Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1356
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3589 / 61
Cập nhật: 2015-11-17 20:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Hạ Cạnh Cường Đi Thành Phố Giang Khẩu
hare by Thiên Quốc
Trong một tiệm cà phê rất có đẳng cấp ở Tỉnh Đại Ninh, Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm ngồi đối diện nhau. Lý Hâm cầm thìa, nhẹ nhàng khuấy cà phê trong ly, tư thế rất tao nhã. Lý Hâm là một người rất chú trọng hưởng thụ cuộc sống, bất cứ lúc nào nhìn thấy, đều là quần áo ngăn nắp sạch sẽ, phong độ nhẹ nhàng, trên mặt luôn mang theo nụ cười tao nhã
Lưu Vĩ Hồng ngồi ở đối diện y, uống nước trái cây.
Lưu Vĩ Hồng đối vớ cà phê không thích thú cho lắm, đương nhiên cũng không chán ghét. Tuy nhiên căn cứ nguyên lý dưỡng sinh học mà nói, nước trái cây so với cà phê thì sẽ tốt hơn nhiều
Đây đã là sau 10h tối
Ngày thứ ba đánh tơi bời Trần Vĩ Nam, Chu Kiến Quốc liền cùng Lưu Vĩ Hồng đi một chuyến, tới tỉnh Đại Ninh. Trần Vĩ Nam còn nằm tại bệnh viện, kết quả bác sĩ kiểm tra, hoàn toàn giống y như lời Lưu Vĩ Hồng nói. Gãy xương cổ tay, gãy xương cằm, những mặt khác không có vấn đề lớn. Nhưng gãy xương cằm khá nghiêm trọng. Nghe nói bác sĩ chẩn trị lúc ấy luôn không ngừng táp lưỡi. Nói là thằng nhãi này bị thương ngay chỗ hiểm, may không cắn đứt đầu lưỡi, bằng không thì phiền toái lớn.
- Kẻ đánh người kia, nhất định có qua huấn luyện, là tay đánh tốt!
Bác sĩ là nói như vậy
Có lẽ bác sĩ này cũng hiểu chút võ thuật.
Tuy rằng đầu lưỡi là giữ được, nhưng Trần Vĩ Nam ít nhất phải ở trong bệnh viện nằm một hai tháng, còn phải đặc biệt cẩn thận, ăn cơm uống nước đều cần người đúc. Trần Sùng Tuệ thấy bộ dáng như vậy, trong đầu đối với Lưu Vĩ Hồng hận thấu xương, nhưng Lưu Vĩ Hồng đứng ở bên có lý, lại không có cách nào khác. Đành phải gọi điện thoại thông báo cho anh hai chị dâu mình, để bọn họ khẩn trương tới đây chăm sóc Trần Vĩ Nam.
Việc này vẫn chưa xong đâu, cũng không biết Chu Kiến Quốc cuối cùng có nghe theo Lưu Vĩ Hồng hay không, thực sự đem Trần Vĩ Nam khai trừ. Tuy nhiên Trần Sùng Tuệ đối với việc này cũng không hề quá lo lắng. Dù gì thì y và Chu Kiến Quốc là đồng sự cũ nhiều năm, trước giờ giao tình không tệ trước sau như một,, Chu Kiến Quốc hẳn là sẽ không đem sự tình làm đến mức như vậy
Về phần Lưu Vĩ Hồng, hắn là cái khỉ khô gì!
Chỉ cần Chu Kiến Quốc biểu lộ thái độ, hắn còn có thể lật lại được sao? Ở một đơn vị, đắc tội nhân vật số hai không tính, còn muốn đắc tội nhân vật số một, trên thế giới không có tên nào hoành tráng như vậy!
Trần Sùng Tuệ chính là nghĩ như vậy.
Chuyện này khiến cho toàn bộ cục Nông Nghiệp trong hai ngày này có bầu không khí đều rất là khẩn trương, e sợ một khi không cẩn thận, đụng vào chỗ rủi ro của hai vị cục trưởng, tự dưng bị mắng một trận, chẳng phải oan uổng sao?
Tuy nhiên thái độ của đương sự Lưu Vĩ Hồng, lại bình tĩnh đến khiến người ta giật mình, thật giống như việc này chưa hề phát sinh ra, cứ như bình thường đi làm rồi xuống ca, khi cùng người khác chào hỏi thì vừa nói vừa cười
Mà thức ăn căn tin, cũng có rõ ràng cải thiện.
Trang Tê Phượng âm thầm hướng Lưu Vĩ Hồng dựng lên ngón tay cái, nói có một số người nợ đòn rọi, đánh cho y một trận, thì liền trở nên trung thật
Chuyện này khiến cho uy tín của Lưu Vĩ Hồng ở cục Nông Nghiệp tăng vọt lên chưa từng có
Kẻ đáng gờm!
Mà tâm tư Lưu Vĩ Hồng, rõ ràng không có đặt ở trên điều này. Làm con ông cháu cha, còn không thể dựa vào nắm đấm tạo ra uy phong chân chính, làm cán bộ càng thêm không có khả năng. Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ, mà cứ luôn nhớ ở trong lòng, thì đúng là diện mạo quá kém cỏi
Làm sao làm tốt công tác của cục Nông Nghiệp, đem Chu Kiến Quốc ‘đóng gói tổng thể’ xuất ra ngoài, mới là việc lớn mà Lưu Vĩ Hồng phải suy xét
Chu Kiến Quốc cũng là cẩn thận, lần này tới Đại Ninh, chỉ dẫn theo Lưu Vĩ Hồng, cộng thêm lái xe Ngô. Những người khác không mang theo một ai cả. Nói trắng ra là, Chu Kiến Quốc đối với lời Lưu Vĩ Hồng nói, vẫn là chưa hoàn toàn tin tưởng. Cứ cảm thấy Lưu Vĩ Hồng có thể cùng công tử Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đặt lên quan hệ, hơi làm người ta khó có thể tin. Đối với cán bộ nhỏ mà nói, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là một chức vụ làm cho người ta đầu váng mắt hoa.
Vừa đến Đại Ninh, Lý Hâm lập tức ra mặt tiếp đãi, rất khách khí mời đám người Chu Kiến Quố ăn cơm, lại sắp xếp bọn họ vào ở một nhà khách tốt nhất, hứa hẹn nói ngày mai sẽ giới thiệu chủ nhiệm Lương của báo tin tức tỉnh với bọn họ
Chu Kiến Quốc mặc dù trước kia chưa từng gặp qua Lý Hâm, nhưng cũng bị phong độ của y làm choáng ngợp. Người này, thật là có tư thế của con cháu quan lớn. Cái loại khí phách thành thạo này, rõ ràng không chỉ là con cháu nhà quan có thể sánh được
Cứ như vậy, Chu Kiến Quốc liền ở trong lòng càng thêm tin tưởng
Sau khi sắp xếp xong đám người Chu Kiến Quốc, Lý Hâm mới một mình hẹn Lưu Vĩ Hồng đến nơi đây ngồi lại với nhau
- Vĩ Hồng, thật sự tính chìm xuống một thời gian sao?
Lý Hâm nhẹ nhàng quấy ly cà phê thơm nồng, mỉm cười hỏi
Nói thực ra, y đối với lựa chọn của Lưu Vĩ Hồng cũng có chút kinh ngạc. Lưu Vĩ Hồng hai mươi hai tuổi, thì lên được tới cấp phó phòng, hơn nữa là thực quyền Phó phòng, ở địa khu Hạo Dương, có lẽ là người duy nhất, rất không ngở đến được. Nhưng ngẫm lại xuất thân và uy danh đại gia tộc hiển hách kia của hắn, đây lại không có chút gì lấy làm lạ cả, thậm chí hơi khó coi. Thật nếu chỉ là muốn thăng cấp bậc, thì trong các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia cái miếu lớn này, thì so với địa khu Hạo Dương mạnh hơn rất nhiều
Thì giống như Lý Hâm gã ta, ở trong cơ quan cấp tỉnh, cũng là dễ dàng lên tới Phó cục trưởng, chức vị, kinh doanh hai mặt thuận lợi
Sự an bài chính trị này của thế gia đại tộc, quả là khiến người ta nhìn mà không thể hiểu
Lưu Vĩ Hồng cười đáp:
- Tôi học là cái chuyên nghiệp, ở nông thôn phát huy khá tốt. Tới cơ quan lớn, thì có chút chuyên nghiệp không hợp lý rồi
Lý Hâm liền cười.
Y không tin lời này của Lưu Vĩ Hồng, nhưng tuyệt sẽ không đào sâu tìm kiếm. Không hề nghi ngờ, Lý Dật Phong sau khi lên làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Sở Nam, thì đã thấy được ông ta hắn đã chính thức đi lên chiếc thuyền lớn của Lưu gia. Quan hệ giữa Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng, không chỉ là bạn tốt đơn giản như vậy, thậm chí hơi có ý tứ hàm súc của "Đồng minh chính trị". Biết là một chuyện, một số việc không nên hỏi, vẫn là không thể hỏi.
Đây là quy củ.
Dù là bạn tốt đi nữa, mà tiếp cận nhau quá gần, cũng không phải chuyện gì tốt.
- Ai, Vĩ Hồng, hai ngày trước tôi nhận được điện thoại của Hoài Anh, anh ta hỏi chuyện của Vũ Thường. Ồ, Hoài Anh là bạn thời đại học của tôi Tạ Hoài Anh, cũng là anh họ của Vũ Thường
Lý Hâm bưng ly cà phê lên uống một ngụm, nói rất nghiêm túc
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi giương lên, hỏi:
- Anh ta hỏi cái gì?
Chỉ cần là sự tình có liên quan đến Thường, Lưu Vĩ Hồng đều rất để ý. Thật sự là trí nhớ đời trước khắc quá sâu, sự trân trọng và quan tâm của Thường đối với hắn, không bao giờ quên được. Theo ý nghĩa nào đó mà nói, từng có một thời gian, Thường là chỗ dựa tinh thần của hắn
Tạ Hoài Anh làm anh họ của Thường, quan tâm tình hình của Thường không gì đáng trách. Nhưng bình thường mà nói, Tạ Hoài Anh muốn biết về tình hình của Thường, thì có thể trực tiếp liên hệ với Thường, dường như là không cần thiết mượn tay người khác là Lý Hâm. Giữa Lý Hâm và Thường, cũng là trước đó không lâu mới có lui tới. Lưu Vĩ Hồng nhạy cảm ý thức được, ở trong này có chút gì đó trộn lẫn vào nhau
- Anh ta hỏi tình hình lần trước tôi đi cùng Vũ Thường tới trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong, gặp cậu thế nào
Lý Hâm không che dấu, rất thản nhiên nói ra
Lưu Vĩ Hồng hơi trầm ngâm, nói:
- Anh ta có nói, vì sao phải hỏi cái này hay không?
- Có nói, anh ta nói, Hạ gia đối với chuyện này khá chú ý
Lý Hâm nói, vẻ mặt cũng ngưng trọng hẳn
Y đương nhiên biết Hạ gia là có lai lịch gì, cũng giống như Lưu gia, là một trong những nhà quyền quý có cấp bậc cao nhất của nước cộng hoà, cho dù không thể ngang hàng với Lưu gia, cũng kém không xa. Nhà quyền quý như vậy, bỗng nhiên chú ý việc này, cũng không phải là chuyện đùa
- Nghe nói, Vũ Thường và Hạ Cạnh Cường có đính hôn qua?
Thấy Lưu Vĩ Hồng trầm ngâm không nói, Lý Hâm lại hỏi một câu.
Chuyện này không thể không làm cho rõ ràng. Lý Hâm mặc dù không phải con cháu thế gia Bắc Kinh, nhưng đối với tình hình hôn nhân chính trị giữa các đại gia tộc nhà quyền quý cũng có hiểu biết không ít. Hôn nhân chính trị giống vậy, ở tỉnh cũng thường xuyên có thể nhìn thấy được. Hôn nhân chính trị cũng không phải là độc quyền của một giai cấp nào đó hoặc là một khu vực nào đó, chỉ cần có chỗ của ích lợi chính trị, sẽ tồn tại hôn nhân chính trị
Thẳng thắn mà nói, ý nghĩa của kiểu hôn nhân này, thì nhu cầu chính trị trong đó lớn hơn nhiều so với ý nghĩa thực tiễn. Lý Hâm thậm chí nghe nói qua, hai bên đương sự của cuộc hôn nhân chính trị, trước khi kết hôn ký hiệp nghị, chỉ kết hôn, không ở chung, mạnh ai nấy lo
Đương nhiên, đây là một tình hình khá cực đoan, nhưng sự tồn tại của tình hình này, cũng từ góc độ nào đó vạch trần một số nội tình của cuộc hôn nhân chính trị
Trước đó, Lý Hâm cũng không biết, Hạ Cạnh Cường và Thường có đính ước
Vốn đây cũng không là gì, nhưng có Lưu Vĩ Hồng ‘trộn lẫn’ vào, vấn đề liền trở nên vô cùng phức tạp, vô cùng nghiêm trọng. Rất có khả năng bị người ta nói là cháu đích tôn Lưu gia, đang đào góc tường của Hạ gia
Vẻn vẹn chỉ là gút mắc tình cảm giữa ba người trẻ tuổi, cũng thôi đi. Nếu chẳng may ở trong này còn liên lụy tới ích lợi chính trị khác thì sao? Ba nhà quyền quý quấy hợp cùng một chỗ, những người khác tùy tiện đặt chân đi vào, một khi không cẩn thận là sẽ bị dập cho tan nát
Một quái vật lớn như vậy, trêu chọc một thôi đã không xong rồi, huống chi một lần trêu chọc đến ba chứ?
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, thản nhiên nói:
- Đúng, có đính hôn, hiện tại cũng chưa hủy bỏ hôn ước.
Sắc mặt Lý Hâm liền hơi có chút thay đổi, tuy nhiên rất nhanh liền khôi phục lại bình thường. Y đương nhiên không muốn bị liên lụy trong đó, nhưng hiện tại sự tình đã xảy ra, y đã dính líu vào, cho dù muốn không đếm xỉa đến cũng không thể được. Chỉ có thể đối mặt!
- Nghe Tạ Hoài Anh nói, Hạ Cạnh Cường trước đó có một chuyến công tác tới Giang Khẩu, đặc biệt đi tìm Thường.
Im lặng một lát, Lý Hâm lại tung ra một tin tức kinh người.
Lưu Vĩ Hồng đôi mày liền nhíu lại.
Hạ Cạnh Cường đi Giang Khẩu công tác thì không có gì lạ, đi tìm Thường cũng là rất bình thường, dù sao bọn họ là có hôn ước, được coi là vợ chồng chưa kết hôn. Nhưng chuyện này, Thường không hề nhắc tới với hắn, cái này thì không đúng
Chẳng lẽ Thường lại thay đổi chủ ý, chuẩn bị chấp nhận sự sắp xếp của gia tộc, tiếp tục cuộc hôn nhân với Hạ gia?
Đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, đây cũng không chỉ là vấn đề gút mắc tình cảm
Bất kể từ phương diện phân tích, Hạ gia và Vân gia "Chặt chẽ đoàn kết", đối với Lưu gia cũng không là chuyện tốt gì cả.
- Vĩ Hồng a, cậu và Vũ Thường…
Lý Hâm hỏi dò.
Lưu Vĩ Hồng và Thường nếu thật sự có gút mắc tình cảm, thì sự tình thật rất là phiền toái. Hai nhà quyền quý lớn thậm chí có thể bởi vì vậy mà dẫn phát một trận long tranh hổ đấu!
Hạ gia tất nhiên là sĩ diện quan trọng hơn, nhưng mặt mũi của Lưu gia, cũng không phải ai nói lột là có thể lột xuống được à nha.
Huống chi ở trong này còn liên lụy tới ván cờ chính trị nói không thành tiếng, cũng nói không rõ ràng này
Lưu Vĩ Hồng đôi mày trau lại từ từ chậm rãi giãn mở ra, khẽ mỉm cười, nói:
- Anh Lý, cái này thì đừng lo, thật sự thì, mấu chốt nằm ở chỗ ý kiến của chính chị Vũ Thường
Lý Hâm nhẹ nhàng gật gật đầu, trong mắt hiện lên một vẻ bất đắc dĩ.
Quan Gia Quan Gia - Hãm Bính Quan Gia