Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 863
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3853 / 84
Cập nhật: 2015-11-16 13:22:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 533: Ván Cờ Lớn Nhất 5
hân thể Công Tôn Chỉ Thương bỗng nhiên bắn lên. Kình khí cường đại như biển gầm tràn vào trong cơ thể Tả Thị. Trước sự chênh lệch quá lớn, chân khí ngưng kết trong cơ thể Tả Thị trong nháy mắt vỡ tan.
“Rắc rắc!”
Đại Quang Minh Vương Dương Tôn dùng tốc độ kinh người lướt đến bên người Tả Thị, bàn tay dày rộng nắm lấy cổ Tả Thị, hơi dùng sức một chút, liền cường hành vặn chiếc đầu trên cổ Tả Thị xuống.
Cặp mắt Tả Thị mở thật to, giống như không dám tin con của Chí Tôn là Công Tôn Chỉ Thương lại giết chết y. Trước khi chết, Tả Thị chỉ kịp dùng một hơi cuối cùng trong lồng ngực thét lên:
- Địch tấn công!
- Mở kết giới ra!
Bên trong thánh điện loáng thoáng vang lên một tiếng kêu lo lắng.
- Đã quá muộn rồi!
Đại Quang Minh Vương Dương Tôn cười gằn một tiếng, liền xoay người lại vung tay về hướng bên dưới Thánh sơn. Ở phía xa, đông đảo người áo đen đột nhiên giơ một tay lên quá đỉnh đầu, kéo xuống cả mũ trùm đầu và áo khoác.
- Gào!
Dưới áo bào đen bỗng lộ ra thân thể yêu ma mọc vảy, từng chiếc đuôi ác ma vung vẫy phía sau người.
Bỏ đi lớp ngụy trang của loài người, chúng yêu ma đã không cần che giấu nữa. Trong tiếng gầm, từng thân thể yêu ma phình lên hơn gấp đôi, hóa thành những ma tộc đỉnh cấp cao đến mấy trượng. Từng luồng ma khí thuần túy trong cơ thể tỏa ra, dung hợp cùng với nhau, khiến cho đất bằng giống như nổi lên một tầng mây đen.
“Xoẹt!”
Phía sau lưng những đôi cánh ác ma mọc dài ra. Dưới chân dùng sức nhún một cái. Trong tiếng mặt đất rung chuyển, từng tên cường giả yêu ma nhanh chóng lao về hướng Thánh điện.
Bên dưới chân núi Thánh điện, đám yêu ma cũng lộ ra khuôn mặt dữ tợn, lập tức xé đi lớp ngụy trang của loài người, gầm thét lao lên đỉnh Thánh sơn.
Bên trong Thánh sơn ánh sáng của kết giới lại sáng lên lần nữa. Chỉ trong vòng một ngày, kết giới do Chí Tôn thiết lập để bảo vệ Thánh điện đã sáng lên hai lần. Nhưng đoàn ánh sáng kia mới từ trong Thánh sơn tỏa ra không lâu, còn chưa mở rộng đến hết Thánh sơn, bỗng nhiên nghe được bên trong Thánh sơn vang lên một tiếng kêu thảm thiết như xé nát ruột gan.
- Phản đồ!
Một tiếng hét giận dữ phá tan sự yên lặng của Thánh điện, toàn bộ Thánh điện trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Trong sự hỗn loạn đó, dường như có một thứ liên quan đến kết giới bị phá vỡ. Kết giới vừa khoách triển ra, còn chưa hoàn toàn mở rộng thì đã biến mất.
- Giết!
Đám cường giả yêu ma mừng rỡ, liền đạp bước trên đỉnh Thánh điện, hai bàn tay hướng vào nhau, giữa hai tay vang lên tiếng lẹt xẹt. Ma khí như sóng lớn che phủ trời đất.
“Ầm!”
Trên bầu trời, từng quả cầu sấm sét ẩn chứa kình khí hủy diệt mang theo ma khí cuồn cuộn từ bầu trời đánh xuống.
- Nghênh địch!
Một tiếng quát lớn vang lên từ bên trong thánh điện. Hai lão nhân râu tóc bạc trắng từ bên trong cửa lớn của Thánh điện lao ra, hai tay chuyển động. Không khí phía trên Thánh điện hơn năm mươi thước đột nhiên biến thành mơ hồ. Những đòn công kích kinh người đột nhiên gập lại, bắn trở về đám yêu ma trên trời cao.
- Nghênh địch!
Sau một tiếng quát lớn, bên trong thánh điện lại có mấy người đi ra, kình khí hùng hậu ẩn chứa nơi lòng bàn tay không ngừng lập lòe. Không ngờ mấy người này đánh ra một chưởng lại không nhằm vào kẻ địch giữa không trung, mà là đánh vào hai lão nhân phía trước.
- Các ngươi!
Vào lúc nguy cơ hai lão nhân trong lòng có dự cảm, tránh được chỗ hiểm chí mạng, nhưng vẫn bị chưởng kình đánh cho bị thương. Hai lão nhân không thể tin được quay lại nhìn hai tên cao thủ Thánh điện phía sau.
- Không cần ngạc nhiên. Chúng ta mặc dù tu luyện võ học Thái Cổ, nhưng bản chất lại là Ẩn ma tộc.
Hai tên “cao thủ Thánh điện” cười lạnh, lập tức xé tan áo bào trắng của Thánh điện. Trong ánh mắt kinh hãi của hai lão nhân, thân thể trắng nõn của bọn chúng nhanh chóng trở nên xanh mét, lại mọc ra từng phiến vảy cứng.
- Các ngươi quả nhiên là Ẩn ma tộc, không ngờ các ngươi lại chính là ma tộc trong Thánh điện…
Hai lão nhân trong miệng máu chảy như suối, dưới chân nhún một cái liền ẩn vào trong hư không.
- Chạy đi đâu!
Hai tên cao thủ Ẩn ma tộc quát lớn một tiếng, hai cánh tay phình lên vươn thẳng vào trong hư không, bắt được mắt cá chân của một lão nhân trong số đó.
“Rắc rắc!”
Một vòi máu từ trong hư không bắn ra. Một tên Ẩn ma tộc rút tay lại, trong lòng bàn tay đã có thêm một cái chân phải. Còn hai lão nhân kia thì đã phá vỡ không gian chạy trốn.
- Lưu lại hai mươi người cấm chế không gian Thánh điện. Những người còn lại theo bản tọa tiến vào trong Thánh điện!
Đại Quang Minh Vương Dương Tôn vung tay lên. Sau khi để lại hai mươi tên Thiên Ma Thần trên bầu trời, những ma tộc khác liền theo hắn giết vào bên trong Thánh điện.
Thông đạo ngoằn ngoèo quanh co dưới lòng đất Thánh sơn hoàn toàn chìm vào trong hỗn loạn, không ai biết rốt cuộc người nào mới là gian tế của ma tộc. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên ở phía trên, mọi người dù có lòng trợ giúp cũng phải đề phòng đồng bạn bên mình.
Không ai ngờ được những ma tộc này lại ẩn nấp kỹ như vậy. Bọn chúng sở hữu thân thể của người, linh hồn tương tự như người, thậm chí tu luyện cũng là võ học của Thái Cổ, nhưng bọn chúng lại là ma tộc thuần tuý.
Những đồng bạn đã từng sớm chiều cạnh nhau lại là ma tộc ẩn nấp bên người. Rất nhiều người không dám tin vào mắt của mình. Trong giấy phút hỗn loạn, rất nhiều cao thủ Thánh điện đã ngã xuống trong tay “đồng bạn” của mình.
Trong một không gian đóng kín của Thánh điện, bảy vị chưởng khống giả đang ngồi xếp bằng vây quanh một ngọn nến, thương nghị chuyện Phong Vân Vô Kỵ dùng một tia thần thức lưu lại trên Đệ Ngũ Kiếm Đảm truyền tin về. Chuyện của Chí Tôn có quan hệ trọng đại, nhưng Kiếm Thần lại chỉ nói sơ lược một chút, lại cũng không cung cấp bằng chứng xác thực.
- Đao vực đã truyền tin về, Hắc Ám viễn chinh quân đã tấn công vào Thái Cổ. Nhưng vào lúc này Đệ Ngũ Chí Tôn lại truyền tin đến, nói rằng Ma Giới có mưu đồ đối với Chí Tôn. Nếu thật sự là thế, chuyện này rất nghiêm trọng, chúng ta đành phải cố thủ ở đây trước. Dù sao nếu như so sánh, an nguy của Chí Tôn vẫn quan trọng hơn. Nhưng nếu như tin tức này là sai lầm, vậy thì những tộc nhân tổn thất tại Đao vực xem như vô ích rồi.
Một vị chưởng khống giả Thánh điện nói.
- Đúng vậy. Nếu như tin tức này là do chính Đệ Ngũ Chí Tôn truyền về thì không nói, nhưng cũng có khả năng là âm mưu của phía ma tộc, mục đích là khiến cho chúng ta do dự. Dù sao kẻ có năng lực lớn tại Ma Giới không phải là ít, muốn làm ra một ảo ảnh cũng không phải là việc khó gì.
- Đúng vậy.
Bảy người đều thở dài một tiếng, trầm mặc không nói gì.
“Ầm ầm!”
Không gian nơi bảy người đang ở đột nhiên rung động kịch liệt, mọi người không khỏi biến sắc.
- Có biến!
Bảy đại chưởng khống giả Thánh điện nhanh chóng nối đuôi nhau ra ngoài. Một tên chưởng khống giả mặc áo bào xanh đi ở cuối cùng bước chân đột nhiên chậm đi nửa nhịp, kéo dãn khoảng cách với chưởng khống giả phía trước, một luồng sáng lạnh nguy hiểm thoáng qua trong cặp mắt hơi rũ xuống.
oOo
Tại Tuyết vực.
Mấy ngàn người áo đen đội mũ trùm, cúi thấp đầu trong tuyết đọng trắng xoá, đạp tuyết lướt nhanh về hướng Bắc Hải Hiên Viên khâu. Dáng vẻ của bọn chúng giống như không muốn làm cho những người khác chú ý. Tiếng gió gào thét. Nơi mấy ngàn người này đi qua không lưu lại một chút dấu vết nào.
Tại một khe rãnh tuyết đọng cách Bắc Hải Hiên Viên khâu mấy trăm dặm, mấy ngàn người áo đen đang đi nhanh này đột nhiên ngừng lại, cảnh giác nhìn bốn phía.
- Đi đâu mà vội vàng như vậy?
Một giọng nói lãnh đạm vang lên từ phía bên trái. Đám người áo đen ngẩng đầu nhìn lại, trông thấy một nam tử áo xanh nho nhã tuấn tú đang đạp bước hư không, thần thái ung dung nhìn mình. Bên cạnh y, thân hình của Huỳnh Hoặc dần dần hiện ra.
Từ bốn phương, từng tên cao thủ mặc áo bào đen không nhanh không chậm đạp bước tiến đến, ánh mắt lạnh giá như dao sắc quét qua đám người áo đen hành tung khả nghi, đội mũ trùm đầu này.
- Mẹ nó, bị phát hiện rồi! Giết chết bọn chúng, đánh nhanh thắng nhanh, không cần che giấu nữa!
“Xoẹt!”
Áo bào của đám người đi về hướng bắc lần lượt bị xé rách, hóa thành từng chùm sợi vải dính trên ma thân đầy cảm giác bạo lực.
“Gào!”
Những tiếng gầm như mãnh thú Hồng Hoang vang lên. Sau lưng đám yêu ma bỗng nhiên xuất hiện từng bóng ma to lớn, dưới sườn cũng mọc ra từng đôi cánh ác ma mở rộng.
“Rầm!”
Một chân đạp xuống làm văng lên tuyết đọng đầy trời. Trong bông tuyết bay tán loạn, từng bóng ma bắn lên không, tay phải phát ra ánh sáng chói lọi, nhanh chóng hóa thành một lĩnh vực vô hình mở rộng ra ra.
Trong tuyết đọng rực rỡ, từng bóng ma mang theo thủy triều ma khí cuồn cuộn tràn về phía đám cường giả Thái Cổ bày trận phía trước. Trên bầu trời nơi tuyết đọng này trong nháy mắt xuất hiện vô số ánh sáng của lĩnh vực, giống như vô số pháo hoa nở rộ trên không.
Trong Bông tuyết đầy trời, một giọng nói nho nhã và bình tĩnh vượt qua tất cả tiếng vang, vọng lại trong trời đất:
- Nhất Niệm Luân Hồi, Quân Thiên Thương!
Tại phương hướng thông đến Bắc Hải Hiên Viên khâu, một bánh xe to lớn trong suốt bỗng nhiên xuất hiện, vắt ngang giữa trời đất. Trên bánh xe lớn là tên nam tử áo xanh nho nhã tuấn tú kia, y chậm rãi ngẩng đầu lên, cặp mắt hờ hững vô tình lóe lên một luồng sáng lạnh.
Phi Thăng Chi Hậu Phi Thăng Chi Hậu - Hoàng Phủ Kỳ Phi Thăng Chi Hậu