We should read to give our souls a chance to luxuriate.

Henry Miller

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 813
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1976 / 54
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 645: Bất Ngờ (2)
ừ.
Phản ứng của Mẫn Tự Hùng là hừ lạnh một tiếng, Cao Khiết coi như không nghe thấy, tiếp tục công việc của mình. Cao Khiết vừa ngồi xuống ghế thì Hàn Hạo đã mở miệng nói.
- bản quy hoạch này trước đó tôi đã xem, tôi thấy rất được. Hiện nay tỉ lệ thất nghiệp của thị xã Thiết Châu chúng ta tăng không giảm, vấn đề này nếu không xử lý tốt nhất định sẽ là nhân tố gây mất ổn định xã hội. Công trình cải tạo hồ Hóa tử một khi được khởi động thì tỉ lệ thất nghiệp sẽ giảm không ít, cho nên tôi tán thành quy hoạch này của thị trưởng Cao. Có một chút xin mời mọi người chú ý là một khi khởi động công trình cải tạo hồ Hóa tử thì không chỉ có lợi giảm tỉ lệ thất nghiệp, đồng thời còn tạo ra ảnh hưởng đến các sản nghiệp xung quanh, đẩy mạnh kinh tế thị xã chúng ta phát triển.
Hai phó thị trưởng liên thủ biểu diễn là điều hiếm thấy ở hội nghị thường vụ.
- Tôi cho rằng vấn đề này đầu tiên phải trao đổi trong hội nghị thường trực ủy ban.
Hác Long Quang có chút không khống chế được, cảm giác mình bị bán đứng càng lúc càng rõ ràng.
- Nếu tôi nhớ không lầm quy hoạch này trước kia thị trưởng Cao đã đưa ra hội nghị thường vụ. Chẳng qua lúc ấy bí thư Lao gác lại nhưng không bác bỏ.
Trịnh Minh trước sau vẫn đối đầu với lão Trịnh nên hôm nay biểu hiện khá tích cực.
- Việc này quan hệ đến phúc lợi của hơn 500 ngàn dân thị xã, là bí thư thị ủy tôi rất phụ trách nói một câu đó là tôi không tìm được bất cứ lý do nào để bác bỏ hoặc trì hoãn khởi động công trình này. Chẳng qua có một vấn đề tôi muốn mời đồng chí Cao Khiết giải thích rõ. Tài chính thị xã bây giờ thật sự rất khó khăn, chị định xử lý vấn đề này như thế nào?
Vương Quốc Hoa vừa mở miệng đã nói là phúc lợi của 500 ngàn dân, lò lửa này đưa ra nếu ai mà phản bác thì kẻ đó không có trách nhiệm với dân chúng toàn thị xã.
Cao Khiết thầm khinh bỉ vị bí thư thị ủy trẻ tuổi này mặt dày việc này rõ ràng do hắn một tay đặt ra mà. Chẳng qua Cao Khiết vẫn phải phối hợp diễn trò với Vương Quốc Hoa. Vì thế Cao Khiết rất nghiêm túc tỏ thái độ.
- Bí thư Vương, thị trưởng Hác, các đồng chí, trong bản quy hoạch tôi đã viết rõ ý của mình. Ở đây tôi đọc lại một lần để mọi người so sánh xem bản quy hoạch và lời nói của tôi có vấn đề gì không?
Cao Khiết nói quanh một vòng, đầu tiên nói đến nguyên nhân lịch sử, sau đó nói đến khó khăn thực tế, tiếp theo là nói chuyện mình tìm mọi cách liên lạc nhà đầu tư.
- Chuyện này từ lần trước đưa ra rồi bị gác lại vì vấn đề tài chính, nó như tảng đá đặt trong lòng tôi. Công trình cải tạo hồ Hóa tử một ngày không được khởi động, tôi làm phó thị trưởng một ngày cũng không thể yên tâm. Hết nhiệm kỳ tôi có thể rời khỏi thị xã Thiết Châu nhưng vẫn hy vọng mình không thẹn với toàn bộ 500 ngàn dân chúng, có thể yên tâm rời đi.
Bốp bốp bốp, Vương Quốc Hoa dẫn đầu vỗ tay, sau đó Từ Diệu Quốc, Trịnh Minh, Hàn Hạo vỗ theo, người khác cũng bị động vỗ, cuối cùng Hác Long Quang và Mẫn Tự Hùng cũng phải miễn cưỡng vỗ tay.
- Nói rất đúng, có đồng chí như đồng chí Cao Khiết thì công việc của thị xã Thiết Châu này không lo làm không tốt. Tôi thấy việc này cứ quyết định đi. Đồng chí Cao Khiết nhất định phải nhanh chóng đạt thành thỏa thuận với nhà đầu tư. Đương nhiên điều kiện đó là thị ủy, ủy ban thị xã phải đạt được đủ lợi ích. Lợi ích của chính quyền không phải nhà đầu tư muốn chiếm là chiếm.
Vương Quốc Hoa coi như quyết định việc này, đương nhiên cũng có thể có người phản đối nhưng kẻ nào phản đối bây giờ sẽ không khác gì kẻ ngu.
Hội nghị diễn ra quá bất ngờ, đến cuối cùng nó hoàn toàn thành sân khấu biểu diễn của Vương Quốc Hoa.
Rất nhiều người không hiểu nổi. Nếu như Vương Quốc Hoa và Cao Khiết thương lượng tốt như vậy sao đề nghị trước đó của Mẫn Tự Hùng thì Cao Khiết lại giữ lại ý kiến. Đây là tác phong làm việc, Vương Quốc Hoa đúng là đủ mạnh nhưng sẽ không mạnh mẽ yêu cầu người hợp tác phải luôn ủng hộ mình.
Nói cách khác Vương Quốc Hoa biết giữ chừng mực, làm người hợp tác thấy thoải mái. Không bởi vì hợp tác mà có cảm giác mình phụ thuộc người. Cùng là hợp tác nhưng Hác Long Quang luôn nhấn mạnh địa vị lãnh đạo của mình trước đối tác, đây là sự khác biệt giữa hắn và Vương Quốc Hoa.
Hội nghị buổi sáng vừa kết thúc, chiều đã truyền khắp nơi. Ở trong nhà nước bất cứ thứ gì đều không thể giữ bí mật. Vương Quốc Hoa cũng không ngại việc này truyền ra, hắn còn cố ý để thư ký Thang Tân Hoa nói chuyện này với Tiết Mỹ Liên lúc ăn trưa.
Có thể nói ảnh hưởng của chuyện này quá kinh người. Bên ủy ban thị xã không ngờ có hai thường vụ thị ủy có dấu hiệu dựa vào bí thư thị ủy, thật sự làm mọi người trợn mắt há mồm. Bên ủy ban thị xã vốn cứng như tường đồng vách sắt, bên thị ủy thì Mẫn Tự Hùng và Việt Phong có khuynh hướng rõ ràng, Vương Quốc Hoa có thể nói ở tình thế rất xấu. Bây giờ nhìn chuyện lại trái ngược hoàn toàn. Thái độ của Việt Phong mập mờ không nói. Cao Khiết và Hàn Hạo trong hội nghị lại không cùng bước tiến với thị trưởng Hác Long Quang.
Là thị trưởng, Hác Long Quang có thể dùng phòng Tài chính điều chỉnh phân công công việc để trả thù hai vị phó thị trưởng. Nhưng chuyện này bây giờ đánh chết Hác Long Quang cũng sẽ không làm. Nếu thật sự làm như vậy thì có khác gì đẩy hai vị phó thị trưởng về phía Vương Quốc Hoa.
Điều duy nhất Hác Long Quang có thể làm chính là làm rõ nguyên nhân, hơn nữa vãn hồi ảnh hưởng của việc này. Chẳng qua chuyện này không dễ vãn hồi, nhiều chuyện một khi xảy ra sẽ mang lại ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Quá trình hội nghị và kết quả nằm ngoài dự đoán của rất nhiều người. Mặc dù là một vài người trong thường vụ thị ủy cũng không hiểu tại sao chuyện lại thành ra như vậy. Mấy hôm trước Hác Long Quang không phải vẫn nắm đại cục sao? Vương Quốc Hoa sao thoáng cái đảo lộn hoàn toàn vậy?
Tối về nhà vợ hỏi, Việt Phong nói một câu hoặc là có thể chú thích nguyên nhân xảy ra chuyện này.
- Vương Quốc Hoa là người rộng lượng.
Bởi vì sự rộng lượng của Vương Quốc Hoa nên Việt Phong mới bảo lưu ý kiến của mình. Bởi vì Vương Quốc Hoa rộng lượng nên Cao Khiết làm thành chuyện nghĩ không thể làm được. Bởi vì Vương Quốc Hoa rộng lượng nên Hàn Hạo bị quy hoạch của Cao Khiết đánh động, hai phó thị trưởng liền nhất trí hành động.
Trưởng ban thư ký Từ Diệu Quốc cũng ở nhà nói chuyện với vợ việc này. Trưởng ban thư ký đầy tôn kính nói:
- Hác Long Quang sao có thể so với Bí thư Vương. Một tên tiểu nhân đắc chí, một người có chí lớn mà mọi việc đều khiêm nhường.
Di chứng của hội nghị thường vụ đến hôm sau đã thể hiện ra. mấy lãnh đạo quận, huyện đều đến văn phòng bí thư thị ủy, đại biểu quần chúng nhân dân toàn quận, huyện mời Bí thư Vương đến thị sát công việc. Từ giọng điệu nói chuyện của bọn họ thì không thể mời được Bí thư Vương đến có lẽ dân chúng toàn địa phương sẽ lột da bọn họ vậy.
Vương Quốc Hoa vẫn rất ôn hòa, duy trì nụ cười với từng cấp dưới đến gặp, đáp ứng lời mời của từng người.
Lại một việc quái lạ xảy ra nhưng lần này phát sinh ở chỗ Vương Quốc Hoa. Ngày thứ hai sau khi hội nghị thường vụ kết thúc, Vương Quốc Hoa hết giờ làm chuẩn bị về nghỉ thì ngoài cửa xuất hiện hai người.
Thấy hai người Vương Quốc Hoa không khỏi cảm động. Nỗ lực ban đầu hôm nay coi như được báo đáp. Loại báo đáp này không chỉ thể hiện qua lợi ích, càng quan trọng hơn chính là tình cảm.
Vương Quốc Hoa mở rộng hai tay ra, hai tên kia đều nở nụ cười ôm nhau vỗ vai, tất cả các khúc mắc sau cái ôm này đều hóa thành phù vân. Thời gian là thứ có thể khảo nghiệm tất cả, cũng có thể kiểm chứng tất cả. Lúc Vương Quốc Hoa cần giúp đỡ nhất, Du Phi Dương và Vương Quốc Duy đều xuất hiện khác hẳn người bình thường.
Nguyên nhân rất đơn giản, bối cảnh gia đình của hai vị ở đó. Bố Vương Quốc Duy còn đỡ một chút, ông bố dù sao đã lui. Du Phi Dương ở trình độ rất lớn đại biểu thái độ của Hứa Nam Hạ. Theo người ngoài thấy không hiểu quan hệ giữa Hứa Nam Hạ và Vương Quốc Hoa nhưng Du Phi Dương biết rõ nên hắn tới. Đầu tiên hắn không muốn mất một ân huệ, tiếp theo là không cho rằng Vương Quốc Hoa nợ gì nhà mình, cuối cùng là không muốn nhiều năm sau sẽ thấy áy náy và nuối tiếc.
- Chào mừng hai người anh em.
Lời chào của Vương Quốc Hoa đã nói rõ tất cả, những lời khác đều là vô nghĩa. Hai chữ “anh em” chính là định vị chính xác nhất vào lúc này. Vương Quốc Hoa một mình xuống phía bắc có thể thấy anh em của mình đến chống đỡ giúp mình, trong lòng hắn không chỉ đơn giản chỉ có cảm động.
- Không sai, chúng ta là anh em.
Du Phi Dương cũng nói một câu, hắn vỗ mạnh vào vai Vương Quốc Hoa, không sợ làm Vương Quốc Hoa bị đau. Ba người tách ra nhìn nhau cười, tất cả đều ở trong nụ cười này.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu