Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 370: Quả Nhiên Là Người Thông Minh
inh Dương ngồi kế Đặng Trọng Hòa, có chút hiếu kỳ mà quan sát
Trước kia khi Lưu Vĩ Hồng làm phó chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, Đinh Dương cũng gặp qua, chỉ là có chút kinh ngạc vì Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi đẹp trai, những cái khác thì không chú ý lắm. Dù sao chồng bà là Chủ tịch huyện, cách nhìn của phu nhân Chủ tịch huyện tất nhiên là khác. Nhưng theo Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Giáp Sơn, huyện Lâm Khánh phong ba không ngừng, dường như đều do Bí thư Lưu này gây ra, cảm giác của Đinh Dương đối với hắn lại thay đổi
Người này thật đúng là có thể gây sức ép
Có vẻ hắn với chồng mình cũng không hợp nhau lắm, nghe nói còn thường xuyên chống đối với Đặng Trọng Hòa ở trên hội nghị, bây giờ lại đến nhà thăm hỏi, lại có ý gì đây? Chẳng lẽ cũng cảm thấy nguy cơ, muốn “theo minh chủ khác”
Chu Kiến Quốc điều đi rồi!
Không trách Đinh Dương nghĩ như vậy, Đặng Trọng Hòa kỳ thật cũng có ý nghĩ này.
Lưu Vĩ Hồng cũng quá dối trá, da mặt cũng thực đủ dày.
Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, nói:
- Bình thường cũng muốn đến nhà Chủ tịch huyện, nhưng luôn có người tới lui, không tiện. Phỏng chừng hôm nay hẳn là khá yên tĩnh, cho nên liền qua đây nói chuyện phiếm với Chủ tịch huyện
Lời này nói cũng khá trắng ra, Đinh Dương sắc mặt lập tức biến đổi, Đặng Trọng Hòa hàng lông mày cũng là hơi hơi giương lên, trong mắt hiện lên một chút vẻ không vui
Sao hả, đến chế giễu sao?
Ha hả, người khác đều có thể chê cười Đặng Trọng Hòa tôi, chỉ duy nhất Lưu Vĩ Hồng cậu thì không thể!
Tình cảnh của cậu, có thể tốt đến đâu?
Chỉ sợ còn không bằng Đặng Trọng Hòa tôi chăng!
Nhưng Đặng Trọng Hòa lòng dạ quá sâu, không vui cũng chỉ là chuyện nháy mắt, lập tức cười nói:
- Phải đó, Bí thư Lưu lúc này nếu là đến khách sạn, chỉ sợ cũng không tiện
Đối với tiểu Lưu cậu cũng muốn di nắm chân thối của Mộ Tân Dân người ta, cũng phải chờ người ta vui mới được
Lưu Vĩ Hồng cười ha ha
Tiếng cười rất là đột ngột, trên mặt Đinh Dương lộ ra ý tức giận. Lưu Vĩ Hồng này, cũng quá cuồng vọng. Cậu đối mặt tốt xấu gì cũng là Chủ tịch một huyện, ít nhiều cũng phải có chút quy củ chăng?
Không ngờ Đặng Trọng Hòa cũng mỉm cười, tiếng cười còn có chút sang sảng
Đinh Dương lại có chút mơ hồ. Đặng Trọng Hòa là chồng bà, tiếng cười có phải xuất phát từ nội tâm hay không bà có thể phân biệt ra được. Nghe qua, Đặng Trọng Hòa dường như là thật sự khá vui.
Chẳng lẽ trong lời nói của Lưu Vĩ Hồng có huyền cơ?
Kỳ thật nói trắng ra là cũng đơn giản, giữa Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng, bỗng nhiên có chút cảm giác “người cùng cảnh ngộ”. Đều là người thông minh, đôi bên nói chuyện với nhau, cũng không cần phải phí sức, những chuyện chỉ có thể hiểu ý mà không thể diễn đạt bằng lời, một chút liền thấu.
- Bí thư Lưu, mời uống trà!
Đặng Trọng Hòa nâng chung trà lên cùng mời, giống như lên bàn rượu vậy
- Cảm ơn!
Lưu Vĩ Hồng nâng ly lên ra hiệu uống một ngụm trà.
Thấy cái dạng này, Đinh Dương bỗng nhiên nói:
- Nếu không, lão Đặng, anh với Bí thư Lưu uống một ít không? Tôi sẽ đi làm ít đồ nhắm rượu cho mọi người
Ý nghĩ này cũng là đột nhiên xuất hiện trong đầu Đinh Dương. Dường như lão Đặng không hề phản cảm Lưu Vĩ Hồng ghé thăm, có tình hình là muốn nói chuyện lâu dài với Lưu Vĩ Hồng, vậy thì không bằng làm ít rượu thịt, càng có không khí. Trước kia khi thân tín tâm phúc của Đặng Trọng Hòa đến thăm hỏi, nếu không khí tốt Đặng Trọng Hòa cũng sẽ khiến Đinh Dương làm ít đồ ăn, uống một ít. Đặng Trọng Hòa không thích rượu, nhưng ở trong nhà cùng một hai tâm phúc nhăm nhi một phen, cũng là có thể trau đồi tình cảm. Nói ra, đây cũng là một thủ đoạn nhỏ Đặng Trọng Hòa lung lạc lòng người
Chuyện như vậy, Đinh Dương ngộ tính rất cao, coi như là vợ hiền
Đặng Trọng Hòa mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười hỏi:
- Bí thư Lưu, thế nào?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Tôi là khách tùy ý của chủ nhà, chỉ sợ làm phiền
Đinh Dương vội nói:
- Không phiền toái không phiền toái, hai người nói chuyện trước, tôi đi làm thức ăn
Nói xong, liền đứng dậy đi vào bếp
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Chủ tịch huyện thật có phúc
Đặng Trọng Hòa cười nói:
- Nhưng so ra kém cậu, Bắc Kinh có em họ chị họ tới, không chỉ một người
Lời này có chút ý trêu chọc, kỳ thật bên trong còn mang chút ý thăm dò. Đối với lai lịch xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, Đặng Trọng Hòa vẫn luôn ôm thái độ “hoài nghi”. Từ một triệu tài chính giúp đỡ người nghèo trước đó, sau này Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông bị lật ngã, lại đến “kinh nghiệm Lâm Khánh” đăng báo, dường như vụ nào cũng cho thấy lai lịch của Lưu Vĩ Hồng không đơn giản. Cho dù là ngắm hoa trong sương, cũng có chút cảm giác như vậy
Lưu Vĩ Hồng cười khổ nói:
- Chủ tịch huyện, chúng ta không nói chuyện này được không?
Cũng không phải Bí thư Lưu mặt non, chuyện này quả thật có chút khiến Nhị ca đau đầu. Sau khi cùng Vân Vũ Thường chính thức xác định quan hệ yêu đương, Tiêu Du Tình cũng chưa “từ bỏ”, trở về Bắc Kinh, như trước không có việc gì thì gọi điện thoại cho hắn, giống như đã hoàn toàn quên chuyện của Vân Vũ Thường, căn bản coi như không có chuyện gì, trong điện thoại gọi “Vĩ Hồng ca ca” rất ngọt ngào, thiên nam địa bắc khúc khích nói không ngừng
Phải làm sao mới có thể khiến con bé dần dần quên hắn, Bí thư Lưu nhất thời cũng thật sự nghĩ không ra cách tốt, đành phải ký hy vọng vào thời gian. Chờ con bé dần dần trưởng thành rồi, có không gian giao tiếp riêng của bản thân, thì có thể tìm được người bạn trai thích hợp. Đến lúc đó, có lẽ có thể thật sự có thêm một em gái nhỏ, mà không phải một “người ngưỡng mộ”
Giao tình giữa hắn và Đặng Trọng Hòa, còn chưa sâu đến mức có thể bàn về chuyện tình cảm riêng tư
Đặng Trọng Hòa cười ha hả, quả nhiên không hề bàn luận về đề tài này nữa, nhắc tới xây dựng kinh tế khu Giáp Sơn:
- Bí thư Lưu, nghe nói tình hình tiêu thụ của nhà máy thức ăn gia súc và nhà máy cơ giới cũng khá lạc quan?
- Đúng vậy, Chủ tịch huyện. Nhất là nhà máy thức ăn gia súc, từ ngày đi vào sản xuất, sản phẩm cung không đủ cầu. Phỏng chừng theo tốc độ này tiếp tục phát triển, sang năm phải mở rộng dây chuyền sản xuất. May mắn lúc đầu khi xây dựng nhà xưởng đã giữa lại không gian lớn. Chỉ cần đủ tài chính, mở rộng thêm là rất nhanh. Triển vọng tiêu thụ của nhà máy cơ giới cũng vô cùng tốt. Nếu mọi thứ thuận lợi, hai nhà xưởng đều có thể thu hồi vốn trong vòng một năm
Lưu Vĩ Hồng đơn giản làm báo cáo
Tình hình này cũng chỉ có thể xuất hiện trong thời kỳ trước mắt. Đối thủ cạnh tranh ít, tiêu thụ nóng, tài chính thu hồi mau, tốc độ thu hồi giá thành đầu tư cũng cực nhanh. Nếu như qua vài năm nữa, tình hình sẽ không tốt như vậy. Cho nên nắm lấy thời cơ là rất quan trọng
- Một năm thu hồi vốn? Hiệu quả tốt vậy sao?
Đặng Trọng Hòa giật mình kinh hãi. Ông cũng nghe nói hai nhà xưởng của khu Giáp Sơn phát triển rất tốt, không ngờ tốt đến như vậy. Nếu thật sự có thể như vậy, tình hình tài chính của khu Giáp Sơn cũng chính là biến hóa long trời lở đất, sẽ do cứu tế mà trở thành khu trấn giàu có bậc trung trở lên
- Ừ, hiệu quả quả thật khá tốt
- Ha ha, nếu như vậy, Bí thư Lưu, sang năm tôi sẽ không cho các cậu chuyển dời chi trả rồi
Đặng Trọng Hòa lập tức nói.
Lưu Vĩ Hồng liền mở to hai mắt nhìn, nói:
- Không phải đâu, Chủ tịch huyện, ông như vậy cũng quá nhỏ mọn rồi. Khu Giáp Sơn tự lực cánh sinh vừa mới bắt đầu, ở huyện dù sao cũng phải ủng hộ nhiều hơn, không thể rút củi dưới đáy nồi
Đặng Trọng Hòa cười nói:
- Cậu cũng đã có hai cây rụng tiền rồi, nhà máy chế biến sữa sang năm cũng có thể sản xuất hiệu quả. Ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào chuyển dời chi trả một năm vài chục ngàn tệ của tôi, có phải quá tham tiền hay không?
- Vậy thì không gọi là chuyển dời chi trả, gọi là trợ giúp tài chính đi. Thời buổi bây giờ, ai lại chê tiền nhiều chứ? Chủ tịch huyện, ông đừng quên, tôi còn tiền vay 800 ngàn tệ phải chờ hoàn trả đó
Lưu Vĩ Hồng một bộ sắc mặt ông chủ, kiên quyết không chịu nhả ra. Công tác tại địa phương là như vậy, khi cần tiền thì nhất định phải lấy, ngàn vạn lần không thể giả vờ giàu có, bằng không sau này muốn có tiền thì khó rồi
Đặng Trọng Hòa cười ha hả, nói:
- Hay là như vậy đi, tôi không cho các cậu tiền, ở huyện còn có một chiếc xe cũ, Santana đó, tôi cho Giáp Sơn các cậu được rồi. Chiếc Polonez mà các cậu mượn của Ủy ban Xây dựng huyện thì trả cho người ta đi. Luôn Lưu Bị mượn Kinh Châu như vậy cũng không phải là cách
Đặng Trọng Hòa nói lời này thì có chút ý bạn bè rồi. Lúc đầu Long Hoa đem chiếc xe hơi của Ủy ban Xây dựng cho Lưu Vĩ Hồng mượn, cũng là cử chỉ bất đắc dĩ. Chu Kiến Quốc còn ở trên đài, Long Hoa cũng không dám đòi lại. Nay đổi rồi, nói không chừng Long Hoa sẽ “giục nợ”, mất mặt biết bao
Lưu Vĩ Hồng ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Cũng được. Cảm ơn Chủ tịch huyện.
Đặng Trọng Hòa khoát tay, nói:
- Đừng khách khí, ngày mai cậu gọi người đến lái đi. Quốc lộ sửa chữa lại cuối năm có thể làm xong, các cậu bây giờ kinh doanh lớn rồi, cũng nên có một hai chiếc xe đàng hoàng
Đang nói chuyện, Đinh Dương bưng hai đĩa thức ăn lên, ớt xào thịt heo, trứng chiên, cũng là sắc hương vị đều đủ, có thể khiến cho thèm ăn. Đinh Dương lại tay chân lanh lẹ cầm một bình rượu ngũ lương, giao cho Đặng Trọng Hòa. Đặng Trọng Hòa tự mình mở ra nắp bình, rót đầy cho Lưu Vĩ Hồng
Đinh Dương lại đi vào bếp, chắc là còn muốn làm thêm món rau gì đó
Đặng Trọng Hòa nâng ly về phía Lưu Vĩ Hồng,
- Nào, Bí thư Lưu. Đêm nay, tùy ý đi
Lưu Vĩ Hồng cũng nâng ly rượu lên, cụng ly với Đặng Trọng Hòa, hai người nhấp một ngụm, quả nhiên là tùy ý, không có cạn sạch.
- Nào nào, nếm thử, trình độ làm thức ăn của vợ tôi cũng không có trở ngại
Đặng Trọng Hòa lại giơ đũa lên cùng mời.
Lưu Vĩ Hồng gắp một chút thịt và trứng ăn, quả nhiên khẩu vị không tồi, so với trình độ của Đường Thu Diệp thì không bằng, nhưng cũng rất tốt rồi. Vừa cười vừa nói:
- Xem ra Chủ tịch huyện Đặng quả thật là có phúc
Đặng Trọng Hòa cười nói:
- Chuyện khác thì không sao cả. Hai vợ chồng mà, là chuyện cả đời, ha ha…
Hai người uống rượu rất có hương vị, vô tình, khoảng cách dường như đã kéo gần lại
Đặng Trọng Hòa uống vào hai ly rượu ngũ lương xuống bụng, nói:
- Bí thư Lưu, chuyện hợp tác giữa các cậu và mỏ than Ti Châu, tiến triển thế nào?
Nhìn qua, cũng là tùy tiện hỏi một câu, nhưng ánh mắt của Đặng Trọng Hòa lại trở nên khá ngưng trọng. Có thể thấy trong lòng Đặng Trọng Hòa, đây mới là đại sự chân chính
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:
- Đang tiến hành, nếu mọi thứ thuận lợi, đầu năm sau có thể bắt đầu xây dựng cơ sở
Đặng Trọng Hòa hai hàng lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, nói:
- Bí thư Lưu, chuyện này vẫn phải thận trọng. Dù sao không có tiền lệ mà, nếu chẳng may truy cứu ra, cũng không dễ giải thích
Lưu Vĩ Hồng hơi gật đầu
Đặng Trọng Hòa có thể nói ra những lời này, chứng minh chuyến thăm hỏi đêm nay đã có hiệu quả rồi
Đặng Trọng Hòa quả nhiên là người thông minh
- Cảm ơn Chủ tịch huyện nhắc nhở, tôi sẽ chú ý
codon.trai
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia