vĩ Hồng.
- Nhị ca!
Lưu Bân vừa thấy Lưu Vĩ Hồng, lập tức liền kêu lên, thần sắc trên mặt rất là kích động.
- Lưu Bân a, thằng nhóc nhà cậu cuối cùng chịu hiện thân rồi, ha ha…
Nhìn ra được, Lưu Vĩ Hồng cũng khá hưng phấn, từ sau bàn làm việc đi ra, hung hăng đấm Lưu Bân một quyền. Lưu Vĩ Hồng sức mạnh cỡ nào, thế mà Lưu Bân trúng một quyền, cũng không hề loạng choạng nghiêng ngả, thân người kia dường như là làm bằng sắt hay sao ấy
- Nhị ca, bao nhiêu năm không gặp rồi?
Lưu Bân nhìn Lưu Vĩ Hồng, xúc động nói.
- Chắc được sáu bảy năm rồi à? Khi anh lên đại học, thì chú phải đi bộ đội... Ừ, hình như lúc đó, cậu mới mười năm mười sáu tuổi, có phải hay không?
Lưu Bân gật gật đầu, ha hả cười.
Nhị ca đúng là Nhị ca, việc này lại nhớ rõ ràng như vậy
- Nào nào, Lưu Bân, ngồi đi ngồi đi!
Lưu Vĩ Hồng vội vã mời Lưu Bân ngồi trên sô pha, tươi cười đầy mặt, cho thấy được trong lòng quả thực đang rất cao hứng.
Hắn và Lưu Bân, đúng thật là bạn tốt. Cùng lớn lên bên nhau, tuy nhiên Lưu Bân xuất thân gia đình quân ngũ, rất sớm đã phải đi bộ đội tham gia quân ngũ, mấy năm nay bặt vô âm tính, hai anh em không có cơ hội gặp nhau. Vừa rồi nhận được điện thoại của Lưu Thành Gia, nói là kêu Lưu Bân đến đưa văn kiện cho hắn, Lưu Vĩ Hồng mới biết được Lưu Bân hoá ra đã tới thị xã Hạo Dương.
Đợi sau khi Hướng Vân lui ra ngoài, thần sắc Lưu Bân liền trở nên trịnh trọng, đem chiếc cặp của mình qua, nói:
- Nhị ca, chú Lưu bảo em đem văn kiện qua đây, anh xem qua trước đi
Nói xong, liền từ trong cặp lấy ra một văn kiện của Đảng, rất thận trọng giao tới tay Lưu Vĩ Hồng
Lưu Bân đây là phong cách quân nhân điển hình. Mặc dù cậu ta và Nhị ca đã nhiều năm không gặp, trong lòng có vô số lời muốn nói, nhưng vẫn là việc công đi đầu. Trước tiên đem việc Lưu Thành Gia giao phó làm cho thỏa đáng rồi mới nói tiếp
Phía trên văn kiện có một quân hiệu màu đỏ, nói rõ đây là một phần văn kiện của bộ đội, Lưu Vĩ Hồng chưa xem nội dung, lại hỏi trước:
- Lưu Bân, cấp bậc truyền đọc văn kiện này là cấp bậc nào?
- Cấp Đại đội phó!
Lưu Bân trầm giọng đáp.
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu. Cán bộ cấp Đại đội phó đều có thể truyền đọc, có thể thấy được văn kiện này chính là có thể phát cho tất cả chiến sĩ trong toàn quân đọc, hoàn toàn không có gì phải giữ bí mật, Lưu Thành Gia lại thận trọng như thế, bảo Lưu Bân tự tay đưa đến cho hắn, như vậy khẳng định là nội dung văn kiện rất trọng yếu.
Vừa thấy tiêu đề văn kiện, Lưu Vĩ Hồng liền âm thầm hít một hơi.
Đây là một văn kiện phê phán!
Chỉ đích danh mà yêu cầu nội bộ toàn quân phê bình tư tưởng sai lầm của đồng chí nào đó. Mà vị đồng chí nào đó, chính là người triệu tập hội nghị Bắc Hải, trước đó không lâu khi ông cụ bệnh nặng nằm viện
Cải tổ thật sự đã bắt đầu.
Văn kiện rất dài, Lưu Vĩ Hồng đọc cẩn thận. Nội dung văn kiện rất rõ ràng, quan điểm cũng rất rõ rệt, hiểu rõ không nhần lẫn vạch ra một số tư tưởng chỉ đạo trong toàn quân của đồng chí nào đó vào thời gian gần đây, là sai lầm, yêu cầu ở quân nội đối với những tư tưởng sai lầm này tiến hành phê bình và đấu tranh kiên quyết
Xem ra đại cục đã không thể nghịch chuyển, Lưu Vĩ Hồng ban đầu hy vọng vững vàng quá độ, ở một ý nghĩa nào đó, đã không có khả năng xảy ra.
Khi Lưu Vĩ Hồng xem văn kiện, Lưu Bân vẫn hai tay đặt ở đầu gối, không rên một tiếng, cả nước cũng không uống.
Khoảng hơn nữa tiếng sau, Lưu Vĩ Hồng mới xem xong văn kiện, nhắm mắt suy ngẫm một hồi, nhẹ nhàng khép văn kiện lại, giao trả lại cho Lưu Bân, lập tức hỏi:
- Lưu Bân, cậu điều đến bộ đội Hạo Dương rồi à?
- Phải
Lưu Bân cao giọng đáp
Lưu Vĩ Hồng lại gật gật đầu, không có hỏi lại.
Ông nội Lưu Bân, vốn là là cấp dưới cũ của thủ trưởng tối cao, trong quân đội nổi danh là nhà quân sự lão làng, thời kỳ chiến tranh, cùng thủ trưởng tối cao kết tình hữu nghị chiến hữu thâm hậu. Nhưng trong trận náo loạn bất hạnh gặp nạn. Từ đó về sau, cha Lưu Bân vẫn đi theo thủ trưởng tối cao, từng công tác ở văn phòng thủ trưởng một thời gian dài, trước mắt ở Tổng cục Chính trị đảm nhiệm chức vụ, chức quan thiếu tướng lục quân
Mà Lưu Bân, thì luôn đi lính tại tập đoàn quân chủ lực nào đó, ở bộ đội thi lên trường quân đội, năm trước vừa mới theo tốt nghiệp học viện quân sự, vẫn là điều về quân đội cũ. Tập đoàn quân chủ lực mà cậu ta đang đóng quân, cùng tập đoàn quân mà Lưu Thành Gia từng là Thống soái, cùng đóng quân tại thành thị cách Bắc Kinh không xa, một nam một bắc, bảo vệ xung quanh Bắc Kinh, có thể coi là lực lượng chính trong danh sách lục quân dã chiến trước mắt, nhiều lần giải trừ vũ khí lớn, đều đầy đủ không tổn hao gì mà giữ lại được, và càng ngày càng mạnh.
Lưu Bân bỗng nhiên từ bộ đội chủ lực chính điều về bộ đội đóng quân Hạo Dương, dưới tình cảnh bình thường, gần như là tuyệt không có khả năng phát sinh. Quân đội đóng ở Hạo Dương tuy rằng cũng là quân dã chiến chủ lực, cùng với quân đội mà Lưu Bân đang đóng, trên cơ bản không thể so sánh.
Lưu Bân bị điều động, chỉ có thể có một lời giải thích.
Cha cậu ta không muốn cậu ta bị cuốn vào trong lốc xoáy, nên cho cậu ta tránh thật xa
Tham gia hội nghị Bắc Hà, tổng cộng có hai vị Quân đoàn trưởng Tập đoàn quân chủ lực, một vị trong đó, chính là chủ quan tập đoàn quân mà Lưu Bân đang đóng quân. Lưu Vĩ Hồng mặc dù không hướng Lưu Thành Gia hỏi thăm, nhưng Trình Huy mấy ngày hôm trước đã gọi điện thoại cho hắn, nói cho hắn biết tập đoàn quân đó đã thay chủ
Dưới tình hình thế này, Lưu Bân tất nhiên không tiện ở lại tập đoàn quân đó. Mặc dù Lưu Bân vô cùng trẻ tuổi, vị trí quan chức thấp kém, lại đúng thật là con trai của Tổng cục Chính trị Lưu Hồng An. Lưu Hồng An lại ở thủ trưởng văn phòng công tác qua thời gian dài như vậy, thời gian trước thậm chí có lời đồn đại nói Lưu Hồng An lập tức sẽ từ bộ trưởng cấp hai của Tổng cục Chính trị sẽ thăng nhiệm phó chũ nhiệm Tổng cục Chính trị, thân phận này cũng là đủ mẫn cảm. Nhất là vào thời khắc mấu chốt thế này, nếu chẳng may có người muốn bắt Lưu Bân làm chút bài văn, Lưu Bân tuổi trẻ, kinh nghiệm không đủ, cũng rất khả năng bị người lợi dụng
Loại nguy hiểm này, bộ trưởng Lưu Hồng An tự nhiên sẽ không để cho phát sinh
- Nhị ca, điều đến Hạo Dương, là ý kiến của chính em
Lưu Bân bỗng nhiên lại cười nói một câu.
Lưu Vĩ Hồng liền vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, mỉm cười nói:
- Tốt, anh em ta lại có thể thường xuyên cùng chơi bóng uống rượu rồi
Lưu Bân liền nhếch miệng cười, lại hạ giọng nói:
- Nhị ca, theo anh thấy, lúc này sẽ thế nào?
Lưu Vĩ Hồng có chút cảm thấy kinh ngạc, hỏi ngược lại:
- Sao lại muốn hỏi anh vần đề này? Anh lại không tham gia quân ngũ ở bộ đội
Lưu Bân cười nói:
- Thôi đi, Nhị ca, anh cũng không cần khiêm tốn nữa. Sự tình Lưu gia xuất ra thiên lý mã, em cũng không phải là người đầu tiên nghe nói. Bằng không, chú Lưu bảo em đưa văn kiện này qua đây cho anh để làm chi?
Lưu Vĩ Hồng không khỏi cười ha ha
Lưu Bân nhìn qua bề ngoài hào phóng, là quân nhân điển hình, bên trong thật không đơn giản, chỉ nghe những lời này, thì biết được trong lòng cậu ta hiểu được rất nhiều chuyện. Nếu không, cậu ta cũng sẽ không chủ động yêu cầu điều hướng Hạo Dương đóng quân. Hẳn là không chỉ là vì muốn cùng Lưu Vĩ Hồng sớm chiều gặp lại đúng không?
Cái gọi là vòng tròn, kỳ thật chính là được hình thành như vậy
Lưu Hồng An tuy rằng là đi theo thủ trưởng tối cao, về mặt mũi, cùng Lưu gia không có dính dáng gì nhiều, nhưng từng cùng Lưu Thành Gia là chiến hữu, quan hệ cá nhân là rất không tồi. Lưu Hồng An cho con mình ở cùng con Lưu Thành Gia thân càng thêm thân, tuyệt đối không chỗ xấu
Lưu gia hiện tại loại danh vọng nào?
Nhất là sau khi cải tổ quân đội, danh vọng này còn có thể nâng cao một bậc
- Lưu Bân, loại chuyện này, chúng ta hiện nay nhìn là được. Đừng suy nghĩ quá nhiều. Tuy nhiên có một điểm là có thể khẳng định, thủ trưởng muốn vững vàng quá độ, không hy vọng phát sinh thêm thay đổi gì nữa
Lưu Vĩ Hồng thu hồi vẻ tươi cười, chậm rãi nói.
Thủ trưởng đã gần 90, bất cứ một thay đổi lớn nào, cũng đều có thể bất ngờ xuất hiện không thể khống chế. Thủ trưởng không muốn "Mạo hiểm" thêm nữa
Lưu Bân liền thần sắc trịnh trọng gật đầu, một bộ dáng muốn nói lại thôi
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Sao thế, còn có lời gì không thể nói cùng anh ư?
Lưu Bân cười ha hả, lập tức nghiêm mặt nói:
- Nhị ca, kỳ thật cá nhân em cảm thấy, thế cục hiện tại không rõ, vị trí kia của chú Lưu có phải quá nhạy cảm hay không? Ha hả, thuần túy chỏi là cách nhìn cá nhân, anh đừng cho là thật
Ánh mắt Lưu Vĩ Hồng nhìn về phía Lưu Bân, liền có chút kinh ngạc.
Thực nhìn không ra, thằng nhóc ngày xưa chỉ biết là hô đánh hô giết, trải qua mấy năm trui rèn,, không ngờ có tầm mắt kiến thức như vậy, đây quả thật là không ngờ tới a
- Lưu Bân, lo lắng của em không có sai. Tuy nhiên anh phỏng chừng, ông cụ an bài như vậy, tự nhiên cũng có dụng ý của ông. Kế thích ứng mà, anh suy xét không còn bao lâu nữa, sẽ nổi lên sự biến đổi
Lưu Bân đối với hắn thẳng thắn thành khẩn, Lưu Vĩ Hồng tự cũng không giấu diếm, nói ý tưởng thật trong lòng mình
Lưu Bân liền liên tục gật đầu, nói:
- Em cũng nghĩ như vậy, đây không phải là sắp mở đại hội Đảng toàn quốc sao?
Lưu Vĩ Hồng lại liếc mắt nhìn Lưu Bân một cái, mang theo vẻ mặt tán thưởng rõ ràng, nói:
- Ha ha, không nói việc này nữa. Cậu đến là tốt rồi, anh gọi điện thoại kêu mấy thằng bạn qua đây, trưa nay ở nhà khách Hạo Dương mở tiệc tẩy trần cho cậu. Đều là người trẻ tuổi, anh em tốt, cậu nhất định sẽ thích
- Điều đó là khẳng định rồi, được Nhị ca để mắt đến, còn có thể kém cỏi sao?
Lưu Vĩ Hồng cười gật đầu, đứng dậy, đi đến bên bàn làm việc gọi điện thoại.
Không nghi ngờ, cú điện thoại đầu tiên khẳng định là muốn gọi cho Hạ Hàn, quân đội đóng giữ Hạo Dương, là bộ đội cũ của cha cậu ta Hạ Thiên Hữu, sau này có thể cho hai người bọn họ lui tới nhiều hơn, nhất định có thể trở thành anh em tốt. Hạ Hàn người này, thích nhất là kết giao với những người kiên cường
Sói
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia