To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:06:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 29: Nhật Kí
gày...tháng...năm...
Tôi thích sáng tạo. Đó là lí do tôi thích vẽ và âm nhạc. Đặc biệt là vẽ tự do và nhạc không lời. Lí do tôi thích nhạc nước ngoài và nhạc không lời thì tôi không tài nào trả lời được. Có thể là tôi thích thế. Còn vẽ thì tôi muốn giải tỏa cảm xúc vào bài vẽ của mình, không theo bất kì kiểu mẫu nào cả. Cuộc sống của tôi cũng vậy, không đi theo dấu chân hay kiểu mẫu của ai cả. Và tôi sẽ không bao giờ có ý định thay đổi nó. Chắc chắn là vậy...
Ngày...tháng...năm...
Tôi tự nấu ăn. Đơn giản là không còn một gói mì nào trong tủ cả. Cũng chả có thức ăn nhanh. May mắn là nó rất ngon. Món tôi nấu đầu tiên là chiên trứng. Còn ngon hơn mẹ tôi nấu nữa. Nhưng mà tôi vừa xem ti vi vừa ăn nên chả cảm thấy điều gì cả *chán bỏ xừ*. Lần đầu tiên làm thức ăn mà lại quên mất vị của nó. Thật sự chưa bao giờ cảm thấy tệ hại như hôm nay..."
"Ngày...tháng...năm...
Không ngờ là con lại tự nấu ăn. Món ăn con nấu rất ngon. Nó rất vừa miệng, trứng và gia vị được đánh đều, không như mẹ làm con nhỉ. Bây giờ thì ba không cần lo con đói nữa rồi. Dù sao ăn trứng cũng tốt hơn ăn mì. Cái khó là con không chịu ăn rau. Trái cây thì con ăn nhưng chuối thì nhất định không, đưa vào tận miệng con còn không chịu nuốt nữa thì ba cũng hết cách. Mẹ đã la con suốt ngày vì bà ấy bảo con ăn chuối, con không chịu ăn, bà ta để trên bàn và để tới già. Con quả là bướng bỉnh. Đến nước này thì ba cũng đành bó tay. Mọi biện pháp đều bị vô hiệu hóa bởi con ngậm quá chặt, ai mà mở được miệng con ra để đưa rau vào thì con cũng nhả ra thôi...
Ngày...tháng...năm...
Từ khi ba và mẹ xảy ra nhiều cãi vã thì việc học của con cũng ngày càng nhiều và dường như mẹ cũng giao cho con nhiều việc nhà hơn. Lúc trước, con về nhà chỉ làm vài việc vặt. Bây giờ, có lẽ do mẹ ghét ba nên đã lây sang con. Ba nghĩ là, con phải được nghỉ ngơi và sau này con cũng phải quen với người trong tổ chức Beast Mask nên ba quyết định sẽ đưa cậu ta về đây với nghĩa vụ là quản gia...
Ngày...tháng...năm...
Không thể tin được là con có thể vào máy tính của ba dễ dàng như thế. Con giỏi thật, quả là rất giỏi về công nghệ thông tin. Các thông tin của tổ chức này mà con còn phá mã bảo mật để vào được thì quả là không phải hạng thường. May là có Henry đã kịp thời chuyển các dữ liệu sang máy anh ta khi con bật máy của ba lên nên chắc con cũng không thấy gì ngoài mấy trò chơi. Nghe Henry nói con đã xâm nhập vào máy của ba và vào được cả trang của tổ chức Beast Mask, trong lòng ba có cái gì đó vừa tự hào vừa lo lắng. Tự hào vì con rất giỏi, quá giỏi. Lo lắng vì nếu con biết chuyện thì con sẽ không còn được như trước nữa thì ba phải làm sao..."
"Ngày...tháng...năm...
Nhà tôi có quản gia mới. Có lẽ mẹ không đồng ý với điều đó. Nhìn mặt anh ta cũng kì kì, tôi không mấy thiện cảm khi nhìn vào mắt anh ta, giả tạo sao ấy. Nhưng thôi kệ, tôi đã có người làm việc nhà thay tôi rồi. Khỏe thật. Bây giờ thì tôi có thể làm bất cứ việc gì tôi muốn. Ngay cả làm biếng. Nhờ thế mà tôi có thời gian rảnh để đi chơi. Tôi vừa quen được một người tên là Hà Thế Phong, cậu ta lớn hơn tôi 5 tuổi. Cậu ta có vẻ là người điềm đạm, ít nói. Có lúc tôi chọc Phong tức điên lên nhìn cậu ta thật là tức cười. Cậu ta cũng còn trẻ con lắm. Cậu ta không thích nhạc, đúng hơn là nhạc làm cậu ấy mệt. Sao cũng được, mối quan hệ của tôi và cậu ấy cũng tốt đẹp lắm, mong sao cậu ấy có thể làm bạn thân của tôi.
Ngày...tháng...năm...
Yep, Phong nấu ăn ngon thật đấy. Cậu ấy sống một mình, cậu ấy cũng tham gia vào vài vụ án - cậu ta thích làm thám tử. Cậu ta đã bắt đầu cởi mở hơn với tôi, sau đó là bắt đầu nói nhiều và vui vẻ như tôi. Nhưng sau đó, chắc cậu ấy phải học nhiều nên chúng tôi không gặp nhau thường xuyên như lúc trước nữa. Nhưng mà, chắc không sao đâu, ít nhất thì cậu ấy chưa phản bội tôi..."
"Ngày...tháng...năm...
Con là một người thân thiện, vậy mà sao ba thấy con ít có bạn. Hay đúng hơn là quá nhiều kẻ thù. Tính cách con quá thẳng thắn. Con "hòa" vào dòng người nhưng con lại không "đồng" với họ. Con bảo "Con sẽ giữ ý của mình, con sẽ không thay đổi nó, dù có thế nào đi chăng nữa." Ba không ngờ con làm vậy thật. Ví dụ như ngày hôm nay, tất cả các bạn trong lớp đều chọn đáp án A mà chỉ có một mình con là C, cô hỏi con có muốn thay đổi ý kiến không thì câu trả lời của con vẫn không thay đổi. Ba vui vì con có ý chí kiên định, nhưng lo lắng vì nếu như thế trong mọi vấn đề thì dù con có đúng trong bài toán hôm nay đi chăng nữa con vẫn sẽ có vô vàn kẻ thù. Làm ơn hãy cúi mình một chút, điều đó sẽ giúp cho con bớt đi kẻ thù. Hay ít nhất là hòa đồng."
"Ngày...tháng...năm...
Hòa với đồng cái gì chứ. Tôi là vậy đấy. Bạn bè cái gì chứ. Tôi chỉ đem đến toàn xui xẻo ọi người. Cho gia đình này, cho xã hội này, cho cả tôi nữa. Nếu tôi tính không lầm thì bạn bè của tôi gần tôi nhiều nhất là 2 năm rồi đều phản bội. Tôi ghét từ phản bội, tôi hận nó vô cùng. Ngay cả người đầu tiên tôi nhận làm bạn - Mỹ, trong 1 năm, cô ta phản bội tôi vì tôi không làm theo ý cô ta và phản bội bằng cách kêu gọi cả lớp đứng lên chống lại tôi. Mạnh: trong 5 tháng cậu ta đã phản bội tôi vì tôi không phục cậu ta bằng cách làm hại bạn bè tôi và người thân trong trường của tôi. Đến Hà Thế Phong, người kéo dài kỉ lục - 1 năm rưỡi - tôi nghĩ sẽ không bao giờ phản bội tôi vì anh ấy hơn tôi 5 tuổi và rất chín chắn, lại rất vui vẻ cũng phản bội tôi. Ngay cả Uyên cũng phản bội tôi. Vậy thử hỏi ai sẽ là người không phản bội tôi chứ hả? Tôi khinh tất, khinh tất. Khinh từ phản bội. Tôi kinh hãi cái xã hội này. Họ chỉ biết đến bản thân họ, họ chỉ nghĩ tôi là một quân cờ. Không bao giờ tôi rơi vào cái bẫy đó. Nhất định thế..."
"Ngày...tháng...năm...
Những chuyến "công tác" của ba ngày càng nhiều hơn. Người quản gia phải chăm sóc con nhiều hơn. Những chuyến công tác này không phải là công việc ở cơ quan mà là để bảo vệ con, bảo vệ gia đình này. Cái họ muốn trong những chuyến công tác là máu của ba, chức vị của ba và con phải rơi xuống địa ngục. Dù là hi sinh tất cả đi chăng nữa thì con cũng phải bình yên. Mọi việc liên quan đến con đều được người quản gia đó quan sát và biết tất cả. Chuyện trong lớp thì cậu ta không biết được, nhưng trên đường về con đã gặp ai, con có nguy hiểm không, tất cả ba đều biết thông qua cậu ấy. Lí do ba chọn cậu ta là cậu ấy rất trung thành và nhanh nhẹn. Ba sẽ bảo vệ cho con, đến hơi thở cuối cùng..."
Phía Sau Mặt Nạ Của Một Con Quỷ Phía Sau Mặt Nạ Của Một Con Quỷ - Linh Hồn Lạc Lối