When you're young, you want to do everything together, when you're older you want to go everywhere together, and when you've been everywhere and done everything all that matters is that you're together.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 367: Tân Bí Thư Huyện Ủy Khiến Người Ta Khó Hiểu
rung tuần tháng 11, ở nhà khách Lâm Khánh, đang diễn ra đại hội cán bộ trung tầng huyện Lâm Khánh.
Bao gồm những lãnh đạo chủ chốt của Huyện ủy, huyện Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân huyện, Mặt trận Tổ quốc Huyện, Ban chỉ huy Quân sự, viện Kiểm sát huyện, huyện toà án, nhân vật số của các xã, thị trấn đều đến dự đại hội. Hơn một trăm người ngồi trong hội trường. Vốn hội trường này cũng khá rộng, nhưng lúc này bỗng trở nen chật chội.
Đài chủ tịch ở giữa, ủy viên Địa ủy Hạo Dương, Trưởng ban Tổ chức Địa ủy Ngụy Ái Quốc ngồi ở giữa, ngồi sánh vai với ông ta chính là Bí thư huyện ủy Lâm Khánh Chu Kiến Quốc, bên trái Chu Kiến Quốc là Chủ tịch huyện Lâm Khánh Đặng Trọng Hòa.
Mà bên phải Ngụy Ái Quốc, là một cán bộ trung niên ngoài năm mươi tuổi, tai to mặt lớn, vẻ mặt nghiêm túc. Các lãnh đạo huyện còn lại ngồi lần lượt theo thứ tự ở đài chủ tịch.
Dưới đài, Lưu Vĩ Hồng ngồi ở hàng trước.
Hôm nay tới tham gia hội nghị, đều là cán bộ cấp Phó Khoa trở lên. Các bí thư khu ủy, bí thư thị trấn, vốn là có phân lượng lớn nhất trong số cán bộ trung tầng, và người đứng đầu các đơn vị như phòng Tài chính, được xếp ngồi hàng ghế đầu.
Ngụy Ái Quốc nhận sự ủy thác của Ban tổ chức Tỉnh ủy, tuyên bố bổ nhiệm: Bổ nhiệm đồng chí Chu Kiến Quốc là ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức thành phố Đại Ninh, tỉnh Sở Nam, miễn nhiệm chức ủy viên thường vụ, Bí thư Huyện ủy Lâm Khánh Của đồng chí Chu Kiến Quốc.
Trong phòng hội nghị vang lên những tràng vỗ tay.
Sau khi Chu Kiến Quốc từ Đại Ninh trở về, liên quan đến việc bổ nhiệm chức không còn là bí mật nữa. Bên thành phố Đại Ninh, đã để trống chỗ, chờ ông đến nhậm chức. Các cán bộ vỗ tay, cũng có một bộ phận xuất phát từ tình cảm thật. Chu Kiến Quốc chủ quản Lâm Khánh mười tháng, tuy không có thành tích long trời lở đất gì, nhưng có cách đối nhân xử thế chính trực, không có mấy người ghét ông, rất nhiều cán bộ có ấn tượng rất tốt về ông ấy. Nhất là vừa mới xoá sạch đám cán bộ thoái hóa, làm càn của phái “bản địa” như Mễ Khắc Lương Trần Văn Đông, khiến Chu Kiến Quốc rất được lòng mọi người.
Cán bộ đang ngồi ở đây, tuyệt đại bộ phận là người bản địa Lâm Khánh, nhưng cũng chưa chắc đã thấy quen với sự hống hách của Mễ Khắc Lương Trần Văn Đông. Bất kể là ai, ở trước mặt hai người này đều phải cẩn thận, sợ làm cho Phó bí thư Mễ, Chủ nhiệm Trần không vui, liền cho “xử đẹp” mình thì nguy to. Kiểu giải quyết lưu manh nay ai mà không sợ chứ?
Bắt được hai người này, không khí quan trường Lâm Khánh đã bắt đầu thay đổi.
Hơn nữa, Chu Kiến Quốc mặc dù không phải là người Lâm Khánh, nhưng dù sao cũng là nhiều năm trôi qua rồi, đây là lần đầu tiên một vị Bí thư Huyện ủy Lâm Khánh được thăng chức cao hơn, điều này chứng tỏ lãnh đạo cấp trên đã bắt đầu coi trọng huyện Lâm Khánh rồi. Đây là ánh sáng hy vọng. Các lãnh đạo của huyện Lâm Khánh trước đây, cho dù là được thăng quan, nhưng chẳng qua cũng chỉ là một chức phó trong Hội đồng nhân dân địa khu hoặc là Mặt trận Tổ quốc…để dưỡng lão mà thôi. Từ một Bí thư Huyện ủy của một huyện hẻo lánh mà nhanh chóng trở thành Trưởng ban Tổ chức của thành phố, bước tiến này của Chu Kiến Quốc thực sự là rất lớn.
Ngụy Ái Quốc cũng vỗ tay nhìn về phía Chu Kiến Quốc gật đầu mỉm cười, vẻ mặt rất là thân thiết.
Lão Chu này, năm trước còn chỉ là Cục trưởng cục Nông nghiệp Địa khu, nhìn thấy trưởng ban Ngụy cũng phải cũng kính. Chưa đến một năm sau, không ngờ đã đứng ngang hàng với ông ta rồi, thậm chí theo ý nghĩa nào đó Chu Kiến Quốc còn đứng trên cả ông ta. Trưởng ban Tổ chức thành phố và Trưởng ban Tổ chức tân địa khu, không phải là một khái niệm.
Nghe nói lão Chu lần này có thể thăng nhiệm chức vị quan trọng như vậy, đó là kết quả của việc Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Lý Dật Phong hết sức ủng hộ. Lão Chu này có thể xem như đã đi một chuyến xe thuận lợi, không gắp bất trắc nào, đã làm ra “kinh nghiệm Lâm Tuyền”, lại được lọt vào pháp nhãn của Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy, tiền đồ như gấm.
Tràng vỗ vay vừa chấm dứt, Ngụy Ái Quốc lại tuyên bố bổ nhiệm: bổ nhiệm đồng chí Mộ Tân Dân làm Bí thư Huyện ủy Lâm Khánh.
Đồng chí Mộ Tân Dân, chính là vị khoảng trên dưới năm mươi tuổi, ngồi bên cạnh ông ta.
Ánh mắt của mọi người đều dừng lại vào gương mặt của Bí thư Mộ, kèm theo đó là vẻ mặt tò mò. Trước đó, ai cũng chưa hề nghe qua người tên là Mộ Tân Dân này. Đại gia ánh mắt, tề chải chải địa dừng ở mộ bí thư trên mặt, mang theo vô cùng tò mò vẻ mặt. Trên thực tế, Mộ Tân Dân cũng không phải là cán bộ của địa khu Hạo Dương, mà là từ ban Tuyên giáo Tỉnh ủy xuống đây.
Kế tiếp, Ngụy Ái Quốc giới thiệu qua về Mộ Tân Dân
Mộ Tân Dân có thể được coi là cán bộ lão thành rồi, sinh năm 1937, năm nay đã năm mươi ba tuổi. Trước đây luôn luôn công tác ở hệ thống tuyên giáo và hệ thống tổ chức, trước khi đảm nhiệm Bí thư huyện ủy Lâm Khánh, là cán bộ cấp Chính Xử trong ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Nhìn qua, Mộ Tân Dân đã trải qua không ít lần nhậm chức. Rất ít có kinh nghiệm lý lịch của chủ quản địa phương nào, mà hầu như đều ở cơ quan công tác.
Nhìn khuôn mặt chữ điền của Mộ Tân Dân, không biết ông ta là người thế nào.
Lý lịch chính thức quá đơn giản, rất bình thường, mọi người muốn biết “bí mật” đằng sau bản lý lịch của đồng chí Mộ Tân Dân. Muốn nói cán bộ ban Tuyên giáo Tỉnh ủy ‘mạ vàng’ xuống, chuyện này rất thường gặp. Rất nhiều vị Bí thư, khi điều xuống địa phương, đều đảm nhiệm đều đảm nhiệm qua chức vụ Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện. Đây là con đường duy nhất để bồi dưỡng lãnh đạo cao cấp.
Nhưng Mộ Tân Dân bị hạn chế về tuổi tác.
Ông ta đã năm mươi ba tuổi rồi, cho dù đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy hai ba năm nữa thì cũng đã năm mươi lăm, năm mươi sáu tuổi rồi, giỏi nhất thì lên được cấp phó giám đốc sở, trước khi về hưu thì được đãi ngộ cấp giám đốc sở rồi về dưỡng lão. Cho dù là rất giỏi, thì thông thường, cán bộ cơ quan tuổi như Mộ Tân Dân, đều không “cho ra ngoài” như vậy, nếu thực sự quan hệ tốt, thì cũng chỉ đề bạt trong cơ quan mà thôi.
Đương nhiên, cùng với sự đi lên của xã hội, loại quy tắc này cũng có sự thay đổi.
Dù sao để ra ngoài, nhất là chủ quản một huyện, vẫn còn rất có “tiền đồ”. Không cần nói những cán bộ bình thường không biết tại sao Mộ Tân Dân bỗng nhiên đến đây, ngay cả Lưu Vĩ Hồng cũng không biết rõ. Lý Hâm truyền đến một thông tin nói, Mộ Tân Dân đảm nhiệm Bí thư huyện ủy Lâm Khánh, là do đề xuất của đồng chí lãnh đạo chủ chốt trên tỉnh. Cụ thể nội tình ra sao, thì tạm thời vẫn chưa rõ.
Nói cách khác, Lý Dật Phong- Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy, cũng không rõ.
Đây là tin tức khá giật gân.
Phân công cán bộ trong tỉnh, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lại không biết gì. Nhưng trong phân công cán bộ, đây thực ra là một thái độ bình thường. Mỗi một lãnh đạo Tỉnh ủy chủ chốt, đều có quan hệ nhân mạch của mình. Đến Lý Dật Phong là Tỉnh ủy, cũng chắc chắn không thể nắm rõ được mối quan hệ của mỗi người. Ví dụ như Lý Dật Phong rất coi trọng Lưu Vĩ Hồng, các lãnh đạo Tỉnh ủy khác chưa chắc biết nguyên nhân, Tuy nhiên đã là lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy thì phải quan tâm một chút đến những người thân cận của mình.
Quan trường lệ thường như thế.
Nhìn qua, vị bí thư Mộ này rất có quan uy, không giống với cán bộ cơ quan thông thường. Không biết tác phong làm việc của ông ta thế nào, nếu rất nghiêm khắc nữa thì cán bộ ở Lâm Khánh lại phải qua những “ngày khổ” rồi.
Sau khi công bố quyết định bổ nhiệm xong, Ngụy Ái Quốc cười ha hả tổng kết công tác của Chu Kiến Quốc ở huyện Lâm Khánh. Đương nhiên, đánh giá là rất cao. Chu Kiến Quốc sắp đến Đại Ninh nhậm chức, về sau phải làm việc dưới con mắt săm soi của lãnh đạo Tỉnh ủy. Địa khu Hạo Dương chắc chắn phải để thể diện cho ông ấy, khẳng định đối với công tác của ông ở Lâm Khánh. Ngụy Ái Quốc cũng không hoàn toàn máy móc, lúc khẳng định công tác của Chu Kiến Quốc, liền thêm vào rất nhiều lời khên ngợi của minh vào. Thỉnh thoảng cũng ‘múa tay’, giọng truyền cảm, thu hút.
Ngụy Ái Quốc khen hết lời xong, liền rất khách khí mời đồng chí Chu Kiến Quốc lên phát biểu.
Trong phòng hội nghị lại vang lên những tràng vỗ tay.
Chu Kiến Quốc hồi tưởng lại mười tháng công tác ở huyện Lâm Khánh của mình và bày tỏ cảm ơn các đồng chí ở huyện. Điều nằm ngoài dự đoán của mọi người là Chu Kiến Quốc đánh giá cao Đặng Trọng Hòa. Chu Kiến Quốc tán dương Đặng Trọng Hòa là một cán bộ đầy quyết đoán, có năng lực công tác tốt, có đóng góp cho việc xây dựng kinh tế. Thời gian của mình ở huyện Lâm Khánh đã nhận được sự ủng hộ và phối hợp của chủ tịch huyện Đặng. Khen Đặng Trọng Hòa là một vị cán bộ tốt, dễ hợp tác.
Các cán bộ tham dự hội nghị đều âm thầm kinh ngạc.
Ban đầu mọi người nghĩ Bí thư Chu và Chủ tịch huyện Đặng không hợp nhau lắm. Không ngờ Bí thư Chu lại đánh giá cao Chủ tịch huyện Đặng như vậy. Còn Đặng Trọng Hòa thì mỉm cười, giống như là có chuyện đó vậy. Nếu không quan sát kỹ, thì khó có thể nhìn ra sự ngạc nhiên trong ánh mắt ông ta.
Đặng Trọng Hòa quả thực thấy buồn bực muốn chết.
Lần này Bí thư huyện ủy khuyết chức, hành động của Đặng Trọng Hòa không thể nói là không nhanh được. Trước và sau khi Chu Kiến Quốc rời khỏi Lâm Khánh thì ông ta cũng thường lui tới địa khu, thăm hỏi Tào Chấn Khởi. Đặng Trọng Hòa tự biết, suy xét đến quan hệ giữa mình và Chu Kiến Quốc, và thực tế của sự kiện Mễ Khắc Lương và Trần Văn Đông, thì Lục Đại Dũng chắc chắn không vừa lòng với mình như vậy. Thời điểm quan trọng đi cầu xin Lục Đại Dũng, cơ bản là chẳng có kết quả gì. Trong khi Tào Chấn Khởi thì đã từng tỏ ý thân cận với ông ta, và cũng được coi là hoàn thành nhiệm vụ mà Tào Chấn Khởi giao cho, miễn cưỡng có thể coi là người của Chủ tịch địa khu Tào được chăng?
Tào Chấn Khởi rất khách khí tiếp đãi Đặng Trọng Hòa, cũng cười cười nói nói. Mấy lần Đặng Trọng Hòa hỏi dò xem người kế nhiệm chức Bí thư Huyện ủy là ai, nhưng Tào Chấn Khởi lại lảng sang chuyện khác. Đối với Tào Chấn Khởi mà nói, đừng nói là tiết lộ mà chỉ đề cập đến vấn đề này thôi ông cũng đã không muốn rồi.
Đặng Trọng Hòa cảm thấy chán hẳn, sau khi rời khỏi nhà Tào Chấn Khởi, liền chạy xe thâu đêm lên tỉnh. Làm chủ tịch huyện bao nhiêu năm như vậy, Đặng Trọng Hòa không phải là không có quan hệ nào. Vội vàng hành động một phen, dường như hiệu quả cũng không tệ lắm.
Ai ngờ kết quả được công bố lại là một vị ở ban Tuyên giáo tỉnh ủy đến “cướp” vị trí này. Hy vọng của Chủ tịch huyện Đặng lại tan biến, trong lòng vô cùng ấm ức.
Nhưng trong đại hội cán bộ này, Chủ tịch huyện Đặng vẫn phải nhịn, giả bộ cười, giả bộ vỗ tay.
Sau khi Chu Kiến Quốc lên tiếng, thì đến lượt Mộ Tân Dân. Mộ Tân Dân không hổ danh là người là cán bộ làm công tác tuyên truyền, trình độ nói cũng rất cao, ông phát biểu đến hơn nửa tiếng, vô cùng cẩn thận, vô cùng đường hoàng.
Tiếp theo, Chủ tịch huyện Đặng phát biểu ý kiến.
Chủ tịch huyện Đặng bày tỏ sự ủng hộ với quyết sách anh minh, đúng đắn của Tỉnh ủy và Địa ủy, hết sức hoan nghênh Bí thư Mộ đến công tác. Tin tưởng rằng quảng đại cán bộ và nhân dân Lâm Khánh dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy mà trung tâm là Bí thư Mộ, nhất định sẽ giành được nhiều thắng lợi.
Nhìn nụ cười trên mặt và những đường gân xanh trên cổ của Đặng Trọng Hòa, Lưu Vĩ Hồng lại không khỏi cảm thấy buồn cười.
codon.trai
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia