Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 39
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 164 / 5
Cập nhật: 2020-04-04 23:39:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ột vẻ kinh hoàng hiện lên trên gương mặt của tất cả các thành viên trong nhóm.
“Cháu hãy kể cho chúng ta mọi việc đi,” Chiron yêu cầu.
Fawn bắt đầu kể. “Chị biết là dù đang ở Tartarus, nhưng anh trai em vẫn có thể nói chuyện với em và Sapphie chứ?”
“Phải, và gì nữa…”, Emily nói nhanh. “Không lâu sau khi anh ấy đến đó, họ đã tìm ra cô gái có năng lực giống chị. Khi các lính canh biết cô ta có thể làm gì, thì cô ta đã giải phóng gần hết các chiến binh Titan mạnh mẽ và nguy hiểm nhất. Họ chiếm đóng Tartarus. Anh trai em và những người lính gác khác đã bị bắt giữ. Các Titan đang sử dụng Dòng Mặt Trời để tấn công vào Olympus.”
Cô bé quay sang Emily. “Anh Dax nói rằng bọn họ đang tìm kiếm chị. Chị có thứ mà cô gái kia muốn.”
“Cô ta tên là Lorin,” Emily nói. “Cô ta đã học cách sử dụng sức mạnh để thoát ra khỏi ngục tối, và giờ cô ta muốn chị.” Một cơn đau nhói trong đầu báo cho Emily biết rằng Riza đang phản ứng trước tin tức mới này.
“Tại sao mọi người lại cử em đến đây?” Joel hỏi.
Chiron trả lời hộ cô bé. “Là vì năng lực kết nối của các cư dân bóng đêm với các thành viên khác trong gia đình. Khi Fawn ở đây, Sapphire ở Olympus và Dax ở Tartarus, họ là kênh thông tin duy nhất giữa ba thế giới.”
“Đúng thế,” Fawn trả lời. “Em gái cháu đang ở cạnh thần Jupiter. Ngài ấy đang đợi để được nói chuyện với chị.”
“Không phải ở đây,” Chiron nói. “Bọn ta sẽ đưa cháu vào chỗ bóng râm. Cháu không nên ở ngoài sáng như thế này. Áo choàng của thần Pluto có thể bảo vệ cháu, nhưng không được lâu đâu.”
Fawn bước đi trong bóng râm dưới đôi cánh của Pegasus và họ quay trở lại phía ngôi đền. Khi họ đã yên vị ở bên trong, cô bé bỏ chiếc áo choàng ra. Làn da cô bé vẫn xanh nhợt, nhưng bắt đầu có chút hồng, như thể bị bỏng nắng nhẹ.
“Ôi,” Joel vừa nói vừa xem xét cánh tay cô bé.
“Nấp trong áo choàng rồi mà em vẫn bị bỏng. Em đã đợi bọn anh ở đó bao lâu rồi?”
“Em đến đây từ hôm qua và ở dưới những bóng cây. Nhưng đừng lo cho em. Em không bị bỏng, chỉ hơi rám một chút thôi.”
Fawn ngừng lại và nhắm mắt. “Phải, Sapphire, bọn chị đang ở cạnh nhau. Em hãy nói với thần Jupiter chị đang ở cạnh Emily.”
Nhắm chặt mắt, Fawn thực hiện chức năng liên lạc giữa xứ Xanadu và Olympus. Emily kể hết cho thần Jupiter về những điều cô vừa biết.
“Emily,” Fawn nhắc lại lời của thần Jupiter tới cô. “Ta đã đưa cho Fawn viên ngọc xanh mở lối vào Dòng Mặt Trời. Cháu cần sử dụng nó để đi lại. Chúng ta đã vô hiệu hoá cổng vòm ở đây bên trong Phòng chứa Cổ vật để tránh không cho bọn Titan tìm ra Xanadu.”
“Thần Jupiter, tôi có nên quay trở lại đó để cùng chiến đấu không?” Chiron hỏi.
Fawn lặp lại câu hỏi của Nhân mã.
“Không, ta có thể kiểm soát mọi việc ở nơi đây,” thần Jupiter trả lời. “Saturn sẽ không thể nào chiếm lĩnh được Olympus. Kể cả khi dưới trướng hắn có Lorin, chúng ta cũng có cách để ngăn lại. Chiron, ta nhờ ông đưa Emily về Trái đất. Cô bé cần phải tìm ra mảnh vỡ Ngọn lửa thần ở đó, và phục hồi lại sức khoẻ của mình.”
Fawn ngừng lại và hít một hơi dài rồi nói tiếp. “Ngọn lửa thần ở đây vẫn còn đang le lói. Nó hồi phục lại được một chút, nhưng rồi lại mau chóng yếu đi. Nó vẫn chưa ảnh hưởng đến sức mạnh của chúng ta, nhưng nếu không tìm ra mảnh vỡ Ngọn lửa thần đó được, chúng ta sẽ mất hết năng lượng và Olympus sẽ rơi vào tay các Titan.”
“Emily, cha chị muốn nói chuyện với chị,” Fawn nói.
“Cha ước gì có thể đi với con, nhưng không kịp tới đó nữa rồi. Con cần phải đi ngay lập tức. Về Trái đất, đừng quay lại Olympus - ở đây quá nguy hiểm. Và vì Chúa, con đừng dùng sức mạnh của mình nữa. Bên cạnh con có những người giỏi nhất
- hãy tin tưởng nhau, hỗ trợ nhau và tìm ra mảnh ghép đó nhé. Chúng ta đã đưa Fawn túi lương thực, rất nhiều, đủ để cho mọi người ăn. Đừng lo về bọn ta, điều đó sẽ làm con phân tâm. Em, cha chỉ còn mình con. Con hãy làm ơn thật cẩn thận và giữ mình an toàn. Con biết cha yêu con hơn bất kỳ điều gì trên đời. Ta yêu tất cả các con, vậy nên đừng chần chừ nữa, các con hãy lên đường đi. Đi tìm mảnh vỡ đó và tránh xa bọn CRU ra.”
“Nhất định rồi,” Emily khẽ nói với cha. “Con cũng yêu cha.”
Fawn mở to mắt nói. “Họ đã đi rồi.”
“Nói cho ta biết, cô bé,” Chiron hỏi cô bé bóng đêm. “Bọn Titan tấn công từ khi nào?”
“Một ngày sau hôm mọi người lên đường đi Xanada. Cháu nghe thấy tiếng còi hụ. Giống như khi bọn Nirad tấn công lần trước. Thần Vulcan đã lại biến lò rèn của mình thành nơi chế tạo vũ khí rồi.”
“Đã có trận chiến nào trên đất Olympus chưa?”
Fawn gật đầu. “Có một vài trận. Thần Saturn đã cử các chiến binh của ông ta từ Tartarus đến. Ông ta ra lệnh cho bọn họ từ xa. Thần Venus sẽ cùng đi với Hercules và thần Mars đến Tartarus bởi bà ấy biết rõ nơi này. Họ đang tập hợp một đội quân để bắt giữ Saturn và chấm dứt các đợt tấn công vào Olympus.”
Chiron lắc đầu. “Mars chính là người lên kế hoạch đó, ta biết mà. Ông ta quá nóng nảy. Đây là một ý kiến rất tồi và ta không hiểu sao Venus lại ủng hộ ông ta. Họ cần phải ở lại bảo vệ Olympus, chứ không phải là công kích vào sào huyệt của Saturn. Họ sẽ không thể nào tiến lại được gần ông ta!”
“Còn chúng ta thì nên đi đến Trái đất ngay thôi,” Joel nóng nảy nói. “Nếu Lorin đến được Olympus, cô ta sẽ mau chóng phát hiện ra chúng ta đã đi đâu.”
“Đúng thế,” Chiron nói. “Nhưng chúng ta vẫn còn một vấn đề nữa.”
“Gì vậy?” Emily hỏi.
“Nếu đến Trái đất, chúng ta sẽ phải bay tít trên cao để tránh không cho mọi người nhìn thấy.” Joel gật đầu. “Phải rồi. Nhưng vấn đề ông định nói là gì?”
“Là ta,” Chiron nói. “Không phải nói khoe khoang gì đâu, nhưng mà ta là một Nhân mã khá to lớn - và ta không biết bay.”
Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan - Kate O’Hearn Pegasus 5 - Sự Trỗi Dậy Của Các Titan