Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 347: Đại Lừa Dối
ưu Vĩ Hồng không vội vã quay về Sở Nam, một chuyến đến thủ đô, hắn mang theo nhiệm vụ đi tới. Nhiệm vụ này chính là nhất định phải làm cho “Kinh nghiệm Lâm Khánh” đạt được thông qua bên trong Ban tổ chức cùng Ban tuyên giáo trung ương.
Đánh vào mặt Hạ Mạnh Cường chỉ là một phương diện, thậm chí còn không phải là phương diện chính yếu. Đấu tranh chính trị, trút giận vĩnh viễn không phải được suy tính đầu tiên. Nếu có cần, Lưu nhị ca cũng không ngại hợp tác một phen với Hạ lão đại. Mấu chốt nhất chính là chuyện này một khi chắc chắn xuống, đối với Chu Kiến Quốc thập phần trọng yếu, có thể nói là lấy được một số vốn liếng lớn nhất.
Bản thân Lưu Vĩ Hồng còn bị giới hạn tuổi tác, trong khoảng thời gian ngắn bước lên chức vị cao là chuyện không thực tế. Nhưng Chu Kiến Quốc không bị ngăn trở bởi vấn đề này. Theo tuổi trong lý lịch của Chu Kiến Quốc, năm nay bốn mươi chín tuổi, chính là tuổi trẻ trung khỏe mạnh, hợp với điều kiện yêu cầu về việc đề bạt cán bộ tuổi trẻ mạnh mẽ của trung ương. Hắn có cơ hội ở trong khoảng thời gian ngắn thăng nhiệm lên chức vụ trọng yếu.
Giao tiếp với Chu Kiến Quốc hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng đối với người này khá hảo cảm. Có lẽ Chu Kiến Quốc còn chưa đủ lực, nhưng có một chút quả thật đáng giá để khẳng định, Chu Kiến Quốc đã đạt được đến một trình độ nào đó. Trong lòng hắn luôn tín nhiệm Lưu Vĩ Hồng, từ đầu đến cuối đều rất chăm sóc hắn. Giữa thượng hạ cấp, có thể đạt được loại quan hệ này thật không dễ dàng, cần duyên phận rất lớn.
Đẩy Chu Kiến Quốc lên chức vụ càng thêm trọng yếu, đối với bản thân Lưu Vĩ Hồng cũng rất có lợi.
Quả thật Lý Dật Phong rất chăm sóc hắn, bởi vì có Lý Dật Phong cùng Chu Kiến Quốc, Lục Đại Dũng cũng đối xử với hắn không tệ. Nhưng đây đều là gián tiếp. Kể cả Lý Dật Phong cũng thế, Lục Đại Dũng cũng thế, sở dĩ đối xử tốt với hắn không phải bởi vì chính bản thân Lưu Vĩ Hồng, mà là bởi vì hắn họ Lưu! Không có biển chữ vàng của Lưu gia, Lý Dật Phong cùng Lục Đại Dũng chỉ sợ nhìn cũng sẽ không nhìn thẳng hắn.
Chu Kiến Quốc thì khác, hắn thật sự là đối xử tốt với chính bản thân Lưu Vĩ Hồng!
Cho đến tận nay, Chu Kiến Quốc cũng không biết thân phận chân thật của hắn, điều này càng thêm đáng quý. Có thể đoán được chính là, Chu Kiến Quốc nắm thêm quyền lực lớn hơn nữa trong tay, độ ủng hộ đối với Lưu Vĩ Hồng càng thêm lớn hơn nữa.
Bởi vậy nhiệm vụ này Lưu Vĩ Hồng thấy rất nặng, dù nhiệm vụ này chính Lưu Vĩ Hồng bố trí cho chính mình nhưng vẫn nhất định toàn lực ứng phó.
Lão gia tử tự mình ra mặt khai thông với Biện lão, bên phía Ban tổ chức đã không còn vấn đề. Dù Biện lão đã giải nhiệm chức vụ trưởng ban vào năm trước, lại được thăng làm Thường ủy Cục Chính Trị, vẫn được phân công quản lý công tác Ban tổ chức. Một lời của hắn ở trong Ban tổ chức chính là nhất ngôn cửu đỉnh. Hiện tại cần khai thông điểm tựa là ở Ban tuyên giáo.
Vốn Lưu Vĩ Hồng tính toán đến nói chuyện với Vân Hán Dân một chút. Bất kể nói như thế nào hiện tại Vân Hán Dân là phó trưởng ban Ban tuyên giáo, nếu như hắn chịu lên tiếng việc này khá dễ làm. Nhưng Hạ Mạnh Cường lại ngoài dự đoán xuất hiện khiến cho kế hoạch của Lưu bí thư tiêu hủy. Theo tình hình phân tích, ấn tượng của Vân Hán Dân đối với hắn tựa hồ hơi chuyển biến tốt đẹp. Ít nhất xem hắn như nhân vật đương kim, không còn là công tử ăn chơi giống như một đống phân chó tại thủ đô ngày trước. Nếu không phải Hạ Mạnh Cường mạnh mẽ chen vào, có lẽ hiệu quả còn có thể rất tốt.
Hạ Mạnh Cường vừa xuất hiện, liền xác định lại vị trí tốt nhất trong lòng Vân Hán Dân như trước kia. Hắn lại cảm giác Hạ Mạnh Cường thấy thế nào cũng rất tốt, Lưu nhị ca vẫn kém quá xa. Cái gọi là vào trước là chủ chính là ý tứ này. Nếu Lưu Vĩ Hồng muốn xóa đi ấn tượng xấu trong đầu rất nhiều trưởng bối, hắn còn có con đường rất dài phải đi tới. Có thể làm cho Vân Hán Dân thay đổi cái nhìn một chút, xem như đã bước tới.
Nếu lòng tham không đáy, còn muốn lừa dối Vân Hán Dân giúp hắn nói vài lời về “Kinh nghiệm Lâm Khánh” thật không khỏi quá mức tự tin. Làm không tốt ngay cả chút ấn tượng tốt mới có được sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Cùng Vân Vũ Thường xác lập quan hệ chính thức, vì thế đối với cảm tưởng của Vân Hán Dân Lưu Vĩ Hồng thật sự rất để ý. Hắn cũng không muốn ngày sau khi cùng Vân Vũ Thường kết hôn, hai nhà còn ở vị trí không muốn nhìn lẫn nhau.
Chủ ý với hệ thống Ban tuyên giáo còn phải nghĩ cách khác.
- Nhị ca, uống một ly đi!
Thấy bộ dạng không tập trung của nhị ca, Trình Sơn lên giơ ly hô to. Cũng thật là quái, trước mắt náo nhiệt như thế, nhị ca vẫn có thể suy nghĩ xuất thần, thật không biết đang suy nghĩ chuyện gì gấp gáp.
Lưu Vĩ Hồng cười ha ha giơ ly lên, cụng với Trình Sơn sau đó uống cạn ly bia.
Bốn phía quả thật rất náo nhiệt.
Đây là một buổi tiệc rượu ngoài trời, cùng loại với kiểu party của xã hội phương Tây. Các công tử trong thủ đô hiện tại lưu hành tổ chức những buổi party như vậy. Buổi party này do Trình Sơn khởi xướng. Hiện giờ tuy rằng hắn còn đi làm ở Bộ quảng điện, nhưng đã bắt đầu mân mê ra một cơ cấu công ty điện ảnh và truyền hình. Đương nhiên xét thấy tình hình trong nước trước mắt, cái gọi là công ty điện ảnh và truyền hình cũng không phải là cơ cấu công ty chính thức, mà chỉ là một tiểu đoàn thể rời rạc, với Trình Sơn cầm đầu, bên người tụ tập mười mấy người. Đừng xem nhân số không nhiều, kỹ năng lại không nhỏ. Có một công tử ca như Trình Sơn làm việc trong Bộ quảng điện, cũng có đạo diễn điện ảnh và truyền hình, còn có một chút “đại lừa dối” biết cách ăn nói, cũng chính là người biết cách tô vẽ trong mắt người khác. Nhiều người như vậy tụ cùng một chỗ, nhiều khi có thể xoay chuyển rất nhiều vận mệnh của những ngôi sao tai to mặt lớn trong giới điện ảnh và truyền hình.
Trong công ty điện ảnh cùng truyền hình có rất nhiều chuyện thông qua con đường chính quy không có biện pháp giải quyết, đều thích đi theo phương pháp của Trình Sơn bọn họ, thường thường ngồi xuống trên bàn rượu hoặc là tổ chức party…Buổi tối đi qua, có quan hệ lãnh đạo đã được giải trí thừa tinh lực, tinh thần sảng khoái, liền vung tay lên, chuyện gì cũng hoàn thành.
Đời sau nói câu điện ảnh và truyền hình bị vây trong tiềm quy tắc, từ đó bắt đầu đã có nguyên mẫu.
Đám công tử ăn chơi như Trình Sơn, có thể nói là người chế định cho tiềm quy tắc trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, cũng chính là thủy tổ khai sơn.
Party như vậy có đôi khi châm chích rất mạnh, chính là đặc biệt vì một vài lãnh đạo mà tổ chức ra, có đôi khi lại thật tùy ý, Trình Sơn hoặc là công tử ca nào khác bởi vì tâm huyết dâng trào, liền tổ chức ra một hoạt động như vậy. Người tham gia cũng không bị nhiều nghiêm khắc hạn chế, chỉ cần người có đủ mặt mũi liền có thể đi vào.
Về phần làm thế nào mới có đủ mặt mũi, vậy mỗi người mỗi cách nói.
Ví như là những công tử ăn chơi nổi danh nhất cùng những tiểu đệ bên người bọn họ, đều là người đủ mặt mũi. Đây không phải đại hội mời dự họp Đảng, không có nhiều quy củ như vậy. Mọi người tụ họp không phải tìm niềm vui sao? Đây chính là đường tắt để mở rộng vòng luẩn quẩn trong giao tế, bạn bè nhiều sẽ dễ làm việc hơn.
Hôm nay Lưu nhị ca nhận lời mời mà đến, đám người Trình Sơn Hồ Ngạn Bác mời hắn. Nếu nhị ca đã trở về thủ đô, khẳng định phải tụ họp lại. Lấy biển chữ vàng của nhị ca, buổi party nào trong thủ đô đều không dám đẩy hắn ra ngoài cửa. Thậm chí buổi party hôm nay hoàn toàn chính là do đám người Trình Sơn đặt biệt tổ chức vì nhị ca.
Hiện tại nhị ca rất ngưu a!
Dù đang ngai tại cơ sở, chỉ là một bí thư Khu ủy nho nhỏ, nhưng đại náo thành phố Giang Khẩu, điều động một chi quân đội đầy đủ vũ khí đập phá một khách sạn xa hoa nhất Giang Khẩu, còn tống vị phó cục trưởng Cục công an Giang Khẩu vào tù, nghe nói không tử hình cũng không hẹn ngày ra. Mới vừa nghe nói tới chuyện này, đám người Hồ Ngạn Bác cùng Trình Sơn đều toát mồ hôi. Đập phá khách sạn thì không có gì, mấu chốt là xuất động quân đội, võ trang còn hoàn toàn đầy đủ. Cũng chỉ có nhị ca mới có được lá gan này, đổi lại là người khác, nhiều nhất là đùa giỡn uy phong trong thủ đô, kêu vài quân nhân mặc thường phục đi quậy phá mà thôi.
Ai ngờ chuyện gì cũng không sao cả.
Nhị ca là một bí thư Khu ủy, vẫn cứ làm rất tốt, không ai bước ra nói không phải.
Nhị ca đúng là không giống như người khác.
Đây mới gọi là ngưu bức!
- Ngạn Bác, cậu nói Cao Thăng kia khi nào mới lại đây?
Lưu Vĩ Hồng uống cạn ly bia, ném cho Hồ Ngạn Bác một điếu thuốc hỏi.
Cần khơi thông quan hệ bên Ban tuyên giáo, mấy hôm nay Lưu Vĩ Hồng triệu tập đám bạn thân đi uống rượu không ngừng. Hắn kêu mọi người cũng nghĩ kế. Chuyện này Lưu Vĩ Hồng không dự định nhờ vào đại giá của lão gia tử lần nữa. Lão gia tử cũng không thể dễ dàng ra mặt vì hắn. Mà bên Mã Quốc Bình tựa hồ có chút khó khăn. Hắn cùng người bên Ban tuyên giáo không có bao nhiêu quan hệ.
Lưu Vĩ Hồng liền dự định tự mình thử xem.
Có những thời điểm thông qua con đường bình thường không có biện pháp làm được cho tốt, thông qua vòng luẩn quẩn trong nha nội lại thu được kỳ hiệu. Đã có những tài nguyên này đương nhiên là phải hảo hảo lợi dụng.
Hồ Ngạn Bác vừa nghe liền đề cử Cao Thăng cho hắn.
Cao Thăng là phóng viên “Nhân Dân nhật báo”, làm thực tập. Thân phận này vốn không lên được mặt bàn của đám công tử ăn chơi. Hơn nữa chuyện tuyên dương “Kinh nghiệm Lâm Khánh” trên “Nhân Dân nhật báo”, đừng nói là một phóng viên thực tập, cho dù là cán bộ trung tầng trong tòa soạn báo cũng không thể tự tiện làm chủ. Nhưng Cao Thăng còn có một thân phận khác, chính là đứa con trai của phó xã trưởng nhật báo kiêm tổng biên tập Cao Văn Vĩ!
Theo Hồ Ngạn Bác nói, Cao Thăng là bạn học thời trung học sơ cấp của hắn, sau khi tốt nghiệp luôn có lui tới, quan hệ không tệ. Bản thân Cao Thăng rất nói nghĩa khí, nói không chừng có thể làm ra được kết quả từ trên người hắn.
Lưu Vĩ Hồng vừa nghe liền nở nụ cười.
Hồ Ngạn Bác tiến cử người này quả nhiên là rất thích hợp. Cái gọi là “Kinh nghiệm Lâm Khánh”, nhìn qua chỉ giống như là dưới huyện báo lên, trên thực tế lại có tương quan chặt chẽ tới đại cục chính trị trước mắt, thậm chí nói là đề cập tới hai tuyến đấu tranh cũng không đủ. Người kế nhiệm luôn luôn cường điệu cần tăng cường xây dựng đội ngũ cán bộ Đảng viên, bên trong hơi có thâm ý. Bởi vì dù Cao Thăng là con trai của Cao Văn Vĩ, cũng rất khó khả năng ảnh hưởng tới quyết đoán của Cao Văn Vĩ trong chuyện này. Cũng chưa chắc mỗi người đều có thể giống như Lưu Vĩ Hồng được trọng sinh lại có thể dễ dàng ảnh hưởng quyết định của các trưởng bối trong gia tộc. Nếu Cao Văn Vĩ quyết định đăng tin về “Kinh nghiệm Lâm Khánh”, cũng chính do bản thân hắn thấy thích hợp nên làm như vậy.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng cơ hồ có thể khẳng định Cao Văn Vĩ sẽ vui vẻ đăng tin.
Bởi vì Cao Văn Vĩ vốn thuộc hệ nhân mã của người kế nhiệm. Đời trước Lưu Vĩ Hồng cùng Lưu Thành Gia và Lưu Thành Ái và các trưởng bối nói chuyện phiếm, có nói qua Cao Văn Vĩ, rất được thủ trưởng tối cao tín nhiệm. Mà khi đó thủ trưởng tối cao chính là người kế nhiệm hiện tại.
Vốn Cao Văn Vĩ không phải là thân tín của người kế nhiệm, nhưng sau khi người kế nhiệm được điều lên trung ương, Cao Văn Vĩ làm ra lựa chọn chính xác, theo sát bước chân, đã lấy được hồi báo rất dày.
Lưu Vĩ Hồng có thiếu, chính là một cây cầu liên hệ với Cao Văn Vĩ.
Cao Thăng vừa lúc có tác dụng làm cây cầu này.
Chỉ cần đêm nay Cao Thăng đúng hẹn mà đến, với giao tình giữa Hồ Ngạn Bác và hắn, lại thêm bổn sự “đại lừa dối” của Lưu nhị ca, chuyện này tám chín phần là có thể làm thành.
Xem chừng Hạ Mạnh Cường cũng đang trăm phương ngàn kế ngăn trở “Kinh nghiệm Lâm Khánh” được đăng trên báo chí cả nước. Chờ khi hắn nhìn thấy bài văn trên “Nhân Dân nhật báo” không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.
codon.trai
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia