Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 644: Nhượng Bộ
nh họ, Lưu Vĩ Hồng muốn xuống tay rồi!
Lý Thanh Mai rời khỏi phòng làm việc của Chủ tịch thị xã, vẫn không quay về cục Tài chính, mà lập tức tới văn phòng của Phó Chủ tịch thường trực thị xã Chu Bằng Cử. Văn phòng của Chủ tịch thị xã và Phó Chủ tịch thường trực thị xã ở cùng một tầng
Lý Thanh Mai vừa vào văn phòng của Chu Bằng Cử, liền ném túi xách tay lên trên ghế, đặt mông ngồi xuống, bắt chéo chân, hầm hừ nói, mũi không phải mặt không phải mặt.
- Tôi biết
Chu Bằng Cử lạnh lùng nói.
- Anh biết? Anh làm sao biết?
Lý Thanh Mai nhướn mày, kinh ngạc hỏi.
Mình chưa kịp nói gì cả, thì y biết rồi sao?
Chu Bằng Cử cười lạnh một tiếng, đem một phần báo cáo trước mặt, đặt tới trước Lý Thanh Mai
Lý Thanh Mai cầm lấy vừa nhìn, là một phần báo cáo về phương diện xây dựng đô thị, Chu Bằng Cử đã ký tên, nhìn qua rất chính quy, không có chỗ nào không đúng, không khỏi rướn mày lên, khó hiểu nhìn Chu Bằng Cử.
Chu Bằng Cử nói:
- Phần báo cáo này, là Hướng Vân vừa mới đưa tới, nói là còn phải mời Phiền Quốc Sinh phê duyệt một cái
- Phiền Quốc Sinh? Liên quan gì đến ông ta?
Lý Thanh Mai quả thực không hiểu ra sao cả. Công tác xây dựng đô thị, không phải Chu Bằng Cử phân công quản lý sao?
Chu Bằng Cử cười lạnh nói:
- Hướng Vân nói đây là chỉ thị của Lưu Vĩ Hồng. Công tác xây dựng đô thị, cũng là phân công quản lý của Phiền Quốc Sinh, nên cần Phiền Quốc Sinh ký tên cho ý kiến, hắn mới có thể phê!
Lý Thanh Mai không khỏi giận dữ, hai hàng lông mày dựng ngược lên, nói:
- Đây không phải cố ý gây sự sao? Phiền Quốc Sinh cũng sắp về hưu rồi, còn ký cái ý kiến khỉ khô gì chứ.
Hiển nhiên Lý Thanh Mai là thật sự cực tức giận, không hề chú ý thân phận, lời thô tục há mồm mà ra.
Chu Bằng Cử thật mạnh phun ra một làn khói đục, cũng không nói gì
Nghiêm khắc dựa theo quy trình và phạm vi phân công của Phó Chủ tịch thị xã mà nói, Lưu Vĩ Hồng độc đoán làm như vậy cũng không thể nói là sai. Chu Bằng Cử và Phiền Quốc Sinh ở phương diện lĩnh vực phân công, vốn là có chồng chéo lên nhau. Chu Bằng Cử là Ủy ban Quy hoạch Kiến thiết đô thị, Phiền Quốc Sinh lại phân công quản lý công tác xây dựng đô thị. Báo cáo có liên quan về mặt công tác xây dựng đô thị, Lưu Vĩ Hồng yêu cầu phải có Phiền Quốc Sinh ký tên cho ý kiến, cũng rất bình thường, phù hợp quy trình.
Chỉ có điều trước kia chưa từng làm như vậy, Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên đề xuất yêu cầu như vậy, không còn nghi ngờ chính là nhằm thẳng vào Chu Bằng Cử, để Phiền Quốc Sinh chống lại Chu Bằng Cử. Từ khi Lưu Vĩ Hồng đề bạt con Phiền Quốc Sinh là Phiền Kiến Hoa đến vị trí Phó cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, Phiền Quốc Sinh liền quyết định hạ quyết tâm đi theo Lưu Vĩ Hồng rồi. Dù sao ông ta đã sắp về hưu, cũng không sợ Chu Bằng Cử trả thù ông ta. Làm như vậy, đơn giản là vì con mình tìm một chỗ dựa vững chắc mà thôi.
Hiện tại tám vị Phó Chủ tịch thị xã của Ủy ban nhân dân thị xã, Vương Thụ Quốc và Phiền Quốc Sinh đều đã rõ ràng không nhầm lẫn đầu nhập dưới trướng Lưu Vĩ Hồng, mấy vị Phó Chủ tịch thị xã khác, thái độ mờ ám, Chu Bằng Cử thật sự cảm nhận được hơi hướng gây sự của Lưu Vĩ Hồng. Hơn nữa thủ pháp rất dày dặn, "Áp dụng trình tự" chính xác vô cùng, không để người khác tìm được sai sót nào
- Anh họ, vậy hiện tại làm sao bây giờ? Lưu Vĩ Hồng vừa rồi nói, ngày mai sẽ cho người của phòng Kiểm toán tới chỗ tôi kiểm toán. Còn nói là kiểm toán thường lệ 6 tháng đầu năm, muốn chúng tôi phối hợp nhiều hơn
Lý Thanh Mai trố mắt một hồi, liền rất lo lắng nói. Vẻ phẫn nộ trên mặt sớm đã không thấy, biến thành lo lắng và sợ hãi.
Cục Tài chính có vấn đề hay không, chính bản thân cô ta trong lòng rõ nhất, nếu thật sự nghiêm chỉnh mà kiểm toán, chưa chắc có thề chống đỡ nổi
Chu Bằng Cử khóe mắt nhảy dựng, âm thầm nói:
- Sầm Long chưa chắc sẽ nghe lời Lưu Vĩ Hồng như vậy.
Sầm Long là Cục trưởng cục Kiểm toán thị xã đương nhiệm, là một người rất kiêu ngạo, thân tín của Chủ tịch thị xã Lâu tiền nhiệm
Lý Thanh Mai hừ lạnh một tiếng, nói:
- Anh cũng đừng tưởng rằng Sầm Long thực sự thanh cao như vậy. Tôi thấy y đó không phải là thanh cao, mà là treo giá. Chủ tịch thị xã Lâu sớm đi rồi, y không dựa vào Lưu Vĩ Hồng, thì dựa ai? Anh đừng quên, y cùng chúng ta cũng không cùng một con đường
Trước kia Chu Bằng Cử cùng Chủ tịch thị xã Lâu càng đấu càng đặc biệt lợi hại, Sầm Long đang là một trong những người đắc lực có khả năng của Chủ tịch thị xã Lâu, gây không ít phiền toái cho Chu Bằng Cử. Chu Bằng Cử mấy lần muốn lật đổ y, cũng không thể thành công. Nếu thật sự nương tựa vào Lưu Vĩ Hồng, quả thật đủ để nghẹt thở
- Hừ, trước kia khi lão Lâu ở đây, y cũng không thể làm gì, hiện tại cũng trở mình không nổi. Lưu Vĩ Hồng quả là lợi hại, chúng ta trước kia đã xem thường hắn. Nhưng cũng không thấy được là mạnh hơn lão Lâu. Lần trước chuyện của lão Thái, đừng thấy Bí thư Tào và Tống Hiểu Vệ đều không hé răng, thì không có nghĩa là trong lòng bọn họ thật sự không có ý kiến. Chỉ là bị Lưu Vĩ Hồng nắm được điểm yếu, bóp chặt mũi mà chịu. Hiện tại Lưu Vĩ Hồng cho cục công an giam giữ Tôn Hoành không thả, không biết ở trong lòng Quách Lệ Hồng đang hận hắn đến thế nào. Lúc này, hắn nếu thực dám hướng chúng ta xuống tay, cũng chưa chắc có nắm chắc
Chu Bằng Cử âm trầm nói.
Ở mấy phương diện này, đầu óc Lý Thanh Mai xa không bằng Chu Bằng Cử, nghe ra hình như là chuyện như thế
- Vậy, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Chu Bằng Cử nói:
- Tôi phỏng chừng chính là muốn hù dọa chúng ta, để chúng ta phối hợp hắn nhiều hơn
Lý Thanh Mai ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Anh họ, Tống Hiểu Vệ rốt cuộc có đáng tin cậy không? Nếu thật không đáng tin cậy, tôi thấy… Chúng ta cũng cần duy trì khoảng cách với y. Thật sự không được, hướng Lưu Vĩ Hồng nhượng bộ một chút, cũng không có gì… dù gì hắn cũng là Chủ tịch thị xã
Chu Bằng Cử khóe mắt lại nhảy giật vài cái, trầm ngâm một lát, mới nói:
- Chuyện này, để tôi suy ngẫm lại đã, không vội làm quyết định. Cô đừng quá lo lắng, an tâm trở về đi, mặc kệ Lưu Vĩ Hồng có thủ đoạn bịp bợm gì, binh đến tướng ngăn, nước lên tường chặn, cẩn thận một chút là được.
Lý Thanh Mai liền gật gật đầu.
Đối với lời Chu Bằng Cử nói, cô cho tới bây giờ đều rất là tin tưởng. Chu Bằng Cử chỉ có chút tự đại, đầu óc thật sự rất linh hoạt. Bằng không, y cũng không thể trèo lên được vị trí hôm nay.
- Vậy, tôi đi trước
Lý Thanh Mai nói xong, đứng dậy.
Chu Bằng Cử gật gật đầu, đang muốn đứng dậy đưa tiễn, điện thoại trên mặt bàn liền vang lên, Chu Bằng Cử đợi điện thoại vang vài giây, mới không vội vàng không hấp tấp cầm ông nghe lên
- Xin chào!
- Xin chào, đồng chí Bằng Cử phải không?
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Lưu Vĩ Hồng, vẫn là "Đồng chí Bằng Cử" nghe thế nào cũng là thấy kỳ kỳ
- Xin chào, Chủ tịch thị xã Lưu
Chu Bằng Cử bất động thanh sắc, bên trong giọng điệu bình tĩnh lộ ra một chút cung kính, coi như cẩn thủ bổn phận của nhân vật số hai
Lưu Vĩ Hồng rất khách khí nói:
- Đồng chí Bằng Cử, ông bây giờ có rảnh không? Nếu rảnh, tôi có chút công tác muốn cùng ông thương lượng một chút.
Chu Bằng Cử không hề do dự, lập tức đáp:
- Được, xin Chủ tịch thị xã Lưu chờ một chút, tôi lập tức tới ngay
- Được, vậy tôi chờ ông
Chu Bằng Cử bên này buông điện thoại xuống, Lý Thanh Mai còn có chút lo lắng nhìn y:
- Hắn tìm anh làm gì?
Chu Bằng Cử cười cười, nói:
- Phỏng chừng là nói điều kiện. Chị Ngô cũng sắp bước vào tuổi về hưu rồi đúng không?
Người được gọi là Chị Ngô, chính là Phó cục trưởng cục Tài chính, cũng là thân tín của Chu Bằng Cử, cùng Lý Thanh Mai quan hệ rất tốt, là Lý Thanh Mai hết lòng để lên, ở cục Tài chính, là phụ tá đắc lực nhất của Lý Thanh Mai. Chỉ là tuổi tác hơi bị lớn, sắp bước vào tuổi về hưu
- Anh là nói, Lưu Vĩ Hồng muốn nhét người vào chỗ tôi à?
Lý Thanh Mai lập tức cảnh giác hỏi
Chu Bằng Cử thản nhiên nói:
- Nếu tôi là Lưu Vĩ Hồng, tôi sẽ làm như vậy. Nhất thời không tiện xuống tay, nhưng người của mình, khẳng định phải phái qua đó. Cục Tài chính này, thân là Chủ tịch thị xã, dù thế nào cũng không thể toàn bộ buông xuôi mặc kệ
- Vậy, làm sao bây giờ?
Lý Thanh Mai ở trước mặt Chu Bằng Cử, đã quen không dùng đầu óc mình đi suy xét
Chu Bằng Cử xòe hai tay ra, hơi bất đắc dĩ nói:
- Không phải cô nói nhượng bộ chút cũng không có gì sao? Vậy nhượng bộ chút vậy. Chỉ hy vọng tên này sớm một chút thăng chức, rời khỏi Hạo Dương
Lý Thanh Mai gật gật đầu, cũng là không phản đối ý kiến của Chu Bằng Cử. tức thì có tức, nhưng tóm lại là người tháng tốt đẹp của mình quan trọng hơn. Nếu thật như Chu Bằng Cử đã nói, thì cứ lừa bịp Lưu Vĩ Hồng, để hắn sớm ngày rời khỏi Hạo Dương, đó là kết cục tốt nhất. Chỉ cần Chu Bằng Cử làm Chủ tịch thị xã, vậy không còn gì để lo nữa
Chu Bằng Cử nói Lưu Vĩ Hồng muốn cùng y đàm phán, chỉ là một sự suy đoán. Nhưng sự thật chứng minh, Chu Bằng Cử suy đoán này, là rất chính xác. Cách thức làm việc của cao thủ quan trường, có rất nhiều chỗ tương tự. Lưu Vĩ Hồng có thể nghĩ đến, Chu Bằng Cử cũng có thể nghĩ đến.
Rất nhanh, Chu Bằng Cử liền hiện ra tại văn phòng Lưu Vĩ Hồng, tươi cười đầy mặt kêu một tiếng “chào Chủ tịch thị xã Lưu”
Lưu Vĩ Hồng đối với Chu Bằng Cử rất khách khí, từ sau bàn làm việc vòng ra, cười ha hả bắt tay Chu Bằng Cử, hàn huyên hai câu, mời Chu Bằng Cử ngồi xuống sô pha tiếp khách. Hướng Vân dâng trà thơm
- Đồng chí Bằng Cử, hút thuốc đi
Lưu Vĩ Hồng đưa cho Chu Bằng Cử một điếu thuốc, Chu Bằng Cử vội vàng cầm lấy bật lửa, mồi cho Lưu Vĩ Hồng trước, hai người đều mang mặt tươi cười, nhìn qua quan hệ vô cùng hòa thuận
- Đồng chí Bằng Cử, mấy ngày hôm trước tôi chạy ở dưới một thời gian dài, Ủy ban nhân dân thị xã bên này, vất vả cho ông
Lưu Vĩ Hồng khách khí nói.
Chu Bằng Cử vội vàng đáp:
- A, đây là việc nên làm. Chủ tịch thị xã xâm nhập cơ sở, không nề hả cực khổ. Thái độ đối đãi công việc cực kỳ thành khẩn và vững chắc, rất đáng để chúng tôi học hỏi
Lưu Vĩ Hồng cười phất tay, sắc mặt lại dần dần trở nên nghiêm túc, nói:
- Đồng chí Bằng Cử, không xuống dưới xem xét, quả thật rất khó biết được tình hình thực tế. Chỉ xem bảng báo cáo, làm sao có thể nghĩ đến trên thực tế có nhiều công tác như vậy, cũng chưa làm tốt
trên thực tế có nhiều như vậy công tác,
- Đúng vậy, Trương Phục Minh này quả thật đúng là đồ phá hoại, chưa hoàn công thì chưa hoàn công, làm báo cáo giả làm gì? Quả thực là làm bừa bãi.
- Cho nên nói, đội ngũ cán bộ chúng ta, rất cần thiết tiến tăng cường thêm một bước xây dựng. Tôi định trong thời gian sắp tới tiến hành điều chỉnh một lần đối với bộ phận cán bộ phó chức của các cục ủy xử lý ở Ủy ban nhân dân thị xã, không biết đồng chí Bằng Cử có ý kiến gì không?
Lưu Vĩ Hồng nói xong, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng Chu Bằng Cử.
Chu Bằng Cử giật mình kinh hãi, nhưng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Lưu Vĩ Hồng nói chính là điều chỉnh bộ phận cán bộ phó chức, vậy vấn đề không quá lớn.
- Tôi hoàn toàn đồng ý ý kiến của Chủ tịch Lưu. Bộ phận Cán bộ phó chức, quả thật là phải điều chỉnh một chút. Đứng ở một đơn vị thời gian quá dài, dễ dàng sinh ra tính trì trệ, phạm vào sai lầm của chủ nghĩa kinh nghiệm.
Chu Bằng Cử không hề do dự, lập tức liền gật đầu phụ họa.
Lưu Vĩ Hồng hơi hơi gật đầu
Xem ra Chu Bằng Cử quả nhiên là người thông minh.
Sói
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia