When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 39
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 164 / 5
Cập nhật: 2020-04-04 23:39:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
à là ai?” Joel cao giọng hỏi người phụ nữ lạ mới xuất hiện đó. “Cửa đã khóa rồi, làm sao bà lại vào được đây?”
“Ta là Nữ thần Pele, và những hòn đảo này là của ta!”
Người phụ nữ trút cơn tức giận lên Chiron. “Trả lời câu hỏi của ta, Nhân mã. Các người là ai?” Chiron đứng thẳng người và cúi chào một cách đầy kính trọng. “Tôi là Chiron của xứ Olympus. Rất hân hạnh được gặp người, Nữ thần Pele.”
“Chiron,” người phụ nữ lặp lại. “Các cư dân Olympia đã rời thế giới này từ hàng triệu năm trước. Các người quay trở lại đây làm gì?”
“Thưa quý bà, đúng là chúng tôi đã rời đi. Chúng tôi quay lại đây vì có lý do rất chính đáng. Tôi xin cam đoan chúng tôi không hề có ý thiếu tôn trọng và chúng tôi đến đây trong hòa bình. Chúng tôi không có ý định xâm phạm người.”
“Thế nhưng sự xuất hiện của các người đã gây ra thảm họa cho nơi này. Hãy nhìn các người vừa làm gì với Oahu kìa!”
Emily hoàn toàn ngất ngây trước sự xuất hiện của người phụ nữ lạ kỳ này. Trang phục của bà ta vô cùng sống động. Tất cả những bông hoa trên váy bà chuyển động như thể có cơn gió vừa thoảng qua. Những chú chim ruồi thêu trên váy đang uống mật hoa và bay qua bay lại xung quanh người bà ta. Cô còn nhìn thấy một con bay lên trên vai Pele và biến mất phía sau lưng.
Đôi mắt giận dữ của thần Pele hướng về phía Pegasus. “Là do ngươi, có phải không? Chính ngươi đã gây ra tội ác này - ta có thể cảm nhận được tội lỗi của ngươi. Ngươi đã nhấn chìm Leahi.”
“Chờ một chút,” Emily nói, bừng tỉnh khỏi cơn mê với chiếc váy tuyệt đẹp của bà ta. “Bà đừng động đến cậu ấy!”
“Ngươi cần phải tỏ ra tôn trọng ta hơn nữa đấy.”
“Tôi sẽ tôn trọng bà nếu bà tôn trọng tôi,” Emily thách thức. “Khi bà tôn trọng tất cả chúng tôi. Đây là Pegasus xứ Olympus. Bà cần phải đối xử tử tế với cậu ấy.”
“Nếu không thì sao?” Thần Pele thách thức.
Pegasus hí lên và bước nhanh vào giữa Emily và Pele. Cậu cúi đầu chào người đẹp xứ Hawaii.
“Pegs, em đang làm gì vậy?” Emily hỏi.
“Cậu ta đang làm điều nên làm!” Thần Pele dừng lại và đôi mắt đen của bà chiếu thẳng vào Emily. “Ta thấy điều gì đó đặc biệt ở ngươi nhỉ?”
Bà ta tiến lại gần hơn. “Hai trong một à?” Đôi tay thon thả của bà đưa ra, nâng chiếc cằm của Emily lên. “Vô lý thật đấy.”
Emily cố vùng người thoát ra nhưng không thể. Bà ta tiến lại gần hơn để nhìn sâu vào mắt Emily. “Hừm. Không phải con người, cũng không phải cư dân Olympus. Nói cho ta biết ngươi là ai?”
“Bỏ tay ra khỏi cô ấy!” Joel nhảy vội đến cạnh Emily. “Bà nghĩ bà là ai chứ, bà xông vào đây và đòi hỏi các thứ như vậy?”
“Joel, không sao đau,” Chiron xoa dịu. “Ta biết người này. Để ta nói chuyện với bà ấy.” Rồi ông quay sang thần Pele.
“Emily là một phần của tộc Xan - một giống loài cổ xưa, cổ hơn tất cả chúng ta. Đã rất lâu rồi, một phần cơ thể của cô ấy đã vỡ vụn và rơi xuống những hòn đảo ở đây rồi bị giữ lại trong lòng núi lửa Diamond Head.”
“Chính là cô!” Pele quát. Đôi mắt bà ta lóe lên và trong một giây như phát ra ánh lửa. “Chính cô chịu trách nhiệm về cơn đau không ngừng trên cơ thể ta. Biết bao lâu nay ta đã phải vận hết sức mạnh để giữ cho Ngọn lửa thần không mời mà đến của cô không làm tổn thương ta. Nó không thuộc về nơi này.” Bà ta nhìn quanh phòng. “Không ai trong các người thuộc về nơi này!”
Thái dương Emily giật lên khi Riza phản ứng lại những lời thần Pele vừa nói. “Vậy chính bà là người ngăn không cho ta đưa mảnh vỡ Ngọn lửa thần ra khỏi Leahi hay Diamond Head hay là cái gì gì đấy bà gọi đấy à?”
“Là Leahi,” thần Pele nói. “Những tên thủy thủ Anh quốc đã đổi tên nó thành Diamond Head từ một thời gian trước. Nhưng đó không phải là tên của hòn đảo.”
“Tên là Diamond Head hay Leahi cũng không quan trọng. Vấn đề bây giờ là bà đang cất giữ mảnh vỡ đó. Khi tôi cố triệu hồi nó, nó không hề dịch chuyển.”
“Đó là bởi vì ta đã yếm thần chú bảo vệ quanh nó để bảo vệ chính bản thân ta.”
“Xem này, tôi không biết bà là ai, thưa bà,” Joel thốt lên. “Nhưng bà phải thả mảnh vỡ đó ra. Nếu không có nó Emily sẽ chết, và bọn Titan sẽ có thể chiếm đoạt hoàn toàn Olympus.”
“Sao ta phải quan tâm đến đứa con gái này?”
Pele hỏi. “Hay là cái cuộc chiến ngớ ngẩn giữa bọn Titan và người Olympus?” Đôi mắt đầy trách móc của bà ta hướng lên Chiron. “Những kẻ ngu ngốc các người gần như đã phá hủy thế giới này nhiều thiên niên kỷ trước. Tất cả chúng ta đều thở phào nhẹ nhõm khi các người biến mất khỏi nơi đây.”
“Tôi hiểu sự giận dữ của người,” Chiron kính trọng nói. “Nhưng chính người cũng nói mảnh vỡ đó làm người đau đớn. Nếu người giúp chúng tôi thả nó ra, chúng tôi sẽ mang nó xa khỏi đây và nó sẽ không còn làm người khó chịu nữa.”
“Ta sẽ rất mừng nếu bỏ được nó ra khỏi người. Nhưng nhờ phước của các người, ta không thể.”
“Tôi không hiểu,” Chiron nói. “Người là nữ thần Pele, và tất cả những hòn đảo này thuộc về người. Người có thể làm bất kỳ điều gì ở nơi đây.” “Phải, ta có thể,” thần Pele đồng ý. “Nhưng không phải là khi nước vẫn liên tục tràn lên phủ kín Diamond Head.” Pele chằm chằm nhìn Emily thách thức. “Cái tên đó có dễ nghe với ngươi hơn không?”
Emily định trả lời là “Có,” nhưng ánh mắt cảnh cáo từ phía Chiron đã ngăn cô lại. Chiron rõ ràng biết người phụ nữ này là ai, và họ cần phải tin tưởng ông ta.
“Thần Pele, xin làm ơn,” ông nói tiếp. “Ở đây có nhiều thứ đang bị đe dọa hơn người tưởng.”
Người phụ nữ Hawaii quay sang nhìn ông. “Nếu ông thực sự biết ta, Chiron, ông sẽ hiểu tại sao ta không thể lại gần ngọn núi lửa đó nữa. Dòng nước đó đã trao quyền vùng đất đó lại cho chị gái đại dương của ta. Ta không thể mạo hiểm được.”
“Hai chị em người vẫn bất hòa ư?” Chiron hỏi. “Liên quan gì đến ngươi à?”
Emily hoàn toàn không hiểu câu chuyện của hai người họ, nhưng dù gì đi nữa, họ cũng đang cần sự giúp đỡ của Pele. “Vậy thì chúng ta hết cách rồi,” cô nói với Pele. “Tôi không thể triệu hồi mảnh vỡ vì bà đã yểm bùa nó. Còn bà thì không thể nào gỡ bùa ra vì cả miệng núi lửa giờ ngập nước.”
“Thần Pele, hãy nghe tôi nói,” Chiron nhấn mạnh. “Bà có thể không cần quan tâm đến cuộc chiến với các Titan của chúng tôi. Nhưng bà cần phải nhận ra Saturn sẽ làm gì nếu ông ta chiếm được thắng lợi. Những thảm họa đã từng xảy ra tại đây trong quá khứ sẽ lại xảy ra, thậm chí còn tồi tệ hơn. Những bất hòa giữa hai chị em người sẽ chẳng còn nghĩa lý gì.”
Chiron ngừng lại và cầm tay bà ta. “Nếu Saturn chiếm được Olympus, ông ta sẽ không tha cho nơi này. Bà biết ông ta mà - ông ta sẽ lại thèm muốn trái đất. Tất cả sẽ trở thành nô lệ cho ông ta nếu không có chúng tôi chiến đấu bảo vệ mọi người.”
Thần Pele rút tay lại và nhìn chăm chú vào ông ta. “Ý của ông là gì?”
“Hãy làm lành với chị của bà - chỉ một thời gian thôi, trong lúc căng thẳng này. Sau khi chúng tôi gỡ được mảnh vỡ ra, các bà có thể lại giận dỗi cãi vã nhau tùy thích.”
“Ta không nghĩ là Na-maka-o Kahai sẽ quan tâm đến việc đó. Dù Saturn có đến Trái đất và hủy diệt nó thì các sông ngòi đại dương vẫn sẽ còn nguyên vẹn. Chị ấy vẫn chẳng hề hấn gì. Chỉ có bọn ta là bị bắt làm nô lệ mà thôi.
“Hoặc tệ hơn nữa,” Paelen thêm vào.
Thần Pele gật đầu. “Phải, hoặc tệ hơn nữa.” Bà ta đi tới cửa sổ và kéo lại rèm cửa. “Ta đã chặn đứng cơn động đất do các người gây ra. Sẽ không có sóng thần.” Bà ta quay lại nhìn Emily. “Nhưng các người đã chọn một nơi rất không phù hợp cho việc ẩn náu. Đây là Oahu - ở đây có căn cứ quân đội lớn nhất vùng biển Thái Bình Dương.”
“Quân đội à?” Joel hỏi, chĩa một tia nhìn lo lắng về phía Emily. Quân đội thường đồng nghĩa với CRU.
Pele gật đầu. “Các người đã từng nghe đến Trân Châu cảng chưa? Chỗ đó cách đây không xa. Nó đã bị đánh bom hồi Thế chiến thứ hai. Sau đó, Oahu trở thành căn cứ quân sự lớn nhất ở Quần đảo này - đó là lý do tại sao ta sống ở Kilauea trên Đảo lớn.
“Bà đã từng nghe đến cái tên CRU chưa?”Emily hỏi, hy vọng câu trả lời cô nhận được là chưa.
“Tất nhiên là ta đã từng nghe nói về bọn họ. Ta có ngốc đâu mà không biết đến cái tên đó. Ta đã xoay xở để không “lọt vào tầm ngắm” của họ bao lâu nay. Gia đình ta và ta đã an toàn nhờ cách đóng giả làm người thường. Chúng ta không thu hút sự chú ý của họ. Nhưng dù như vậy, chúng ta cũng không dại gì lộ diện quá nhiều khi sinh sống trên hòn đảo này. Nhưng trận động đất vừa rồi, và lũ lụt ở núi Diamond Head sẽ không thoát khỏi sự chú ý như một sự kiện phi tự nhiên đâu. Các người cần phải cẩn trọng.”
“Chúng tôi phải làm gì?” Joel hỏi. “Chúng tôi có thể đi đâu?”
Chiron trả lời. “Chúng tôi sẽ đợi xem Na-maka-o Kahai có hợp tác và rút nước ra khỏi Diamond Head hay không. Rồi chúng tôi sẽ vào đó, lấy mảnh vỡ và đi khỏi đây càng nhanh càng tốt.”
“Và nếu chị ta từ chối?” Pele hỏi.
“Vậy thì chúng ta đành phải chờ thần Jupiter, Neptune và Pluto đến đây thôi. Neptune chắc chắn sẽ có năng lực ngăn dòng nước lại, và giải phóng khu vực núi lửa để bà gỡ bùa phép.”
“Ông đã biết thái độ của ta với những người xứ Olympus là gì rồi mà,” thần Pele nói. “Ông nghĩ là ta muốn đón chào thêm vài người nữa đến hòn đảo của ta à?”
“Nếu bà muốn gỡ mảnh vỡ đó ra khỏi mình của mình, bà sẽ phải làm vậy,” Emily nói.
Pele nhìn quanh. “Ta nghĩ là ta không thích cô cho lắm với cái thái độ như vậy.”
Emily há mồm định cãi, nhưng Chiron đã giơ tay ngăn cô lại. “Thần Pele, làm ơn,” ông ta nói, với giọng rất lịch thiệp. “Nếu không có sự giúp đỡ của bà, chúng tôi sẽ không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc mời Bộ ba Quyền lực tới đây.”
Pele thở dài nặng nề. “Thôi được, ta sẽ nói chuyện với chị mình. Ta đoán chắc là không ai trong số các người làm thủ tục đăng ký vào phòng này phải không?”
“Vâng,” Joel nói. “Chúng tôi không có nhiều tiền. Chúng tôi đã nghĩ mình sẽ chỉ lấy mảnh vỡ rồi đi luôn, không nghĩ rằng lại gặp nhiều rắc rối đến vậy. Nhưng cho đến giờ chúng tôi vẫn còn khá may mắn chưa bị ai bắt gặp.”
“Honolulu đang giữa mùa du lịch. Phòng này sẽ không trống lâu đâu,” Pele nói. “Ta sẽ sắp xếp để các người tiếp tục ở lại đây. Các người sẽ không bị quấy rầy.”
“Bà có thể làm vậy ư?” Emily hỏi.
Pele gật đầu. Bà ta bước lại gần Pegasus và gỡ một vòng hoa từ cổ của mình ra. Bà ta choàng vòng hoa màu đỏ tươi đó lên chiếc cổ trắng muốt của cậu và hôn lên mũi cậu “Aloha, Pegasus. Chào mừng cậu tới hòn đảo của ta và ta sẽ bảo vệ cậu. Vòng hoa này là một phần của ta. Nếu cậu cần sự giúp đỡ ta sẽ sẵn lòng giúp cậu.”
Emily thật sự ngưỡng mộ Pele. Bà ta được những cư dân Olympus đang ở trong phòng kính trọng, nhưng lại nói chuyện như một phụ nữ hiện đại bình thường. Trên người bà tưởng như chỉ đeo có một vòng hoa, nhưng mỗi lần bà gỡ ra một vòng hoa trao cho các cư dân Olympus, vòng hoa trên cổ bà ta vẫn không hề biến mất.
Pele tiến lại gần Joel. Bà ta nhón chân, quàng vòng hoa qua đầu và hôn nhẹ lên môi cậu.
Mặt Joel đỏ bừng và cười với Pele. “Cảm ơn.”
“Cậu luôn được đón chào, Joel.”
Pele đứng trước mặt Emily. “Vì cô là nguyên nhân gây ra cơn đau của ta, ta chẳng muốn chào đón cô chút nào. Ta mong cô khỏe mạnh, nhưng không muốn bảo vệ cô.”
Emily lắc đầu. “Nhưng thật không công bằng! Đây đâu phải là lỗi của tôi.”
“Có thể là không, nhưng mảnh vỡ đó thuộc về cô. Cho đến khi cô gỡ nó ra khỏi mình ta, ta chẳng thể nào chào đón cô được.” Bà ta bước ra cửa. “Ta sẽ cố thương lượng với chị mình và báo kết quả cho các người. Trong lúc đó các người sẽ được an toàn. Nhưng phải cẩn thận - tai mắt của quân đội có ở khắp nơi. Và ta cảnh cáo các người, đừng có lợi dụng lòng hiếu khách của ta.”
Pele vẫy tay và cánh cửa tự động bật mở rồi đóng sầm sau lưng bà ta. Khi bà ta đã đi khỏi, Emily lắc đầu và hỏi Chiron. “Người phụ nữ đó là ai? Tại sao ông lại phải cúi chào bà ta?”
Chiron nhìn xuống vòng hoa đang đeo trên vòm ngực trần của mình và hít một hơi dài hương thơm từ những đóa hoa. “Ta đã từng nghe nói về bà ta nhưng đây là lần đầu tiên được diện kiến. Bà ta là nữ thần Pele. Nói một cách đơn giản nhất cho cháu hiểu thì bà ta là nữ thần hùng mạnh nhất của quần đảo này. Núi lửa là vương quốc của bà ta và sức mạnh của bà ta, giống như cháu, chính là lửa. Bà ta và những người như bà ta đã xuất hiện trên trái đất từ những ngày khởi sinh.”
“Vậy mọi người không phải là những vị thần duy nhất?” Joel hoang mang hỏi.
Chiron lắc đầu và cười. “Ôi trời ạ, không phải. Mỗi nền văn hóa lại có những vị thần của riêng mình. Bọn ta là một trong số đó. Pele, bà chị đại dương của bà ta và cả gia đình bà ta lại thuộc một dân tộc khác. Nhưng không như thần Jupiter và những người anh em của mình, như mọi người đã thấy, Pele không hợp với chị mình cho lắm.”
“Tại sao vậy?” Fawn hỏi.
Chiron thở dài. “Giống như mọi xung đột nội bộ trong các gia đình khác. Ban đầu thì nó chỉ từ những điều vụn vặt, rồi căng thẳng tăng dần lên. Trong trường hợp này thì cả hai người họ đều tranh giành một chàng trai. Người ta kể rằng Na-maka-o Kahai đã nhìn thấy anh ta trước và ngay lập tức đem lòng yêu anh ta, nhưng rồi khi Pele nhìn thấy anh ta bơi cùng người chị đại dương của mình bà đã dùng sức mạnh quyến rũ chàng trai ấy từ bỏ chị mình.”
“Sau đó thì chiến tranh nổ ra. Giờ nếu Pele tạo ra một ngọn núi lửa, Na-maka, tên của chị bà ta, sẽ khuấy đảo biển khơi để dập nó đi. Đó là lý do tại sao Pele trú ngụ ở Núi lửa Kilauea. Bà ta đã từng ở núi Diamond Head, nhưng nó quá gần bờ biển và Na-maka đã dập tắt nó. Nơi ở của bà ta hiện nay cách rất xa đại dương nên chị bà ta không thể nào tiến vào được - mặc dù tất cả những dòng nham thạch chảy ra gần bờ biển đều đã bị làm nguội.”
“Không, không, không,” Joel khăng khăng lắc đầu quầy quậy. “Các ngọn núi lửa được hình thành nên từ những khí ga tụ lại trong lòng trái đất. Khoa học đã chứng minh điều đó. Pele không thể tạo ra chúng được. Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi.”
Pegasus hí ầm lên như thể đang cười, Chiron cũng hùa theo hưởng ứng. Ông ta vỗ lên lưng Joel. “Joel à, cháu đôi lúc làm ta cười bể bụng. Không phải điều gì khoa học cũng giải thích được. Đúng là núi lửa được hình thành nên từ khí ga và nham thạch ngưng tụ rồi trào qua những kẽ nứt trên vỏ trái đất. Nhưng chính Pele là người đã tạo ra tất cả những điều đó.”
Emily cau mày. “Vậy có phải Pele đã tạo ra tất cả các ngọn núi lửa trên Trái đất này không?
Như ngọn núi ở Ý đã hủy diệt cả Pompeii, hay thậm chí núi St Helens đã phun trào trên đất Mỹ?” Chiron nhún vai. “Ta không biết. Tất cả những người có quyền năng như chúng ta đều tôn trọng lãnh thổ của người khác và không tương tác với nhau. Nhưng ta không tin là sức mạnh của bà ta có thể bao trùm toàn bộ tất cả các ngọn núi lửa trên toàn thế giới. Pele chỉ là một nữ thần của quần đảo.”
Paelen huých tay Joel. “Quan trọng nhất là bà ta rất đẹp!”
“Chắc chắn rồi.” Joel cười toe và nâng vòng hoa quanh cổ mình lên ngửi. Cậu cố gỡ nó ra khỏi cổ nhưng không được. “Ồ, không tháo được này.” Chiron gật đầu. “Nó tượng trưng cho lời hứa bảo vệ của Pele. Không ai có thể gỡ nó ra, ngoài Pele.”
“Thật à?” Joel hỏi. “Nhưng lúc vào bà ta chỉ đeo duy nhất có một vòng. Những cái này từ đâu ra nhỉ?”
“Chúng được lấy chính từ trong Pele,” Chiron nói rồi nhìn quanh tất cả mọi người trong phòng. “Ta muốn tất cả mọi người cư xử cho tốt trước mặt bà ấy. Pele nổi tiếng về quyền năng, tình cảm, sự ghen tuông và tính cách thất thường của mình. Bà ta vô cùng nóng nảy. Đây là Quần đảo của bà ta và chúng ta là khách ở nơi đây. Chúng ta cần tôn trọng quy định của bà ta.”
“Nếu bà ta không tôn trọng chúng ta thì sao?” Emily nói.
Chiron thở dài. “Vậy thì khi Bộ ba Quyền lực tới đây, chúng ta sẽ gặp rắc rối vô cùng lớn.”
Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan - Kate O’Hearn Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan