Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 95
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 458 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57: Nguyễn Bắc Thần Mãnh Liệt Hôn
au khi Nguyễn Thiếu Dật nghĩ đến từ này, thân thể đang ngồi ở trên ghế bỗng chốc khẽ run nhẹ một cái.
Giản Trang...... Anh ta bắt đầu cẩn thận nhớ lại mỗi một chuyện, mỗi một chi tiết nhỏ khi tiếp xúc với Giản Trang.
Nửa đêm ngày 23 tháng 6 Giản Trang đua xe cùng bạn bè thì xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, rạng sáng ngày 23 tháng 6 được đưa vào trung tâm cấp cứu số 15. Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cử động kéo máy tính lại gần, đôi tay để trên bàn phím gõ như bay, nhanh chóng tìm được bản sao bệnh án tối hôm qua Nguyễn Bắc Thần gởi fax cho anh ta.
Hồ sơ bệnh án ghi rõ, sau khi Giản Trang nhập viện trong quá trình cấp cứu, từng có một lần nhịp tim đã dừng lại, lúc đó bác sĩ cũng chỉ ôm một chút hi vọng muốn thử sử dụng máy CPR (hồi phục tim phổi), sau khi sốc điện mấy lần, trái tim đã ngừng đập một lần nữa đập trở lại! Sau đó, ở phòng ICU quan sát, lúc tiến hành quét CT toàn thân phát hiện trong não của Giản Trang có một khu vực bị tụ máu bầm đè lên dây thần kinh trí nhớ, nhưng mà dây thần kinh cũng không bị đứt, não vẫn cung cấp máu bình thường.
Bác sĩ giải thích thêm vào ở trên bệnh án nói, bởi vì máu bầm đè lên khu trí nhớ, có thể trong một thời gian ngắn, hoặc trong thời gian dài sẽ có hiện tượng bị mất trí nhớ. Nhưng xác suất xảy ra chỉ có 50: 50. Tỷ lệ phát bệnh thấp như vậy, xác thực rất khéo xảy ra ở trên người Giản Trang.
Sau khi Giản Trang xuất viện, lúc ấy theo như lời của mẹ Giản nói với cha Giản, là hoàn toàn không nhớ rõ bản thân, quên hết tất cả mọi thứ.
Nhưng mà, coi như là Giản Trang đã quên hết mọi thứ rồi, tại sao lại cảm thấy hứng thú với việc nhà của Hứa Kiến Nghiệp còn biết rõ ràng như vậy?
Điểm này căn bản không thuyết phục.
Trước khi Giản Trang mất trí nhớ, là hòn ngọc quý trên tay Giản gia, cho tới bây giờ đều là cẩm y ngọc thực, dựa vào miêu tả của mọi người, nhất định Giản Trang có “bệnh công chúa” là đại tiểu thư kiêu ngạo, bất tài vô dụng, là một người ngu ngốc, không có khả năng sẽ có lòng cầu tiến, chủ động yêu cầu vào công ty của anh ta thực tập.
Coi như trong lúc nhất thời Giản Trang tâm huyết dâng trào, hoặc là đột nhiên nghĩ thông suốt muốn tự lập tự mình cố gắng, trong thành phố có rất nhiều công ty, có rất nhiều công việc, nghề nghiệp cô có thể lựa chọn, không cần hỏi anh ta, thông qua địa vị của cha Giản ở trong giới chính trị, chỉ cần để cấp dưới đi thu xếp, là có thể dễ dàng vào làm trong một công ty lớn của nhà nước, làm quản lý của một bộ phận.
Cô ấy có nhiều điều kiện thuận lợi như vậy lại không lựa chọn, khăng khăng muốn lựa chọn công ty của anh ta, tại sao cô ấy lại muốn đi làm trong công ty của anh ta?
Tại sao chứ? Ngay cả khi để cho cô làm một người bưng trà rót nước, là một trợ lý chuyên làm việc lặt vặt tiền lương thì ít ỏi, cô ấy cũng rất thích? Hơn nữa thái độ của cô ấy với công việc rất nghiêm túc có trách nhiệm, mỗi một việc làm đều có trật tự, so với hình tượng người ngu ngốc trước kia của cô ấy hoàn toàn không phù hợp, tác phong làm việc lão luyện nhanh chóng một chút cũng không giống như là thiên kim tiểu thư vừa vào xã hội. Cô rất nỗ lực làm việc, nhất là, nhiệm vụ ký hợp đồng công trình với Hứa Kiến Nghiệp, biểu hiện của cô rất là xuất sắc!
Dường như cô ấy cực kỳ quan tâm đến chuyện hợp tác làm ăn cùng Hứa Kiến Nghiệp, đối với chuyện có liên quan đến công ty của Hứa Kiến Nghiệp, lập tức tỏ ra rất tích cực.
Giản Trang trước khi mất trí nhớ và Giản Trang sau khi mất trí nhớ, tính cách và suy nghĩ có trái ngược rất lớn. Trước không nói cô làm thế nào mà thần kỳ biết được chuyện Hứa Kiến Nghiệp bỏ vợ đi ngoại tình, lấy thái độ của cô đối với Hứa phu nhân mà nói, căn bản không giống như là một người ngoài cuộc.
Thái độ thù địch của Giản Trang đối với Hứa phu nhân thể hiện rất rõ ràng, ngôn ngữ minh bao ám biếm*(bên ngoài thì khen ngợi nhưng thực chất là châm biếm), chính là lấy chuyện tiểu tam lên ngôi để nói.
Trước kia Giản Trang căn bản là không thích tìm hiểu chuyện nhà của người khác, sợ nhất chính là xung đột trong gia tộc, tình cảm rắc rối. Trong đầu của cô ấy cả ngày chỉ nghĩ đến chơi, cùng biết bạn bè không tốt ăn chơi đàng điếm, không có khả năng sẽ có hứng thú đi điều tra chuyện nhà người khác.
Mà bây giờ Giản Trang, lại biết rất nhiều chuyện nhà của Hứa Kiến Nghiệp......
Những đặc điểm tính cách này hoàn toàn khác nhau, đều là sau khi Giản Trang xảy ra tai nạn xe hơi.
Giản Trang trước và sau khi mất trí nhớ rất khác nhau, giống như là hoàn toàn biến thành một người khác!
Mà vợ trước - Lý Vận của Hứa Kiến nghiệp, có quan hệ gì với Giản Trang đây?
Từ bối cảnh hai gia đình đến trình độ học vấn, hai người bọn họ không có một chút liên hệ nào, tám cái sào tre cũng đánh không tới. Giữa hai người chỉ có một điểm duy nhất giống nhau là cùng một năm, cùng một ngày, cũng một lúc gặp tai nạn nguy hiểm đến tính mạng! Thời gian hai người gặp chuyện không may, gần như là hoàn toàn trùng khớp!
Lý Vận, Giản Trang, hai người phụ nữ hoàn toàn khác nhau, trong cùng một lúc xảy ra chuyện bất trắc...... Sau đó Giản Trang như kỳ tích tỉnh lại, còn sống nhưng tính tình lại thay đổi, không chỉ có như thế, sau tai nạn xe hơi Giản Trang còn biết tình hình bên trong của nhà họ Hứa, nhìn thấy Hứa phu nhân giống như là lâm đại địch, tức giận bất bình.
Một loạt chuyện này, đều hướng về một suy đoán có thể nói là thần kì —— mượn xác hoàn hồn.
Mượn xác hoàn hồn, được truyền miệng từ thế hệ này sang thế hệ khác tương truyền là một hiện tượng kỳ bí. Trong lịch sử văn hóa Trung Hoa, nguồn gốc của thuyết quỷ thần đã xuất hiện từ rất lâu, mọi người trong thời cổ đại và xã hội cũ đều tin có ngưu quỷ xà thần, tin con người có kiếp trước kiếp sau, linh hồn sẽ chuyển thế luân hồi. Nhưng theo sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, mọi người bắt đầu quan tâm đến khoa học, tin tưởng khoa học, lời tuyên bố quỷ thần dần dần phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người. Nhưng mà, mọi người lại không thể không thừa nhận, trên thế giới này có rất nhiều hiện tượng kỳ dị mà khoa học không thể nào giải thích được.
Mà những hiện tượng kia khoa học lại không giải thích được, bị mọi người gọi là "Huyền học"* ( Trào lưu triết học duy tâm do Hà Yên, Vương Bật thời Ngụy Tấn sang lập bằng cách nhào lặn tư tưởng Lão Trang và Nho gia).
Mượn xác hoàn hồn, dùng một từ ngữ khác mà nói, gọi là —— Trùng sinh!
Trong Thánh kinh và kinh Phật cũng đã ghi lại những truyện tương tự như thể loại “trọng sinh” này. Nhưng dù sao cũng là thuyết pháp của tông giáo, có độ tin cậy không cao.
Nhưng mà, Giản Trang và Lý Vận, xác thực là tồn tại một quan hệ kỳ diệu nào đó.
Ý tưởng của Nguyễn Thiếu Dật càng ngày càng nhiều, suy nghĩ càng lúc càng sâu sắc hơn, là một doanh nhân anh ta chú ý đến từng chi tiết, có những ý tưởng rất táo bạo. Suy nghĩ của anh ta rất phong phú, cũng rất nhanh nhạy, sau khi xâu chuỗi lại những chuyện này, trong tiềm thức của anh hiện ra một suy đoán táo bạo, anh ta cho rằng, Lý Vận bị ngã dẫn đến tử vong, chuyện sống lại cũng xảy ra trong đêm đó cùng lúc Giản Trang xảy ra chuyện...... Giản Trang bây giờ, rất có thể đã còn là Giản Trang trước kia, mà là người phụ nữ tên là Lý Vận......
Thực sự...... Nguyễn Thiếu Dật bình ổn lại thân thể, rất nhiều chuyện và ý tưởng hiện lên trong đầu anh ta, quanh quẩn...... Đầu óc suy nghĩ quá nhiều, đến nỗi khiến cho hô hấp của anh ta cũng từ từ rối loạn dồn dập.
Anh ta mơ hồ cảm thấy, sự thật hình như đang ẩn giấu ở bên dưới những suy đoán này, có lẽ chỉ cách anh ta một lớp giấy. Ánh mắt của anh ta càng ngày càng u ám, đôi mắt mê ly nhìn màn hình vi tính trước mặt, khóe môi mấp máy, không thể kiềm chế nhẹ giọng thì thầm: " Sự thật chính là thế này phải không? Tôi đoán đúng rồi sao? Nhưng...... Trên thế giới sao có thể có chuyện như vậy đây? Giống như chuyện thần thoại ngày xưa, làm sao có thể xảy ra......"
Năng lực của anh ta thực sự là có hạn, anh ta chỉ là một doanh nhân, không phải là nhà khoa học hay siêu hình học, không thể nào giải thích được những điều vượt ra ngoài phạm vi năng lực của mình.
Nếu như nói...... Lý Vận thật sự là mượn xác hoàn hồn, sống lại trên người Giản Trang, loại chuyện này nên giải thích như thế nào?
Hiện tại anh ta phải làm rõ ràng, Giản Trang vẫn là Giản Trang, hay là đã trải qua một hồi chết đi sống lại, linh hồn của Giản Trang đã thay đổi!
Nếu quả thật là vế thứ hai, vậy mục đích của “Giản Trang” sau khi sống lại là cái gì? Cô bước vào công ty của anh ta, tham gia vào lĩnh vực thương mại, mục đích tiếp cận Hứa Kiến Nghiệp là gì? Anh ta nghĩ, chuyện tuyệt đối không có khả năng chỉ là một vụ hợp tác làm ăn trao đổi đơn giản như vậy chứ?
Muốn tìm được đáp án, trước mắt...... Có lẽ, có một người có thể giúp được anh ta —— anh hai, Nguyễn Bắc Thần.
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
chương057: Nguyễn Bắc Thần mãnh liệt hôn
Sau khi Nguyễn Thiếu Dật nghĩ đến từ này, thân thể đang ngồi ở trên ghế bỗng chốc khẽ run nhẹ một cái.
Giản Trang...... Anh ta bắt đầu cẩn thận nhớ lại mỗi một chuyện, mỗi một chi tiết nhỏ khi tiếp xúc với Giản Trang.
Nửa đêm ngày 23 tháng 6 Giản Trang đua xe cùng bạn bè thì xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, rạng sáng ngày 23 tháng 6 được đưa vào trung tâm cấp cứu số 15. Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cử động kéo máy tính lại gần, đôi tay để trên bàn phím gõ như bay, nhanh chóng tìm được bản sao bệnh án tối hôm qua Nguyễn Bắc Thần gởi fax cho anh ta.
Hồ sơ bệnh án ghi rõ, sau khi Giản Trang nhập viện trong quá trình cấp cứu, từng có một lần nhịp tim đã dừng lại, lúc đó bác sĩ cũng chỉ ôm một chút hi vọng muốn thử sử dụng máy CPR (hồi phục tim phổi), sau khi sốc điện mấy lần, trái tim đã ngừng đập một lần nữa đập trở lại! Sau đó, ở phòng ICU quan sát, lúc tiến hành quét CT toàn thân phát hiện trong não của Giản Trang có một khu vực bị tụ máu bầm đè lên dây thần kinh trí nhớ, nhưng mà dây thần kinh cũng không bị đứt, não vẫn cung cấp máu bình thường.
Bác sĩ giải thích thêm vào ở trên bệnh án nói, bởi vì máu bầm đè lên khu trí nhớ, có thể trong một thời gian ngắn, hoặc trong thời gian dài sẽ có hiện tượng bị mất trí nhớ. Nhưng xác suất xảy ra chỉ có 50: 50. Tỷ lệ phát bệnh thấp như vậy, xác thực rất khéo xảy ra ở trên người Giản Trang.
Sau khi Giản Trang xuất viện, lúc ấy theo như lời của mẹ Giản nói với cha Giản, là hoàn toàn không nhớ rõ bản thân, quên hết tất cả mọi thứ.
Nhưng mà, coi như là Giản Trang đã quên hết mọi thứ rồi, tại sao lại cảm thấy hứng thú với việc nhà của Hứa Kiến Nghiệp còn biết rõ ràng như vậy?
Điểm này căn bản không thuyết phục.
Trước khi Giản Trang mất trí nhớ, là hòn ngọc quý trên tay Giản gia, cho tới bây giờ đều là cẩm y ngọc thực, dựa vào miêu tả của mọi người, nhất định Giản Trang có “bệnh công chúa” là đại tiểu thư kiêu ngạo, bất tài vô dụng, là một người ngu ngốc, không có khả năng sẽ có lòng cầu tiến, chủ động yêu cầu vào công ty của anh ta thực tập.
Coi như trong lúc nhất thời Giản Trang tâm huyết dâng trào, hoặc là đột nhiên nghĩ thông suốt muốn tự lập tự mình cố gắng, trong thành phố có rất nhiều công ty, có rất nhiều công việc, nghề nghiệp cô có thể lựa chọn, không cần hỏi anh ta, thông qua địa vị của cha Giản ở trong giới chính trị, chỉ cần để cấp dưới đi thu xếp, là có thể dễ dàng vào làm trong một công ty lớn của nhà nước, làm quản lý của một bộ phận.
Cô ấy có nhiều điều kiện thuận lợi như vậy lại không lựa chọn, khăng khăng muốn lựa chọn công ty của anh ta, tại sao cô ấy lại muốn đi làm trong công ty của anh ta?
Tại sao chứ? Ngay cả khi để cho cô làm một người bưng trà rót nước, là một trợ lý chuyên làm việc lặt vặt tiền lương thì ít ỏi, cô ấy cũng rất thích? Hơn nữa thái độ của cô ấy với công việc rất nghiêm túc có trách nhiệm, mỗi một việc làm đều có trật tự, so với hình tượng người ngu ngốc trước kia của cô ấy hoàn toàn không phù hợp, tác phong làm việc lão luyện nhanh chóng một chút cũng không giống như là thiên kim tiểu thư vừa vào xã hội. Cô rất nỗ lực làm việc, nhất là, nhiệm vụ ký hợp đồng công trình với Hứa Kiến Nghiệp, biểu hiện của cô rất là xuất sắc!
Dường như cô ấy cực kỳ quan tâm đến chuyện hợp tác làm ăn cùng Hứa Kiến Nghiệp, đối với chuyện có liên quan đến công ty của Hứa Kiến Nghiệp, lập tức tỏ ra rất tích cực.
Giản Trang trước khi mất trí nhớ và Giản Trang sau khi mất trí nhớ, tính cách và suy nghĩ có trái ngược rất lớn. Trước không nói cô làm thế nào mà thần kỳ biết được chuyện Hứa Kiến Nghiệp bỏ vợ đi ngoại tình, lấy thái độ của cô đối với Hứa phu nhân mà nói, căn bản không giống như là một người ngoài cuộc.
Thái độ thù địch của Giản Trang đối với Hứa phu nhân thể hiện rất rõ ràng, ngôn ngữ minh bao ám biếm*(bên ngoài thì khen ngợi nhưng thực chất là châm biếm), chính là lấy chuyện tiểu tam lên ngôi để nói.
Trước kia Giản Trang căn bản là không thích tìm hiểu chuyện nhà của người khác, sợ nhất chính là xung đột trong gia tộc, tình cảm rắc rối. Trong đầu của cô ấy cả ngày chỉ nghĩ đến chơi, cùng biết bạn bè không tốt ăn chơi đàng điếm, không có khả năng sẽ có hứng thú đi điều tra chuyện nhà người khác.
Mà bây giờ Giản Trang, lại biết rất nhiều chuyện nhà của Hứa Kiến Nghiệp......
Những đặc điểm tính cách này hoàn toàn khác nhau, đều là sau khi Giản Trang xảy ra tai nạn xe hơi.
Giản Trang trước và sau khi mất trí nhớ rất khác nhau, giống như là hoàn toàn biến thành một người khác!
Mà vợ trước - Lý Vận của Hứa Kiến nghiệp, có quan hệ gì với Giản Trang đây?
Từ bối cảnh hai gia đình đến trình độ học vấn, hai người bọn họ không có một chút liên hệ nào, tám cái sào tre cũng đánh không tới. Giữa hai người chỉ có một điểm duy nhất giống nhau là cùng một năm, cùng một ngày, cũng một lúc gặp tai nạn nguy hiểm đến tính mạng! Thời gian hai người gặp chuyện không may, gần như là hoàn toàn trùng khớp!
Lý Vận, Giản Trang, hai người phụ nữ hoàn toàn khác nhau, trong cùng một lúc xảy ra chuyện bất trắc...... Sau đó Giản Trang như kỳ tích tỉnh lại, còn sống nhưng tính tình lại thay đổi, không chỉ có như thế, sau tai nạn xe hơi Giản Trang còn biết tình hình bên trong của nhà họ Hứa, nhìn thấy Hứa phu nhân giống như là lâm đại địch, tức giận bất bình.
Một loạt chuyện này, đều hướng về một suy đoán có thể nói là thần kì —— mượn xác hoàn hồn.
Mượn xác hoàn hồn, được truyền miệng từ thế hệ này sang thế hệ khác tương truyền là một hiện tượng kỳ bí. Trong lịch sử văn hóa Trung Hoa, nguồn gốc của thuyết quỷ thần đã xuất hiện từ rất lâu, mọi người trong thời cổ đại và xã hội cũ đều tin có ngưu quỷ xà thần, tin con người có kiếp trước kiếp sau, linh hồn sẽ chuyển thế luân hồi. Nhưng theo sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, mọi người bắt đầu quan tâm đến khoa học, tin tưởng khoa học, lời tuyên bố quỷ thần dần dần phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người. Nhưng mà, mọi người lại không thể không thừa nhận, trên thế giới này có rất nhiều hiện tượng kỳ dị mà khoa học không thể nào giải thích được.
Mà những hiện tượng kia khoa học lại không giải thích được, bị mọi người gọi là "Huyền học"* ( Trào lưu triết học duy tâm do Hà Yên, Vương Bật thời Ngụy Tấn sang lập bằng cách nhào lặn tư tưởng Lão Trang và Nho gia).
Mượn xác hoàn hồn, dùng một từ ngữ khác mà nói, gọi là —— Trùng sinh!
Trong Thánh kinh và kinh Phật cũng đã ghi lại những truyện tương tự như thể loại “trọng sinh” này. Nhưng dù sao cũng là thuyết pháp của tông giáo, có độ tin cậy không cao.
Nhưng mà, Giản Trang và Lý Vận, xác thực là tồn tại một quan hệ kỳ diệu nào đó.
Ý tưởng của Nguyễn Thiếu Dật càng ngày càng nhiều, suy nghĩ càng lúc càng sâu sắc hơn, là một doanh nhân anh ta chú ý đến từng chi tiết, có những ý tưởng rất táo bạo. Suy nghĩ của anh ta rất phong phú, cũng rất nhanh nhạy, sau khi xâu chuỗi lại những chuyện này, trong tiềm thức của anh hiện ra một suy đoán táo bạo, anh ta cho rằng, Lý Vận bị ngã dẫn đến tử vong, chuyện sống lại cũng xảy ra trong đêm đó cùng lúc Giản Trang xảy ra chuyện...... Giản Trang bây giờ, rất có thể đã còn là Giản Trang trước kia, mà là người phụ nữ tên là Lý Vận......
Thực sự...... Nguyễn Thiếu Dật bình ổn lại thân thể, rất nhiều chuyện và ý tưởng hiện lên trong đầu anh ta, quanh quẩn...... Đầu óc suy nghĩ quá nhiều, đến nỗi khiến cho hô hấp của anh ta cũng từ từ rối loạn dồn dập.
Anh ta mơ hồ cảm thấy, sự thật hình như đang ẩn giấu ở bên dưới những suy đoán này, có lẽ chỉ cách anh ta một lớp giấy. Ánh mắt của anh ta càng ngày càng u ám, đôi mắt mê ly nhìn màn hình vi tính trước mặt, khóe môi mấp máy, không thể kiềm chế nhẹ giọng thì thầm: " Sự thật chính là thế này phải không? Tôi đoán đúng rồi sao? Nhưng...... Trên thế giới sao có thể có chuyện như vậy đây? Giống như chuyện thần thoại ngày xưa, làm sao có thể xảy ra......"
Năng lực của anh ta thực sự là có hạn, anh ta chỉ là một doanh nhân, không phải là nhà khoa học hay siêu hình học, không thể nào giải thích được những điều vượt ra ngoài phạm vi năng lực của mình.
Nếu như nói...... Lý Vận thật sự là mượn xác hoàn hồn, sống lại trên người Giản Trang, loại chuyện này nên giải thích như thế nào?
Hiện tại anh ta phải làm rõ ràng, Giản Trang vẫn là Giản Trang, hay là đã trải qua một hồi chết đi sống lại, linh hồn của Giản Trang đã thay đổi!
Nếu quả thật là vế thứ hai, vậy mục đích của “Giản Trang” sau khi sống lại là cái gì? Cô bước vào công ty của anh ta, tham gia vào lĩnh vực thương mại, mục đích tiếp cận Hứa Kiến Nghiệp là gì? Anh ta nghĩ, chuyện tuyệt đối không có khả năng chỉ là một vụ hợp tác làm ăn trao đổi đơn giản như vậy chứ?
Muốn tìm được đáp án, trước mắt...... Có lẽ, có một người có thể giúp được anh ta —— anh hai, Nguyễn Bắc Thần.
Công ty Hồng Thiên, bộ phận Marketing.
Giản Trang cầm theo thông báo của bộ phận Marketing, đi tìm Nguyễn Thiếu Dật xin chữ ký.
Sau khi gõ cửa phòng làm việc, mấy giây sau, giọng nói trong trẻo của Nguyễn Thiếu Dật mới từ từ truyền ra: "Vào đi."
Giản Trang đẩy cửa phòng ra, ôm thông báo đi tới trước mặt bàn Nguyễn Thiếu Dật đang ngồi, cung kính đặt thông báo ở chính giữa mặt bàn làm việc của Nguyễn Thiếu Dật, giọng điệu bình thản nói: "Tổng giám đốc, đây là bản kế hoạch của bộ phận thị trường và bộ phận Marketing cùng hợp tác hoàn thiện dự án công trình thị chính, họ đã chọn được người cho lễ ra mắt dự án. Bộ phận Marketing quyết định lựa chọn ứng cử viên là người mẫu mới ra mắt trên tạp chí “Hân Vi” tháng 2 năm nay. Chỉ là......"
Giản Trang bỗng nhiên im lặng, không nói tiếp nữa.
"Tuy nhiên làm sao?" Nguyễn Thiếu Dật không nhìn bản thông báo kia, mà giương mắt quét về phía Giản Trang, đôi mắt xinh đẹp thẳng tắp nhìn cô.
"Chỉ là...... cô người mẫu mới mà tạp chí “Hân Vi” đưa lên này, chỉ mới vừa tròn 20 tuổi, lấy hình tượng là công chúa Lolita, lễ ra mắt dự án công trình thị chính lớn như vậy, tôi lo rằng cô ta xử lý tình huống ở hiện trường không tốt, hơn nữa quan trọng nhất là......" Giản Trang chần chờ một chút, dừng lại mấy giây, thận trọng quan sát ánh mắt Nguyễn Thiếu Dật, nhìn ánh mắt trấn tĩnh của anh ta không có thay đổi gì, mới dám yên tâm nói tiếp: "Quan trọng nhất là, hình ảnh của người mẫu này cũng không sạch sẽ giống như đã quảng cáo, không hề có những phẩm chất tốt đẹp như “nhiệt tình yêu thương cuộc sống, tích cực hướng về phía trước, thích đọc sách và du lịch”, tôi vừa mới nhận được thông tin hoàn toàn ngược lại, tìm người điều tra thì phát hiện cô ta có cuộc sống riêng tư rất lộn xộn, thường hay ra vào các câu lạc bộ kinh doanh cao cấp, buổi tối thường cùng một số nhân vật nổi tiếng ra vào sòng bạc và những nơi khác. Nói trắng ra, hình ảnh của cô ta không tốt, mời cô ta mở đầu cho lễ ra mắt dự án công trình thị chính, tôi sợ về sau sẽ khiến cho những công ty bất động sản khác chỉ trích, sẽ khiến hình ảnh của công trình bị giảm sút."
Mặc dù chỉ là một lễ ra mắt dự án, cũng không phải là đại diện phát ngôn của công ty, nhưng mà trong giới bất động sản công ty Hồng Thiên là một doanh nghiệp lớn có máu mặt trong ngành, mọi hành động sẽ có phóng viên truyền thông và đồng nhiệp trong nghề chú ý. Nếu như mọi việc trong lễ ra mắt diễn ra suôn sẻ, mọi người sẽ không chú ý đến cô người mẫu đó, có thể sẽ không có ai đi đào sâu chuyện này. Nhưng mà...... cô người mẫu này tuổi còn rất trẻ, lại quá ham tiền, ngộ nhỡ thật sự trong lễ ra mắt xảy ra sơ xuất, cố ý liếc mắt với người có tiền, mọi ánh mắt sẽ đổ dồn lên cô ta, đến lúc đó truyền thông truy vấn ngọn nguồn bới móc thông tin cá nhân của cô ta, khiến cô ta càng thêm nổi tiếng, nhưng sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của công trình.
Đối với những người mẫu này, Giản Trang không thể không nghi ngờ!
Người ngoài thường không biết, giới người mẫu ăn đều là cơm thanh xuân, thời gian có thể kiếm tiền cũng chỉ có mấy năm, hơn nữa người mẫu mới lại tầng tầng lớp lớp xuất hiện, không dùng được một hai năm sẽ bị thay đổi, rất nhiều người mẫu mới bị vứt bỏ cũng không có gì lạ, mỗi người đều giống nhau, nếu không nổi tiếng, cô gái đó rất nhanh sẽ bị giới người mẫu đào thải.
Tiền lương của người mẫu không tính theo tháng, mà dựa theo số lần lên sàn diễn và mức độ phủ sóng để tính, bình thường có phần lớn người mẫu cố gắng đi tìm việc làm, sáng chín chiều năm công việc, một tháng tiền lương nhiều lắm là 7, 8 ngàn. Số tiền này đối với công việc bình thường mà nói đúng là không tệ, nhưng mà đối với với nghề người mẫu đắt đỏ mà nói, thu nhập bằng ấy căn bản khó có thể duy trì chi tiêu.
Rất nhiều người mẫu vì bị người mới chèn ép, hoặc là tìm một con đường khác, không tiếc hy sinh nhan sắc của mình để tranh đoạt danh tiếng tiền bạc, nhưng cái này cũng chỉ là tạm thời, mục đích thực sự của họ là những người giàu có, gả vào hào môn!
Sau khi người mẫu nổi danh, có thể nhận được nhiều show hơn, giá trị và địa vị mới có thể nước lên thì thuyền lên. Phương thức lăng xê của rất nhiều người mẫu vô cùng kỳ quặc, nhất là người mẫu quảng cáo xe dùng phương thức “thú thú”*(Sex) để lăng xê mình thành công, giới người mẫu người bắt đầu tranh nhau bắt chước.
Đừng nhìn trên hồ sơ ghi cô người mẫu này chỉ có 20 tuổi, trong giới người mẫu tranh đấu gay gắt hục hặc với nhau này, 20 tuổi cô gái này đã là tiền bối tính toán rất có tâm kế. Hơn nữa, cô gái này là người mới, rất cần danh tiếng và tiền bạc, ký hợp đồng chỉ là hình thức ai biết được cô ta có thực hiện đúng theo hợp đồng hay không.
Hơn nữa, cô người mẫu 20 tuổi này, tên là Tô Kỳ. Giống Tô Vi, cũng là họ Tô. Kể từ khi thấy được tâm kế của Tô Vi, bây giờ với những người phụ nữ họ Tô, cô theo bản năng vô cùng cảnh giác.
"Cô nhìn vấn đề rất cẩn thận." Sau khi Nguyễn Thiếu Dật nghe cô trình bày xong, khóe miệng khẽ nâng lên, trong con ngươi lộ ra ánh mắt tán dương, nhưng lại thay đổi chủ đề, giọng nói bỗng nhiên ngừng một chút hỏi: "Nhưng mà, làm sao cô biết lần này cần liên lạc là người mẫu nữ, cuộc sống riêng tư của cô ta là hạng người gì? Từ khi cô nhận được thông tin bắt đầu tính toán, dùng tốc độ nhanh nhất tìm người điều tra, dường như là trong thời gian một buổi chiều đi? Cô tìm ai vậy, trong thời gian ngắn như vậy có thể cho cô câu trả lời thuyết phục? Hơn nữa, làm sao cô có thể bảo đảm, những kết quả mà cô điều tra được này tính chân thật là bao nhiêu phần trăm đây?"
"Đây là bởi vì......" Giản Trang dừng một chút, hít sâu một hơi, thẳng thắn trả lời: "Được rồi, tôi thừa nhận, thật ra thì tôi có được kết quả này không phải là sau khi nhận được thông tin điều tra. Điều tra lai lịch của một người, đúng là không thể nào làm trong thời gian một hai tiếng ngắn như vậy. Mấy tháng trước tôi có nhờ bạn bè điều tra chuyện này. Tạp chí “Hân Vi” là tạp chí thời trang và làm đẹp dành cho phụ nữ, tôi cũng là phụ nữ, dĩ nhiên cũng quan tâm tới tạp chí này. Thời điểm cô người mẫu này xuất hiện, tôi cũng thấy, cùng vài người bạn tốt lén lút bát quái, khai thác được những chuyện này của cô ta. Về phần chân thật của chuyện này......"
Giản Trang nói tới chỗ này, tròng mắt chuyển động dời ánh mắt đến trên mặt Nguyễn Thiếu Dật, tầm mắt nhìn vào trong ánh mắt Nguyễn Thiếu Dật, trong ánh mắt nghiêm túc đột nhiên toát ra một tia hài hước, giọng nói mang theo một chút nhạo báng, tiếp tục nói: "Việc này có phải là thật không, tôi cho là tổng giám đốc ngài so với tôi càng rõ ràng hơn chứ. Ngài thường xuyên cùng những cô người mẫu đó giao thiệp với người khác, cùng những cô gái đó xuất hiện trước công chúng, cùng hình ảnh trong cuộc sống thực tế có bao nhiêu khác biệt, sắc mặt chân thật là cái gì...... Ngài nhất định là vô cùng hiểu rõ! Trước kia ngài đã có mấy đời bạn gái, không phải đều là người mẫu sao? Ngài qua lại với nhiều người mẫu như vậy rồi, nhất định đã sớm nhìn rõ bản tính của những cô người mẫu đó. Tôi nghĩ...... Tôi nói chuyện này, có phải sự thật hay không...... Ngài nhất định đã đoán ra."
"Tôi...... Tôi..... đó là……" Nguyễn Thiếu Dật ngồi ở trên ghế quần áo phẳng phiu, vẻ mặt nghiêm túc bỗng nhiên nghe thấy Giản Trang nhắc tới chuyện này, thái độ nghiêm túc trên mặt lập tức tan vỡ, sức lực giống như bị một cái búa lớn chặt thành từng mảnh, mặt nạ trên mặt anh ta đã vỡ thành một đống mảnh vụn rồi.
Anh ta vội vàng lắp ba lắp bắp giải thích, khuôn mặt giả dối đẹp trai không còn nghiêm túc được nữa mà lộ ra dáng vẻ vô cùng bối rối, gương mặt hiện lên một mảnh hồng tươi, giống như là thoa lên một tầng phấn: "Tôi...... Tôi có cuộc sống riêng của mình không được sao? Đàn ông mà, vốn chơi bời trăng hoa. Vả lại...... Công việc là công việc, cô nói chuyện riêng của tôi làm gì!"
“Ôi chao, thì ra là đây là chuyện riêng của tổng giám đốc Nguyễn a....... Không đúng sao, vậy anh thường làm gì trong thời gian làm việc, nhìn những người mẫu chân dài trên tạp chí hả? Còn nữa, đang trong giờ làm việc ngài nhận điện thoại của những cô người mẫu kia cũng không phải là một hai lần rồi, nấu cháo điện thoại thời gian dài tới một hai tiếng. Tôi vẫn cho là, ngài đã đem những thứ này xếp vào trong công việc của ngài, trở thành chuyện quan trọng nhất trong phòng làm việc của gắn bó không rời, cho nên tôi mới nói ra." Giản Trang cau mày, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, dùng một loại ánh mắt xin lỗi nhìn Nguyễn Thiếu Dật, bừng tỉnh hiểu ra tự trách mình: "Thật xin lỗi tổng giám đốc, đều tại tôi! Tôi không phải cố ý nói chuyện của anh và cô người mẫu...... Thật sự là...... Ai, thật sự là tôi quá ngu ngốc rồi!"
"Được rồi...... Cô cũng đừng nói tôi......" Vào lúc này Nguyễn Thiếu Dật hoàn toàn không còn dáng vẻ của một tổng giám đốc, giọng điệu nói chuyện cũng uể oải, không còn đỏ mặt, né tránh ánh mắt đang quăng tới của Giản Trang:" Sau này tôi giải quyết việc chung còn không được sao? Đang trong giờ làm việc, tôi sẽ đàng hoàng làm việc, tôi sẽ không bao giờ xem tạp chí ở trong phòng làm việc nữa, cũng không nhận điện thoại nữa là được chứ gì?" Anh ta không phải là người ngu, nghe ra sự châm chọc trong những lời này của Giản Trang, cô rõ ràng đang tố khổ với anh ta...... Vẫn chưa có người nào minh bao ám biếm* với anh ta như vậy...... Chỉ có Giản Trang dám làm như vậy...... Chỉ có Giản Trang mới dám dùng ngôn ngữ sắc bén như vậy để nói những chuyện này.
*Minh bao ám biến: Đại khái là bên ngoài thì tán dương khen ngợi thực chất bên trong là châm biếm chê bai
Anh ta có chút xấu hổ, vội vàng nộp khí giới đầu hàng, quay lại ngẩng đầu nhìn đứng Giản Trang ở trước bàn, thoạt nhìn vô cùng cao lớn uy mãnh, gắng sức kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười hồn nhiên xán lạn, vẻ mặt ôn hòa nói: "Chúng ta lại đổi đề tài thế nào? Cô xem cô đứng nói chuyện cũng cảm thấy mệt rồi, nếu không thì rút cái ghế ra, ngồi xuống từ từ nói chuyện. Thật ra thì vấn đề mà cô nói, tôi đã sớm suy nghĩ đến rồi, chẳng qua là tôi đã nghĩ xong nội dung các điều khoản trong hợp đồng, chỉ cần cô ta không làm theo một điều khoản nào đó trong hợp đồng, coi như cô ta đã vi phạm hợp đồng, vi phạm hợp đồng phải bồi thường gấp mười lần, hơn nữa tôi cũng sẽ liên lạc với tổng biên tập của tạp chí “Hân Vi”, chặn tất cả các hoạt động của cô ta ở Hân Vi. Tôi lăn lộn trên thương trường đã mấy năm rồi, cũng được coi là người từng trải, chút chuyện này, tôi vẫn nghĩ chu đáo. Vừa rồi tôi hỏi cô như vậy, chính là muốn kiểm tra cẩn thận trình độ làm việc của cô. Không ngờ cô làm vô cùng xuất sắc! Rất tốt, đầu óc linh hoạt, suy nghĩ sâu xa, có chủ kiến của mình. Muốn tìm trợ lý phải chọn nhân tài như cô vậy, tìm một người có năng lực thường xuyên giám sát, trợ giúp mình, mà không phải là một người chỉ biết máy móc làm việc theo mệnh lệnh. Trong cái xã hội này, không thiếu người làm việc theo phân phó, nhưng mà lại thiếu người có kiến giải, dám nói thật."
"Hoá ra là như vậy." Giản Trang cũng mỉm cười, vui vẻ hỏi: "Vậy biểu hiện của tôi, anh nhìn có vừa lòng không? Năng lực làm việc của tôi, ngài cảm thấy đủ điều kiện không?"
"Hài lòng, cực kỳ hài lòng." Nguyễn Thiếu Dật như gà mổ thóc, dùng sức gật đầu: "Kỳ hạn một tháng làm trợ lý đã hết, cô đã đủ điều kiện." Anh ta trắng trợn tán dương Giản Trang, hết sức khen ngợi: "Nếu mỗi người trong công ty đều thông minh giởi giang giống như như cô vậy, thì công việc trong công ty chúng ta sẽ đơn giản hơn nhiều, sẽ càng phát triển huy hoàng hơn. Đáng tiếc, nhân tài không phải lúc nào cũng có, cho nên Tiểu Trang, cô phải làm thật tốt, với cái đầu của cô, tiền đồ sẽ vô cùng xạn lán, để cho cô làm trợ lý của tôi thật là uất ức cho cô."
"Tổng giám đốc anh khen trật rồi." Khóe môi Giản Trang vẽ ra độ cong phiếm một chút hài lòng.
"Đâu có đâu có, đây là sự thật." Nguyễn Thiếu Dật thành khẩn nói:" Lần này cô nhắc nhở tôi, chứng minh rằng cô làm việc cẩn thận tỉ mỉ. Chỉ là cô yên tâm, thật ra thì vấn đề mà cô nói tôi đã sớm nghĩ đến, tôi cũng biết rõ bản tính của những cô người mẫu kia, nhưng mà hết cách rồi, lễ ra mắt dự án luôn cần tìm một hai cô gái trẻ tuổi có khí chất để giữ thể diện. Cái cô người mẫu đó là người mới trong quý, cũng là người thông minh, biết cân nhắc nặng nhẹ, trong lễ ra mắt dự án cô ta sẽ không dám làm trái hợp đồng đâu. Hơn nữa, đến lúc đó, sẽ có người chuyên nghiệp điều khiển các nghi thức của chương trình, tìm hiểu quá khứ của cô ta, chẳng qua là để cho cô đứng ở trên sân khấu hoạt động ở trong góc mà thôi, ở đó ánh đèn không chiếu đến, sẽ không khiến ọi người chú ý. Mọi phương diện còn băn khoăn, tôi đều đã nghĩ đến, mới cho bộ Marketing phát chỉ thị. Giấy thông báo này, trước dùng cái này để thử cô ta một chút mà thôi."
Lựa chọn cô người mẫu này, thật ra chính là ý của Nguyễn Thiếu Dật. Trong đó có lợi ích buôn bán, nhưng mà anh ta cũng có suy nghĩ riêng của mình. Bây giờ anh ta đang cần tìm gấp một người phụ nữ vui đùa một chút để dời đi sự chú ý của anh ta. Bởi vì anh ta phát hiện, bây giờ anh ta giống như bị ma nhập vậy, không lúc nào là không nghĩ tới Giản Trang, lúc làm việc nghĩ; thời điểm ở cùng nhau làm việc trong phòng làm việc, anh ta cũng muốn; Giản Trang quay lại vị trí của mình bắt đầu làm việc, anh ta vẫn muốn; thời điểm tan làm về đến nhà một mình ngẩn ngơ, anh ta càng muốn!
Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ Giản Trang bị sợ đến run lẩy bẩy ở trong phòng làm việc của Hứa Kiến Nghiệp, anh ta thật sự rất lo lắng, lo lắng cả một buổi chiều. Sau khi tan tầm, anh ta giống như người điên vậy, cũng không nghỉ ngơi, lập tức lái xe chạy tới công ty của Hứa Kiến Nghiệp lục lọi rác rưởi, chỉ vì muốn biết Giản Trang nhìn thấy thứ gì mà sợ hãi.
Hơn nửa đêm, anh ta đường đường là tổng giám đốc của Hồng Thiên, không đi hưởng lạc với mỹ nữ, không ở nhà thư giãn, giống như công nhân vệ sinh đi nhặt rác! Đời này anh ta chưa bao giờ động vào những thứ bẩn thỉu như thế! Anh ta là Tam thiếu gia thân kiều nhục quý (thân thể quý giá), chưa bao giờ làm việc nặng dơ bẩn, nhưng vì Giản Trang...... Anh ta cư nhiên —— đi lục rác!
Thùng rác đầy các mùi là lạ, mùi hôi thối gay mũi phiêu tán trong không khí. Tại sao anh ta phải mang đôi mắt thâm quầng đi làm? Là bởi vì sau khi về đến nhà, cả đêm anh ta đều trong phòng tắm tắm rửa!
Anh ta thật sự cảm thấy mình bị điên rồi. Không phảichỉ là một Giản Trang thôi sao? Phụ nữ nhiều như vậy, anh ta không nên toàn tâm toàn ý đối tốt với cô như vậy? Cho nên anh ta mới chọn trúng minh tinh vừa mới xuất hiện của Hân Vi, một lần nữa trở lại cuộc sống phóng đãng không kềm chế, phong lưu khoái hoạt.
Làm tổng giám đốc Hồng Thiên, không phải là anh ta không nhận ra suy nghĩ của những cô người mẫu kia. Nhưng đúng như anh ta đã nói, trong buổi lễ phải xuất hiện mấy cô gái xinh đẹp giữ thể diện khiến không khí trở lên sôi động. Giản Trang băn khoăn đến vấn đề tác phong lén lút người mẫu, có lo lắng là đúng. Chính là gừng càng già càng cay. Anh ta đã sớm chú ý đến điểm này, mấy ngày trước đã cho người thả tin tức với người đại diện của cô người mẫu kia, ám chỉ cô ta nên cân nhắc nặng nhẹ, đồng thời an bài một cơ hội khác cho cô ta có thể nổi danh.
Cô người mẫu chỉ cần cân nhắc một chút, tự nhiên không dám giở trò gì trong buổi lễ.
"Tổng giám đốc suy tính chu toàn, vậy thì cứ dựa theo kế hoạch của dự án tiếp tục thực thi là được rồi. Xin ngài ký tên đóng dấu lên giấy thông báo, tôi sẽ chuyển giao kế hoạch cho bộ phận quảng bá và tiếp thị."
Giản Trang không có ý kiến khác, mỉm cười xin Nguyễn Thiếu Dật ký tên.
Cơ thể Nguyễn Thiếu Dật cử động rất nhẹ, thậm chí khó có thể phát hiện mềm nhũn một cái, như trút được gánh nặng dựa vào trên ghế dựa, cầm bút máy trong ống đựng bút lên, ký tên của mình lên giấy thông báo, bút tích mạnh mẽ có lực, sắc bén ngắn gọn.
Giản Trang nhận thông báo Nguyễn Thiếu Dật đưa cúi người chào, im lặng đi ra khỏi phòng tổng giám đốc. Nhìn giấy thông báo trong tay, cô âm thầm cảm thấy may mắn. Thật ra thì cô căn bản cũng không chú ý tới “Hân Vi” loại tạp chí phong trào này chủ yếu đánh vào thời trang dành cho phụ nữ, lời giải thích với Nguyễn Thiếu Dật cũng là nói dối. Trên thực tế, trước kia khi cô còn là vợ của Hứa Kiến Nghiệp, một ngày lo trong lo ngoài, phục vụ mẹ chồng chăm sóc ông xã, nghiễm nhiên chính là một bà nội trợ, làm gì có thời gian rảnh rỗi xem tạp chí. Cô biết được một ít chuyện của cô người mẫu đó cũng là do lúc ấy Triệu Bội Bội và cô là “chị em tốt”, lôi kéo cô bát quái chuyện của cô người mẫu đó.
Thật ra Triệu Bội Bội đã bắt đầu triển khai tấn công dụ dỗ Hứa Kiến Nghiệp, chẳng qua là cô ta rất biết ngụy trang, giấu đến một giọt nước cũng không lọt. Ban đầu mỗi một lần ngoại tình, đều che dấu không chê vào đâu được, đợi đến khi tiểu tam chuẩn bị ngả bài với cô, cô mới chậm chạp nhận ra.
Nhưng hối hận thì cũng đã trễ. Chồng đã bị tiểu tam mê hoặc, bị ma quỷ ám ảnh, tuyệt đối sẽ không lãng tử quay đầu.
Nhưng mà cô không ngờ, Triệu Bội Bội nói với cô những thứ này, có một ngày lại giúp mình một tay. Mặc kệ lời nói vừa rồi của Nguyễn Thiếu Dật là chột dạ còn hay là tự đáy lòng, ít nhất mấy câu tán dương của anh ta là thật. Như vậy có thể thấy được, phụ nữ, phải có kiến thức phong phú và sự từng trải, là một chuyện vô cùng quan trọng.
Khi phụ nữ không có sự kiêu ngạo bên ngoài, nhất định phải có một thứ khiến người khác kinh ngạc ở bên trong. Nếu không bạn làm cái gì cũng sai, đàn ông làm sao có thể thích bạn?
Nhớ kỹ, bình hoa mãi mãi cũng chỉ là bình hoa. Vĩnh viễn không phải là diễn viên chính. Phàm là người có thể đóng vai chính trong cuộc sống, đều không phải là bình hoa.
Sau này cô còn phải học tập nhiều kiến thức hơn, từ kết hợp quần áo, đến lễ nghi văn hóa, từ thưởng thức ăn ngon phẩm rượu, đến pha trà luận đạo. Mỗi việc đều phải hiểu một chút, vẫn tốt hơn là cái gì cũng không biết, phụ nữ, phải tàn nhẫn với mình.
Phụ nữ không tàn nhẫn, địa vị sẽ không yên ổn!
Một ngày nào đó, bạn sẽ phải vùng dậy!
Giản Trang nắm chặt giấy thông báo trong ngực, bước chân vững vàng chạy về phía bộ phận thị trường.
Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận - Tam Thiên Trường Ca