Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Khải Nguyễn
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
mily không thể rời mắt khỏi hai bức tượng bằng đá của thần Diana và thần Apollo được đặt bên cạnh hai chiếc ngai vàng. Nỗi đau vì bị hóa phép in hằn trên khuôn mặt bằng đá của họ, nhắc cô về những điều khinh khủng đang đến.
Cô nhìn sang phía Pegasus và trái tim cô như bị bóp nghẹt lại. Con tuấn mã yêu thương của cô đang tựa vào những chấn song của cũi sắt. Chiếc chân bằng đá nặng nề của nó vẫn nhấc lên cao. Cứ vài phút nó lại kêu lên khi chiếc vó bằng đá sượt xuống sàn.
“Sẽ không còn lâu nữa đâu, Pegs à,” cô khẽ hứa. “Em sẽ thấy. Joel sẽ nói cho mọi người biết chuyện gì đang xảy ra. Thần Jupiter và những người khác sẽ đến đây sớm thôi. Rồi chị có thể chữa lành cho em.” Emily nói những câu đó vừa để trấn an chính mình vừa để giúp Pegasus. Dường như Joel đã rời khỏi đó hàng năm rồi. Cô cầu mong Chrysaor sẽ không phản bội họ lần nữa và làm Joel bị thương hoặc thậm chí giao nộp cậu ấy cho bọn nữ thần.
Đúng lúc cô nghĩ rằng mình sắp phát điên lên vì chờ đợi thì Tange rời khỏi vị trí. Ông đi tới và mở cửa cũi của Emily.
“Chuyện gì vậy? Có phải Joel quay lại rồi không?”
Tange gật đầu. Ông ta quay lại nhìn lối vào của chính điện. Emily nhìn theo mắt của ông và nghe thấy tiếng bước chân đang chạy. Trong cái cũi đằng trước, nữ hoàng ngồi dậy và kêu lên một vài tiếng gọi khẩn cấp.
Cuối cùng Joel cũng xuất hiện. Cậu lao về phía cái cũi. Tange giữ cửa mở và khóa lại sau khi cậu đã vào bên trong, rồi ông ta nhanh chóng quay lại vị trí của mình. Emily vòng tay ôm lấy cậu khi cậu ngã gục xuống sàn bên cạnh cô. “Mình đã quá sợ hãi,” cô nói. “Mình đã nghĩ lẽ nào Chrysaor lại phản bội cậu.”
Joel thở hổn hển một cách nặng nhọc và người nhớp mồ hôi. “Không, nó không làm thế đâu,” cậu thở mạnh. “Nhưng khi quay lại đây, bọn mình nghe thấy tiếng bọn nữ thần tóc rắn đang đi xuống cầu thang. Thế là Chrysaor đã phải bỏ mình lại để mình tự tìm đường vào đây. Chúng ta không thể liều lĩnh để nó bị phát hiện được.”
“Thế cậu có đến được Olympus không?”
Joel gật đầu và lau khô mặt. “Nhưng mọi người đã bỏ đi hết rồi. Olympus giờ bị bỏ hoang và bọn mình không biết thần Jupiter đang ở đâu cả.” Khi lấy lại được hơi thở, Joel vội kể về chuyện đã xảy ra.
“Thế là cha mình đang thực sự ở đây trong thế giới này sao?” Emily hỏi.
“Ông ổn chứ?”
“Ông vẫn khỏe,” Joel đáp. “Ông sẽ không tham gia cuộc thi maraton nào trong năm nay cả, nhưng ông vẫn đứng dậy và đi lại được. Cupid cũng vậy, mặc dù một bên cánh của anh ta bị gãy.”
Emily ngồi tựa lưng và chấn song, choáng váng. Cô đã luôn lo sợ rằng người cha cảnh sát của mình một ngày nào đó sẽ bị bắn khi đang làm nhiệm vụ. Nhưng khi nghe kể ông đã bị thương trong lúc chiến đấu với quân Nirad thì... cô thấy thật khủng khiếp khi nghĩ đến những chuyện đã có thể xảy đến với ông. Giờ đây cha con họ đang cùng ở trong một thế giới và cùng đối mặt với bọn nữ thần tóc rắn kinh tởm.
Trước khi cô có thể biết được nhiều hơn thì hai mụ nữ thần đã lướt vào trong chính điện. Thái độ của chúng tệ hơn và thậm chí còn đầy đe dọa hơn hôm trước. Cơn giận của chúng đã dâng lên và chúng đang sẵn sàng để bùng nổ.
“Quân lính của ngươi cùng với Jupiter đang ở đâu rồi hả?” Stheno vừa hỏi vừa bay về phía chiếc cũi bằng vàng. “Lẽ ra lúc này bọn chúng phải ở đây rồi chứ!” Nữ hoàng ngước lên nhìn Stheno và khẽ lên tiếng.
“Ta không quan tâm hắn làm cái gì!” Stheno phun phì phì. “Hãy bảo chúng đánh hắn đi. Hạ gác hắn đi! Xé những cánh tay của hắn ra nếu chúng cần phải làm thế. Chỉ cần đưa hắn về đây thôi đó là lý do bọn ta chọn các ngươi chiến đấu cho những cuộc chiến của bọn ta - bởi năng lượng của Jupiter sẽ trở nên vô dụng đối với ngươi.”
Euryale tiến lại gần những chấn song bằng vàng được đan lại với nhau ở cũi của nữ hoàng.
Đôi bàn tay bằng đồng của mụ ve vẩy đầy đe dọa trước mặt họ. “Segan, ngươi sẽ ra lệnh cho các chiến binh của ngươi phải tiến lên nếu không ta sẽ bắt thêm nhiều đứa trẻ nữa vào đây đấy. Ngươi sẽ phải chứng kiến nỗi đau đớn mà chúng phải chịu khi bọn ta từ từ hóa đá chúng!”
Những giọt lệ sẫm màu lăn dài trên đôi má hồng của nữ hoàng. Cô nhắm mắt lại và ngẩng đầu lên. Lát sau, cô mở mắt ra và khẽ nói.
Stheno mỉm cười đắc ý. Đôi cánh vàng nhỏ xíu của mụ vỗ nhẹ rồi bay khỏi bệ cao và lướt đến trước cũi của Emily và Joel. “Giờ thì không còn lâu nữa đâu, Thần Lửa của Olympus ạ. Jupiter đã đi vào Dòng Mặt Trời rồi.”
Không khí trong chính điện trở nên vô cùng căng thẳng. Bọn nữ thần tóc rắn đi đi lại lại một cách nôn nóng phía trước bệ. “Sao lại lâu như vậy hả?” Euryale hỏi nữ hoàng. “Chỉ có một kẻ xứ Olympus đối đầu với tất cả đám binh lính của ngươi thì càng dễ bị tóm cổ chứ. Chuyện gì đang xảy ra thế?”
Nữ hoàng khẽ lẩm bẩm và khoanh bốn cánh tay lại.
“Xin lỗi, lúc nào cũng xin lỗi!” Euryale gầm lên. “Hãy bảo bọn chúng nhanh lên hoặc ngươi sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ta!”
Nữ hoàng nhắm mắt lại và ngẩng cao đầu.
“Bình tĩnh nào, em gái,” Stheno lên tiếng. “Thời khắc của chúng ta sắp đến rồi. Jupiter sẽ chết sớm thôi và chúng ta sẽ thống trị Olympus và tất cả các thế giới nằm khắp Dòng Mặt Trời này. Những kẻ sát hại em gái yêu quý của chúng ta sẽ sớm biết được nỗi đau và lòng căm hận của chúng ta. Medusa sẽ được báo thù.”
“Có lẽ em nên đến hang động để chờ,” Euryale đề nghị.
“Không, không được. Chị không muốn bở lỡ niềm vui được nhìn thấy vẻ mặt của Jupiter khi hắn nhận ra chính chúng ta là người đã bắt đầu cuộc chiến này chống lại hắn. Hãy bình tĩnh, em gái của ta, chúng ta có thể đợi thêm một chút nữa.”
Thời gian chậm chạp trôi qua, rồi từ sảnh ngoài của chính điện vang lên những tiếng hỗn loạn. Ngay sau đó một sinh vật Nirad màu hồng nhỏ bé khác bước vào. Emily có thể nhìn thấy đó là một Nirad nam. Cậu ta cũng là người của hoàng gia phải không? Đôi mắt u sầu của cậu ta ngước nhìn nữ hoàng đang ở trong cũi, trước khi bước đến chỗ hai mụ nữ thần tóc rắn và cúi thấp người xuống để chào.
“Ai vậy?” Emily thì thầm. “Cậu ta trông rất giống nữ hoàng.”
“Đó là em trai của cô ấy, Toban,” Joel giải thích. “Cậu ta đã đợi bọn mình ở chỗ hang động.”
Hoàng tử tiếp tục nói chuyện với hai mụn thần. Cuối cùng cậu ta cúi đầu và quát tháo ra lệnh. Tất cả mọi con mắt trong chính điện đều hướng ra cửa. Một vài tên Nirad khổng lồ tiến vào, áp giải hai người khác.
“Cha!” Emily khóc òa lên không kịp kìm nén. Cô loạng choạng đứng dậy trên chiếc chân lành lặn của mình và nghiêng hẳn ra ngoài những chấn song của cũi.
“Emily!” Cha của cô vùng ra khỏi đám lính áp giải và chạy về phía cô. Ông vòng tay qua những chấn song và ôm lấy con gái mình.
Emily bám chặt lấy cha, mừng rỡ vì ông vẫn còn sống. Đột nhiên mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Miễn là cha ở đây, cô có thể đương đầu với bất cứ điều gì. Nhưng cuộc đoàn tụ của họ nhanh chóng kết thúc khi Euryale lướt tới và đẩy ông ra xa.
“Lại thêm những kẻ phá đám nữa rồi!” Mụ gầm lên và đẩy cha của Emily về phía bên kia căn phòng. Mụ nhào tới chỗ thần Cupid. “Có bao nhiêu tên Olympus ở đây?” Mụ hỏi. “Tại sao các ngươi cứ tiếp tục tìm đến thế giới này vậy hả? Đầu tiên là Diana và Apollo rồi bây giờ là các ngươi. Còn bao nhiêu tên nữa đang đến hả?”
“Chỉ có hai người bọn ta thôi,” thần Cupid vừa trả lời vừa hiên ngang đứng trước mụ yêu nữ tóc rắn đang nổi giận. “Cha của Emily đã liều mạng để gặp được cô ấy. Thế nên chúng ta bám theo bọn Nirad đến đây.”
Euryale trở nên dữ tợn hơn, đôi mắt chết chóc liếc nhìn Tange. “Chúng đi theo người của ngươi đến đây đấy! Chúng ta đã bảo ngươi phải cẩn thận rồi cơ mà! Ngươi làm chúng ta thất vọng quá, tên Nirad kia!”
Stheno tiến đến. “Em gái, bình tĩnh nào. Chúng ta đã ra lệnh cho bọn Nirad đưa cha của Thần Lửa về đây. Nay hắn ta tự nguyện về đây cũng không khác gì cả. Giờ tính mạng của Pegasus, Joel và cha của nó đang trong tình thế nguy hiểm, Thần Lửa sẽ không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc tuân lệnh chúng ta. Đây chính là ngày để chúng ta ăn mừng!”
Emily nhìn cha không rời trong lúc thần Cupid giúp ông từ từ đứng dậy. Ông không được cạo râu và tóc thì đã mọc dài và rối bù. Nhưng với cô, nhìn ông chưa bao giờ đẹp đẽ đến vậy trong suốt cuộc đời mình. Trong giây phút đó, Emily thề rằng sẽ không ai, kể cả bọn nữ thần tóc rắn, có thể chia rẽ được họ lần nữa.
Joel bước đến bên cô và thì thầm một cách căng thẳng. “Em, nhìn ra cửa đi.”
Emily miễn cưỡng rời mắt khỏi cha mình và gần như há hốc miệng vì kinh ngạc khi cô nhìn thấy Paelen đang trượt vào bên trong chính điện.
Thân hình của cậu dài và mỏng dính, trông như một con trăn to lớn vậy. Cậu ta đang trườn qua đám lính gác Nirad, rõ ràng bọn họ biết cậu đang ở đây nhưng không hề báo động. Nhân lúc mụ nữ thần đang tập trung vào thần Cupid và cha của cô bé, Paelen có thể trượt vào phía trước căn phòng và trốn phía sau cái cũi của nữ hoàng.
“Vậy, con người kia,” Euryale vừa mỉa mai vừa tiến tới chỗ ông Steve, “ngươi muốn nhìn thấy đứa con gái yêu quý của mình phải không? Nó kia kìa. Bị giam hãm và thất bại. Nó sẽ sớm giết chết Jupiter và Olympus sẽ là của bọn ta.”
“Con bé sẽ không bao giờ làm thế,” ông Steve đáp. Ông quay sang nhìn Emily. “Đừng làm thế, Em. Đừng vì Pegasus và cũng đừng vì cha. Con có nghe cha nói không? Đừng làm thế!”
Euryale lại càng nổi điên lên đấm Steve một cái trời giáng khiến ông đập mạnh vào chấn song của cái cũi đang giam giữ Pegasus. Con tuấn mã lồng lên và bắt đầu hí ầm ĩ.
“Cha ơi!” Emily hét lên khi cha của mình ngã xuống sàn bất tỉnh. “Hãy để ông ấy yên!” Cô có thể cảm nhận được Ngọn Lửa đang sôi sục từ trong ruột gan của mình. “Dừng lại,” cô vừa khóc vừa nâng bàn tay lên, “nếu không Ngọn Lửa sẽ bùng lên mà các ngươi biết rằng ta không thể kiểm soát nó rồi đấy!”
“Em gái, không!” Stheno quát lên. Mụ ta lướt đến chỗ Euryale và chen vào đứng chắn cho cha của Emily. “Đây là những gì hắn muốn! Nếu hắn chết, chúng ta sẽ không thể kiểm soát được Ngọn Lửa đâu. Hãy nhìn con bé đó, năng lượng của nó rõ ràng đang được kiềm chế lại! Nếu bây giờ em giết cha nó, nó sẽ mất kiểm soát và tiêu diệt tất cả chúng ta mất. Chúng ta chưa thể làm hại hắn được.”
“Chúng ta vẫn còn Pegasus, Cupid và thằng nhóc mà,” Euryale thách thức trong khi đôi mắt của mụ vẫn sáng rực lên. “Nếu nó làm trái ý chúng ta, chúng ta sẽ giết chết hết lũ bọn chúng.”
“Nhưng đây là cha của nó!” Stheno thuyết phục. Mụ ta bắt em gái mình phải quay lại nhìn Emily và đôi cánh tay đã được giơ cao lên của cô bé. “Chúng ta sẽ không làm hại ông ấy lúc này đâu, nhóc con. Hãy hạ tay xuống và kìm nén năng lượng của mình hoặc không một ai trong chúng ta có thể sống sót qua ngày hôm nay đâu.”
Emily run lên vì sợ hãi và cơn giận dữ khi nhìn thấy hai mụ nữ thần bay lởn vởn phía lên chỗ cha cô đang nằm sõng soài. Cuối cùng cô hạ tay xuống và thở một hơi thật sâu. “Chỉ cần các ngươi đừng có động vào ông nữa,” cô cảnh cáo, “nếu không, ta thề ta sẽ ra tay. Ta sẽ giải phóng toàn bộ năng lượng của mình!”
Stheno ra lệnh cho Tange đưa người cha đang bất tỉnh của Emily vào cũi của Pegasus. “Hãy giữ cho hắn trật tự, Pegasus,” mụ cảnh cáo con tuấn mã. “Bọn ta không ngần ngại biến hắn thành đá nếu bị ép buộc đâu đấy.”
Joel ôm lấy Emily vỗ về. “Em, cậu phải giữ bình tĩnh,” cậu thì thầm. “Mình có thể cảm nhận được hơi nóng đang toát ra từ cậu. Nhưng đây không phải lúc để chúng ta hành động đâu.”
Họ cùng nhau nhìn Tange nhẹ nhàng đưa cha cô vào cũi của Pegasus và đặt ông nằm xuống sàn. Con tuấn mã quỳ xuống và kiểm tra xem ông thế nào. Nó quay lại phía Emily, hí nhẹ và gật gật đầu.
“Hãy chăm sóc ông thật tốt, Pegasus nhé,” cô buồn bã nói. Emily ngước nhìn đôi mắt nâu ấm áp của Joel. “Có lẽ đến lúc rồi đó Joel,” cô thầm thì. “Có lẽ giờ là thời điểm duy nhất chúng ta phải ra tay chống lại bọn chúng. Ngay lập tức, trước khi thần Jupiter đến và mình bị ép buộc phải giết ngài.”
Đôi mắt cô lướt nhìn quanh căn phòng, lên cái cũi đang giam hãm nữ hoàng, nhìn sang phía thần Cupid đang bị kìm kẹp bởi những sinh vật Nirad. Cuối cùng dừng lại chỗ Pegasus và cha của cô trong cái cũi đối diện. Dẫu cô đã cố gắng như thế nào thì cô cũng không thể tìm ra được cách nào thoát ra khỏi tình thế này cả. Khi mà tất cả người dân xứ Olympus đều biến mất trong Dòng Mặt Trời thì ai sẽ là người đến để chiến đấu với bọn nữ thần tóc rắn đây?
Nước mắt đong đầy khi niềm hy vọng đã vụt mất. Bất giác cô cho tay vào túi và lôi chiếc khăn tay màu xanh lục ra lau nước mắt trước khi chúng chảy xuống gò má và rơi xuống đất. Cô nhìn cái mép gấp kín đáo trên chiếc khăn lụa đẹp đẽ mở ra và thu những giọt nước mắt bất ổn định và trong chiếc túi bí mật.
Có cảm giác như thể cô đã khóc được cả một đại dương kể từ khi cô đến thế giới Nirad. Cô nhìn vào trong chiếc túi bí mật và khẽ cậy nó mở ra.
Sâu bên trong là một hồ nước nhỏ. Đây là những giọt nước mắt của Thần Lửa Olympus có chứa sức mạnh của mặt trời.
“Chúng ta sẽ có cách thoát khỏi chuyện này mà,” Joel khẽ nói.
“Bằng cách nào chứ?” Cô hỏi một cách đau khổ. “Joel à, hãy nhìn quanh mà xem. Bọn chúng đã bắt được cha mình, bắt Cupid, Pegasus và cả cậu nữa. Chúng sẽ biến tất cả mọi người thành đá nếu mình không làm theo lệnh của chúng.”
Nhưng rồi em vẫn có thể giúp họ trở lại thành người như trước đây cơ mà,” một giọng nói thiết tha vang lên. Emily nhìn quanh và thấy Paelen đã bò qua chính điện và lẩn vào phía sau cũi của họ.
Joel và Emily di chuyển về phía trong cùng của cũi và ngồi song song với nhau để che chắn cho người bạn của mình trước tầm nhìn của bọn nữ thần tóc rắn.
“Nghe ta nói đây,” Paelen gấp gáp nói tiếp. “Toban kể với bọn ta rằng cha già của cậu ta đã cảnh báo thần Jupiter. Từ khi cô ấy nhận ra em có thể hồi sinh người dân của cô ấy, cô ấy đã hiểu rằng bọn nữ thần sẽ bị chặn đứng. Thần Jupiter đã biết chính bọn chúng chứ không phải quân Nirad ra cuộc chiến chống lại Olympus. Ngài đang đến đây để đối mặt với chúng. Quân Nirad sẽ giúp đỡ.”
“Vậy kế hoạch là gì?” Joel hỏi. “Các anh đã quyết định như thế nào rồi?”
Im lặng hồi lâu.
“Paelen à? Anh có nghe Joel hỏi không thế?”
Emily khẽ hỏi. “Kế hoạch là gì? Chúng ta sẽ làm như thế nào?”
Paelen thở dài. “Không có kế hoạch nào cả.”
“Gì chứ?” Emily thầm thì.
“Kế hoạch của chúng ta là để cha của em và Cupid đánh lạc hướng sự chú ý của bọn nữ thần tóc rắn đủ lâu để ta có thể lẻn vào đây báo cho em biết rằng thần Jupiter đã được cảnh báo về bọn chúng. Và bảo em là không được giết ngài ấy.”
“Em cũng đã quyết định sẽ không làm như thế mà,” Emily nói, “cho dù chúng có làm gì em đi chăng nữa.”
“Ồ.”
“Thế thôi sao?” Joel hỏi. “Tất cả những gì anh có thể nói là “ồ”. Thần Jupiter đang trên đường đến đây. Bọn nữ thần tóc rắn đang muốn Emily giết ngài ấy. Chắc chắn thần Jupiter đã có kế hoạch rồi.”
“Nếu có thì ngài ấy cũng chưa nói gì với nữ hoàng cả,” Paelen nói. “Tất cả những gì chúng ta có thể làm lúc này là chờ đợi mà thôi.”
Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus - Kate O’Hearn Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus