There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ột hồi sau, tất cả mọi người cùng ngồi vào bàn ăn. Mặc dù họ đã ăn thực phẩm tiên, Pegasus và Paelen vẫn nốc đủ thêm một hộp đầy ngũ cốc ăn sáng trộn đường và giới thiệu cho Alexis với Chrysaor vị ngon của bánh rán vòng phủ đường.
Vừa ăn họ vừa thuật lại cho chú Earl và đặc vụ T mọi việc đã xảy ra kể từ ngày họ rời cabin vào rừng, đến xứ sở của bọn Nirad để chiến đấu với chị em nhà Gorgon. Chú Earl huýt sáo đầy nghi hoặc.
“Gorgon á? Mấy con mụ tóc rắn trong truyền thuyết ấy hả? Họ có thật đấy ư? Chính họ gây ra những rắc rối đó à?”
Emily gật đầu. “Họ muốn giành quyền thống trị cả vùng Olympus và cố điều khiển cháu sử dụng sức mạnh của mình để giết thần Jupiter. Khi cháu từ chối làm điều đó, họ biến tất cả chúng cháu thành đá.”
“Thật ấy hả?” Chú Earl thốt lên. “Y hệt như trong truyền thuyết à?”
Một lần nữa Emily lại gật đầu. “Sau đó thì sao?”
“Emily nung chảy lớp đá bao bọc quanh cô ấy.“ Paelen nói chen vào. “Rồi đốt luôn cả mấy chị em nhà Gorgon.”
“Con nung chảy mấy chị em nhà Gorgon?” Chú Earl nhắc lại.
Emily nhún vai. “Con nổi nóng và đại loại như là đã vô tình giải phóng năng lượng bên trong của mình. Và Ngọn lửa làm các việc còn lại thôi.”
“Rồi cô ấy dùng sức mạnh của mình để biến chúng cháu từ đá trở lại thành người.” Paelen kết chuyện.
Chú Earl lại huýt sáo. “Ối chà, chú thực sự rất muốn chứng kiến cảnh tượng ấy đấy.”
Đặc vụ T vuốt vuốt cằm của mình. Ông nhìn quanh phòng, vào những nhân vật kỳ lạ của xứ Olympus đang hiện diện trong phòng. “Nói cho ta, tất cả các truyền thuyết về các người, đều là thật à? Tất cả mọi điều?”
Joel rướn người về trước nói. “Gần như là vậy. Chúng không hoàn toàn đúng như trong truyền thuyết, nhưng cũng gần gần như vậy. Theo như cháu được biết thì thời xa xưa, các vị thần Olympus đã từng xuống trái đất rất thường xuyên.”
“Tại sao?” Chú Earl hỏi.
“Bởi vì các người rất thú vị,” Alexis trả lời. “Chúng ta muốn nghiên cứu về con người các ngươi.”
“Các người nghiên cứu chúng ta ấy hả?” Đặc vụ T hoài nghi hỏi.
“Tất nhiên rồi.” Alexis trả lời. “Loài người là một tộc hoang dã, suốt ngày chỉ thích chiến đấu. Chúng ta thấy các người rất là thú vị. Nhưng chính lối sống bạo lực của các người cũng gây ảnh hưởng xấu đến chúng ta, do đó thần Jupiter đã cấm tất cả chúng ta không được xuống thế giới loài người nữa. Ngài hy vọng loài người sẽ tự học được bài học từ chính những lỗi lầm của bản thân mình và trân trọng hòa bình. Nhưng từ những gì ta chứng kiến và nghe nói tới nay, ta nghĩ là các người chẳng học được điều gì cả.”
“Ông ta là ai mà dám phán xử chúng ta chứ?” Đặc vụ T phản pháo. “Hay là quyết định chúng ta có được tồn tại hay không?”
Alexis nhíu đôi mắt của mình. “Ngài ấy là thần Jupiter.”
Chú Earl nhìn qua phía Joel. “Thế còn con? Chuyện gì xảy ra với cánh tay của con vậy?”
Emily thở dài. “Đó là lỗi của con ạ.”
Joel lắc đầu. “Không phải tại cậu. Lũ Gorgon gây ra cho mình, không phải lỗi của cậu.” Cậu quay sang chú Earl kể. “Khi con bị biến thành đá, con đã ngã xuống và cánh tay vỡ vụn. Emily cố gắng chữa lành cho con nhưng không thành công. Cậu giơ cánh tay phải bằng bạc của mình lên và cử động những ngón tay bạc. “Thần Vulcan đã sử dụng quyền năng của mình để làm cho con cánh tay này. Con không biết thần đã làm thế nào. Không hề có một bộ phận điện tử nào và nếu chú nhìn kỹ, chú còn không nhìn thấy bất kỳ một mấu nối nào cơ. Nhưng nó tốt hơn và khỏe hơn cánh tay thật của con rất nhiều. Nhược điểm duy nhất là con không thể cảm nhận được gì bằng cánh tay này. Nhưng ít ra là con cũng sẽ không bị đau.”
Đặc vụ T chồm lại gần hơn và nghiên cứu cánh tay và bàn tay của Joel một cách kỹ càng đến nỗi Emily cảm thấy khó chịu. Cô đã từng chứng kiến nét mặt này của ông ta khi ông ở trong phòng thí nghiệm với Pegasus bị thương trên hòn đảo Governor. “CRU sẽ rất muốn tiếp cận được với thứ này”, ông ta trầm ngâm. “Cậu có thể tháo rời nó ra không?”
Joel lắc đầu. “Không, nó dính liền với cháu rồi.” “Vậy nếu như họ muốn có nó, họ sẽ giải phẫu để tách rời cánh tay này ra khỏi cậu.” Đặc vụ T trầm ngâm.
“CRU sẽ không bao giờ thấy được cánh tay này.” Emily đáp trả. “Họ đã gây ra quá đủ rắc rối rồi. Nếu họ tạo ra các bản sao vô tính, thần Jupiter sẽ phá hủy toàn bộ thế giới này.”
“Đừng có nói vớ vẩn” đặc vụ T cãi lại. “Nếu thần Jupiter là người yêu chuộng hòa bình, ông ta sẽ không phá hủy cả hành tinh này chỉ vì CRU tạo ra một vài bản sao vô tính. Ông ta không thể làm vậy được.”
“Đấy là ông chưa biết thần Jupiter.” Joel nói. “Ông ấy làm mọi thứ để bảo vệ xứ Olympus.”
“Và trật tự của tự nhiên.” Emily nói thêm. “Đúng là thời xa xưa có một số cư dân của Olympus có con với người trần, nhưng đó vẫn là tự nhiên. Các bản sao được tạo ra từ phòng thí nghiệm là hoàn toàn khác. Thần Diana và Pluto cũng đã biết về điều này và lý do tại sao chúng ta có mặt ở đây. Nếu như đây là sự thật, họ cũng sẽ không ngăn cản thần Jupiter đâu.”
“À, phải, Diana,” đặc vụ T nói. “Một phụ nữ rất thú vị. Cô ấy có khỏe không?”
“Vẫn tức giận vô cùng”, Joel nói. “Và bây giờ còn giận dữ hơn nhiều vì sự việc này nữa.”
Đặc vụ T lắc đầu. “Thật là điên rồ. Một vài cư dân của Olympus không thể nào cứ thế xuống trái đất để phá hủy cả hành tinh này được. Các người có thể hùng mạnh, nhưng chúng ta có vũ khí, và chúng ta sẽ tự bảo vệ mình chứ.”
Pegasus đang đứng cạnh Emily, xục đầu vào bát ngũ cốc sáng ngon lành của mình, bất chợt ngẩng đầu và hí lên một tràng.
“Các người không thể nào tự vệ trước thần Jupiter được”, Paelen dịch lại. “Ông ấy thậm chí không cần phải xuống trái đất để tiêu diệt các người.”
Emily nhìn Pegasus và nhíu mày. “Ông ấy không cần ư?”
Cả Pegasus và Chrysaor đều bắt đầu tạo ra những âm thanh liên tục. Paelen nhướn mày. “Ồ tớ cũng không biết điều này đấy.”
“Điều gì cơ?” Emily hỏi. “Paelen, họ vừa nói gì vậy? Thần Jupiter sẽ làm thế nào?”
“Ông ấy sẽ mở cổng Dòng mặt trời và chĩa nó thẳng vào Trái đất.
“Cái gì cơ?” Joel nói lớn. “Dòng mặt trời ấy à?” Chú Earl cau mày. “Không phải đó chính là con đường đưa các cháu từ thế giới đó về đây hay sao?” Paelen gật đầu. “Thần Jupiter nắm quyền kiểm soát cổng đó. Tất cả những gì ngài cần làm là kết hợp với sức mạnh của hai anh em trai của mình và chuyển hướng Dòng mặt trời. Khi kết hợp lại với nhau, ba anh em họ được biết đến như là Tam Vương. Hợp sức với nhau họ có đủ sức mạnh để chuyển hướng Dòng mặt trời. Thay vì mở cổng này ra bên cạnh thế giới con người như hiện nay, họ có thể chĩa nó thẳng vào trái đất. Năng lượng của hàng tỉ mặt trời có thể tiêu hủy toàn bộ thế giới của con người chỉ trong nháy mắt.”
Emily sững người im lặng. Biết bao lần cô bé đã di chuyển qua cổng Dòng mặt trời mà chưa hề suy nghĩ nó là gì hay nó hoạt động ra sao? Với cô nó chỉ đơn thuần chỉ là một phương tiện di chuyển.
Cô chưa bao giờ tưởng tượng nó có thể biến thành một vũ khí hủy diệt hàng loạt khủng khiếp đến như vậy.
“Bọn con đã đi qua cổng Dòng Mặt trời rất nhiều lần”, cô nói với chú Earl và đặc vụ T.
“Ta có thể cảm nhận được năng lượng của nó khi ở bên trong đó.”
“Chúng ta phải ngăn ông ấy lại.” Chú Earl nói. Đặc vụ T lắc đầu. “Chờ đã, sao các người cứ phải cuống lên vậy nhỉ. Hiện giờ đó chỉ là phán đoán của chúng ta thôi. Chưa có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy CRU có bất kỳ dính dáng gì đến việc này hết. Nhưng ngay cả nếu họ có làm như vậy, ta chắc rằng chúng ta có thể điều đình với thần Jupiter.”
Alexis đứng trên hai chân sau, hai chân trước đặt lên bàn sát cạnh đặc vụ T. Mắt cô nhíu lại nhìn cựu đặc vụ CRU. “Không thể nào xin xỏ gì thần Jupiter, đặc biệt là khi tội ác quá nghiêm trọng. Nếu con người các ngươi tạo ra bản sao vô tính của thần dân Olympus thì không gì có thể ngăn ngài ấy lại được. Ngài có thể và chắc chắn sẽ hủy diệt trái đất.”
“Họ không phải người của ta nữa.” Đặc vụ T vừa nói vừa chồm gần hơn tới cô ấy, ngang ngược nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của Nhân sư. “Ta không phải chịu trách nhiệm về bất kỳ hành vi nào của họ cả.”
“Một khi đã là đặc vụ CRU, mãi mãi vẫn là đặc vụ CRU”, Alexis gầm gừ.
Chú Earl đưa mắt nhìn tất cả mọi người quanh bàn nói. “Chúng ta cần phải tìm ra Tornado Warning và cầu chúa nó chỉ là một con ngựa chứ không phải là bản sao của cư dân xứ Olympus.”
“Vậy nếu như nó thực sự là một bản sao thì sao?” Đặc vụ T chất vấn.
Emily nhìn thẳng vào đặc vụ T cương quyết. “Thì chúng ta phải chặn ngay hành vi của CRU trước khi thần Jupiter phát hiện ra mọi chuyện.”
Sau bữa sáng, đặc vụ T đưa Joel, Paelen và Chrysaor vào văn phòng nhỏ của ông ta để sử dụng máy tính tìm kiếm thông tin về Tornado Warning. Emily giúp chú Earl dọn dẹp bàn ăn.
“Con rất bất ngờ khi thấy đặc vụ T ở cùng với chú.” Emily nói với chú Earl khi cô đang đứng rửa bát.
“Chú cũng không có nhiều lựa chọn. Chú không thể buộc ông ta để chú yên được.” Chú Earl vừa nói vừa cầm khăn lau bát. “Có Chúa chứng giám là chú đã thử nhiều lần. Chú không hiểu là các con đã làm gì với ông ta. Lần cuối chú nhớ được thì ông ta phát cuồng lên với Cupid. Nhưng khi chú tỉnh dậy trong cabin thì chỉ thấy ông ta đứng đó còn tất cả các con đã biến mất. Ông ta nói rằng thần Cupid bảo với ông ta rằng ông ta là anh trai của chú, và ông ta có nghĩa vụ bảo vệ chú mãi mãi. Chú thậm chí không thể đi vệ sinh nếu không để ông ta kiểm tra xem nó có an toàn trước không đã.”
“Đáng lẽ ra Cupid không nên làm như vậy.” Emily nói.
Chú Earl thở dài. “Có thể chú hay phàn nàn. Nhưng sự thật là nếu các con hiểu ông ta hơn thì sẽ thấy ông ta không đến nỗi tồi tệ vậy đâu. Chú chưa bao giờ có anh em trai nên là như vậy cũng tốt. Và ông ấy cũng đã cứu sống ta không chỉ một lần. Ông ấy hiểu cách CRU làm việc nên chúng ta luôn đi trước chúng một bước. Nếu không có ông ấy thì ta đã đi đời từ lâu rồi.”
Emily gục đầu. “Con thực sự rất xin lỗi chú về việc này. Mọi việc sẽ không tồi tệ như vậy nếu như không phải chú bắt gặp bọn con ở nhà hàng Táo đỏ. Chú sẽ có cuộc sống yên bình như xưa.”
“Ồ ồ”, chú Earl khẽ nói. “Đừng có mà áy náy về việc đó. Chú cảm ơn Chúa đã mang các con đến với cuộc sống của chú. Nếu như chú không được gặp anh chàng bé bự ở chỗ đó”, chú Earl vừa nói vừa bước qua cửa, vuốt ve cổ của con tuấn mã, “và tất cả các con, thì cuộc sống của chú thật là tẻ nhạt. Ngay cả khi các con đi rồi, chú vẫn cảm nhận được một phần của các con. Cứ như các con là thành viên trong gia đình chú, và các con chỉ đi nghỉ ở đâu đó rồi một ngày nào đấy sẽ về với chú. Và con xem, các con đã về với chú thật đấy chứ.”
“Và bây giờ chú lại được gặp thêm nhiều người thú vị hơn như là cô gái xinh đẹp này nữa.” Chú Earl tiến lại gần Alexis. Nhân sư đang ngồi trên hai chân sau của mình, cao quá eo lưng chú một chút. “Xứ Olympus chắc hẳn là một nơi tuyệt vời nếu như có các cư dân như cô sống ở đó.”
Đôi mắt xanh của Alexis sáng long lanh và cô cười từ tốn. “Cảm ơn Earl. Thật là tuyệt khi cuối cùng cũng được gặp một người thực sự biết thưởng thức cái đẹp.” Cô chĩa cái nhìn sắc lẻm sang phía Emily. “Một số người chỉ coi tôi như là một…” Cô ngừng lại. “Từ cô đã dùng là gì nhỉ Emily? À phải, giờ tôi nhớ rồi “một con mèo lai ngựa quá khổ mắt xanh biết bay.”
Mặt Emily chuyển màu đỏ lựng. Cô không nghĩ là Nhân sư biết cô đã dùng từ đó sau lưng chị ta.
Chú Earl ngỡ ngàng nhìn Emily. “Không phải vậy chứ?”
Emily nhún vai. “Ờ thì con…”
“Không sao.” Alexis vừa dùng chân sư tử của cô ta vỗ nhẹ lên tay chú Earl. “Tôi hoàn toàn hiểu mà. Cô ấy ganh tị với tôi. Cô ấy biết tôi là người phù hợp hơn.”
Emily hít mạnh một hơi. “Tôi không hề ghen.” Alexis ngước lên nhìn chú Earl và gật đầu.
“Đúng là như vậy đấy.”
Đứng cạnh họ, Pegasus mắt sáng long lanh hí lên mấy tiếng.
“Chẳng buồn cười tí nào đâu Pegs.” Emily mắng.
Đột nhiên Joel xuất hiện, mặt cậu ta tái xám. “Em, cậu vào đây xem cái này xem. Chúng ta gặp rắc rối to rồi.”
Emily theo chân cậu ta bước vào trong văn phòng nhỏ.
Chrysaor trông khủng hoảng trầm trọng. Con lợn lòi to lớn lắc lư cái đầu ra trước về sau liên tục và đập liên hồi đôi cánh nâu thô kệch của mình. Đặc vụ T ngồi tại máy tính xách tay của mình gõ điên cuồng lên bàn phím trong khi Paelen gần như xé nát cuốn sổ sưu tập hình ảnh. Joel lại gần một cái bảng ghim lớn treo trên tường. Những bài báo được gắn đầy trên khắp mặt bảng.
“Đó là cái gì?” Emily hỏi.
“Các chú sưu tập tất cả những bài báo ghi lại những lần bị bắt gặp của cư dân Olympus”. Chú Earl giải thích.
“Bị bắt gặp gì ạ?”
“Cậu nhìn này.” Joel chỉ vào một bài báo được cắt ra. Có một bức ảnh mờ mờ trên đầu một bài báo, có vẻ như người ta lấy ảnh này ra từ máy quay an ninh ở đâu đó. Tiêu đề bài báo viết: Người phụ nữ bị truy nã vì tội giết người.
Emily ghé sát lại gần bức ảnh hơn và há hốc mồm. “Là thần Diana!” Cô quay lại nhìn Earl. “Tại sao chú không kể cho chúng cháu sớm hơn?”
“Ta đã định nói…” Chú Earl bào chữa. “Nhưng ta ngăn không cho ông ấy nhắc đến nó”. Đặc vụ T nói nốt. “Tại sao?”
“Ta muốn biết lý do vì sao các người đến đây trước đã.” Đặc vụ T đứng dậy và bước về phía Emily. “Nhưng nếu như đây không phải là Diana thật, thì những cảnh chụp lại được này và giả thuyết về nhân bản vô tính có liên quan đến nhau.” “Đây không thể là Diana thật được.” Emily chắc chắn. “Người phụ nữ này đã làm gì vậy?” “Cô ta bị truy nã vì tội cướp của và giết người.” Đặc vụ T nói.
Pegasus rít lên ầm ĩ trong khi Emily thì nhăn nhó thốt lên. “Gì cơ?”
Đặc vụ T gật đầu. “Ta đọc bài báo này một vài tháng trước và cho rằng thần Diana đã quay trở lại trái đất. Earl và ta đã thử tìm kiếm những câu chuyện bất thường có thể liên quan đến năng lực của người dân xứ Olympus.”
“Cho đến khi gặp các con hôm nay, bọn chú vẫn đinh ninh đấy là bà ta.” Chú Earl nói thêm. “Bản thân ta chưa từng gặp người phụ nữ đó lần nào nhưng Tom thì đã gặp rồi. Anh ấy nói bà ta đủ mạnh và xấu tính để gây ra vụ đó.” “Tom á?” Emily hỏi.
Đặc vụ T trả lời. “Tên thật của ta là Thomas. Ta biết Diana có khả năng làm được những gì. Ta chính là người giám sát bài kiểm tra cơ thể bà ta khi chúng ta bắt giữ các người tại căn cứ trên đảo Governor. Khi đọc bài báo này ta hoàn toàn tin rằng bà ta đã quay trở lại.”
“Chúng cháu thề đó không phải là bà ấy”, Joel nói. “Đúng là bà ấy có về trái đất trong một chuyến công tác ngắn với thần Apollo và cha của Emily, nhưng đây không thể nào là bà ấy được. Họ đã vô cùng cẩn trọng không để lộ mình, và thực sự là bà ấy sẽ không bao giờ làm như vậy.”
Đặc vụ T sờ cằm suy nghĩ. Một dự cảm rắc rối lướt qua trong đầu ông. “Nếu vậy thì đây có thể là một bằng chứng khác về việc CRU đã tạo ra các bản sao vô tính. Nhưng nếu đó là sự thực, tại sao những bản sao này lại có thể lộng hành như vậy được nhỉ? Đầu tiên là Tornado Warning, giờ thì đến những lần bị bắt gặp này. Ta biết chắc chắn rằng CRU sẽ không đời nào thả họ về cộng đồng. Điều đó quá nguy hiểm và sẽ làm dấy lên quá nhiều câu hỏi không hề dễ chịu chút nào. Có thể bằng một cách nào đó các bản sao này đã trốn thoát. Nhưng làm sao chúng có thể vượt qua được hệ thống an ninh của CRU cơ chứ?”
Emily quay lại nhìn Pegasus vẫn đang đứng ở ngạch cửa. “Bài báo viết rằng người phụ nữ bí ẩn và đồng phạm to lớn của bà ta đột nhập vào một cửa hàng trang sức. Họ đã sát hại người chủ cửa hàng và vô số nhân viên rồi cướp đi rất nhiều nữ trang. Bài báo nói có một cái két rất lớn ở đằng sau cửa tiệm. Họ không biết bọn cướp đã làm cách nào nhưng cánh cửa rất nặng của két đã bị giật ra và mọi thứ ở trong đã bị lấy mất hết. Bài báo nói thêm về một người sống sót trong vụ thảm sát này. Ông ta khẳng định là đồng phạm của người phụ nữ này là một con quỷ. Nó có bốn chân. Mặt của nó bị che kín nhưng nó to và khỏe kinh khủng. Nó phá toang cánh cửa két sắt. Ông ta nói rằng đã nhìn thấy một cánh tay của tên cướp này và nó có màu xám đậm.
“Đó là một Nirad”, Paelen nói.
Chú Earl nhìn sang đặc vụ T. “Tôi cũng nói với anh vậy rồi mà. Anh chẳng tin tôi khi tôi nói đó có thể là một Nirad.”
“Khi cậu nói với tôi, cư dân Olympus vẫn đang đối đầu với bọn Nirad. Và chả có lý do nào để giải thích cho việc Diana lại hợp tác với một Nirad cả. Lúc đó tôi không hề tưởng tượng ra vụ nhân bản vô tính.”
“Nhưng bây giờ chúng ta đã nghĩ đến rồi.”
Joel nói.
Emily gật đầu. “Bài báo nói cảnh sát cho rằng người đàn ông này đã bị sốc quá lớn và không hiểu mình đã nhìn thấy gì. Họ cho rằng tên đồng phạm này đã cải trang. Hiện nay trên toàn quốc đã phát lệnh truy nã chúng.”
Ở bậu cửa, Pegasis hí lên ầm ĩ. Cậu ta giậm mạnh móng xuống sàn làm thủng một lỗ lớn trên chiếc thảm trải sàn. Chrysaor ụt ịt ầm ầm. Sau khi cơn giận dữ của họ qua đi, Paelen dịch lại. “Họ tin rằng đây chính là bằng chứng khẳng định nỗi lo sợ lớn nhất của chúng ta. Chúng ta đã biết chắc đây không phải là thần Diana hay một Nirad thật nào - họ sẽ không bao giờ giết người một cách vô lý như vậy. Lời giải thích duy nhất là chúng là sản phẩm của CRU. Thế giới này đang gặp nguy hiểm hơn bao giờ hết. Nếu thần Jupiter phát hiện ra…” “Chúng ta biết rồi.” Đặc vụ T ngắt lời. “Ông ta sẽ hủy diệt chúng ta.”
Alexis đang lướt qua những bức hình trong các mẩu báo được cắt ra. “Có rất nhiều cảnh ghi lại hình ảnh của người phụ nữ giống Diana trên khắp đất nước này. Câu hỏi ở đây là “tất cả những người phụ nữ bị bắt gặp này là một người, hay có nhiều hơn một người giống Diana?”
“Không chỉ có thần Diana.” Paelen vừa nói vừa lôi một tờ giấy ra từ quyển sổ sưu tập hình ảnh. “Có vẻ như tôi cũng đã gây ra rất nhiều vụ bất lương.” Cậu ta giơ lên một bài báo với một bức hình chụp tội phạm là một thanh niên trông giống hệt cậu. Cậu thanh niên đang giơ lên một chiếc biển với một loạt các con số phía dưới. Mặc dù mặt trông rất giống Paelen nhưng biểu cảm trong đôi mắt của cậu thanh niên này là vô cùng khác. Ánh mắt của cậu ta đầy hoang dã và kinh sợ.”
Paelen đưa bài báo cho Emily. “Bài báo nói gì vậy?”
Emily đọc câu chuyện trong bài báo. “Có vẻ như cậu trai này đã bị bắt sau khi đột nhập vào một cửa hàng bán sô-cô-la. Họ phát hiện ra cậu ta trên sàn, ăn ngấu nghiến một khay đầy sô-cô-la. Cảnh sát đã bắt và đưa cậu ta về đồn. Bài báo thuật lại là cậu ta không nói một từ nào và tỏ ra vô cùng hoảng sợ. Sau khi bị còng tay và chụp hình, cậu ta đã tấn công lính gác và trốn thoát. Một nhân chứng cho biết cậu ta siêu khỏe và quẳng mọi người xung quanh đi như thể họ nhẹ như lông hồng vậy. Cuối cùng, dường như cậu ta tự ép mỏng người ra để lọt qua một ô cửa sổ nhỏ xíu. Họ vẫn đang tìm kiếm cậu ta, nhưng cũng nghĩ là cậu đã rời khỏi khu vực này.”
“Chú đã tưởng con chính là nhân vật trong bài báo đó.” Chú Earl nói với Paelen. “Nhưng nếu như không phải, thì chúng ta đang gặp rắc rối to rồi.”
“Con thề đó không phải là con”, Paelen khăng khăng. “Mặc dù con thừa nhận là rất thích ăn sô-cô-la. Nhưng đó không phải là con, con sẽ không bao giờ bị bắt như vậy.”
“Emily, vụ việc đó xảy ra ở đâu vậy?” Joel hỏi. Emily liếc qua bài báo. “Las Vegas.” Cô nhìn
lại bức tường và bài báo về người phụ nữ trông giống thần Diana. “Cửa hàng trang sức đó ở đâu?” “Thành phố Salt Lake, Utah.” Joel đọc.
“Và bài này thì tường thuật là Diana xuất hiện ở Denver, Colorado. Còn cảnh này là hình ghi lại được ở Virginia.”
“Chúng ta thu thập được các bài báo về họ xuất hiện ở khắp mọi nơi.” Chú Earl nói. “Nếu họ thực sự không phải là thần Diana và một Nirad thật, thì họ từ đâu đến chứ?” Nói rồi chú quay sang đặc vụ T. “Trụ sở nào của CRU có thể tạo ra các bản sao vô tính?”
Đặc vụ T nhún vai. “Tôi cũng không rõ. Có rất nhiều trụ sở của CRU ở khắp mọi nơi trên đất nước này. Ngoài ra còn vô số các trụ sở khác rải rác tại các địa điểm khác nhau trên toàn thế giới. Và bất kỳ chỗ nào cũng có thể làm được việc này.” “CRU lớn đến mức nào mới được chứ?”
Joel hỏi.
“Lớn khủng khiếp”, đặc vụ T trả lời. “Lớn hơn cả CIA, FBI và FSA cộng lại.”
Emily hít một hơi thật mạnh. “Sao có thể vậy chứ? Cháu không thể hiểu tại sao cơ quan này lớn đến như vậy mà không có một ai biết về họ?”
“Đó là do nguyên tắc hoạt động của nó. Ta được tuyển thẳng vào CRU từ khi còn ở trường đại học. Họ đã xuất hiện từ hồi những năm 30. Họ không nhận lệnh từ Tổng thống hay quốc hội. Họ là một tổ chức hoàn toàn độc lập và tự chủ.”
Không khí yên lặng tràn qua phòng khi mọi người đang cố gắng tiếp nhận thông tin vô cùng mới này. Cho đến tận bây giờ, chưa ai từng biết CRU lớn mạnh và nguy hiểm đến chừng nào. Cuối cùng, Alexis cũng lại gần đặc vụ T. Cô rướn người đứng trên hai chân sau và ghì hai chân trước lên vai ông ta. Nanh vuốt của cô giương lên khi gương mặt đáng sợ của cô gí sát gần mặt ông ta đầy đe dọa. “Nói cho ta biết. Làm cách nào để tìm ra trụ sở đang tạo ra các bản sao của cư dân Olympus?” “Ta mới chỉ nghĩ ra có một cách.” Đặc vụ T vừa trả lời, vừa một lần nữa nhìn thẳng vào Nhân sư với ánh mắt không hề khiếp sợ. “Chúng ta phải tìm ra con ngựa đua đó. Nếu nó là một bản sao vô tính, chúng ta sẽ tìm chủ của nó và yêu cầu hắn khai ra hắn tìm thấy nó ở đâu.”
“Ông đã tìm thấy Tornado Warning chưa?” Emily hỏi.
“Rồi và chưa.” Cựu đặc vụ CRU trả lời. Ngay khi được Nhân sư thả ra, ông ta với tay lấy tờ giấy ông vừa in ra. “Có vô vàn bài báo viết về nó. Sau chiến thắng ở giải Tam vương miện, chủ của nó tuyên bố cho nó giải nghệ. Tornado Warning hiện đang ở trại ngựa tại nhà của ông ta ở khu nông trại Double R ở California. Chủ của nó là một người đàn ông có tên là Rip Russell. Ông ta tuyên bố sẽ mang con tuấn mã đi phối giống.”
“Phối giống á?” Emily thốt lên. “Nếu nó là bản sao của Pegasus, và họ chuẩn bị lai giống nó…” “Thì sẽ có hàng loạt ngựa con có cánh ra đời”, Paelen nói nốt.
Pegasus nổi điên lên. Con tuấn mã giậm chân xuống sàn liên hồi và rướn người lên cao giận dữ cho đến khi đầu nó chạm vào trần nhà làm nó nứt toác. Nó đá hậu một cú làm bức tường phía sau thủng một lỗ và hí lên một tràng trước khi phi ra phòng khách và trút cơn giận lên đám đồ đạc trong phòng.
Khi chiếc bàn cà phê đã vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, Emily chạy vội lại gần nó. “Pegs, em hãy bình tĩnh nào.” Cô xoa dịu. “Em làm ơn đừng để ai nghe thấy tiếng nhé.”
Pegasus khụt khịt mũi và tiếp tục giậm chân xuống sàn, làm vỡ nát những viên gạch lát trắng dưới chân. Chrysaor chạy lại gần, cố gắng kiềm chế cơn giận dữ của cậu.
“Chị hứa sẽ không để điều đó xảy ra đâu”, Emily nói. “Bọn chị sẽ đi tìm và ngăn bọn họ lại.”
“Chúng tớ chắc chắn sẽ làm thế.” Joel đồng ý và mọi người cũng tiếp lời. “Chúng tôi sẽ ngăn chặn không cho bọn họ làm như vậy đâu.”
Emily bất lực nhìn tất cả mọi người. “Chúng ta có nên đi luôn không? Chúng ta có thể sử dụng Dòng mặt trời để di chuyển đến đó.”
Alexis lắc đầu. “Đấy không phải là một lựa chọn thông minh. Chúng ta đã ở đây lâu hơn dự định rồi. Nếu như tiếp tục bước vào Dòng Mặt trời, điều đó có thể khiến thần Jupiter nghi ngờ. Nếu cô muốn bảo vệ thế giới này và tiếp tục ẩn náu đến khi giải quyết được mọi việc, chúng ta phải sử dụng phương tiện di chuyển khác.”
“Nhưng chúng ta không thể bay hơn ba nghìn dặm trong một đêm được.” Emily nói.
“Không, chúng ta không thể.” Nhân sư đồng ý. “Chúng ta phải tránh không để bị phát hiện.”
“Nói như chị thì dễ.” Emily thách thức. “Thần Pluto cho chị mượn mũ tàng hình. Nhưng cái đó không giúp ích gì cho Pegasus hay Chrysaor.”
Pegasus hí lên. Paelen dịch lại. “Cậu ấy nói chúng ta không có lựa chọn nào khác. Chúng ta phải tìm ra Tornado Warning trước khi cậu ta phối giống. Chúng ta phải bay suốt đêm và ẩn náu vào ban ngày.”
“Vậy thỏa thuận thế nhé”, đặc vụ T nói.
Rồi ông quay sang chú Earl. “Đóng đồ đi, tối nay chúng ta lên đường.”
Mọi người đều quay ra nhìn cựu đặc vụ CRU. “Các người nhìn cái gì?” Đặc vụ T hỏi. “Đừng nói các người nghĩ ta sẽ ngồi không ở đây trong khi lũ nhóc các người quyết định sự sống còn cho hành tinh này chứ? Ta có thể là cựu đặc vụ của CRU nhưng ta vẫn quan tâm đến thế giới của mình. Ta có những kỹ năng và kiến thức đặc biệt mà các người sẽ cần đến. Nếu như thực sự CRU đứng sau chuyện này, ai có thể hữu dụng hơn ta chứ?”
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới