There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiêu Tiềm
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 297
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3525 / 53
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 190
hải quyển giam cầm Lý Cường phát ra quang mang cực kỳ chói mắt, lão nhân kia chấn động, hắn chưa từng thấy qua ai có thể ở trong sự giam cầm của Chiến Hồn mà hành động, điều này thật làm cho người ta khó có thể tin tưởng. Hắn quát to: " Mọi người tản ra." Hơn một ngàn thị vệ thần điện nhanh chóng hướng tiêm tháp thối lui, chỉ để lại Lý Cường và Xích Minh ma tôn hai người. Thiên Sư thần thú tiểu Bạch từ khi Lý Cường ra tay, không biết đã chạy đến địa phương nào, vốn không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Thải quyển cấp tốc nổi lên sóng gió, ngay sau đó, tiêm tháp lại bắn ra một vòng thải hoàn. Thái Hạo Toa đang lơ lửng ở trên đầu Lý Cường rốt cuộc bị thần dịch lực thúc giục, hóa làm một màn kim quang vang lên một tiếng sét đánh bay lên, Lý Cường rốt cuộc có thể khởi động lực lượng của bao tay, chỉ thấy vô số quang mang màu tím diệu xuất, phảng phất như hoa bạc đang nở rộ trên cây lửa, chiếu sáng rực cả đại địa.
Lão nhân kia vừa lui vừa nhìn, hắn khó thể tin kêu lên: " Hắn...hắn rốt cuộc là ai? Sao có thể chống lại lực lượng của Chiến Hồn, sao có thể a?" Cơ hồ mọi người đều bị quang mang màu tím chói mắt đâm tới nên phải nhắm lại hai mắt.
Bảy tòa tiêm tháp lại phát uy một lần nữa, kình lực thật lớn áp chế Lý Cường.
Trong lòng Lý Cường kêu khổ không ngừng, hắn cố gắng tương lực lượng của bao tay phát tiết ra, nhưng vẫn bị lực lượng khổng lồ của thải quyển vững vàng áp chế, hắn khổ sở chống đỡ, lần đầu tiên cảm thấy nguy cơ chính thức đã tới. Thần dịch lực tiến mạnh vào bao tay ngày càng nhiều, dựa vào năng lượng do Thánh Thật Lãm cung cấp, Lý Cường tạm thời còn có thể chịu đựng được, nhưng hắn biết, nếu không phát tiết cỗ lực lượng này ra ngoài, thì toàn bộ cánh tay của mình có thể nổ tung, vậy là rất thảm.
Thảm nhất là Xích Minh ma tôn, hắn tu đại thần ma mặc dù e ngại lực lượng của thần, nhưng cũng có sự liên lạc nào đó khó nói, bị thải quyển giam cầm, hắn cũng cực lực giãy dụa, nhưng càng giãy dụa mạnh mẽ, thì lực lượng của thải quyển càng lớn, hắn gọi cũng gọi không được, lại không cách nào tránh thoát giam cầm, mắt nhìn Lý Cường tựa hồ có dấu hiệu thoát khốn, hắn thật gấp muốn điên lên.
Trong lòng Lý Cường hối hận cực kỳ, sớm biết cấm chế của thải quyển lợi hại như thế, nên bỏ thêm Thánh Thật Lãm vào miệng, vô luận như thế nào cũng phải phá cho được cấm chế. Hắn còn không biết, nếu hắn dám ăn Thánh Thật Lãm như ăn hạt đậu tùy tiện, có lẽ có thể phá được thải quyển, nhưng bản thân hắn cũng sẽ giống như thải quyển bị nổ thành phấn mạt.
Mọi người đều thối lui xa xa, tiêm tháp lại một lần nữa khởi động phòng ngự. Bao tay của Lý Cường càng ngày càng sáng, đột nhiên, từ trong tiêm tháp bắn ra một quang cầu bắn ra bảy màu quang hoa khắp bốn phía, vờn quanh Lý Cường cấp tốc chuyển động. Lý Cường cảm thấy mình như bị rơi vào một cỗ máy nghiền thịt, thần dịch lực toàn thân cấp tốc tiêu đi.
Lý Cường kinh hãi dùng toàn lực tự bảo, quang hoa màu tím của bao tay dần dần ảm đạm xuống. Một khí lưu màu tím xanh xoay quanh quấn lấy Lý Cường và Xích Minh ma tôn, ầm ầm một tiếng nổ, hai người biến mất vô tung.
Lão nhân mặc bào phục màu vàng thở dài một hơi, nói: " Ai, cùng Chiến Hồn đối kháng...không có khả năng chạy thoát."
Yển Thiên Hồi nhìn vào chỗ hai người biến mất, mờ mịt thất thố hỏi: " Bọn họ chạy đi đâu rồi?"
Lão nhân lắc đầu nói: " Bị Chiến Hồn chuyển đi, địa phương cụ thể ở nơi nào ta cũng không rõ ràng lắm. Trước kia từng có một tiên nhân đến nơi này, cũng đối kháng cùng Chiến Hồn, nhưng hắn phi thường lợi hại, cuối cùng bỏ chạy, ai, ngay cả tiên nhân còn không thể chống đỡ công kích của Chiến Hồn, huống chi là người tu chân như chúng ta. Ta là người xuất ngôn của thần tháp, ngươi cứ gọi ta là thần lão đi, lão đệ, ngươi từ đâu tới?"
Trong lòng Yển Thiên Hồi càng thêm bất an: " Thần lão, ta là người tu chân của Lâm Minh Tinh, ta là Yển Thiên Hồi, xin hỏi hai đồng bạn của ta có thể thoát khốn hay không?"
Thần lão cười khổ nói: " Đây là một trong ba nơi thần bí nhất thế giới này, một là Tiểu Lâm Thiên Huyễn Tinh Thần Trận, một là Thiên Động của Hâm Ba Giác, còn có một, chính là nơi đây, Thần Hồn Tiêm, lại gọi là Tử Hồn Tinh. Yển lão đệ, nói thật, hết thảy Tử Hồn Tinh đều do Thần Chi Chiến Hồn khống chế, cho nên đồng bạn ngươi có thể thoát khốn hay không ta không giải đáp được."
Nếu Lý Cường nghe lão nhân nói nhất định rất khiếp sợ, bởi vì mấy người Cô Tinh đi đến một địa phương nào đó, chính là Hâm Ba Giác, đáng tiếc hắn và Xích Minh ma tôn đã bị truyền tống tới thiên địa của Chiến Hồn, vốn không biết tình huống bên ngoài.
Yển Thiên Hồi bay đến bên cạnh Thiên Ti Tử Sắc Tốn, hắn không cách nào thu lại pháp bảo này, chỉ có thể để cho Hiên Viên Dịch Thanh và Bách Thịnh Chân đi ra ngoài, tùy ý cho Thiên Ti Tử Sắc Tốn phiêu đãng tại không trung. Yển Thiên Hồi bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng hắn âm thầm tự trách mình, nếu không phải mình nghĩ đi đường quá nhàm chán, thì bọn họ sẽ không đi đến địa phương thần bí này. Hắn nói: " Mộc tử huynh bây giờ đi về đâu không rõ, Dịch Thanh và Thịnh Chân các ngươi tạm thời đi theo ta, đợi khi xác định tin tức rồi hãy nói."
Hiên Viên Dịch Thanh và Bách Thịnh Chân sợ ngây người, hai người nhìn nhau hồi lâu, Hiên Viên Dịch Thanh nói: " Vô luận như thế nào, ta cũng phải đợi sư tôn quay lại."
Bách Thịnh Chân mặc dù không nói gì, nhưng hắn vẫn gật mạnh đầu, tỏ vẻ rất tán thành lời Hiên Viên Dịch Thanh nói.
Thần lão bay đến trước mặt ba người, nói: " Lão đệ, theo chúng ta về thần điện đi, có lẽ Chiến Hồn sẽ có thần kỳ gì đó."
Trói buộc trên người Lý Cường và Xích Minh ma tôn đã tiêu tán, Lý Cường cười khổ nói: " Lão Xích, nơi này là ảo cảnh phải không? Bằng vào nhãn lực của ta cũng nhìn không ra, mụ nội nó, địa phương này thật là kỳ quái."
Hai người lơ lửng ở trên một chỗ thật kỳ lạ, phía dưới là hải dương màu bạc mênh mông vô tế, bầu trời do mây mù màu tím đậm cổ quái bao phủ, một đạo ánh sáng xuyên thấu qua khói tím chiếu xuống hải dương màu bạc, ba quang chớp động, vàng, bạc, tím ba màu đan vào cùng một chỗ, xinh đẹp đến làm cho người ta không dám tin tưởng chính con mắt của mình.
Lý Cường gãi gãi đầu nói: " Lão Xích, a a, ta sợ nhất là chạy đến địa phương kỳ quái thế này, làm cho người ta choáng váng đầu óc, ngay cả cửa cũng không tìm được, ngươi thế nào? Đối với loại huyễn cảnh này ngươi so với ta hẳn là quen thuộc hơn chứ?"
Xích Minh ma tôn mắng: " Ta quen thuộc cái đầu ngươi, ta quen thuộc đều là thứ của hắc ma giới, của tu chân giới ta chỉ hiểu rõ một ít, nhưng không giống như nơi này, nơi này hình như là địa phương của Chiến Hồn, có quan hệ với thần giới, chúng ta làm được gì nữa? Kỳ quái, sao khi nãy ta lại xúc động, nhịn không được lại muốn ra tay..." Hắn cảm thấy rất khó khăn.
Trong lòng Lý Cường cũng cảm thấy kỳ quái, mình ra tay vẫn luôn thận trọng, lần này không có gì tự nhiên lại ra tay, hình như là chuyện rất đương nhiên vậy. Hắn nói: " Bỏ đi, đừng đi nghĩ là tại sao nữa, chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp rời đi nơi này đã."
Xích Minh ma tôn chậm rãi bay đến ngoài khơi, cẩn thận thả ra một ma đầu dài chừng một thước, ma đầu nọ hóa thành một cái bồn, múc lên một chậu nước biển màu bạc, bay đến trước mặt Xích Minh ma tôn. Lý Cường cũng bay xuống tới, chỉ thấy nước trong bồn cũng giống như thủy ngân, trong bồn đang sóng sánh. Xích Minh ma tôn lấy tay khua nhẹ: " Đây là thứ gì chứ, hình như không phải nước a." Nước biển màu bạc tựa như là không khí, tay nhúng vào không có cảm giác gì.
Lý Cường cầm lấy cái bồn đổ xuống, chỉ thấy một luồng sương khói màu bạc nhàn nhạt tuôn đi, giống như là Khinh Linh Thủy nhìn thấy tại Huyễn Thần Điện. Xích Minh ma tôn thu hồi ma đầu, nói: " Đừng động nữa, chúng ta đi ra phía ngoài!"
Đang khi nói chuyện, một đạo ngân quang hiện lên, Thiên Sư thần thú tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Cường, nó nhảy lên lòng ngực Lý Cường, làm nũng ô ô kêu. Lý Cường kỳ lạ: " Di, ngươi vào bằng cách nào? Vừa rồi ngươi chạy đi đâu đó?"
Tiểu Bạch uông uông kêu vài tiếng, Lý Cường và Xích Minh ma tôn cơ hồ đồng thời nghe hiểu được ý tứ của nó, Xích Minh ma tôn cười quái dị nói: " Ngươi cũng có bản lãnh như thế? Hay a, mau mang chúng ta đi ra ngoài đi."
Tiểu Bạch quay đầu nhìn Xích Minh ma tôn kêu lên hai tiếng, Lý Cường cười to nói: " Hay, chửi giỏi lắm! Đừng thèm quản tới người này, chúng ta đi."
Tiểu Bạch lấy lòng liếm liếm tay Lý Cường, thả người bay xuống phía dưới. Xích Minh ma tôn cười mắng: " Hứ! Cũng dám xem thường ta? Hừ! Chờ ta cởi Ma Cấm, ta sẽ ăn tiểu tử ngươi!" Kỳ thật, hắn cũng rất thích tiểu tử này.
Lý Cường trừng mắt: " Ngươi dám!"
Xích Minh ma tôn cười quái dị một tiếng: " Ta có cái gì không dám? Ai, nhanh lên một chút, tiểu tử kia đi xuống rồi."
Lý Cường cúi đầu nhìn, chỉ thấy tiểu Bạch đã chúi đầu vào trong hải dương màu bạc, hắn không nói thêm nữa, lập tức đi theo sát.
Một người, một ma, một thú, một tổ hợp kỳ quái, ba người này bất kể là ma hay là thú, đều là những kẻ có đại thần thông. Diệt Thiên thần giáp của Lý Cường bức khai những vật chất màu bạc xung quanh, hình thành một vùng trống rỗng thật lớn, bộ lông màu bạc trên người tiểu Bạch phát ra bạch quang nhu hòa, nó nhanh chóng chìm xuống phía dưới. Xích Minh ma tôn là lười biếng nhất, hắn trốn ở phía sau Lý Cường, đi sát theo từng bước không rời.
Dần dần, vật chất hình nước màu bạc biến thành màu tím, hơn nữa càng xuống dưới màu sắc càng đậm. Xích Minh ma tôn có chút bất an, hắn trốn ở phía sau Lý Cường nói thầm: " Kỳ quái, nơi này thật sự rất kỳ quái, sao cảm giác không tốt lắm a, tiểu tử này muốn mang chúng ta đi đâu?"
Lý Cường đột nhiên nói: " Cẩn thận, lập tức tới rồi." Thần nhãn của hắn dù sao cũng khác hẳn bình thường, đã nhìn thấy được tình huống phía dưới.
Xích Minh ma tôn chỉ cảm thấy lông tóc dựng lên, tựa hồ cảm giác được tình huống phía dưới đối với mình bất lợi. Trên tay hắn lặng yên hiện xuất Huyết Ma Kích, toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn chằm chằm phía dưới. Lý Cường quay đầu nói: " Đừng có kinh hãi quái dị như vậy, phía dưới không có cảm giác nguy hiểm gì."
Xích Minh ma tôn lắc mạnh đầu, luôn miệng nói: " Ta có cảm giác, ta có cảm giác thật không tốt, vẫn cẩn thận hay hơn, ai, nếu không có Ma Cấm, ta không sợ đâu, thật không may a!"
Đang khi nói chuyện, Lý Cường và Xích Minh ma tôn đột nhiên cảm nhận bên dưới không còn. Đây là một không gian màu tím đậm, phía trên đỉnh đầu quay cuồng từng cơn sóng lớn màu tím, nếu không phải phía dưới có lực hấp dẫn mãnh liệt, làm cho người ta có cảm giác đang đứng ở giữa bầu trời của biển rộng, có vẻ thập phần quỷ dị. Phía dưới là mặt đất bằng phẳng nhìn không biên giới, có một tòa cung điện cô linh linh tọa lạc ngay dưới, hình dáng của cung điện giống như cung điện trên hành tinh bên trên. Lý Cường than thở: " Đây mới là Chiến Hồn Điện chính thức đó a."
Xích Minh ma tôn tựa như phát hiện ra một con mãnh thú nguy hiểm, chỉ thấy hắn dâng lên huyết vụ nồng đậm, bất an nói: " Địa phương này không đúng! Cảm giác không đúng! Ngươi...lão huynh, ngươi đi xuống đi, ta ở chỗ này chờ." Địa phương mà ngay cả đại thần ma cũng cảm thấy bất an, Lý Cường cũng không khỏi cảnh giác, mặc dù hắn còn không có nhận ra được cái gì.
Lý Cường cúi người ôm lấy tiểu Bạch, nói: " Lão Xích, hay là cùng nhau hành động đi thôi, địa phương này quá cổ quái, tốt xấu gì lực lượng của ba chúng ta cũng cường đại một chút, gặp nguy hiểm chúng ta cũng có thể chống cự." Ở nơi thần bí thế này, hắn không tự giác đã xem Xích Minh ma tôn là đồng bạn.
Xích Minh ma tôn suy nghĩ một chút, hiểu được Lý Cường nói cũng đúng, liền cắn răng nói: " Được, chúng ta đi xuống."
Phảng phất như có kinh nghiệm từ lần trước, Lý Cường và Xích Minh ma tôn cũng thong thả đi tới, vẻ mặt Xích Minh ma tôn cực độ bất an, hắn chẳng những cầm Huyết Ma Kích trong tay, lại còn hiện ra bổn tướng của đại thần ma, bây giờ không phải là lúc giữ sĩ diện, bảo vệ tính mạng vẫn quan trọng hơn.
Lý Cường quay đầu nhìn lại thấy bộ dáng của Xích Minh ma tôn, không khỏi bật cười nói: " Lão Xích, ngươi dùng hình dáng này định hù dọa ai a? Khẩn trương cái gì? Nên nhớ ngươi là bất tử thân."
Xích Minh ma tôn chớp Huyết Ma Kích, lắc đầu nói: " Ngươi cho rằng trên đời này thật có thân thể bất tử? Quá ngây thơ rồi đó, có tấm thân bất tử cũng không đại biểu cái gì, tựu giống ta, bị Ma Cấm cũng không thể ngoài thân hóa thân, hừ, chết còn tốt hơn...ngươi cũng vậy..đừng có quá khinh thường sơ ý thì tốt hơn." Từ ngữ khí của hắn, Lý Cường lại cảm nhận được hắn cũng có một phần quan tâm mình, đại thần ma lại biết quan tâm người khác, Lý Cường cảm thấy thật là không thể tư nghị.
Đột nhiên, tòa cấm chế thần bi hư ảo lần trước lại vô thanh vô tức xuất hiện trước mắt hai người, Xích Minh ma tôn quát to một tiếng, cấp tốc thối lui về phía sau. Cấm chế thần bi đột nhiên bắn ra vạn đạo sáng mờ, một đoàn quang mang màu vàng chói mắt bao bọc lấy hắn, Xích Minh ma tôn phát ra một tiếng thảm hào kinh thiên.
" Cứu ta! Lão huynh, lão Lý...lão đầu gỗ...cứu ta a...đây là...đây là...Hóa Ma Thần Quang a!" Xích Minh ma tôn điên cuồng kêu thảm.
Lý Cường và tiểu Bạch lại không có chuyện gì, bọn họ đắm chìm trong ánh sáng kia, cảm thấy cả người vô cùng thư thích. Mắt nhìn thấy ma đầu trên người Xích Minh ma tôn cấp tốc tiêu tán ra, trong phút chốc này, Lý Cường cơ hồ không có do dự, hắn vô ý thức bay vọt vào trong thần quang, dùng quang mang của Diệt Thiên Thần Giáp bao lại Xích Minh ma tôn, nhất thời uy lực của Hóa Ma Thần Quang lập tức chuyển áp trên người hắn.
Hấp lực thật lớn tương hai người kéo tới trước mặt Cấm Chế Thần Bi. Xích Minh ma tôn súc lại thành hình người nhỏ xíu chừng một thước, hắn như thế nào cũng không có nghĩ đến Lý Cường thật sự lại xông tới cứu hắn, hắn bị Hóa Ma Thần Quang chiếu sáng chừng ba mươi giây, thì đã tiêu tán đi một phần lực lượng ma đầu, từ trong đáy lòng hắn vô cùng sợ hãi. Hắn trốn trong quang mang của Diệt Thiên Thần Giáp của Lý Cường, mới cảm thấy đỡ hơn một chút, nhưng không đợi hắn kịp thở dốc, Cấm Chế Thần Bi đột nhiên lại bộc phát, vô số châm mang màu trắng bạc bắn xuống tới.
Lý Cường cắn răng phao xuất Thiên Giám Bảo Tương Luân, một vòng tinh mang màu bạc trướng đại nở lớn, tiếng oanh minh chấn động thiên địa liên tiếp vang lên thành chuỗi xuyến bạo vang, màu xanh luân ảnh thật lớn chậm rãi từ trên thân Lý Cường bay lên. Xích Minh ma tôn rõ ràng cảm thấy được cả người chợt nhẹ đi, rốt cuộc hắn chỉ phi tán ma đầu, nhưng nguyên khí của hắn đã đại thương.
Trong lòng Lý Cường kêu khổ không ngừng, tất cả áp lực đều do hắn gánh chịu hoàn toàn, uy lực của Thiên Giám Bảo Tương Luân đích xác bất phàm, có thể ngăn cản châm mang phóng tới bên ngoài, nhưng chấn động thật lớn khiến cho hắn cũng thở không ra hơi, hắn kiệt lực đem hết toàn lực ổn định bảo luân. Xích Minh ma tôn điên cuồng gào thét kêu loạn: " Sao lại như thế này chứ, Hóa Ma Thần Quang thật là lợi hại, sao nơi này lại có thứ chỉ có ở thần giới..."
Lý Cường tức giận quát to: " Con mẹ nó, ngươi câm miệng cho lão tử!"
Lần này Xích Minh ma tôn thật sự sợ Lý Cường rồi, không phải sợ hắn dùng Thất Tự tiên huyền chỉnh trị mình, mà là bởi vì vừa nhìn thấy Lý Cường không chút do dự ra tay cứu mình, mới từ đáy lòng cảm thấy e ngại. Xích Minh ma tôn là đại thần ma từ tử vong quay cuồng đi ra, hắn đương nhiên nhìn ra được vừa rồi Lý Cường ra tay căn bản là không chút suy nghĩ, không chút do dự, chỉ làm theo bản năng, hắn biết mình tu luyện đại thần ma cũng đã bắt đầu có sơ hở, cho nên cảm giác sợ hãi trong lòng rất mãnh liệt, bởi vì hắn rõ ràng biết nếu mình sinh ra ý cảm kích với Lý Cường, vậy thì hắn không còn thuần túy là đại thần ma nữa.
Cấm Chế Thần Bi tựa hồ càng lúc càng lớn, văn tự trên thần bi giống như lưu tinh bay nhanh bắn tới Thiên Giám Bảo Tương Luân. Thiên Sư thần thú tiểu Bạch trong màn hào quang của thần bi thích thú chạy nhảy, tựa hồ như nó rất hưởng thụ khí tức của nơi này. Lý Cường cũng không dám dùng đại uy lực tiên huyền, hắn thật sự không hiểu chính xác hoàn cảnh nơi này, chỉ cố gắng ngăn trở sự công kích kỳ diệu lần này mà thôi.
Cả cung điện bao phủ trong quang hoa màu tím, màu tím ba đào đang quay cuồng trên bầu trời dĩ nhiên cũng bắt đầu chậm rãi trầm xuống, không được mười phút thời gian, đã đem đại địa bao phủ, chỉ có tòa cung điện được một cỗ lực lượng vô hình bảo vệ, hình thành một vùng trống rỗng, vô số khí tím cũng tiến vào các cây trụ lớn của cung điện. Lý Cường bọn họ ai cũng không biết, đây là Tuyệt Sát thần trận của Chiến Hồn.
Chẳng những Lý Cường cảm thấy không đúng, ngay cả Thiên Sư thần thú tiểu Bạch cũng cảm thấy bất hảo, nó đột nhiên xông vào trong thanh quang của Thiên Giám Bảo Tương Luân, nhào tới dưới chân Lý Cường, hai chân nhỏ ôm cái đầu nhỏ, một bộ dáng như có đại nạn trước mắt. Xích Minh ma tôn cũng không để ý tới tiểu Bạch, hắn chỉ cảm thấy cả người run bần bật, đây là hiện tượng chưa từng có từ khi hắn tu thành đại thần ma.
Lý Cường đột nhiên cảm thấy trên người chợt nhẹ đi, cấm chế thần bi phát ra một tiếng nổ sét đánh, rồi đột nhiên lui về phía sau, ngay sau đó, Lý Cường phát hiện mình bị màu tím xinh đẹp bao vây, Thiên Giám Bảo Tương Luân phát ra tinh mang màu bạc chói mắt bảo vệ bọn họ, hắn cố gắng di động bảo luân, nhưng cảm giác giống như là bị cây trụ đóng chặt dưới mặt đất, không cách nào di động một phân hào.
Ánh mắt của Xích Minh ma tôn rất kỳ quái, hắn lẩm bẩm nói: " Vây khốn rồi? Ai, lại bị khốn nữa, địa phương này thật xui xẻo! Vẫn là hắc ma giới tốt hơn..." Hắn không ngừng nói thầm, tâm thần đã hoàn toàn tán rối loạn.
Lý Cường chú ý tới vẻ dị thường của Xích Minh ma tôn, suy nghĩ chốc lát, hắn hiểu được, trong lòng không khỏi cảm thấy khiếp sợ vạn phần: Xích Minh ma tôn sắp tán công. Đại thần ma tán công, chính là một chuyện phi thường kinh khủng, hắn quát to: " Lão Xích, mau tỉnh lại!"
Thiên Sư thần thú tiểu Bạch nhào tới trong lòng ngực Lý Cường kêu lên điên cuồng, nó cũng cảm nhận được hào khí đầy áp lực.
Xích Minh ma tôn đã bắt đầu hủ lạn, hồng mang trong mắt hắn chớp loạn: " Nhìn thế này...ta vĩnh viễn cũng không đạt được tới cảnh giới cao nhất của đại thần ma, đáng tiếc a, có lẽ là quá thanh tỉnh rồi, cáp..." Màu đỏ đen nùng vụ trên người hắn lúc ẩn lúc hiện.
Lý Cường đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: " Kỳ quái, vừa rồi ta và tiểu Bạch cũng không có việc gì, phỏng chừng Chiến Hồn chỉ là nhằm vào ngươi thôi, được rồi, ngươi tu luyện chính là đại thần ma...được, nếu như vậy, lão Xích...ngươi nguyện ý tu thần hay không?" Lý Cường nói xong cũng giật nảy mình, ý nghĩ này thật sự là không thể tư nghị.
Xích Minh ma tôn phất tay nói: " Đừng nói giỡn, ta chưa từng nghe nói qua đại thần ma của hắc ma giới có thể tu thần, lão huynh, ta bây giờ mới phát giác, cho dù là đại thần ma cũng rất yếu ớt, ngươi có biện pháp thì rời đi đi, cáp, Chiến Hồn muốn cho ta chết, hừ, ta cũng tuyệt đối không cho hắn tốt đẹp, mọi người cùng nhau xong đời...." Lời hắn nói còn chưa xong, thì trên mặt đã bị một cái tát hung hăng, Lý Cường mắng to: " Ngươi còn xem là đại thần ma? Thật vô dụng! Ngay cả chết còn không sợ, còn sợ tu thần hay sao? Ngươi không có nghe qua đại thần ma tu thần? Vậy ngươi có nghe nói qua người tu chân tu thần hay chưa? Chính là lão tử!"
Xích Minh ma tôn ngây ngốc nhìn Lý Cường, vô ý thức nói: " Nga, thật sự a? Vậy tu thần, tu thần đi."
Lý Cường biết hắn đã sắp hỏng mất, hắn lấy ra một ngọc đồng giản, rất nhanh đem hai mươi bảy cảnh giới ghi vào bên trong, dương tay cấp cho Xích Minh ma tôn, quát: " Muốn bảo vệ tính mạng hãy mau tu luyện!" Thật ra chính hắn cũng không nắm chắc, không biết đại thần ma tu luyện Thiên Tiến Chương sẽ có hậu quả gì.
Xích Minh ma tôn mờ mịt cầm lấy ngọc đồng giản, nói: " Lão huynh, đưa ta ra ngoài đi...oa ha ha, ha ha ha!" Hắn đột nhiên hóa thành một đạo huyết sắc trường hồng( đoàn khí hồng màu máu), mạnh mẽ trùng tiến vào trong thế giới màu tím. Lý Cường ngẩn ngơ, hắn cũng không có nghĩ đến Xích Minh ma tôn cũng không muốn liên lụy đến mình, đây tựa hồ không phải là thói quen của đại thần ma. Hắn không kịp ngẫm nghĩ, tiện tay ném một viên Cam Thần Lộ, thật ra hắn chỉ muốn ăn Thánh Thật Lãm, nhưng trong lúc cuống quýt lại lấy ra Cam Thần Lộ, hắn đem tiểu Bạch để lại trong Thiên Giám Bảo Tương Luân, còn tự mình động thân đuổi theo.
Thế giới màu tím đang xoay tròn, Lý Cường cơ hồ chụp được Xích Minh ma tôn trước, hắn quát mắng: " Mẹ kiếp, ngươi hỗn đản! Nếu ngươi chết, Cô Tinh lão đại sẽ không để yên cho ta..."
Cho tới bây giờ Xích Minh ma tôn cũng chưa từng thanh tĩnh như vậy, hắn nhếch miệng cười thảm nói: " Lão huynh, bây giờ ta mới có thể cảm nhận được tâm tình của ngươi, cáp...thật sự là thú vị, loại cảm giác này ta từng rất chán ghét, chán ghét vô cùng, bây giờ...bây giờ ta lại cảm thấy không tệ...."
Vô số đoàn kim quang lóe ra vây lên, đó là Hóa Ma Thần Quang. Trong tâm Lý Cường liền chấn động, móc ra một viên Thánh Thật Lãm ném vào trong miệng Xích Minh ma tôn, quát: " Cắn nát nó! Tu thần cho lão tử!" Những lời này hàm chứa thần dịch lực cực lớn, giống như tiếng sét đánh kinh thiên, chấn đến cả thân thể Xích Minh ma tôn run rẩy, hắn liền cắn mạnh Thánh Thật Lãm trong miệng nát bấy.
Lý Cường không để ý hết thảy tiến lên bảo vệ Xích Minh ma tôn. Toàn thân Xích Minh ma tôn loạn chiến, phải biết rằng Thánh Thật Lãm là thần phẩm, vốn không phải là ma đầu của hắc ma giới có thể chịu nổi.
Đại lượng tinh lực khuếch tán ra, Xích Minh ma tôn nhằm vào phía Hóa Ma Thần Quang, đồng thời phát ra tiếng tru chói tai. Hắn không hổ là đại thần ma, chỉ trong phút chốc đã đem hai mươi bảy cảnh giới ghi nhớ lại, hắn rốt cuộc hạ quyết tâm nếm thử.
Xích Minh ma tôn cảm thấy rất khó chịu nổi, hắn cắn nát Thánh Thật Lãm mới phát giác vật này vô cùng lợi hại, so với thần ma hoàn mình tu luyện khác nhau hoàn toàn. Hóa Ma Thần Quang mãnh liệt ăn mòn, hơn nữa Thánh Thật Lãm có linh khí vô cùng, nếu hắn không tu thần, chỉ bằng vào tu vi của đại thần ma thì căn bản không cách nào kháng cự.
Xích Minh ma tôn lập tức đắm chìm trong cảnh giới thứ nhất của tu thần Thiên Tiến Chương, khác hẳn Lý Cường, hắn lập tức tu luyện.
Vô số đoàn Hóa Ma Thần Quang cấp tốc tiến tới Xích Minh ma tôn, ngay khi hắn tu luyện cảnh giới đầu tiên, đồng thời gắt gao bao vây hắn, Lý Cường cùng lúc ra tay, đại lượng thần dịch lực tinh thuần như nước thủy triều dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Xích Minh ma tôn, hắn kiệt lực đem hết sức giúp Xích Minh ma tôn trúc cơ, chỉ chốc lát sau hắn phát giác Xích Minh ma tôn đã tiến vào trong cảnh giới, lúc này Lý Cường mới thu tay lại thối lui.
Lý Cường đột nhiên phát giác Thiên Giám Bảo Tương Luân chậm rãi bay tới, Xích Minh ma tôn rời đi bảo luân, Chiến Hồn tựa hồ bỏ qua ý đồ công kích Lý Cường. Lý Cường thu hồi bảo luân, ôm lấy tiểu Bạch, lẳng lặng nhìn Xích Minh ma tôn đang nhanh chóng biến hóa, hắn biết mình đã cố hết sức, làm sao tu luyện phải xem vận khí của Xích Minh ma tôn.
Trong lòng Lý Cường cũng cảm thấy rất tò mò, đại thần ma tu thần sẽ tu ra thứ gì đây?
Ma đầu trên người Xích Minh ma tôn cơ hồ bị Hóa Ma Thần Quang tiêu tán không còn, cũng may Thánh Thật Lãm bổ sung linh khí nhanh chóng làm cho hắn thoát thai hoán cốt. Lý Cường thấy rất rõ ràng, Xích Minh ma tôn tu thần mặc dù không có thiên triệu tương trợ, nhưng hắn cũng đã bắt đầu một lần nữa tố hình. Đầu tiên tiêu tán Ma Cấm, ngay sau đó bảo bối của hắc ma giới trên người hắn cũng tiêu tan, từng kiện theo từng kiện chậm rãi bạo tán biến mất, từ từ một hình người cao gầy hiển hiện ra. Lý Cường biết Xích Minh ma tôn muốn ngưng hình.
Đột nhiên màu tím ba đào chung quanh phảng phất như bị cuồng phong gợi lên, trong chớp mắt tiêu tán không còn, tòa cấm chế thần bi lại xuất hiện. Lần này cấm chế thần bi không có phát khởi công kích, chỉ là vây vòng quanh Xích Minh ma tôn cấp tốc chuyển động. Lý Cường càng thêm cảm thấy tò mò, hắn ôm tiểu Bạch nói: " Kỳ quái, thần bi chẳng lẽ có tính mạng? Nó chuyển cái gì a?"
Cấm chế thần bi xoay chuyển một lát thì mới chậm rãi đứng trước người Xích Minh ma tôn, Lý Cường trợn mắt há hốc mồm mà nhìn. Chỉ nghe một trận tiếng vỡ tan thanh thúy, vô số đạo vết rách xuất hiện trên thần bi, ngay sau đó, trong thần bi chớp động bạch quang chói mắt. Lý Cường nghi hoặc nói: " Đây là chuyện gì xảy ra?""
Phiêu Miểu Chi Lữ Phiêu Miểu Chi Lữ - Tiêu Tiềm